“Oanh”.
Đấu khí va chạm vào Quân Phối kết giới phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, binh sĩ hai bên dừng lại chiến đấu ôm chặt lấy hai tai, thần cấp cường giả quyết đấu chỉ cần một động tác nhỏ cũng có thể khiến bọn họ bị tan vỡ. Chính vì vậy mà trong chiến tranh chiến trường của cường giả Thánh cấp, Thần cấp thường diễn ra ở trên không, tách biệt với chiến trường của các binh sĩ. Đối với hai thế lực có ngang số lượng cường giả thì những cường giả này kiềm chế lẫn nhau tạo tính quyết định cho chiến trường phía dưới.
“Là ngươi”.
Đại trưởng lão tức giận hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt tràn đầy vẻ kiên dè, phải biết một kiếm vừa rồi hắn phát ra rất tùy ý nhưng cũng vận dụng sức mạnh của đấu Thần vậy mà Franz lại có thể chống đỡ dễ dàng xuống chứng tỏ thực lực của Franz cũng không thua kém hắn bao nhiêu.
Bên kia Franz vẫn đứng bất động, gió thổi đung đưa vạt áo tím tiêu sái, vác Quân Phối trên vai, treo trên miệng nụ cười nhạt như xem thường thế gian, ngạo thế thiên hạ. Nhưng trong lòng hắn thầm hô một câu may mắn. Vừa mới vài canh giờ trước Franz vẫn còn ở phủ thành chủ Bridge, bỗng nhiên lại nhận được hệ thống thông báo nhiệm vụ.
“Chi nhánh nhiệm vụ: Giải cứu gia tộc
Nội dung: Đại trưởng lão tạo phản, dẫn quân truy sát các chi còn lại của gia tộc. Ký chủ phải giải cứu toàn bộ gia tộc đưa về Bridge.
Ban thưởng: ngàn Exp, ngàn bạc, phiếu quay thưởng một tấm
Nhiệm vụ thất bại: Khấu trừ hai mươi ngàn bạc”.
“Chi nhánh nhiệm vụ: Thanh lý môn hộ
Nội dung: Giết chết đại trưởng lão, duy trì trật tự trong gia tộc
Ban thưởng: vạn Exp. ngàn bạc, Bạch Nha đao pháp một bộ, Bạch Nha đao một thanh (thực ra là Chakra Quang, nhưng gọi không được tiện cho lắm)
Nhiệm vụ thất bại: Gia tộc diệt vong”.
Nghe xong nhiệm vụ Franz liền chửi lừa bố mày. Phải biết rằng từ Bridge muốn đến ngoại thành Muchen nhanh nhất cũng phải mất ba ngày, nhưng từ những nhiệm vụ trước Franz thừa sức đoán ra được đế đô đã thất thủ, ấy vậy mà hệ thống muốn hắn cứu vớt gia tộc trong một ngày liệu có kịp không? Thế nên Franz vội vàng dùng truyền tống trận truyền tống đến làng Inoa sau đó một mực dùng “Phi lôi thần thuật” chạy đến đây vừa kịp lúc.
“Đại trưởng lão, đã lâu không gặp đi, cái bộ xương già của ngài vẫn khỏe mạnh nha”.
Franz bỏ Quân Phối chống xuống đất tùy ý nói. Mặc dù đối phương là Thần cấp cường giả nhưng Franz không hề có một chút sợ hãi, ngược lại còn có chút hưng phấn. Kể từ khi có Quân Phối hắn biết dưới Thần cấp mình gần như bất bại. Tuy không phải là vô địch trong Thánh cấp nhưng đối với Thánh cấp cường giả cũng rất khó làm gì hắn. Franz mong đợi một trận chiến, một trận chiến với Thần cấp cường giả để có thể kiểm nghiệm sức mạnh của mình.
“Cảm ơn Bridge thành chủ quan tâm. Không ngờ ngươi lại rảnh rổi du ngoạn đến đế đô thế này. Phải biết là tướng lĩnh biên cương không thể tự ý rời khỏi cương vị a”.
Đại trưởng lão cũng tùy ý giả làm lá mặt lá trái với Franz nói. Franz lại cười ha hả.
“Đúng là luật pháp đế quốc có quy định vậy, nhưng có kẻ tạo phản, là người dân đế quốc bất kỳ ai cũng có thể Cần Vương”.
“Vậy thì cứ để ngươi chết theo vương của ngươi luôn đi”.
Đại trưởng lão khiêu khích nói. Franz cười lạnh.
“Vậy thì đến đi. Phong độn: Phong liêu sát”.
Từ trong miệng Franz không khí áp súc lại như một cây roi sắc bén vung vẩy trong không khí dài hơn mười mét đập lên người Đại trưởng lão. Đặc tính của hệ Phong là sắc bén, các nguyên tố trong không khí va chạm với nhau tạo ra tiếng rít gào ghê rợn.
“Trò vặt, đứt cho ta”.
“Két, phăng”.
Không hề tránh né, đại kiếm vung lên, toàn thân kiếm ánh lên đấu khí màu vàng óng ả chém đứt đôi phong liêu sát, nhoáng một cái Đại trưởng lão đã xuất hiện trước người Franz, đại kiếm trong tay như muốn chém rụng đầu của hắn.
“Franz”.
Hai vị trưởng lão hô lên một tiếng kinh hoàng. Nhưng khi đại kiếm vừa đâm vào cơ thể Franz, cả thân thể hắn bỗng vỡ tan ra thành hàng trăm con quạ đen bay ra tứ hướng.
“Xoẹt, xoẹt”.
Tiếng xé gió vang lên bên tai Đại trưởng lão liền biết không ổn, hắn khẽ nghiêng người, đại kiếm dựng thẳng chếch sang bên trái, một thanh shuriken nhanh như chớp lướt qua người của hắn, lấy shuriken làm trung tâm, phong hệ nguyên tố xoay vòng như một con dao cắt kim loại cứa vào đại kiếm vang lên những âm thanh chói tai cùng tia lửa.
Bên kia Franz tay phải cầm Quân Phối, tay trái xoay một con shuriken, từ trong miệng hắn phong hệ nguyên tố bay ra làm shuriken biến thành một lưỡi dao cắt khổng lồ.
“Phong độn shuriken”.
Lại thêm hai con shuriken phóng đến Đại trưởng lão tốc độ càng thêm khủng khiếp. Franz biết chênh lệch thực lực giữa hai bên, chỉ có thể nắm quyền chủ động tấn công hắn mới có thể có phần thắng.
“Nhóc con khinh thường ta quá đáng, Nghịch trảm”.
Đại trưởng lão tức giận gầm lên một tiếng, đại kiếm ánh lên màu vàng đấu khí vẽ ra một vòng cung đẹp đẽ làm không khí dồn nén trở nên loạn lưu, mũi kiếm nhẹ nhàng tiếp xúc lấy shuriken lại xoay thêm một vòng, chỉ thấy shuriken chợt đổi hướng rời đi phóng về phía Franz.
Franz không ngờ Đại trưởng lão lại có thể làm đảo hướng shuriken, Tả luân nhãn lóe lên phát họa quỹ đạo của hai miếng shuriken, thân thể chợt nghiêng lại vừa vặn xuyên giữa khe hở của hai con dao cắt gió đó. Đại trưởng lão được thế không tha liền lóe người lên tiếp cận Franz, đại kiếm lại lần nữa chém ngang vào góc chếch bên hông hắn.
“Ầm”.
Thân thể Franz chợt hóa thành một đoạn gỗ mục bị chém tơi tả, bản thể thì lại cách xa đó hơn hai mươi mét. Franz thừa biết thể thuật của mình nát không chịu được, làm sao dám cận chiến với một người dùng kiếm thành danh như Đại trưởng lão.
“Tiểu tử ngược lại thật nhanh nhạy”.
Thuật thế thân của Franz Đại trưởng lão cũng không phải là chưa thấy nên cũng không hề ngạc nhiên, hắn bất chợt thu lại đại kiếm hướng Franz nhàn nhạt nói.
“Ngươi rất mạnh, ở đây không đủ không gian để đánh nhau, chúng ta lên trên đó”.
Bất chợt thân hình Đại trưởng lão bay lên không trung, đạt đến Thánh cấp cường giả đều có thể ngự không, Thần cấp đã là lĩnh ngộ được Thiên Địa, cơ thể họ một phần cũng dung hòa vào quy tắc của thế giới, ngự không đối với họ lại càng không phải nhắc tới. Nhưng Franz lại chửi mẹ. Hắn là shinobi, là nhẫn giả, chẳng phải là Thần cấp hay Thánh cấp gì sấc làm sao có thể bay được, trừ khi hắn có thể bước vào Tiên nhân hình thái.
“Lão bất tử, có giỏi xuống đây chúng ta cùng đánh một trận, ta thề ta không giết ngươi con của ta sinh ra không có lỗ đít, à không là cháu ngươi không có lỗ đít”.
Đại trưởng lão ngạc nhiên nhìn Franz bên dưới gào thét nguyền rủa chợt bật cười.
“Hóa ra tiểu tử nhà ngươi cũng chẳng phải là Thánh cấp, chỉ dựa vào một thân quỷ dị công pháp mà tồn tại đến bây giờ, cười chết ta. Ha ha”.
“Lão già mà mất nết”.
Franz lầu bầu một tiếng, khẽ cắn ngón trỏ tay trái bôi máu vào lòng tay phải.
“Thông linh chi thuật”.
“Bùm”.
Một con cóc khổng lồ màu vàng đồng mặc võ sĩ quần áo, bên hông đeo võ sĩ đao, trên miệng còn là một cái tẩu thuốc to chà bá lửa xuất hiện, rõ ràng là Gamabunta.
“Tiểu tử, lâu rồi ngươi mới triệu hồi ta, có việc gì đây này”.
Gamabunta trầm giọng hỏi Franz đang đứng trên đỉnh đầu của nó. Gamabunta thực sự không thích ở thế giới này. So với “Cóc tộc” nơi ở, tại Lyon đại lục Gamabunta có cảm giác khó chịu, như bị cái gì đó đè lên đầu. Thực ra đó chính là pháp tắc của thế giới này tác dụng lên nó. Gamabunta xuất thân từ hệ thống, là một vật ngoại lại, không hề phù hợp với quy tắc của Tử Lam tinh cầu. Bởi vì vậy mà pháp tắc của Thần một phần nào đó đè ép lên người của Gamabunta.
“Không có gì, chỉ là chán ghét người khác đứng trên đầu ta nên ta muốn nhờ ngươi đè đầu hắn xuống đây nói chuyện thôi”.
Franz quỳ xuống vỗ vỗ lên đầu cóc cười nói. Gamabunta hừ lạnh một tiếng liếc nhìn Franz nói.
“Cái này thì đơn giản, Thiết pháo ngọc”.
Gamabunta vừa mở miệng, một quả cầu nước bắn lên không trung nhằm hướng Đại trưởng lão phóng đi.
“Oanh”.
Thiết pháo ngọc bỗng vỡ ra, Đại trưởng lão biến sắc vội lắc người né tránh.
“Nào dễ dàng thế, Du oa hỏa đạn”.
Một vòi rồng lửa phóng lên, tiếp xúc với Thiết Pháo ngọc liền phát ra một vụ nổ tạo thành một quả cầu lửa trên không trung. Thì ra Thiết pháo ngọc vừa rồi cũng không phải là nước mà là dầu hỏa.
Thân hình Đại trưởng lão hơi lắc lư lướt ra cách vụ nổ hơn hai mươi mét, bên ngoài một lồng đấu khí vàng nhạt lấp lóe bảo vệ lấy thân thể hắn.
“Còn ngoan cố”.
Gamabunta lại hừ lạnh, tay cầm lấy võ sĩ đao bên hông, hai chân phát lực khẽ nhoáng lên, võ sĩ đao dưới ánh mặt trời óng lên một màu sắc lạnh chém vào kiếm của Đại trưởng lão.
“Cho ta xuống”.
“Oành”.