Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay khi bọn chúng thấy thuyền trưởng của mình là Arlong dễ dàng bị bắt giữ thì tất cả đều khựng lại khiếp sợ nhìn Lăng Thần
- Nhìn ta làm gì? buông tay mà đánh đi không đánh thì ta cho tất cả các ngươi bỏ mạng tại đây đấy
Lăng Thần liền khó chịu nhíu nhíu cái mày
Sau khi nghe câu nói của Lăng Thần bọn hải tặc liền hấp tấp cầm vũ khí lao lên
- Hancock nhớ chừa con bạch tuộc cho Kuina
- Vâng
Đáp ứng một tiếng sau đó thân hình Hancock biến mất mỗi lần xuất hiện là trước mặt một tên trong bọn chúng, còn chưa kịp thấy gì thì đã thấy bọn chúng bay ra ngoài kể cả hai tên người cá mỏ dài và to cao
Kuina bên kia cũng rút kiếm mình ra lao đến chỗ con bạch tuột, cũng chính là Hatchan. Hắn có đến cái xúc tua, mỗi xúc tua cầm một thanh kiếm
Choang
Những tiếng kiếm va chạm vào nhau bắt đầu liên tục vang lên, Kuina có chút chật vật đón đỡ. Mắt của cô có thể nhìn rõ được những đường kiếm nhưng thân thể của Kuina lại quá yếu
Lăng Thần bên kia âm thầm lắc đầu thầm nghĩ phải về rèn luyện thân thể cho Kuina
Được một lát thì Kuina bắt đầu cảm thấy thân thể rã rời, cô nhiều lần mạo hiểm muốn lách qua một bên để tấn công nhưng đều không thành công, phòng thủ của Hatchan quá chắc chắn đối với cô
- Đủ rồi
Ngay lúc Kuina đã mệt đến mức gần như nắm không nổi thanh kiếm của mình nữa thì giọng Lăng Thần vang lên, sau đó hắn liền xuất hiện trước mặt Kuina đưa tay đặt lên người truyền linh lực vào chữa trị cho cô
Vừa khỏe lại thì mắt Kuina đã ngân ngấn nước mắt, cô cảm nhận được một sự thất bại sâu sắc
- Không có gì cả, chỉ vì thân thể của em chưa đủ sức mạnh thôi, thời gian rảnh rỗi hãy ráng rèn luyện thân thể a
Lăng Thần xoa xoa đầu Kuina an ủi
- Vâng
Một hồi sau cô liền lấy lại tinh thần lại tung tăng nhảy múa cùng Hancock, dù gì đi nữa thì cô cũng mới chỉ là một đứa trẻ tuổi a
- Hôm nay ta tha cho các ngươi, nhưng nếu ta nghe các ngươi lại tiếp tục cướp bóc dân làng ở đây thì đích thân ta sẽ đến để diệt các ngươi
Buông một câu đe dọa sau đó hắn liền quay đầu đi
Bọn chúng chỉ biết im lặng để cho hung thần này rời đi, đùa gì vậy ngay cả một đứa bé đã có thể dễ dàng hạ gục bọn họ nói gì đến Lăng Thần?
Bell, Nojiko và Nami bên kia thì nãy giờ trợn mắt há hóc mồm không nói được câu nào, không ai có thể ngờ được Lăng Thần lại mạnh mẽ đến như vậy, ngay khi thấy Lăng Thần quay đầu đi liền vội vàng đuổi theo
- Không ngờ anh thật mạnh mẽ a
Bell hưng phấn nhìn Lăng Thần cười nói
Lăng Thần cũng cười nhưng không trả lời, lấy ra một viên đan dược đút vào miệng Nami khiến vết thương của cô nhanh chóng phục hồi lại, lại khiến cho Bell ngạc nhiên một hồi
- Đại ca ca anh thật lợi hại
Nami sau khi khỏe mạnh thì con mắt sáng lên chạy đến cầm tay của Lăng Thần lắc lắc
- Thế Nami có muốn lợi hại như đại ca ca không?
Lăng Thần cúi xuống cười cười hỏi cô
- Muốn chứ, muốn chứ
Nami gật đầu lia lịa
- Nhưng em phải gia nhập vào băng hải tặc của anh, anh mới có thể giúp em trở nên mạnh mẽ a
Ngay khi nghe lời đề nghị của Lăng Thần, Nami quả thật muốn đồng ý lập tức nhưng lại do dự nhìn qua Nojiko và Bell
- Nhưng còn chị và mẹ của em? em không thể bỏ họ ở lại một mình
- A nếu muốn bọn họ có thể gia nhập a, ta không ngại nhiều người, quả thật thuyền quá ít người thì có chút cô đơn a
Lăng Thần lại tiếp tục dụ dỗ
- Nhưng mẹ em là hải quân đó, sao có thể gia nhập hải tặc được
- Hừ, chỉ là những tên nhãi nhép đến một tên ta xử lý một tên không có gì đáng ngại cả
Sau khi nghe câu nói của Lăng Thần Bell quả thật có chút động tâm, Nami và Nojiko có thể nói đồng ý không do dự
Mặc dù nói Bell chưa gặp Lăng Thần được đến một ngày, nhưng cái vẻ phong khinh vân đạm của hắn làm cô có chút trầm mê trong đó
- Trước tiên chúng ta nên về làng đã, đến lúc đó lại nói chuyện này cũng không muộn ta cần một ít thời gian để suy nghĩ
- Tốt đi thôi
Lăng Thần biết không thể cưỡng ép Bell nên cũng gật đầu đáp ứng
Thân ảnh sáu người nhanh chóng xuất hiện ở làng cây dừa, ngay khi thấy Bell trở về Genzo liền hấp tấp chạy ra vẻ mặt lo lắng không thôi nhưng kết cục lại tiếp tục bị Bell lạnh nhạt, vẻ mặt hận thù như muốn giết Lăng Thần, nhưng bọn họ cũng mặc kệ Genzo trực tiếp đi vào
Ngày hôm sau, khi nghe được Bell nói rằng Lăng Thần đã cứu ngôi làng cùng Nami thoát khỏi Arlong mọi người liền lập tức mở tiệc ăn mừng
Lại một ngày nữa qua đi, Lăng Thần ở trên đảo này đã là ngày thứ hai cũng đến lúc hắn sắp phải lên đường
Cộc cộc
Lúc này cửa phòng Lăng Thần vang lên tiếng gõ cửa, mở cửa ra liền thấy Bell đang đứng vẻ mặt còn mang theo rất nhiều sự đắn đo
- Anh có muốn đi chợ cùng tôi không? chúng ta cần mua một ít đồ ăn
Hiểu được ý cô nàng nên Lăng Thần cũng cười cười gật đầu đáp ứng
- Tôi thật sự rất phân vân không biết phải làm sao, tại đây tôi còn rất nhiều người và rất nhiều thứ phải bảo vệ, nhưng trái tim của tôi lại hướng về phía Nojiko, Nami cùng... anh rồi
Khi Lăng Thần cùng Bell vừa bước ra khỏi nhà Bell liền hơi ngập ngừng nói, đến câu cuối cùng bỗng mặt cô có chút đỏ lên
- Cô thật sự nên ở lại ngôi làng, dù gì đi nữa nó cũng có quá nhiều thứ để cô phải nán lại mà
Những lúc thể này thật sự Lăng Thần hắn cũng không biết nên nói gì cho phải
- Ừm
Lúc Bell nghe Lăng Thần nói vậy mặt cô hiện lên vẻ thất lạc nhàn nhạt sau đó trầm mặc không nói
Đi được một đoạn đường chìm trong sự im lặng thì bỗng có một đoàn hải quân chạy đến trước mặt Lăng Thần cùng Bell cầm đầu bởi một tên hải quân mặt giống như con chuột, tay cầm theo một tờ giấy thông báo
Nezumi
- Bellemere cô phạm tội kết cấu với hải tặc, mời cô đi theo tôi, các ngươi lên bắt Bellemere cùng tên hải tặc băng Thiên Vương kia lại
Còn chưa đợi Bell và Lăng Thần nói gì thì Nezumi đã quay qua sai những tên hải quân sau lưng
- Nguy rồi Lăng Thần anh mau đi đi không cần anh quan tâm đến tôi, tôi biết anh lợi hại nhưng không thể đối đầu với hải quân được sẽ rất nguy hiểm
Bell lo lắng quay qua nói với Lăng Thần
- Không có gì đúng lúc ta đang muốn tăng tiền thưởng, CMN các ngươi dám truy nã ta chỉ triệu Beri, đến đến thợ chụp ảnh của các ngươi đâu?
Lăng Thần thân mang một cái áo khoác, một cái quần đùi và một đôi dép tạo một cái dáng hắn cho là bảnh nhất sau đó trợn mắt nhìn Nezumi
Tạch
Một tiếng chụp ảnh lập tức vang lên không biết từ tên hải quân nào khiến Lăng Thần gật đầu thỏa mãn
- Các ngươi còn chưa lên, nhanh cái chân lên
Nezumi phẫn nộ quát tháo những hải quân sau lưng
- Được rồi đứng đó đi, có được ảnh của ta rồi thì đừng nên động tay động chân kéo đến hư hỏng không cần thiết
Nói xong hắn liền thả ra khí tức chặn bọn họ lại, Hỏa Lăng xoẹt một tiếng lấy đi mạng của Nezumi khiến vẻ lo lắng của Bell càng thêm đậm
- Đều xong rồi các ngươi đi đi
Giết xong Nezumi, Lăng Thần liền phất phất tay đuổi hải quân đi, bọn họ thấy Lăng Thần giết người không chớp mắt vậy liền bỏ chạy toán loạn, một số người cấp tốc chạy về tổng bộ bẩm báo thông tin
- Lăng Thần anh nhanh ra khơi đi, tôi không có việc gì đâu
Bell bỗng dưng nắm lấy tay Lăng Thần gấp gáp nói, như là cô đang sợ hãi một điều gì đó
- Khoang đợi ta một chút
Nói đoạn hắn liền biến mất, hối đoái một trận pháp cao cấp " Vấn Tâm Diệt Sát Trận " bày bố xung quanh hòn đảo, bất kỳ kẻ nào có ý xấu đối với hòn đảo bước vào phạm vi trận pháp đều sẽ bị trận pháp tấn công
Sau đó tiếp tục hối đoái một cái Tăng Âm Phù cao cấp
- Từ hôm nay hòn đảo Isla Conomi này nằm dưới sự bảo vệ của hải tặc Thiên Vương ta, bất kỳ kẻ nào có ý kiến đều có thể tìm đến ta
Âm thanh Lăng Thần ầm ầm chấn động vang khắp ngóc ngách, không biết vang đến nơi nào mới dừng lại khiến tất cả những người bỗng dưng nghe thấy âm thanh liền sợ hãi giật mình
- Hừ tốt cho một cái băng hải tặc Thiên Vương
Trên một con tàu hải quân, một ông lão đầu mang theo một cái mũ con chó chấp tay đứng trên đầu tàu tức giận mở miệng
Một góc nào đó của vùng biển, một thanh niên tóc đỏ đang ngồi uống rượu cùng những người xung quanh khi nghe âm thanh cũng cười khà khà
- Mọc ra một cái hải tặc Thiên Vương thật thú vị
Âm thanh truyền đến một lúc cũng dừng lại, nhưng cũng đã truyền được đến tai rất nhiều cường giả của thế giới này, tin tức của hải tặc Thiên Vương liền lan truyền rộng rãi, có thể truyền giọng nói ra khắp nơi liền có thể đoán được hải tặc Thiên Vương cũng không phải bình thường
Sau khi làm xong mọi chuyện thân ảnh Lăng Thần trở về bên cạnh Bell, cô vẫn đang giật mình trước câu nói vừa rồi của Lăng Thần " Truyền khắp hòn đảo này thì có tác dụng gì? " trong đầu cô vẫn hiện lên một câu hỏi, vì âm thanh cô nghe được chỉ vừa đủ không lớn cũng không nhỏ vừa đủ để truyền khắp hòn đảo này thôi
- Xong rồi đi thôi
Lăng Thần chợt nắm tay Bell kéo cô đi khiến mặt Bell có chút đỏ lên nhưng cũng không kháng cự
- --------------------
Các vị đạo hữu chờ đã lâu:))