Nhân Gian Băng Khí

chương 231: nếu có thể còn sống (trung)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Sưu sưu sưu ……" Họng súng không ngừng toát ra một chuỗi lửa đạn, trong bóng đêm đen mờ ảo, đặc biệt có đèn đường rất sáng, có thể che dấu ánh sáng phát ra từ nòng súng. Tử đạn chung quanh bay vụt, khẩu súng của Mười Một độ chuẩn xác rất cao, cơ hồ rất ít có tử đạn lãng phí, không sai biệt lắm tám chín phần mười tử đạn đều là chuẩn xác bắn vào thân thể sáu người gác cổng. Thủ ở cửa Nam, sáu người gác cửa còn chưa phản ứng đã toàn bộ ngã xuống trong vũng máu. Bọn họ đến chết chưa từng nghĩ thông suốt, người này là như thế nào từ bên trong chạy ra.

Mười Một thay một băng đạn, tiến lên sáu cổ thi thể một lần nữa sắp xếp lại, bố trí đơn giản xong tiếp tục đi về mặt Tây. Hắn từ của Đông tiến đến, một đoạn đường từ Đông giết đến Nam, bên trong biệt thự mọi người đều đã bị hắn giết sạch. Mặc dù ám sát những người này đều rất nhẹ nhàng, nhưng cũng cần thời gian, Mười Một từ lúc bắt đầu từ cửa Đông tiến đến đến bây giờ đã qua hơn hai mươi phút.

Lại một lần nữa tiêu tốn gần hai mươi phút, lại giết từ Nam sang Tây, mà lúc này, Mười Một bên người khẩu MA chỉ còn hơn mười băng đạn.

"Phía trước một trăm mét rẽ trái chính là vùng đất bằng." Cuồng Triều trong bộ đàm nói: "Những người còn ở nơi này huấn luyện, tổng cộng có mười ba."

"Ừm." Mười Một thản nhiên lên tiếng, thay đạn rồi đi tới phía trước. Đi tới ngã tư thì hắn dừng lại, lộ ra nửa cái đầu nhìn một chút. Quả nhiên, phía trước có một chỗ đất trống rất rộng, có mười hai người tuổi từ mười lăm đến mười tám, chín trong số đó là thiếu niên thiếu nữ chia làm hai hàng, đang đánh quyền. Trung niên nam tử đứng phía trước hai hàng, nhìn kỹ bọn họ.

Ngọn đèn ở sân rất sáng, chiếu sáng toàn bộ vùng phụ cận. Mười Một nhìn một chút chung quanh, quyết định tạm thời bỏ qua những người này. Bởi vì có hơn mười biệt thự mặt hướng khoảng sân này, nếu hắn giết những người đó khó tránh khỏi sẽ tạo thành động tĩnh, làm cho người ở gần biệt thự phát hiện. Đến lúc đó làm cho Trần gia nhận thấy được hắn lẻn vào, sai lầm như vậy không thể bồi thường được.

Mười Một đúng là Mười Một, hắn không phải Hầu Tử, sẽ không đi làm cái việc ngu xuẩn này. Trần gia cao thủ như mây, không phải hắn một người, một khẩu súng là có thể đối phó a?. Cho nên muốn diệt Trần gia, chỉ có ám sát mới được.

Quyết định chủ ý xong, Mười Một đi vòng qua sân rộng, tiếp tục hướng cửa Bắc ám sát một đoạn đường, lưu lại chỉ có một vũng máu tanh và thi thể.

Bên ngoài vì đều là đệ tử ngoại tộc, mà mỗi gia tộc đệ tử ngoại tộc chỉ có thể học tập võ học ngoại tầng gia tộc. Cho dù là đại gia tộc, cũng có tư tâm, tuyệt sẽ không nguyện ý dưỡng xuất một nhóm lớn ngoại tộc công phu so với chính người trong gia tộc còn muốn lợi hại hơn. Dù sao phi ngã tộc nhân, kỳ tâm tất dị (Dù sao không phải tộc nhân của mình, tất sẽ có dị tâm), đến lúc đó nếu là bọn hắn không chịu bị gia tộc khống chế, rất có thể sẽ tự mình diệt cả gia tộc. Cho nên chân chánh gia truyền công phu bọn họ chỉ biết dạy cho người trong gia tộc, cho dù đệ tử ngoại tộc này học cao tới đâu, tư chất cho dù tốt, công lao lớn đến đâu, cũng tuyệt không có khả năng học tập đến sát chiêu lợi hại nhất của gia tộc.

Nhưng là còn có một khả năng, có thể cho tứ đại gia tộc tiếp nhận đệ tử ngoại tộc, đó chính là tứ tính ( đổi họ ). Tứ tính nói trắng ra là cũng bất quá là một loại nghi thức, tỷ như trong Trần gia có đệ tử ngoại tộc họ Trương, hắn đối với gia tộc lập nhiều công lao, do gia tộc trưởng lão tiến hành khảo hạch, hiểu được hắn quả thật đối với gia tộc trung tâm cảnh cảnh, khiến cho hắn từ họ Trương đổi thành họ Trần, từ nay về sau cũng miễn cưỡng xem như là người Trần gia.

Bất quá người này cũng không thể tiếp xúc đến hạch tâm Trần gia, chỉ có hắn tương lai sinh hài tử, hơn nữa phải trầm tính, mới có có thể chân chánh gia nhập Trần gia. Mặt khác có một loại là ở rể, tỷ như Trương X cưới nữ nhi Trần gia, đồng dạng Trương X cũng không có tư cách, hắn theo nữ tử Trần gia tương lai hài tử cũng phải họ Trần, có như vậy hài tử này mới có thể chính thức là người Trần gia. Cho nên đệ tử ngoại tộc tự mình tưởng chính thức tiến vào hạch tâm Trần gia là chuyện không có khả năng, cả đời cũng chỉ có thể vì nữ tử mà tính toán.

Bởi vì có đủ loại nguyên nhân, cho nên trong đệ tử ngoại tộc cực ít có chân chính cao thủ xuất hiện, bình thường tứ đại gia tộc thu dưỡng đệ tử ngoại tộc, chỉ là dùng làm trợ thủ. Đệ tử ngoại tộc so ra kém xa chân chính cao thủ gia tộc, cho nên mỗi gia tộc trong mười đại cao thủ tất cả đều là người nhà, đệ tử ngoại tộc không có cái tư cách này, cũng không có cái thực lực này.

Cũng chính là căn nguyên như thế, cho nên Mười Một bên ngoài quét sạch một vòng, thật sự là việc quá mức dễ dàng. Chỉ một chốc lát, người bên ngoài đều chết sạch. Hơn nữa trong đó đại bộ phận đều là học nghệ, bởi vì phía trước trong cuộc đại chiến, cao thủ ngoại tộc đều chết không sai biệt lắm, bây giờ người hoặc là học nghệ, hoặc là tạm thời từ bên ngoài điều trở về. Nhìn trận thế này, Trần gia rơi vào thế đơn độc.

Từ cửa Bắc vòng sang cửa Đông, bên ngoài đã trống vắng, Mười Một lại lần nữa vòng sang sân rộng phía tây. Lúc này đã chin giờ đêm, mà Mười Một bên người MA băng đạn chỉ còn lại có ba.

"Tốt lắm, được rồi!" trung niên nam tử phụ trách huấn luyện vỗ vỗ tay nói: "Hôm nay chỉ đến đó thôi."

Mười hai người kia lập tức đứng thẳng tắp, thống nhất khom lưng hướng trung niên nam tử vái chào. Sau đó gạt mồ hôi trên trán, đại bộ phận hướng Mười Một bên này đi tới, mấy người còn lại đi về hướng khác.

Trong những người này có đệ tử ngoại tộc cũng có tộc nhân Trần gia, lúc bắt đầu thì sở học mọi người đều không phân biệt được lẫn nhau, đây cũng là lúc người ngoại tộc cùng người Trần gia xúc tiến quan hệ. Đến khi mọi người đều có căn cơ nhất định mới có thể tách ra học tập, người họ Trần học chân chính võ học Trần gia, mà đệ tử ngoại tộc còn lại là tiếp tục ngoại tầng võ học. Đến lúc này, Trần gia dạy đám đệ tử là không có khả năng lại đứng ở đại đình làm cho người ta nhìn lén, bình thường bọn họ dạy tộc nhân họ Trần chân chánh võ học thì đều là đang ở bên trong phòng, hơn nữa sau khi học cũng tuyệt không cho phép bọn họ tự truyền thụ tạo quan hệ tốt với đệ tử ngoại tộc, nếu không trong gia tộc trừng phạt nghiêm khắc. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Những người này vừa tản ra, Mười Một đột nhiên ra tay. Đoán chắc đám đệ tử này đều phải đi về, tộc nhân Trần gia mặc dù là không có khả năng chạy ra bên ngoài, nhưng ai biết trong đám đệ tử ngoại tộc này có hay không người đi theo bị hắn giết chết cùng nhau. Đệ tử ngoại tộc mặc dù đều là quần cư, mười vài người sống một phòng, nhưng cũng có ngoại lệ. Tỷ như, trong đó hai người ngoại tộc kết hợp nói, Trần gia sẽ cho một phòng, mà hài tử bọn họ theo chân bọn họ sống cùng một chỗ. Đương nhiên, hài tử này cũng chỉ có thể xem như đệ tử ngoại tộc, trừ phi trong cha mẹ có người được tứ tính, mà hài tử cũng đi theo họ Trần.

Tứ đại gia tộc đều là gia tộc rất truyền thống, đối với cấp bậc trong gia tộc phân chia rất sâm nghiêm. Mặc dù như vậy cấp bậc căn bản không thích hợp hiện tại, nhưng cũng không ai dám nói bọn họ cái gì. Bởi vì bọn họ làm là chuyện của gia tộc, không đến lượt người ngoại xen mồm vào.

Đám đệ tử vừa hướng Mười Một bên này đi tới thì Mười Một đột nhiên từ trong góc đi ra, những người này thậm chí còn không thấy rõ bộ dạng người phía trước, bên tai chỉ nghe được thanh âm rất nhẹ "Sưu sưu", theo sau liên tiếp dày đặc tử đạn hướng bọn họ bắn tới.

Trên sân nhất thời vang lên tiếng kêu thảm thiết, thanh âm rên rỉ, hoàn hảo những người này đều là người mới, mà duy trung niên nhân từng có kinh nghiệm là bị Mười Một ưu tiên chiếu cố, trước tiên giải quyết hắn. Đám đệ tử này cũng không có kinh nghiệm lâm địch, thậm chí chưa từng phản ứng đã trúng đạn, duy nhất có thể lên tiếng trong làn đạn chỉ có một tiếng kêu thảm thiết. Hơn nữa thanh âm cũng không phải rất vang, hẳn là sẽ không bị người nhận thấy được. Nguyên bổn tốt nhất phương pháp chính là không cần lo cho đám người này, nhưng Mười Một là không được mạo hiểm, bởi vì nếu để cho bọn họ phát hiện thi thể trong phòng, cam đoan sẽ làm Trần gia phát hiện. Nếu như vậy, còn không bằng mạo hiểm một lần. Quả nhiên, đám người mới cư nhiên cũng chỉ ngây ngốc đứng ở nơi đó, chờ bọn hắn phản ứng thì cũng sớm đã trúng đạn.

Đây là sự khác biệt giữa một người mới và một lão thủ, người mới rất dễ dàng sẽ bị tình huống đột phát làm bàng hoàng. Tựa như người mới lái xe, phía trước một chiếc xe đột nhiên hãm phanh, lúc này nếu là lão thủ sẽ lập tức theo phương hướng cũng đạp phanh, bởi vì bọn họ biết cho dù phanh không được, ngừng cũng có thể làm cho đầu xe tránh qua, có lẽ còn có thể vòng sang bên cạnh. Nhưng tân thủ chỉ biết giẫm phanh, thậm chí còn có người bị dọa cho hoảng sợ, ngay cả phanh xe cũng quên, hoặc là có người nhất thời bối rối, vượt qua cửa rồi mới đạp phanh, kết quả chính là làm cho xe tông thẳng vào đuôi xe kia.

Cái này cũng không có nghĩa là nói người mới cũng rất kém, bởi vì người mới không có kinh nghiệm gì, tạm thời năng lực ứng biến và lực phản ứng là so ra kém xa một lão thủ. Nếu lúc này đám người này đều là cao thủ, Mười Một tuyệt không dám nổ súng, bởi vì đám lão thủ lực phản ứng rất nhanh, nhiều nhất cũng chỉ là sửng sốt một chút lập tức phản ứng lại, tiếp theo sẽ đề phòng. Nhưng người mới bất đồng, bọn họ lực phản ứng so ra kém xa cao thủ, kết quả là cái gì cũng làm không được.

Băng đạn vừa bắn hết, trên mặt đất đã ngổn ngang nằm mười ba cổ thi thể, đối với kết quả như vậy, Mười Một tương đối hài lòng. Đám người mới này đều bị dọa hoảng sợ, bị trúng đạn thì chỉ phát ra tiếng kêu "A", thậm chí ngay cả chạy trốn cũng đã quên. Bất quá nếu cho bọn hắn thêm thời gian, tin tưởng kết quả sẽ không như vậy, chờ bọn hắn phản ứng khẳng định sẽ tứ tán né ra, cũng lớn tiếng kêu gọi đến lúc đó sẽ dẫn xuất Trần gia cao thủ. Hoàn hảo, Mười Một tốc độ và độ chuẩn xác đều rất cao, không có cho bọn hắn dư thừa thời gian.

Yên lặng nhìn một hồi, Mười Một xoay người tiếp tục hướng khu giữa biệt thự. Ngoại vi mặt Tây của khoảng sân, nhà gần đó sớm bị Mười Một thanh trừ không còn ai, tạm thời không cần lo lắng có người sẽ phát hiện. Còn lại bắt đầu yếu giết hại người họ Trần.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio