Nhân Đạo Chí Tôn

chương 1654: thần thông thiên đạo (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Thì ra là thế! Thì ra là thế! Không ngờ thần thông Thiên đạo lại là sử dụng như vậy!

Vạn Bảo Đạo Chuy trong tay hắn rơi xuống, dẫn dắt đại đạo thiên địa tới triều bái, dùng quy luật của Thiên Đạo Đồ vận hành. Nói cách khác, Vạn Bảo Đạo Chuy của hắn rơi xuống, mỗi một kích đánh ra đều là thần thông Thiên đạo.

Mặc dù duy trì thời gian ngắn ngủi, nhưng uy lực mỗi một chùy này đều không tầm thường.

Chung Nhạc có chút ngơ ngẩn, đột nhiên bỏ Vạn Bảo Đạo Chuy xuống, tâm niệm tương dung với đại đạo thiên địa, nắm tay đập xuống, dùng tay làm chùy, dùng tay làm ấn, đập xuống khối Bạch Diệu Kim trên đe sắt.

Đương!

Bàn tay hắn bị chấn cho máu chảy đầm đìa, nhưng hắn lại phảng phất như không cảm giác được đau đớn, tiếp tục một ấn đập xuống. Bàn tay hắn dẫn dắt đại đạo thiên địa, chất chứa uy năng vô biên, đây là đang mượn uy năng của Thiên đạo.

Theo hắn một kích lại một kích đánh xuống, đại đạo thiên địa dưới lòng bàn tay hắn dần dần hình thành nên hoa văn kỳ dị, hình dáng như Thiên Ấn Đồ trong ba mươi bức Thiên Đạo Đồ.

Uy lực của bàn tay hắn cũng càng lúc càng mạnh, đây chính là thần thông Thiên Ấn!

Uy lực của Thiên Ấn càng lúc càng mạnh. Một lúc lâu sau, Chung Nhạc rốt cuộc thu bàn tay lại. Nhục thân hắn đã không kiên trì nổi nữa, lại đập tiếp, sợ rằng nhục thân và Nguyên thần cũng sẽ băng liệt, thân tử đạo tiêu.

Thần thông Thiên đạo đã thành hình, nhưng loại thần thông này tạo thành gánh vác đối với nhục thân và Nguyên thần cũng rất lớn, nếu mạnh mẽ thôi động, uy lực càng mạnh, liền sẽ tạo thành tổn thương càng lớn cho nhục thân và Nguyên thần.

Hắn chỉ mới luyện thành một loại thần thông Thiên đạo mà thôi, cũng chưa có luyện thành thần thông của Thiên Bàn. Hai mươi tám loại thần thông Thiên đạo còn lại, hắn vẫn chưa từng tiếp cận. Nếu có thể luyện thành hết thảy những thần thông này, lần sau gặp lại Huyền Cơ, hắn cũng sẽ không chật vật như vậy rồi.

Chung Nhạc một lần nữa nhấc lên Vạn Bảo Đạo Chuy, một chùy lại một chùy nện xuống, mưu cầu luyện thành kiện bảo vật Thiên đạo Thiên Ấn này.

Vạn Bảo Đạo Chuy so với nhục thân hắn thì cường hoành hơn rất nhiều, cho dù có đập vỡ cũng sẽ không thương tổn tới hắn, có thể yên tâm sử dụng. Dù sao Huyền Kỳ nhị lão đã tiếp cận Đế cảnh, uy lực bảo vật thành đạo của bọn họ cực kỳ phi phàm.

Mà Huyền Kỳ nhị lão thì lại cực kỳ khẩn trương, lo lắng Chung Nhạc một lần nữa đập nát bảo vật thành đạo của bọn họ. Bất quá, bọn họ đã đáp ứng luyện bảo cho Chung Nhạc, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn trên Đạo chuy chính mình dần dần xuất hiện vết nứt.

- Lần này sợ rằng bảo bối của chúng ta lại sẽ vỡ nát một lần nữa rồi…

Trong lòng nhị lão lẩm bẩm.

Trôi qua mười mấy ngày, Thiên Ấn dần dần thành hình. Đại quân Phá Thiên Quan cũng đều trở nên khẩn trương, nhao nhao thôi động pháp lực, quán nhập vào trong Vạn Bảo Đạo Chuy trong tay Chung Nhạc, lo lắng đại chùy tại thời điểm quan trọng này vỡ tan.

Cũng may lần luyện bảo này cực kỳ thuận lợi. Đợi tới lúc Chung Nhạc thu hồi Đạo chuy, Vạn Bảo Đạo Chuy cũng vẫn chưa bể nát, chỉ là bề ngoài xuất hiện chằng chằng chịt chịt khe nứt mà thôi.

Huyền Kỳ nhị lão vội vàng đoạt lấy Vạn Bảo Đạo Chuy từ trong tay hắn, tinh tế quan sát, sắc mặt cực kỳ nhức nhối.

- Kiện bảo vật này có thể trải qua bảo vật Thiên đạo trui luyện mà không nát, thành tựu sau này khẳng định phi phàm!

Chung Nhạc tự đáy lòng tán than.

Hai lão đầu tử Huyền Kỳ trừng mắt liếc nhìn hắn mấy cái. Cái gì mà thành tựu phi phàm? Đoán chừng hắn là muốn lần sau mượn dùng sẽ dễ dàng hơn một chút mà thôi.

- Hửm? Trong Đạo chuy của chúng ta quả thật có chút lạc ấn kỳ lạ!

Huyền lão kinh ngạc nói.

Kỳ lão vội vàng tiến lên, tỉ mỉ kiểm tra. Quả nhiên có chút lạc ấn huyền diệu xuất hiện trong Đạo chuy. Lúc này bọn họ mới biết Chung Nhạc nói không sai. Vừa rồi tại thời điểm Chung Nhạc luyện bảo, vạn đạo triều bái. Thiên đạo và vạn đạo chuy kích, đồng dạng cũng có không ít lạc ấn bị đánh vào trong Đạo chuy, vô hình trung khiến cho Đạo chuy cũng có thêm một tia ý vị Thiên đạo.

Hai lần trước Chung Nhạc mượn Đạo chuy của bọn họ luyện chế Thiên Bàn. Lần đầu tiên bởi vì Thiên Bàn luyện chế quá yếu, không có bao nhiêu đạo vận lạc ấn vào trong Đạo chuy. Lần thứ hai Đạo chuy dứt khoát bị chấn động thành bột mịn. Mà lần này luyện thành Thiên Ấn, đẳng cấp của Đạo chuy cũng được tăng lên không nhỏ, cái này xem như là nhân họa được phúc.

- Nếu lại luyện thêm vài kiện bảo vật nữa, Đạo chuy này của hai vị sợ rằng sẽ trước các ngươi một bước, trở thành bảo vật Đế cấp!

Chung Nhạc mỉm cười, nói.

Huyền Kỳ nhị lão nửa tin nửa ngờ, vội vàng chữa trị Đạo chuy, sau đó dùng Luân Hồi Ma Âm luyện chế ra một kiện Thần binh, quả nhiên so với trước đây đã có thêm vài phần thần diệu, khiến cho nhị lão vừa mừng vừa sợ.

Chung Nhạc tỉ mỉ quan sát Thiên Ấn. Kiện Thiên Ấn này trấn áp khí vận, tượng trưng cho quyền lực vô biên, có chỗ mà Thiên Bàn không bằng được, nhưng cũng không có năng lực thôi diễn vô biên như Thiên Bàn vậy.

Tâm niệm hắn khẽ động, tế khởi Thiên Ấn, treo trên không trung Phá Thiên Quan, trong lòng thầm nghĩ:

- Kể từ đây, khí vận của Phá Thiên Quan cường thịnh, Mặc Ẩn cũng đừng mơ tưởng chấn động được chút nào nữa!

Mặc Ẩn trước giờ vẫn luôn chém khí vận của hắn. Mặc dù khí vận của Phá Thiên Quan không ngừng tăng trưởng, nhưng vẫn luôn bị hắn không ngừng chém xuống, chỉ sợ cũng không thể đề thăng bao nhiêu. Hiện tại đã có Thiên Ấn trấn áp, Mặc Ẩn ngay cả nửa điểm khí vận cũng không thể chém được.

Cứ tiếp tục như vậy, khí vận của Phá Thiên Quan hưng vượng, tất nhiên sẽ đánh đâu thắng đó.

- Lần này luyện bảo, vậy mà không có tồn tại Đế cấp tới cướp. Xem ra, lần trước bọn họ không chiếm được tiện nghi, lần này liền không bỏ xuống được da mặt chạy tới tranh đoạt nữa!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, rất muốn nhất cổ tác khí luyện ra toàn bộ ba mươi kiện bảo vật Thiên đạo. Chỉ là luyện chế bảo vật Thiên đạo cần tiêu hao rất nhiều Thần kim Thần liệu. Với tài lực hùng hồn như thế của hắn, chỉ mới luyện chế hai kiện bảo vật đã nghèo rớt mồng tơi rồi.

Lần này hắn có thể thu gom được tài liệu dùng để luyện chế Thiên Ấn, vẫn là nhờ lần này hắn thu được toàn thắng, cướp đoạt quân dụng từ trong đại doanh Thiên Đình. Bằng không, với tài lực của hắn cũng chỉ có thể luyện chế một kiện Thiên Bàn mà thôi.

Nghĩ muốn luyện ra toàn bộ ba mươi kiện bảo vật Thiên đạo, Thần kim Thần liệu cần có thật sự quá nhiều, hắn căn bản là tiêu hao không nổi.

- Không san bằng Thiên Đình, khó có thể kiếm được đầy đủ tài liệu!

Chung Nhạc đang nhìn về phía Thiên Đình, đột nhiên lại thấy Âm Phần Huyên và Kim Hà Hề từ xa đi tới, cười tủm tỉm, hỏi:

- Vị muội muội mà phu quân mới cướp về ở đâu rồi? Sao không để cho thiếp thân làm quen một chút?

Trong lòng Chung Nhạc không khỏi giật mình, thầm kêu một tiếng không xong. Lúc đó, hắn đưa đám nữ nhân Âm Phần Huyên, Kim Hà Hề tới Phá Thiên Quan trước, chính mình thì thân lâm mạo hiểm, quay lại bắt cóc Bàn Tố Tâm. Sau khi chạy tới Phá Thiên Quan, hắn liền trải qua một trận ác chiến, sau đó truy kích tàn quân Thiên Đình, quét dọn chiến trường. Về sau lại là luyện chế bảo vật Thiên đạo. Mấy ngày nay hắn cũng chưa kịp giải thích lai lịch của Bàn Tố Tâm cho đám nữ nhân Âm Phần Huyên.

- Các phu nhân nghe ta giải thích! Nữ tử này không quan hệ gì với ta!

Chung Nhạc vội vàng mời Bàn Tố Tâm ra, mỉm cười nói:

- Nữ tử này thật ra còn có lai lịch khác…

- Dịch Quân Vương, ta dẫu chết cũng sẽ không đi theo ngươi!

Bàn Tố Tâm đại nghĩa lẫm nhiên nói.

Trên mặt Âm Phần Huyên, Kim Hà Hề đều lộ ra bộ dạng quả nhiên như vậy. Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh, vội vàng vung tay, để cho Bàn Tố Tâm rời đi, mỉm cười nói:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio