Nhân Đạo Chí Tôn

chương 1949: triệu hoán (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Toàn thân đám người không khỏi run rẩy, lá gan của Tiên Thiên Tà Đế không khỏi cũng quá lớn rồi a? Hắn dù sao vẫn chưa phải là Đạo Thần, vậy mà dám không chút cố kỵ êu gọi Thiên là tiểu nhi như vậy, hơn nữa còn nói ra lời chơi chết ngươi như vậy, thật sự là vô cùng kiêu ngạo.

Bất quá, Tiên Thiên Tà Đế quả thật cũng có thủ đoạn uy hiếp tới Thiên. Hiện tại, ba mươi Thiên Đạo Thân đã bị tà niệm của hắn ảnh hưởng, nếu Thiên mượn Thế giới Thiên đạo để hiện thân, xuất hiện ở nơi này, vậy ba mươi Thiên Đạo Thân trực tiếp đánh nát Thế giới Thiên đạo, ngay cả Thiên cũng sẽ bị đánh tan thành từng mảnh.

Đây chính là sức mạnh của Tiên Thiên Tà Đế!

Một người, chỉ cần có nhược điểm, vậy sẽ liền bị Tiên Thiên Tà Đế bắt lấy nhược điểm này, hơn nữa tiến hành phóng đại, mãi cho tới khi đạo tâm vỡ nát, bị hắn khống chế mới thôi.

Đạo tâm của ba mươi Thiên Đạo Thân nhìn như bàn thạch, tuyên cổ bất biến, đã đạt tới cảnh giới Thiên tâm là tâm ta.

Nhưng ở trước mặt Tiên Thiên Tà Đế, loại tâm cảnh này quả thật chỉ là một khúc gỗ mục nát, không chịu nổi một kích. Tiên Thiên Tà Đế giỏi về đùa bỡn nhân tâm, cho dù là tâm cảnh không có sơ hở, cũng sẽ bị hắn chơi đùa ra sơ hở.

Thiên tâm là tâm ta, loại tâm cảnh này nhìn như cao minh, tâm cảnh của chính mình tương liên với Thiên, nhưng đó dù sao cũng không phải là tâm cảnh của chính mình, mà là tâm cảnh mượn tới từ chỗ của Thiên. Đối với người khác, Thiên tâm là tâm ta phi thường cao thâm, nhưng đối với Tiên Thiên Tà Đế, ngược lại chính là dễ dàng bị hắn chưởng khống nhất.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao đám người Chung Nhạc, Mục Tiên Thiên không bị Tiên Thiên Tà Đế khống chế, mà Thiên Đạo Thân lại dễ dàng bị khống chế như vậy.

Tu luyện tâm cảnh, không cho phép có nửa điểm may mắn hay là do người khác ban tặng, chỉ có thể dựa vào chính mình mài dũa. Thiên Đạo Thân là mượn tâm cảnh của Thiên, tự nhiên là sẽ dễ dàng sụp đổ nhất.

Trái tim Mục Tiên Thiên dần dần trầm xuống. Sự tình hiện tại không xong ngoài dự liệu của nàng. Hành động săn giết Tiên Thiên Tà Đế vốn dĩ hẳn phải thỏa thỏa đáng đáng, nhưng thật sự đối mặt với Tiên Thiên Tà Đế, lúc này mới cảm giác được sự cường đại và tà ác của tôn Thần Vương Thái Cổ này, cùng với cảm giác thất bại không thể đối kháng.

Thần Vương Thái Cổ vẫn luôn cao cao tại thượng, khiến cho nàng vị Thần Vương đương đại độ tuổi chỉ mới hơn mười vạn này không thể không ngưỡng mộ.

Đám người vận khởi tu vi tái chiến, bao vây Tiên Thiên Tà Đế ở trung tâm. Hiện tại Thiên đã không dám hiện thân, cũng không thể mượn Thế giới Thiên đạo để hiện thân. Cho dù bọn họ có liều mạng đấu một trận, thì chờ đón bọn họ cũng chỉ là tử vong mà thôi.

Sau một khắc, toàn thân Huyền Kỳ Nhị Đế đẫm máu, rơi xuống đất, Vạn Bảo Đạo Chuy của Huyền Đế bị đánh lên một đạo quyền ấn, Vạn Bảo Hồng Lô của Kỳ Đế thì bị đánh thủng. Ba tôn chân thân của Mục Tiên Thiên xương gãy gân đứt, hai chân thân Thần Ma liều mạng bảo vệ mẫu thể, lúc này mới đảm bảo mẫu thể không bị giết chết.

Kim Ô Thần Đế một lần nữa bị trọng thương, cặp cánh gãy rời, nằm rạp trên mặt đất. Thiên phạt trong tay Bích Lạc tiên sinh bị Tiên Thiên Tà Đế mạnh mẽ đoạt lấy. Bích Lạc tiên sinh lập tức xoay người bỏ chạy, chỉ nghe phốc một tiếng, bàn tay Thiên phạt kia từ sau lưng hắn cắm tới, cắm ngay trên sau gáy của hắn.

Ngục chủ Thiên Ngục vội vàng thôi động Thiên Ngục ứng cứu, nào ngờ cánh tay nàng cũng bị mạnh mẽ chặt đứt, sau đó cánh tay đứt cầm theo Thiên Ngục cắm thẳng lên lồng ngực của chính nàng. Hai vị tồn tại mạnh nhất Bích Lạc Cung và Thiên Ngục trước sau đều bị trọng thương.

Táng Linh Thần Vương một lần nữa thi triển Táng Địa Thập Trọng Thiên, sau đó mười trọng thiên bị Tiên Thiên Tà Đế một cước đạp phá, dẫm xuyên mười trọng thiên.

Thân thể Trường Sinh Đế lay động, tán cây trên đỉnh đầu bắn ra vô số cành cành lá lá, giống như Độc long Đại mãng cuốn về phía Tiên Thiên Đế. Cùng lúc đó, dưới chân hắn cũng mọc ra vô số sợi rễ, phảng phất như vô số xúc tu vậy, đâm về phía vô số khỏa Tà Nhãn trên người Tiên Thiên Tà Đế.

Tà Nhãn toàn thân Tiên Thiên Tà Đế đại phóng quang mang, chặt đứt hết thảy những sợi rễ và chạc cây này. Trong khoảnh khắc, toàn thân Trường Sinh Đế đã trống trống trải trải, tán cây bị chém đứt không còn một mảnh, toàn bộ sợi rễ cũng bị chặt đứt, trụi lủi đứng ở nơi đó, chân tay luống cuống.

Thái Phùng Đế và Ương Tôn Đế ra sức giết tới giải cứu, lại bị quang luân sau đầu Tiên Thiên Tà Đế xoay tròn, quấn lấy hai vị Đại Đế. Quang luân sau đầu Tiên Thiên Tà Đế giống như bảy con Đại mãng Tinh hà vậy, trước sau đập hai vị Đại Đế lên trên màn trời Thế giới Thiên đạo. Bảy con Đại mãng Tinh hà không ngừng va chạm, đập cho hai vị Đại Đế miệng phun máu tươi.

Chung Nhạc thôi động ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo trong Thánh địa Tiên Thiên Bát Quái của chính mình. Từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo nhao nhao oanh kích về phía Tiên Thiên Tà Đế, nỗ lực giải cứu đám người.

Chung Nhạc lựa chọn chính là lộ tuyến chạy loạn, tận lực không tiếp xúc với Tiên Thiên Tà Đế, vừa đánh vừa chạy.

Uy lực của ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo do hắn luyện chế cũng cực lớn, mặc dù không bằng ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo của ba mươi Thiên Đạo Thân kia, nhưng oanh kích lên trên người Tiên Thiên Tà Đế cũng có thể khiến cho hắn bị thương, chỉ là thương thế cũng không quá nghiêm trọng.

- Để xem tiểu tặc ngươi có thể nhảy nhót tới lúc nào!

Tiên Thiên Tà Đế nhất thời giận dữ, từng khỏa từng khỏa Tà Nhãn trên lồng ngực mở ra, đánh bay từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo đang oanh tới kia, cười lạnh nói:

- Hiện tại nên giải quyết ngươi rồi! Hửm?

Hắn đột nhiên dừng bước lại, cúi đầu nhìn về phía lồng ngực chính mình. Chỉ thấy Tà Nhãn trên lồng ngực chính mình trong lúc bất tri bất giác đã thiếu đi mấy khỏa.

- Cổ quái! Có thứ gì đang ở trong cơ thể ta?

Trong chớp mắt, lại có thêm mấy khỏa Tà Nhãn trên người hắn biến mất, phảng phất như có kẻ nào đó ẩn giấu trong thân thể hắn, đang lúc gỡ đi Tà Nhãn trên thân thể hắn. Sắc mặt Tiên Thiên Tà Đế đại biến, thần thức vội vàng bạo phát, sưu tầm trong cơ thể chính mình, nỗ lực sưu tầm ra kẻ đang ẩn nấp trong cơ thể hắn kia.

Hắn đột nhiên nhớ lại, lúc trước cùng với Chung Nhạc công kích hắn, còn có một gã nam tử trung niên nữa. Kẻ này thình lình đã chui vào trong thân thể hắn.

Gã nam tử trung niên này vô cùng trơn trợt, đối với thân thể hắn phảng phất như còn muốn quen thuộc hơn so với chính hắn nữa, không ngừng chui tới chui lui trong đám Bí cảnh ít được lưu ý trong cơ thể hắn, khiến cho hắn không thể nào nắm bắt được.

Vừa rồi Tiên Thiên Tà Đế cũng không đặt kẻ này ở trong lòng, hiện tại mới có chút lưu tâm.

Trong cơ thể hắn có vô số Bí cảnh. Bí cảnh của Tiên Thiên Thần Ma đều là luôn mở ra, không một Bí cảnh nào khép kín. Điểm này bất đồng với sinh linh Hậu Thiên. Nhưng đồng dạng với sinh linh Hậu Thiên, ngoại trừ Bí cảnh Lục Đạo ra, Tiên Thiên Thần Ma cũng không thể sử dụng lực lượng của những Bí cảnh nhiều tới bất tận khác. Bởi vì những Bí cảnh này chưa thành hệ thống, nếu mạnh mẽ sử dụng lực lượng của những Bí cảnh này, sẽ mang tới cho chính mình sự gánh vác cực lớn, khiến cho tu vi tổn hại, thậm chí có thể nguy hiểm tới tính mạng nữa.

Phong Hiếu Trung chui vào trong cơ thể hắn, chính là tránh né Bí cảnh Lục Đạo và Bí cảnh thứ bảy của hắn, chạy loạn trong vô số những Bí cảnh khác, thỉnh thoảng lại xuất thủ, gỡ xuống một khỏa Tà Nhãn của hắn.

Gã Phong Hiếu Trung này gỡ xuống Tà Nhãn của hắn, hắn vậy mà không có một tia cảm giác, thủ đoạn so với Tiên Thiên Tà Đế còn quỷ dị hơn.

Tà Nhãn trên người chính mình bị gỡ xuống, chính mình lại không cảm giác được, đây mới là chuyện đáng sợ nhất.

Nhưng Tà Nhãn trên người mất đi quá nhiều, vẫn đã khiến cho Tiên Thiên Tà Đế phát giác được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio