Long Duyên Trà Trang là một trong những tài sản của tập đoàn Long Duyên. Thực ra Trà Trang chỉ là một quán trà đơn thuần, nơi người ta đến thưởng trà tán gẫu. Có điều việc làm ăn ở đây rất tốt, nguyên nhân là trà bán đều thuộc loại cực phẩm, giá cả hợp lý, nước pha trà lại là loại nước suối nổi tiếng toàn quốc. Hơn nữa Long Duyên Trà Trang lại nằm trên một ngọn núi ngay ngoài Kinh thành, người đến uống trà có thể vừa nhâm nhi tán gẫu vừa ngắm nhìn cảnh sắc hoa lệ dưới chân núi.
Phòng trà quán cà phê mở đầy trong thành phố, nhưng một nơi thanh nhã có phong vị độc đáo như Long Duyên Trà Trang thì khắp Kinh thành chỉ có một, nên rất nhiều những người thích yên tĩnh hoặc thích uống trà đều trở thành khách quen của quán này, không ít trong đó là những ông chủ công ty lớn và quan viên Chính phủ.
Tửu Quỷ cũng là một khách quen như vậy.
Người thích uống rượu phần lớn cũng đều nghiện trà, câu này không biết do ai nói nhưng ít ra với Tửu Quỷ là rất chính xác. Thực sự lão rất thích thưởng trà, nhất là loại "Đại hồng bào" ở Long Duyên Trà Trang.
Hiện tại lão đang ngồi trong một lô bao, một mình nhấm nháp trà nóng. Nói là "lô bao" thực ra chỉ là một gian nhỏ ngăn cách với xung quanh bằng một vách trúc đơn sơ. Long Duyên Trà Trang từ đầu đến chân đều dùng trúc dựng nên, càng tăng thêm cảm giác thiên nhiên u nhã.
Màn che cửa vén lên. Tửu Quỷ không quay đầu, chỉ cười: "Đến rồi hả?"
"Ừm..." vừa đáp vừa bước vào.
"Ngồi đi!" Lúc đó Tửu Quỷ mới quay lại nhìn hắn: "Uống trà gì? Ta mời!"
"Không cần!"
"Ha ha, uống trà chứ đâu phải chuyện xấu gì? Thanh niên có thời gian nên học thêm trà đạo, từ trà đạo có thể ngộ ra nhiều điều của nhân sinh..."
bình thản: "Tìm tôi có việc gì?"
"À, chỉ là muốn chúc mừng cậu được phục hồi chức vị!" Tửu Quỷ hấp háy mắt.
"Ừm..."
đã biết Long Hồn vừa xóa bỏ lệnh truy nã hắn và Lãnh Dạ, cả phục hồi công tác cũng là chuyện có thật. Thực sự thì chuyện này cũng có chút ít ý nghĩa với Lãnh Dạ, ít nhất có thể ngồi không cũng lĩnh lương hàng tháng.
Tửu Quỷ thở dài: "Không phải suốt đời cứ thờ ơ vậy chứ? Sẽ rất mệt đó!"
"Không mệt!" lạnh nhạt: "Rốt cuộc là ông có chuyện gì?"
Tửu Quỷ cười nhăn nhó: "Thực sự là muốn chúc mừng cậu mà... Đã chứng thực được sự tồn tại của gen sứa biến dạng, lệnh truy bắt cậu và Lãnh Dạ đã xóa bỏ."
"Còn Cuồng Triều?"
Tửu Quỷ nhún vai: "Đương nhiên cũng xóa bỏ!"
"Còn Hoàng Hậu?"
"Chà... vốn không có chuyện gì, chỉ là được tự do thêm một chút mà thôi, ha ha ha..." Ngừng một lúc Tửu Quỷ nói: "Đúng rồi, nghe nói người phát hiện thể gen sứa là bạn cậu?"
liếc nhanh Tửu Quỷ, lạnh lùng: "Ừm..."
"Người này… anh ta có hứng thú…?"
"Không có!" lập tức cắt ngang. Tửu Quỷ xoa xoa mũi, cười gượng: "Thôi được, mỗi người một chí hướng, xem như vừa rồi ta không hỏi gì. Có điều ta không hỏi không có nghĩa là người khác cũng không đâu. Rất nhiều nhân vật đang có hứng thú với bạn cậu đó!"
"Ừm..."
Tửu Quỷ thấy không có bất cứ phản ứng nào, liền đổi đề tài: "Thiết Tướng và Hồng Hoa đều đã bình phục, bảo ta cảm ơn cậu cho họ.
"
"Ừm..."
Tửu Quỷ cười nhăn nhó: "Lại ừm, không thể nói chút gì khác hả?"
"Hả?"
"Còn vài chuyện nữa, căn cứ chúng ta đã bị phát hiện, ở đó không còn thích hợp. Cửu vĩ hồ ly cũng đã biến mất, không cần tiếp tục canh giữ nữa. Phượng tổ đã chuyển chỗ, sau khi thành lập căn cứ mới sẽ thông báo. Thời gian này cậu không cần trở lại căn cứ cũ, mọi chuyện trực tiếp liên lạc với ta!"
lúc đó mới hỏi: "Đã tìm thấy cáo chín đuôi?"
Tửu Quỷ như bị đau đầu, lắc cổ mấy cáo mới nói: "Tìm thì tìm được rồi nhưng chẳng có tác dụng gì!"
"Thế nghĩa là sao?"
"Một cái xác thì có tác dụng gì? Thiên Độ Trấn vẫn liên tục có án, chắc chắn còn một con cáo chín đuôi khác!"
Ánh mắt dời đi, giọng lạnh nhạt: "Tôi không muốn lo chuyện này."
Tửu Quỷ cười: "Không cần cậu lo, chuyện này tôi đã phái hai người khác đi làm."
"Ừm..."
"… Cậu đã trở về rồi..."
"Ừm..."
Câu chuyện cứ trôi đi khô khan như vậy, căn bản chỉ một mình Tửu Quỷ nói, nhiều lắm chỉ có mấy từ "ừm, à". Lòng vòng một hồi, cuối cùng Tửu Quỷ cũng nói đến chuyện chính: "Có nghe qua Danh sách cấm chưa?"
"Chưa!"
Tửu Quỷ cười nhạt: "Đồ quỷ, đừng lừa ta! Cậu đã xâm nhập vào mạng nội bộ Long Hồn, sao có thể không biết Danh sách cấm? Ở Long Hồn chuyện này cũng không phải bí mật nghiêm ngặt gì."
liếc lão, thờ ơ: "Chỉ là nhìn qua bên ngoài, chưa xem nội dung."
Tửu Quỷ gật đầu: "Danh sách cấm tổng cộng có ba bản, tuy không thuộc loại cơ mật nhưng cũng chỉ có Tổ phó trở lên mới được đọc. Ba bản này thực ra là tài liệu liên quan đến ba người, một người trong đó chắc cậu biết, là số của Vận Mệnh. Lần này các cậu đánh Huyết Hồng Hoa, Vận Mệnh cũng hợp tác, chắc cậu có gặp qua hắn ta?"
"Không, phụ trách công khai Vận Mệnh là Lục Đạo, từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện!"
Tửu Quỷ "à" một tiếng, tiếp tục nói: "Danh sách cấm nói trắng ra chính là danh sách đen, phàm những người có tên trong đó, suốt đời không được nhập cảnh Trung Quốc."
"Nếu vào thì sao?"
"Còn sao nữa, sẽ bị Long Hồn tấn công tức khắc!"
nhìn Tửu Quỷ: "Không phải ông muốn bảo tôi đi đối phó đó chứ?"
"Yên tâm, không phải. với cậu còn là một thách thức lớn, làm không khéo sẽ mất mạng như chơi. Cho nến với chúng ta đã có người ứng phó..." Vừa nói Tửu Quỷ vừa lấy ra một bộ hồ sơ: "Tổ chức muốn cậu đi thăm dò một người khác trong Danh sách cấm. Ông ta tên Đán Đao, hiện đang ở Kinh thành. Nhớ, chỉ là thăm dò chứ không phải giết chết!"
chưa nhận hồ sơ, lạnh lùng đáp: "Tôi chưa đồng ý quay lại Long Hồn!"
Tửu Quỷ nhăn mặt: "Đồ khốn, không nhỏ mọn như vậy chứ?"
Bốn mắt nhìn nhau, lão hạ giọng: "Không trở lại cũng không được! Bất cứ ai, đã gia nhập Long Hồn thì không thể thoát, trừ phi cậu muốn tiếp tục bị truy nã?" Nguồn tại ện FULL
liếc Tửu Quỷ: "Trở lại cũng được, nhưng tôi sẽ không nhận bất cứ nhiệm vụ nào!"
Tửu Quỷ giả bộ thông cảm: "Ta biết, anh đã chịu nhiều uẩn khúc, vừa mới về lại giao ngay nhiệm vụ thì thật ép người quá. Nhưng cấp trên đã chỉ định, ta cũng không có cách nào..."
"Sao lại chọn tôi?"
Tửu Quỷ than vãn: "Không rút được người, giờ chỉ có cậu là rãnh rỗi nhất."
hơi ngạc nhiên: "Long Hồn nhiều người như vậy, sao không rút được người?"
Tửu Quỷ cười khổ sở: "Long Hồn hiện đang là lúc nhiều việc nhất. Căn cứ Phượng tổ bị đánh úp, Huyết Hồng Hoa tuy đại thể bị tiêu diệt nhưng còn bao nhiêu con cá lọt lưới phải bắt. Ngoài ra còn có và Vận Mệnh cũng phải cử nhiều người theo dõi chặt chẽ. Còn cả Phong Dã Tổ và Quỷ Thủ... Cậu nói xem, nhiều chuyện như vậy chúng ta còn bao nhiêu người để điều động?"
"Những chuyện này lẽ ra phải là chuyện của Long Tổ?"
"Chà... Long Tổ phụ trách tấn công Huyết Hồng Hoa, chiến đấu bị tổn thương không ít, Phượng Tổ chúng ta phải gánh một phần thôi. Còn Hổ Tổ, Báo Tổ và Lang Tổ, cậu cũng biết ba tổ này không phải tùy tiện điều động được. Rốt cuộc chỉ còn cậu là không có nhiệm vụ gì, nhiệm vụ này không giao cho cậu thì có thể cho ai đây?"
đưa tay nhận hồ sơ, giọng vẫn lạnh nhạt: "Muốn tôi làm gì?"
Nét mặt Tửu Quỷ cuối cùng cũng lộ vẻ đắc ý: "Đơn giản lắm, cậu đến gửi cho Đán Đao một thông điệp, bảo ông ta lập tức rời Trung Quốc. Nếu ông ta không đồng ý thì cậu sẽ có lý do ra tay thăm dò qua. Yên tâm, Đán Đao sẽ không thực sự ra tay lại, cũng sẽ không làm gì cậu đâu. Nếu không chúng ta cũng không dám giao nhiệm vụ này cho cậu!"
"Đơn giản vậy thôi sao?" lật hồ sơ xem qua: "Sau khi thăm dò thì làm gì?"
"Rất đơn giản, hãy đánh giá sơ qua về Đán Đao, dựa vào đó chúng ta mới có thể sắp xếp phái ai đi, phái bao nhiêu người mới có thể chế phục được ông ta."
liếc xéo Tửu Quỷ: "Cuối cùng cũng là giết?"
"Không!" Tửu Quỷ lắc đầu, giọng chân thành: "Sẽ không giết mà giao cho Hổ Tổ giam lỏng, suốt đời không được đi đâu!"
"Chi bằng giết luôn cho xong!"
Tửu Quỷ dằn giọng: "Đồ quỷ, có một số chuyện không phải chỉ giết mới giải quyết được đâu!"
gấp hồ sơ, hỏi: "Nếu tôi giết ông ta thì sao?"
Tửu Quỷ bật cười to: "Nếu cậu giết được Đán Đao, chúng ta tất nhiên không phản đối, nhưng ta nhắc cậu đề phòng chó gấp nhảy tường. Đán Đao không phải dễ đối phó, ba mươi năm trước ông ta là một sát thủ nổi tiếng, biệt hiệu Ảnh Tử Thích Khách, sánh ngang với của Vận Mệnh. À, hình như cậu cũng không kém, ít ra cũng có danh hiệu Sát Thần?"
"Biết rồi!" vẫn giọng lạnh nhạt đó, xách túi hồ sơ đứng lên đi ra ngoài.
Tửu Quỷ giật mình: "Cậu định đi đâu?"
"Giết Đán Đao!"
"Hả? Ngay bây giờ?"
"Tôi không thích kéo dài!" Câu nói vừa dứt, hắn đã khuất sau chỗ ngoặt.
Tửu Quỷ chỉ còn biết lắc đầu cười khổ: "Tiểu tử nếu thực có thể giết Đán Đao, với ông ta có lẽ cũng là một sự giải thoát..." Uống một hớp trà, lão lại than thở: "Một kẻ đáng thương...!"
"Đán Đao, tên thật Phùng Đán Toàn, nam, tuổi, người Tề Lỗ, học võ từ nhỏ, từng làm bốc xếp rất vất vả…" đọc qua tư liệu cá nhân của Đán Đao. Trong tư liện nhiều lần nhắc đến một người phụ nữ tên Lý Tú Châu nhưng lại không nói kỹ, hình như Đán Đao từng có chuyện tình với vị Lý Tú Châu này, cuối cùng cũng vì bà ta mà ra nước ngoài kiếm tiền. Ban đầu cuộc sống ở nước ngoài rất vất vả, từng làm đủ nghề, rửa chén, lao công, quét dọn nhà vệ sinh, thậm chí đấu võ ngầm. Chỉ cấn là công việc mà môt người Trung Quốc có thể kiếm tiền ở nước ngoài ông ta đều thử qua, nhưng tất cả đều không như ý.
Đến khi một lần đấu võ ngầm lọt vào mắt một ông chủ, người này bỏ tiền thuê Đán Đao đi giết một kẻ thù. Vuh ám sát thành công, Đán Đao kiếm được món tiền lớn nhất trong đời cho đến lúc ấy, từ đó trở thành một sát thủ chuyên nghiệp. Tuy nhiên Lý Tú Châu cuối cùng cũng không thể đến với ông ta, đến nay Đán Đao vẫn cô độc một mình."
gấp tập tài liệu, tiện tay ném qua một bên. Tài liệu này thực tế khá sơ sài, thật ra vừa rồi hắn đã nói dối Tửu Quỷ, ngay sau khi xâm nhập vào nội mạng Long Hồn hắn đã xem qua Danh sách cấm, nhớ rõ tư liệu tường tận về ba nhân vật này. Hồ sơ Tửu Quỷ đưa cho chẳng qua chỉ là những sơ lược về cuộc đời Đán Đao trích ra từ Danh sách cấm, nếu đem những tư liệu trong đó chỉnh lý rồi in ra thành sách, độ dày của nó phải bằng mười lần tập hồ sơ này.
Đán Đao, một truyền kỳ trong làng sát thủ, ánh hào quang lại tàng ẩn những đau khổ cay đắng ít người biết đến.
Dừng xe trước khách sạn Tinh Vương, bước nhanh vào đại sảnh. Đang là giờ làm việc nên khách sạn không có nhiều người ra vào, đại sảnh rộng khá vắng lặng.
đến thang máy, ấn nút. Ngay lập tức cửa thang máy mở ra, hắn bước vào, lại ấn nút "F". Đang khi cửa thang máy từ từ đóng, bỗng một giọng nữa yêu kiều vang lên "Đợi một chút!"
Một bàn tay nhỏ nhắn trắng như ngọc thò vào chắn ngang mắt thần, cửa thang máy lại từ từ mở ra. Một thiếu nữ mặc áo liền váy trắng tinh khôi, mái tóc dài rủ xuống vai, nhan sắc xinh đẹp nhưng dáng người yếu ớt bước vào.
Thiếu nữ khẽ liếc nhìn rồi đưa tay toan ấn nút, chợt phát hiện tầng số mình muốn lên đã sáng đèn...