Cách pháo đài Bridge hai dặm Jarod đứng trên một đỉnh đồi nhỏ hướng về phía pháo đài. Sau lưng hắn là cả ộ chỉ huy quân đội viễn chinh Tinh Hà. Ai cũng tràn ngập tin tưởng về sự thành công của cuộc đột kích đêm nay. Đại hoàng tử cầm quân gần mười năm, đánh qua hàng trăm trận chiến lớn nhỏ, công thành cũng phải gần trăm tòa, phương pháp dạ tập bằng cường giả này càng là vận dụng nhuần nhuyễn chưa một lần thất bại. Trong suy nghĩ của họ, một tòa pháo đài quân đóng giữ chỉ năm vạn binh sĩ chắp vá có thể chống cự lại với hai trăm cường giả hoàng cấp trở lên sao, huống chi quân lực của họ còn phải dàn trải đến gần mười ki lô mét chiến tuyến. Chỉ cần đội dạ tập có thể thành công chém được chỉ huy của quân địch, phòng tuyến bên ngoài nhất định sẽ tan vỡ, một khi phòng tuyến bên ngoài bị công phá thì Bridge cũng chỉ còn là một tòa cô thành, là vật ỏ trong túi.
“Chíu”.
Bỗng nhiên từ hướng pháo đài bắn lên vài trái hỏa cầu, Jarod bỗng biến sắc. Cầm quân trăm trận hắn thừa biết ý nghĩa của quả hỏa cầu này là gì. Đội dạ tập của hắn không có ma pháp sư, chứng tỏ hỏa cầu là do quân địch phóng ra, đội dạ tập bị phát hiện. Tiếp sau đó lại hàng loạt hỏa cầu lại bay lên, ma pháp và đấu khí bay loạn đầy trời. Những tướng lĩnh phía sau dù có ngu cũng biết đại sự không ổn. David bước lên một bước nói.
“Điện hạ, chúng ta cần phải cứu viện đội dạ tập ngay lập tức”.
“Không được, quân địch rõ ràng đã có chuẩn bị, hẳn là đã rõ ràng chúng ta sẽ cứu viện. Ta e trên đường sẽ có phục binh. Chúng ta nên tổ chức phòng ngự doanh trại, đề phòng bị dạ tập”.
Rize trầm giọng nói. Là một lão tướng quân hắn dựa vào các tia đấu khí và ma pháp trên chiến trường liền phán đoán ra quân địch đã hình thành trận hình, có thể là tiểu đội dạ tập đã bị phản mai phục, chủ soái quân địch cũng không phải cái thùng cơm, hắn đã đoán ra được có dạ tập tất nhiên sẽ đoán ra được Tinh Hà đế quốc sẽ cứu viện.
“Sợ cái rắm, đấy là hai trăm cường giả, chiếm hết một nửa sĩ quan cao cấp của chúng ta, chúng ta có thể bỏ mặc sao”.
David hướng về phía Rize quát. Bàn tính này Franz tính quá tốt, hắn đoán rằng những cường giả tham gia dạ tập lần này đều là những thành viên tinh nhuệ, trung thành nhất của Tinh Hà đế quốc. Nếu hắn bao vây muốn nuốt trọn đội dạ tập này Jarod tất nhiên sẽ ỏ ra không nổi mà đem quân cứu viện. Chỉ khác với Rize suy đoán là hắn không hề muốn đánh viện binh mà là có mưu đồ khác.
“Truyền lệnh, tổ chức mười vạn quân tấn công vào Bridge, trên đường hành quân cẩn thận có mai phục”.
Quả nhiên Jarod không bỏ được hai trăm cường giả đó quả quyết tổ chức quân đội cứu viện. Rize trong lòng thầm thở dài, hắn không biết chủ soái địch đang nghĩ gì, nhưng hắn có cảm giác lần này quân đội Tinh Hà sẽ chiến bại, mà còn là bại thê thảm.
----------------------Phân cách-----------------
Trên chiến lũy chiến đấu bước vào giai đoạn kịch liệt. Quân Tinh Hà đế quốc tuy bị áp đảo về quân số nhưng vũ lực cá nhân mỗi người đều mạnh mẽ, liều mạng cũng giết được quân Ala một mảng lớn. Bên phía sư đoàn Tia Chớp nhân số đông đảo nhưng lại bị đè một đầu mà đánh miễn cưỡng duy trì trận hình không cho đám cường giả thoát đi.
“Thành chủ, quân địch đã xuất phát hướng về pháo đài, nhân số tầm mười vạn người”.
Karla lại xuất hiện sau lưng Franz nói. Franz nhìn chiến trường gật đầu, thả con mồi thì cũng phải thu câu rồi. Phải giải quyết nhanh đám phiền phức này.
“Thông linh chi thuật”.
“Oanh”.
Mở ra thông linh chi thuật, thân hình to lớn của Gamabunta xuất hiện đè lên chiến lũy một trọng lượng không nhỏ làm tòa thành hơi lắc lư, vài tên binh sĩ xấu số không cẩn thận rơi xuống hào nước phía dưới chân lũy. Ân, hẳn là chết rồi đi. Thiện tai, thiện tai.
Gamabunta tay trái đang cầm một cái bát, tay phải cầm đôi đũa, không cao hứng nói.
“Gọi làm gì, ta còn đang ăn khuya nha”.
Franz chỉ chỉ hướng chiến trường nói.
“Có chiến đấu nha, nhanh chóng giải quyết bọn họ”.
“A, có chiến đấu, tốt”.
Nói rồi ném cái bát đi, rút ra võ sĩ đao gia nhập chiến trường. Bất hạnh hơn là cái bát bay đi không cần thần lại đập chết một tên hoàng cấp cường giả của Tinh Hà đế quốc. Có lẽ trước khi chết hắn còn đang than trời “Ca chết thật oan uổng a”.
“Salah nghe lệnh, tổ chức ba đạo phòng tuyến tại hướng tây, nhất định phải trụ vững đến rạng sáng, vừa đánh vừa lui vào pháo đài”.
Franz hạ lệnh xong lập tức gia nhập chiến đấu như một Tử thần, chiến trường vài trăm mét bị hắn ném đầy kunai có chứa phi lôi thần ấn, tất cả mọi người chỉ thấy nhoáng một cái như một tia chớp Thành chủ đã xuất hiện trước người một tên địch, Kusanagi dứt khoát chém rụng đầu tên cường giả đó xuống.
“Hắn chính là chỉ huy địch, giết hắn”.
Đám cường giả Tinh Hà đế quốc như phát hiện ra cọng cỏ cứu mạng liền xông về phía Franz. Nhưng hắn trên môi chỉ nở nụ cười nhạt.
“Không biết sống chết, Susanoo”.
Chỉ trong chốc lát Susanoo nửa thân hình bọc lên giáp trụ, tay trái cầm gương Yata, tay phải khẽ mở ra, một đoàn hắc diễm nằm gọn trong bàn tay của Susanoo, sau đó hắc diễm từng đóa, từng đóa như súng liên thanh bắn về phía cường giả Tinh Hà đế quốc. Đám bọn chúng khi nhận ra không đúng thì đã muộn, hắc diễm một khi đã trúng phải thì không gì có thể dập tắt được. Một đời cường giả cứ như thế bị thiêu rụi trong ngọn lửa đen địa ngục, tiếng la hét thảm thiết cùng mùi thịt người bị đốt cháy thoáng qua trong gió lạnh như chốn tu la địa ngục.
---------------------Phân cách----------------------
Cách phía nam doanh trại Tinh Hà đế quốc một dặm, trong một cánh rừng đen nhỏ tụ tập một đội binh sĩ chỉ gần một vạn người, nhưng một vạn người này đều là kỵ binh mang giáp trụ tinh xảo, trang bị đầy đủ. Trong đó một ngàn người mặc chiến giáp màu lục, bên dưới cưỡi Tật phong lang, trên ngực in hình tia chớp vàng, đây chính là một ngàn khinh kỵ do Geoffey thống lĩnh. Mà gần chín nghìn binh sĩ khác thuần một đầu giáp đen, trên hai đầu vai còn có hình đầu sư tử, đây chính là đội Kim sư vệ, hộ vệ của gia tộc do hai vị trưởng lão dẫn đầu.
“Báo cáo tướng quân, đã điều tra rõ, địch quân đã thống lĩnh mười vạn binh lính tấn công vào pháo đài, bên trong doanh trại hiện giờ chỉ còn một vị đấu Thánh và năm vạn binh lính phòng ngự. Lương thảo nằm ở phía nam doanh trại, có khoảng hai vạn quân canh giữ”.
Một thành viên cơ sở của Ám bộ chạy đến cạnh Geoffey nói. Là một thành viên của chính quyền Bridge Geoffey tất nhiên biết rõ Ám bộ cùng sự cường đại của cơ quan tình báo này. Quả thật dù là hắn là thống lĩnh quân đội thành Bridge cũng không dám đắc tội với đội trưởng Ám bộ là Karla.
“Hai vị trưởng lão, kiềm chế vị đấu Thánh kia xin kính nhờ hai vị rồi”.
Geoffey cung kính đối với hai vị trưởng lão nói. Hai lão nhân này lúc chiến đấu với Đại trưởng lão bị trọng thương nặng nề nhưng nhờ có thuốc triij thương của Franz chẳng mấy chốc đã lại sinh long hoạt hổ. Nhị trưởng lão vuốt vuốt râu nói.
“Trận chiến hôm nay toàn quyền ngươi chỉ huy, chúng ta già rồi nhưng cũng muốn dẫn đầu binh lính xung phong giết địch a”.
Tam trưởng lão cũng gật đầu sau đó quay xuống với đám binh sĩ thô bạo nói.
“Xông vào đám cháu con Tinh Hà đánh chết mẹ bọn chúng đi”.
“Đúng, đánh chết mẹ bọn chúng”.
Một vạn binh sĩ nhất tề giương cao trường thương hưởng ứng, sĩ khí cao ngất ngưỡng. Geoffey đầu đầy mồ hôi, cổ vũ tinh thần binh sĩ như vậy cũng được sao. Nhị trưởng lão cười cười nói.
“Geoffey, là một vị thống lĩnh đôi khi không cần lúc nào cũng uy nghi đạo mạo mà cần một sự thô bạo cuồng dã”.
“Con đã hiểu”.
Geoffey cung kính tỏ vẻ đã hiểu, sau đó quay xuống binh sĩ hô to.
“Tiếng lên của ta binh sĩ, làm thịt bọn Tinh Hà đế quốc, cho chúng biết sức mạnh của Ala chúng ta”.
“Ala muôn năm, muôn năm”.