Nhân Duyên Của Chúng Ta

chương 235

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Văn Nhã Ly luôn là một ẩn số trong mắt mọi người. MC nhìn đồng hồ, biết rằng đã tới thời gian gọi tên người nhận giải kế tiếp, tiếc nuối nói với Thẩm Trác Nghiêm:

- Hi vọng chúng ta sớm có thể gặp mặt phu nhân.

Họ Thẩm nhún vai thân thiện:

- Sẽ sớm thôi~

- Ồ! Rất đáng mong chờ! _ Dẫn chương trình cảm thán, không ngờ nhân vật khó tính kia lại dễ tính bất ngờ như thế, uyển chuyển dừng cuộc đối thoại để đọc tiếp lời dẫn _ Bây giờ, chúng ta sẽ tiếp tục diện kiến đôi nam nữ chính xuất sắc thứ hai trong năm nay! Xin trân trọng kính mời...

Lam Uyên nhìn chằm chằm vào màn hình trực tiếp ngớ ngẩn hỏi lại Dạ Trạch:

- Năm nay có bốn ghế cơ à?

Anh hừ lạnh, mở cửa xe bước xuống trước, dáng vẻ thập phần như một quý ông, đưa tay về về phía cô lịch thiệp. Lam Uyên khó hiểu, nghĩ rằng Dạ Trạch thấy lạnh bèn đưa cốc trà uống dở sữa nóng cho anh, sau đó tỉnh bơ trèo xuống xe, tư thế soái gấp vạn lần, chủ động dắt tay anh đi lên sân khấu.

Thẩm Trác Nghiêm buồn bực nhìn Lam Uyên, bụng tức anh ách. Trái lại, bêm đối diện họ Dạ hớn hở ra mặt. Hiếm khi anh có dịp công khai dắt díu cô trước mặt truyền thông, nhất định phải tranh thủ cơ hội đánh động cho tất cả bọn họ biết anh và cô thân mật tới mức nào.

Bởi vì Lam Uyên và Dạ Trạch là thịt tươi mới nổi nên người ở hội trường chú ý nhiều hơn đến các cô.

Phần thưởng Cúp pha lê được trao tới tay, MC nhìn xuống bàn tay trái của cô và Dạ Trạch nắm chặt, môi cười tà tà như hiểu ra cái gì:

- Xin hỏi tân Ảnh hậu có muốn phát biểu đôi lời không? Nghe nói cô và Dạ ảnh đế là người đến từ Đế Quốc?

Tuy biết rằng MC chỉ tùy tiện hỏi bừa để dẫn dắt chương trình mà thôi song nội tâm cô không tránh khỏi rúng động, mắt có chút cay cay.

Sẽ không có ai biết được Lam Uyên đã cố gắng đến mức nào. Từ một con người bình thường trải qua biến cố trong mối quan hệ với người cũ, tự thân vật lộn kiếm tiền, cứu lấy những người thương yêu, sau đó lại bị trùng trùng âm mưu chính trị vô tình hữu ý vây hãm, cuối cùng phải lưu vong đất khách quê người.

Thượng Hải lưu giữ hết gần ba năm thanh xuân đại học của cô, cũng lưu giữ lấy những năm tháng khó khăn nhất trong cuộc đời cô. Cô sẽ không nói với ai, tuổi trẻ của ấy có bao nhiêu đau đớn, mệt mỏi và tuyệt vọng. Cô sẽ không nói với ai, thời khắc tỉnh dậy sau cơn hôn mê kéo dài mấy tháng, cô có bao nhiêu hoảng loạn và bất lực. Cô sẽ không nói với ai, cách cô lựa đứng dậy kiếm tiền quật khởi trở về Đế Quốc có bao nhiêu vất vả, bao nhiêu ti tiện.

Lam Uyên ngẩng mặt nhìn lên bầu trời mùa đông đen kịt hồi lâu để cho gió lạnh thổi nước mắt của cô chảy ngược trở về nơi bắt đầu. Tất cả sắp kết thúc rồi!

- ----

Có lẽ sẽ hơi tốn thời gian viết ngoại truyện mụ Uyên các bác ạ.

Spoil: NT gồm tập, nói về sự thật tàn khốc đằng sau Ảnh hậu và Ảnh đế. Truyện gắn mác Nữ cường mà mãi tới bây giờ mới thấy dấu hiệu cường.

Tin mới: Con điện thoại Samsung ghẻ trong lúc cày clone gấp rút lại bị lag đã được mình 'vô ý làm rơi' nứt vỡ kính luôn... Cầu an ủi a~

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio