Dạ Trạch đưa chìa khóa xe cho Mộc Đào lái, bản thân cùng Lam Uyên ngồi phía sau.
Mộc Đào cảm thấy khó chịu vì nhị vị đại nhân nhà mình rất thích chim chuột thả thính nhau. Này thì nắm tay rồi ôm ấp, thơm má, 'thơm môi' - nói trắng ra là hôn nhưng vì quản lí Dạ không cho gọi là 'hôn' nên... Mặc dù chị Uyên luôn chối nhưng căn bản ai cũng biết thừa cô và Dạ Trạch một cặp trời đánh rồi. Ngoài ra, thân thiết tới mức XXOO hay chưa thì cậu không biết. Mọi người đều muốn hỏi song cứ nghĩ tới vạn nhất gãi trúng vảy ngược của quản lý Dạ thì auto xách vali đi đóng phim heo lại im lặng.
Nguyên lai ánh mắt của Mộc Đào quá nóng bỏng nên Lam Uyên bắt đầu chú ý tới góc nhìn của cậu, phát hiện Dạ Trạch từ lúc lên xe luôn sờ nắn tay cô.
- Cậu làm cái gì thế? _ Cô tròn mắt hỏi, rụt tay về cảnh giác.
Anh không trả lời, lườm xéo Mộc Đào, an phận làm một người quân tử. Người ăn được rồi, không cần sợ!