“Ngu ngốc, tại sao ngươi có thể làm như vậy?”
Tại gia tộc Bonaparte Đại trưởng lão nổi giận mắng Desmond. Còn hắn thì lặng yên, cúi đầu sợ hãi. Đại trưởng lão giận đến tím mặt, mắt lão trợn trừng, chòm râu dựng lên dữ tợn. Lão chỉ tay vào Desmond quát.
“Ngươi, tên ngu ngốc này, nên nhớ Franz là con của gia chủ Bonaparte, chưa nói đến việc đó, giờ hắn còn là thiên tài của gia tộc. Còn ngươi, giỏi quá mà. Phái người đi ám sát thiên tài gia tộc. Ngươi tưởng tên Duss kia không biết sao? Ngu ngốc!”
Vốn quen thói kiêu ngạo, Desmond không chịu được Franz vượt qua hắn. Hắn oán hận Franz, hắn cho rằng Franz đang làm nhục hắn nên Desmond bỏ tiền thuê sát thủ đi giết Franz cho hả giận. Nhưng cơn giận qua đi hắn mới nhớ đến thân phận của Franz bây giờ nên vội đi tìm Đại trưởng lão cầu xin. Desmond quỳ xuống ôm lấy chân Đại trưởng lão.
“Ông nội, xin ông cứu con, là do con quá tức giận. Không, là do Franz làm nhục con. Con không muốn chết, con còn muốn báo hiếu cho ông nội nữa.”
Đại trưởng lão hai tay xoa đầu ngồi xuống ghế. Con trai lão chết trận, giờ lão chỉ còn mỗi đứa cháu này. Nên lão luôn cưng chiều hết mực. Tên Desmond này coi như cũng biết điều, ngoài việc kiêu ngạo, hay ham chơi ra thì vẫn hiếu thảo với lão lắm. Lão cũng lấy đó là điều an ủi. Nhìn cái cách Franz đánh bại Desmond rơi xuống đài lão cũng muốn tung một chưởng đập chết Franz cho rồi. Nhưng qua đợt kiểm tra của gia tộc lão đã biết không thể ra tay với tên nhãi đó nữa rồi. Nào ngờ cháu của lão lại dám phái sát thủ đi giết hắn. Lão thở dài.
“Được rồi. Để ta mang cái thân già này đi cầu xin gia chủ, hi vọng hắn có thể nể mặt ta mà tha cho ngươi. Còn ngươi ngoan ngoãn mà tu luyện đi. Đừng ra ngoài gây phiền toái cho ta.”
Nói rồi lão phất tay áo ra ngoài tìm Duss. Dù sao cũng là đứa cháu duy nhất của lão, lão không thể làm ngơ được, mặc dù lão biết lần này sẽ chảy máu nhiều lắm. Tên Duss kia giống như cha hắn. Đều là lão hồ ly.
“Ơ, Đại trưởng, hôm nay sao lại có nhã hứng đến thăm ta?”
Duss ngồi trong phòng sách trên mặt mang theo nụ cười nhìn Đại trưởng lão. Không hiểu sao khi lão thấy nụ cười này thì chợt nổ da gà. Lão khẽ khom mình xuống.
“Lão hôm nay đến đây là xin thỉnh tội, mong gia chủ nể mặt lão, cũng thông cảm Desmond tuổi trẻ dại dột mà tha tội cho nó.”
“Đại trưởng lão sao lại nói thể, Desmond làm gì sai sao?”
Duss tỏ vẻ ngạc nhiên. Đại trưởng lão trong lòng thầm mắng lão hồ ly. Tỏ vẻ ngạc nhiên à trên mặt chẳng có chút nào là ngạc nhiên cả. Lão đành phải đắng chát nói.
“Có câu người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Desmond phái người đi đánh Franz lão tin gia chủ cũng đã biết. Đây là do cháu của lão sai. Lão nguyện ý bồi thường đầy đủ cho tiểu thiếu gia.”
Đại trưởng lão khéo léo biến Desmond phái người giết Franz thành chỉ là đánh mà thôi. Duss cũng không có ý vạch trần ý đồ của lão, chuyện này hai bên ngầm hiểu là quá đủ. Duss cười nhạt.
“Vậy Đại trưởng lão muốn bồi thường thế nào đây này?”
Đại trưởng lão trong lòng chảy máu, lão đắng chát nói.
“Lão nguyện giao ra y dược đường để bồi thường cho tiểu thiếu gia không biết ý gia chủ thế nào?”
Y dược đường là một trong những sản nghiệp của gia tộc nhưng lại nằm trong tay của Đại trưởng lão. Giờ lão đồng ý giao ra trong lòng chắc cũng đau đớn muốn chết. Nhưng Duss khoát tay.
“Không được, ít nhất cũng phải là khí giới đường và ngàn vạn đồng vàng.”
Duss dở ra công phu sư tử ngoạm. Khí giới đường là nới chuyên chế tạo vũ khí cho gia tộc, hằng năm kiếm được những món lợi kết xù. Đại trưởng lão nắm trong tay một nữa lợi nhuận của khí giới đường này. Đại trưởng lão biến sắc nói.
“Không thể. Tối đa cũng chỉ là y dược đường và vạn đồng vàng thôi.”
…
Bước ra khỏi phòng gia chủ, Đại trưởng lão như già thêm vài tuổi, gương mặt tỏ vẻ bất đắc dĩ. Cò kè mặc cả cuối cùng lão cũng phải giao khí giới đường và vạn đồng vàng. Lão khẽ thở dài rồi bước đi. Không ai biết trong lòng lão đang nghĩ gì.
--------------------Phân cách--------------------------
Franz quang sát tên đạo tặc tìm cách tấn công. Tuy nói hắn có thể nhìn thấy được tên đạo tặc nhưng khi hắn tấn công một tên thì sẽ lộ ra thân hình và bị vây công. Như quyết định điều gì đó, tay hắn kết ấn.
“Ảnh phân thân chi thuật”
Ảnh phân thân phóng về phía một tên đạo tặc, ngón cái và ngón trỏ tạo thành vòng tròn trên miệng.
“Hỏa độn. Hào hỏa cầu chi thuật”
“Ầm”
Hỏa cầu đập mạnh vào tên đạo tặc lập tức biến hắn thành một cây đuốc sống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ đánh chết sát thủ số ban thưởng exp, bạc.”
“Số .”
Tên đạo tặc bên cạnh phản ứng cũng không chậm, chủy thủ đâm vào phân thân. “Bùm” một tiếng phân thân tan thành khói bụi. Lúc này Franz từ phía trên lao xuống cán dao găm gõ vào gáy của tên đạo tặc
“Muộn côn”
“Định, muộn côn thành công”
Không hề dừng Franz đâm vào eo của của hắn, dao găm xoay ngang rạch về phía bụng.
“Tạc kích, bối thứ”
Chakra bùng nổ cắt đôi người tên đạo tặc, máu văng đỏ thẩm cả bộ đồ shinobi trung nhẫn của Franz. Tên đạo tặc mắt trợn trừng nhìn thân hình mình bị chia đôi, vẻ mặt hắn biểu hiện không tin, hối hận,…đủ loại cảm xúc rồi tắt thở.
“Đinh, chúc mừng ký chủ đánh chết sát thủ số ….”
Thấy tràng diện huyết tinh vậy nhưng tên đạo tặc còn lại cũng không hoảng hốt. Hai tên khác chia làm hai hướng , tay cầm chủy thủ đâm về phía Franz, đến lúc này bọn hắn cũng không cần tiềm hành nữa mà lựa chọn tấn công trực diện.
Ngón trỏ và ngón giữa tay trái Franz nhập lại thành chỉ. Hắn khẽ quát.
“Lôi chấn”
Từ trong người Franz phát ra hàng trăm tia điện xà bao quanh hắn đánh về phía hai tên đạo tặc. Bọn hắn thấy vậy nhưng vẫn tránh không kịp bị điện xà quấn vào lập tức bị đánh văng ra, cả người tê liệt không thể hoạt động.
Franz tay cầm Lạc Vân định kết liễu bọn hắn nhưng khi Lôi chấn tán đi phía sau hắn chợt hiện ra thêm một tên đạo tặc cầm dao đâm vào cổ hắn. Tả luân nhãn đỏ yêu dị, ba câu ngọc cấp tốc xoay tròn khung cảnh dường như chậm lại hơn trong mắt hắn. Franz nghiêng người về phía trái, tay phải cầm Lạc Vân xoay người độ đâm vào yết hầu tên đạo tặc. Mắt hắn trợn trừng, máu theo hai rãnh của Lạc Vân mà chảy ra. Chợt Franz cảm thấy lạnh sống lưng, vội nép người sang bên, thanh chủy thủ cắt một đường sát eo của hắn. Không dừng lại ở đó tay kia tên đạo tặc vung chủy thủ đâm vào cổ hắn. Franz muốn đón đỡ nhưng tên đạo tặc sắp chết kia lại giữ chặt tay của hắn lắm hắn không thể nhúc nhích.
“Bùm”
Tên đạo tặc mừng rỡ tưởng chừng như thành công, nhưng khi chủy thủ đâm vào Franz thì hắn lại biến thành khúc gỗ. Franz xuất hiện phía sau hắn, Lạc Vân kề ngang cổ hắn. Franz nói khẽ.
“Shadow”
Lạc Vân cắt ngang cổ tên đạo tặc, máu đỏ văng ra tung tóe. Franz cảm thấy mệt mỏi, mắt hơi hoa, hắn nhìn lại trạng thái của mình mới phát hiện thì ra bản thân đã trúng độc. Xem ra trên chủy thủ có độc làm hắn choáng váng. Franz đánh giá một chút, chakra còn một phần ba, mà phía trước còn ba tên đạo tặc, hai tên đã mất sức chiến đấu. Hơi thở dốc, Franz cất đi Lạc Vân, Kunasagi xuất hiện trên tay hắn. Franz khẽ quát.
“Nhẫn thuật, Tam nhật nguyệt chi vũ”
Hắn đẩy tốc độ lên cao nhất lướt sang ba tên đạo tặc bị tê liệt nhanh như chớp kết liễu chúng rồi xông về tên còn lại, bóng ảnh tạo thành cánh bướm dập dờn làm tên đạo tặc bối rối. Hắn hét lên một tiếng rồi cầm chủy thủ lao đến. Cũng như Geoffey, chủy thủ chỉ đâm trúng tàn ảnh của Franz, còn hắn thì xuất hiện phía trên đầu tên đạo tặc, Kusanagi chém xuống.
“Chết”
Franz gầm một tiếng, Kusanagi dễ dàng chém tên đạo tặc làm hai nửa.
“Đinh, chúc mừng ký chủ đánh chết sát thủ số …”
Hệ thống vang lên thông báo báo hiệu kết thúc trận chiến. Franz cảm thấy hư thoát. Bảy tên đạo tặc đều là đẳng cấp đấu sư, tuy nói Franz khắc chế bọn hắn, lại đánh lén nhưng trận chiến thực sự không dễ dàng. Thậm chí nếu hắn không nhanh tay sử dụng thế thân thuật thì có lẽ hắn đã chết rồi. Mắt Franz hoa đi vì trúng độc, hắn vội vào hệ thống mua cho mình một bình thuốc trị độc.
Nhưng hắn chợt giật mình. Khi nãy hệ thống nói là số vậy số đâu?
“Ầm”
Từ dưới lòng đất phóng lên một thân ảnh màu đen, chủy thủ đâm cực nhanh về lưng Franz. Franz mơ hồ theo phản xạ kunai xuất hiện trên tay xoay người lại đón đỡ. May mắn sao mũi chủy thủ đâm chính xác vào vòng tròn cuối chuôi của kunai nên bị kẹt lại, tên đạo tặc số tung một cước vào ngực hắn.
“Đại đấu sư”
Franz né tránh không kịp, cổ họng phun ra một ngụm máu, mắt hắn ngày càng mơ hồ đi.
Số không chậm trễ chủy thủ đâm về phía Franz. Franz tuyệt vọng, hắn không còn sức để chống đỡ nữa. Chakra cạn kiệt, thể lực suy giảm, bản thân bị trúng độc, trọng thương, hắn không còn khả năng kháng cự. Không ngờ hôm nay ta lại chết ở đây.
“Ầm”
Đúng lúc Franz tuyệt vọng nhất, một bóng ảnh quen thuộc chắn trước người hắn đánh bay tên đạo tặc.
“Emon”
Franz mơ màng nói rồi ngất đi.