Nhân Đạo Chí Tôn

chương 1671: một thù trả một thù (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thanh âm kinh ngạc của Chung Nhạc truyền tới, mỉm cười nói:

- Xem ra, uy lực của Loại Tinh Trạch cũng chỉ là cấp bậc Đế binh. Bất quá, khác biệt chính là, ta chưởng khống đại đạo Tiên Thiên Đại Trạch, có thể thôi động toàn bộ uy năng của Loại Tinh Trạch. Nếu đổi lại là Đế binh, ta sẽ không thể phát huy ra toàn bộ uy năng của nó được. Sư huynh, lại tiếp thêm một kiếm của ta như thế nào? Ta muốn nhìn một chút uy năng của Loại Tinh Trạch có thể đánh vỡ Vạn Ma Phiên hay không? Ngươi sẽ không cự tuyệt ta chứ?

Hắn căn bản không cho Ma Nguyên Liệt cơ hội cự tuyệt, đạo kiếm quang vô cùng thô to thứ hai đã đâm thẳng về phía Ma Nguyên Liệt và Vạn Ma Phiên.

Nếu đứng thật cao trên tinh không nhìn xuống, sẽ có thể nhìn thấy kích thước đạo kiếm quang từ trong Loại Tinh Trạch bạo phát ra này còn lớn hơn cả thái dương, mà ánh sáng do nói phát ra còn chói mắt hơn thái dương cả ức vạn lần.

Đạo kiếm quang cự hình thẳng tắp đâm lên trên Vạn Ma Phiên. Vạn Ma Phiên bị đâm cho vặn vẹo, nhưng vẫn như cũ không rách nát, chỉ bị đâm ra một cái lỗ nho nhỏ mà thôi.

Mà Ma Nguyên Liệt ở mặt sau Vạn Ma Phiên, nhục thân bị chấn động khiến cho biến thành bột mịn, Nguyên thần cơ hồ thần hồn câu diệt, suýt chút nữa đã bị một kiếm này đâm cho thân tử đạo tiêu.

Trong lòng hắn sợ hãi tới cực điểm. Đây gần như là tương đương với một vị Đại Đế đang giao phong với hắn, khiến cho hắn ngay cả thủ đoạn phản kháng cũng không có, chỉ có thể bị động chịu đòn.

Đáng sợ nhất vẫn là Vạn Ma Phiên đã bị đâm ra một cái lỗ nhỏ, mặc dù chỉ là một cái lỗ nhỏ, nhưng lại lộ ra một tin tức cực kỳ đáng sợ, đó chính là uy lực của Loại Tinh Trạch còn cường hoành hơn Vạn Ma Phiên một chút. Đây chính là Ma Thần binh do Tiên Thiên Ma Đế luyện ra, không ngờ lại bị đâm xuyên ra một cái lỗ nhỏ.

Đương nhiên, nếu là Tiên Thiên Ma Đế đích thân tế khởi Vạn Ma Phiên, khả năng cũng không phải là loại hậu quả này rồi.

Vạn Ma Phiên bị đâm xuyên, đạo kiếm quang Tinh trạch khủng bố kia từ trong cái lỗ nhỏ đánh thẳng ra, mang tới cho hắn thương tổn nặng nề trước giờ chưa từng có.

- Lần này nếu có thể trốn thoát một mạng, sợ rằng phải mất cả trăm ngàn năm sau mới có thể hồi phục trở lại…

Ma Nguyên Liệt cố chịu đựng đau đớn, thân thể và Nguyên thần tàn phá cố gắng bám víu lên Vạn Ma Phiên. Vạn Ma Phiên bị đạo kiếm quang khủng bố kia bắn bay, gào thét lao đi, càng lúc càng rời xa Loại Tinh Trạch.

Lúc này hắn thậm chí ngay cả một tia pháp lực cũng không thể sử dụng, chỉ có thể mặc cho lực trùng kích của đạo kiếm quang kia bắn hắn về phía phương xa.

Hiện tại, trong lòng hắn lo lắng nhất chính là Chung Nhạc đuổi giết tới. Nếu Chung Nhạc truy sát tới, tìm được hắn, sợ rằng hắn chỉ còn lại một con đường chết mà thôi.

- Kiếm quang của Loại Tinh Trạch tương đương với một kích toàn lực của Đế binh, đã đẩy ta ra địa phương cực xa. Cho dù hắn muốn đuổi tới, cũng cần phải tốn hao một đoạn thời gian. Trong khoảng thời gian này, ta nhất định phải khôi phục lại một tia pháp lực, ký sinh và trong Vạn Ma Phiên. Cho dù hắn tìm được ta, nghĩ muốn luyện hóa ta cũng không có khả năng!

Trong lòng Ma Nguyên Liệt âm thầm tính toán sinh lộ của chính mình, trong khoảnh khắc đã có chủ ý:

- Ta ký sinh vào trong Vạn Ma Phiên, sau đó liên lạc với sư tôn, mời sư tôn thu hồi Vạn Ma Phiên. Làm như vậy, cho dù là Dịch Quân Vương cũng không thể đuổi kịp ta. Có sư tôn bảo hộ, hắn không thể làm gì được ta!

Lúc này, Vạn Ma Phiên vẫn còn bị lực lượng của đạo kiếm quang đẩy cho không ngừng bay tới. Một lúc lâu sau, nó mới dần dần dừng lại. Mà lúc này, Ma Nguyên Liệt trên Vạn Ma Phiên cật lực khôi phục lại nhục thân.

Đột nhiên, hắn chợt nhìn thấy mấy gã Thần Ma quần áo tả tơi, bộ dạng cơ khổ đang phi hành trong tinh không, khuôn mặt tràn ngập tuyệt vọng, giống như chó nhà có tang vậy.

- Đám Thần Ma này…

Trong lòng Ma Nguyên Liệt giật mình. Mà lúc này, mấy gã Thần Ma kia cũng chú ý tới hắn, thần sắc tuyệt vọng trên mặt đột nhiên thay đổi, trở nên tràn ngập cừu hận, tràn ngập dục vọng báo thù.

Loại dục vọng báo thù đó khiến cho khuôn mặt bọn họ vặn vẹo, nhao nhao bay về phía Vạn Ma Phiên.

- Các ngươi muốn làm gì?

Ma Nguyên Liệt cười lạnh, nói:

- Hóa ra là mấy con cá lọt lưới Cát Thiên thị! Các ngươi đây là muốn báo thù ta sao? Thật to gan! Loại tiểu nhân vật như các ngươi, ta chỉ cần thổi một hơi sẽ có thể khiến cho các ngươi biến thành tro bụi!

Oanh!

Một gã Thần Ma Cát Thiên thị nện một quyền lên trên mặt hắn, huyết nhục văng tung tóe. Ma Nguyên Liệt gầm lên, nhưng lại không đề nổi nửa điểm tu vi, trong lòng không khỏi trầm xuống.

Thương thế của hắn thật sự quá nặng. Hai kiếm kia của Chung Nhạc đã cắt nát hết thảy đại đạo trong cơ thể hắn, ngay cả thần thông cũng bị chấn cho vỡ nát, không thể động dụng được nữa.

- Đánh chết hắn!

Một gã Thần Ma Cát Thiên thị khác cực độ bi phẫn, lớn tiếng kêu lên.

Bọn họ nhất thời nhào lên, giống như một đám dã thú điên cuồng công kích, không có bất cứ quy tắc gì, tay đấm chân đá, cào cấu ngắt xé, thậm chí còn há miệng cắn đứt huyết nhục của Ma Nguyên Liệt, một ngụm nuốt vào.

Ma Nguyên Liệt giống như một con cừu non bị một đám sói đói bao vây vậy, từng khối từng khối huyết nhục trên người bị xé rơi, Nguyên thần cũng bị rút ra, chịu đủ mọi loại cực hình, không ngừng dằn vặt. Đứng ở đằng xa chỉ có thể nghe thấy tiếng thét thảm thiết của hắn. Tiếng thét kia vô cùng thê thảm, tựa hồ như đang trải qua sự thống khổ khó có thể tưởng tượng vậy.

Một lúc sau, tiếng thét của Ma Nguyên Liệt càng lúc càng thấp. Lúc này, một đạo thân ảnh đột nhiên bay tới. Chung Nhạc dừng lại ở đằng xa, cũng không có tiếp cận, lặng yên nhìn mấy gã Thần Ma còn lại của Cát Thiên thị xâu xé Ma Nguyên Liệt, ăn sống nuốt tươi từng miếng từng miếng nhục thân và Nguyên thần Ma Nguyên Liệt. Mặt hắn không chút biểu tình, nhưng trong lòng lại đang bốn bề sóng dậy.

- Ma Nguyên Liệt cũng là tồn tại gần với Đế, không ngờ lại có kết cục như thế này. So với chết trong tay mấy gã Thần Ma thực lực thấp kém kia, đoán chừng hắn càng muốn chết trong tay của ta a? Bất quá, đây chính là một thù trả một thù. Hắn giết chết nhiều tộc nhân Cát Thiên thị như vậy, hẳn là nên có kết cục này!

Chung Nhạc đứng ở xa xa, lẳng lặng chờ mấy gã Thần Ma Cát Thiên thị ăn sạch Ma Nguyên Liệt, xác nhận Ma Nguyên Liệt thật sự đã chết rồi, lúc này mới yên tâm.

- Cát Thiên thị, đừng động tới tấm phiên kia!

Hắn lên tiếng cảnh báo đám Thần Ma Cát Thiên thị, nói:

- Đó là Ma phiên của Tiên Thiên Ma Đế, nếu các ngươi động tới nó, nhất định phải chết không thể nghi ngờ!

Mấy gã Thần Ma Cát Thiên thị khom người thi lễ với hắn. Một gã Thần Hoàng cầm đầu nói:

- Đa tạ Dịch Quân Vương! Đại ân của Dịch Quân Vương, Cát Thiên thị cả đời khó quên, tương lai Cát Chính Anh tất có báo đáp!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio