Nhân Đạo Chí Tôn

chương 1772: mộ cổ đấu mộ cổ (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bên kia, Trường Sinh Đế bị chín cái vòi voi quấn lấy, trên đỉnh đầu vô số cành cành lá lá bay lượn, mạnh mẽ đón đỡ mười tám kiện Ma Đế binh của Tượng Tôn Ma Đế. Cành cây lá cây trên đỉnh đầu hắn bị chém cho tung bay mất trật tự, tràn ngập nguy cơ.

Đột nhiên, vô số cành gãy lá rụng đột nhiên tung bay, gào thét bay thẳng về phía Kim Ô Thần Đế.

Trường Sinh Đế đột nhiên quát lớn:

- Kim Ô đạo huynh, há miệng ra!

Lúc này, Kim Ô Thần Đế đang nửa quỳ nửa nằm trên mặt đất, toàn thân không ngừng chảy máu, vô số Đế huyết cuồn cuộn từ trong cơ thể chảy ra, cặp mắt đã cực kỳ ảm đạm, sắp sửa hồn phi phách tán.

Hắn đừng nói là còn sức tái chiến, cho dù là nỗ lực bảo trụ sinh cơ của chính mình cũng đều khó khăn vạn phần.

Sinh cơ của hắn cơ hồ đã bị ba vị Đại Đế chặt đứt, tinh khí trong cơ thể xói mòn, nhục thân sắp sửa tan rã, biến thành đại đạo thiên địa.

Kim Ô Thần Đế nghe Trường Sinh Đế nói vậy, miễn cưỡng há miệng ra. Chỉ thấy đám cành gãy lá rụng kia nhao nhao chui vào trong cơ thể hắn. Thân thể Kim Ô Thần Đế đại chấn, nhất thời cảm giác được sinh cơ bàng bạc khủng bố phóng vọt tới, đại đạo đứt gãy trong cơ thể liên tiếp lại, tinh khí điên cuồng tăng vọt, toàn bộ thương thế trên cơ thể cấp tốc hồi phục lại.

Mà pháp lực của hắn cũng đang điên cuồng tăng vọt, dược lực Thánh dược khủng bố trong cơ thể không ngừng tạo máu, khiến cho khí huyết của hắn quay cuồng. Cặp cánh chim rách nát sau lưng đang nhanh chóng diễn sinh lại, khôi phục như lúc ban đầu. Thậm chí ngay cả Bí cảnh Nguyên thần tổn hại cũng nhất nhất hồi phục, càng mạnh mẽ hơn trước đây.

- Đây là… Thánh dược?

Kim Ô Thần Đế nhất thời ngơ ngẩn. Đúng lúc này, Trường Sinh Thần Đế đột nhiên lớn tiếng quát lên:

- Đừng sững sờ nữa! Còn không mau xuất thủ giúp ta một tay?

Sắc mặt Dương Hầu Ma Đế kịch biến, đột nhiên chỉ thấy đại nhật cuộn trào, đụng thẳng lên trên người Tượng Tôn Ma Đế. Chín cái đầu của Tượng Tôn Ma Đế phát ra chín thanh âm gào thét thật dài, chín cái vòi voi chấn động, ném Trường Sinh Đế ra xa.

Một con Tam Túc Kim Ô từ xa lao tới, ba trảo chụp lấy ba cái đầu của hắn, mạnh mẽ xoắn một cái, đã xốc lên phần sọ não của hắn. Tiên Thiên Thần Hỏa từ trong miệng Kim Ô Thần Đế phun trào ra, hừng hực thiêu đốt não tương hắn.

Vù vù!

Kim Ô Thần Đế mạnh mẽ vỗ cánh. Vô số sợi lông vũ giống như từng thanh từng thanh kim kiếm chém thẳng về phía toàn thân Tượng Tôn Ma Đế. Cái cổ Tượng Tôn Ma Đế vặn vẹo, mạnh mẽ vặn xuống ba cái đầu của chính mình, chỉ còn lại sáu cái đầu, nhanh chân bỏ chạy.

Đột nhiên, một kiện Lục Đạo Thiên Luân thật lớn từ trong mi tâm hắn xoay tròn cắt ra. Tượng Tôn Ma Đế kêu lên sợ hãi, một lần nữa vặn xuống một cái đầu của chính mình. Bí cảnh Đạo Nhất của cái đầu lâu kia ầm ầm đổ nát, chấn cho cái đầu lâu kia vỡ nát, biến thành một luồng khí Hỗn Độn phiêu tán.

Dương Hầu Ma Đế bất chấp truy sát Chung Nhạc, vội vàng chạy tới cứu viện. Trường Sinh Đế liên thủ với Kim Ô Thần Đế công tới. Tượng Tôn Ma Đế và Dương Hầu Ma Đế liên tục thổ huyết, vừa đánh vừa lui. Bốn người sát nhập vào trong Hắc động Tịch Cốc, biến mất không thấy đâu nữa.

Chung Nhạc thôi động Cổ thuyền giết về phía trước, đã thấy một cái vòi voi đột nhiên quấn lấy Cổ thuyền. Chung Nhạc quơ đao chém xuống, cái vòi voi trúng đao gãy rời.

Tượng Tôn Ma Đế kêu rên một tiếng, đột nhiên một cái vòi voi khác mở rộng ra, giống như một cái túi vải đen lớn, soạt một tiếng hút lấy Thiên Dực Cổ Thuyền, kéo cả Cổ thuyền cùng với hắn về phía trong lỗ mũi của chính mình.

Xuy!

Cái đầu này của Tượng Tôn Ma Đế đột nhiên nứt làm đôi, Lục Đạo Thiên Luân từ trong đầu hắn xoay tròn cắt ra. Tượng Tôn Ma Đế vừa sợ vừa giận, lại tự vặn xuống một cái đầu, chỉ còn lại có bốn cái đầu, vội vàng cướp đường bỏ chạy, trong chớp mắt đã xông ra khỏi Hắc động Tịch Cốc, biến thành một con Hắc Tượng hình thể khổng lồ viễn độn bỏ chạy.

- Tượng Tôn sư huynh, mau tới giúp ta!

Dương Hầu Ma Đế lưu lại trong Hắc động nhất thời kinh hãi, lớn tiếng kêu lên.

- Tự cầu nhiều phúc a!

Thanh âm Tượng Tôn Ma Đế từ đằng xa truyền lại.

Dương Hầu Ma Đế tức giận không kềm nổi, lắc mình biến thành một con Công Dương, điên cuồng phóng chạy về phía trước:

- Thua thiệt ta và ngươi còn là đồng môn sư huynh đệ, vậy mà không nói nghĩa khí như vậy! Kim Điểu nhi, ngươi tạm dừng tay một lát, lão tử đuổi theo giết chết cái tên bạc tình bạc nghĩa này!

Tốc độ của Kim Ô Thần Đế nhanh nhất, vỗ cánh đuổi theo. Hai người chiến đấu dây dưa trong chốc lát, Trường Sinh Đế và Chung Nhạc đã một trước một sau giết tới. Dương Hầu Ma Đế trong lòng gấp gáp, liều mạng đánh lui Kim Ô Thần Đế, một lần nữa cướp đường bỏ chạy.

Hắn vừa mới xông ra khỏi Hắc động Tịch Cốc, thân thể đột nhiên đại chấn. Tư Mệnh đã thôi động Lục Đạo Thiên Luân cắt vào trong Bí cảnh Lục Đạo của hắn, đang điên cuồng phá hoại trong đó.

Hắn vận khởi toàn bộ tu vi, bức Tư Mệnh và Lục Đạo Thiên Luân văng ra khỏi cơ thể. Nào ngờ Kim Ô Thần Đế đã một lần nữa giết tới, chỉ đành phải dừng lại tái chiến.

Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, Dương Hầu Ma Đế đã mình đầy thương tích, chỉ đành liều mạng bị thương, mạnh mẽ thừa nhận một kích của Kim Ô Thần Đế, một lần nữa cướp đường bỏ chạy.

Hô!

Thiên Dực Cổ Thuyền vỗ cánh đuổi theo. Chung Nhạc và Trường Sinh Đế đứng ở đầu thuyền, mỗi người đều thi triển Thất Đạo Luân Hồi của chính mình, không ngừng công kích về phía hắn.

Tốc độ của Kim Ô Thần Đế cũng không chậm chút nào, thân thể mạnh mẽ chấn động, chính là vô số thanh Tiên Thiên Vũ Kiếm bay tới, chém thẳng về phía hắn. Trong lòng Dương Hầu Ma Đế thầm kêu một tiếng mạng ta xong rồi. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài Hắc động Tịch Cốc chợt truyền vào một tiếng tiếng trống trầm muộn.

- Chư Thiên Vô Đạo! Là Hắc Đế!

Chung Nhạc kinh hô thất thanh.

Tiếng trống này vừa vang lên, tất cả mọi người đều kêu rên một tiếng, tu vi pháp lực trực tiếp bị trấn áp xuống, nửa điểm thần thông cũng không thể sử dụng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio