Nhìn nồi cháo sôi ùng ục trên bếp, gương mặt Sư Tử liền lộ rõ vẻ đắc ý. Những kiến thức nấu ăn đơn giản học được từ Song Ngư quả là không uổng phí mà!
Chuyện là khi nãy, Nhân Mã nói cô không quen việc bếp núc nên sẽ phụ trách phần nấu nướng. Thật là tức chết cô rồi! Cậu ta dám coi thường Sư Tử cô ư? Thế là, để tên ngốc chết tiệt kia ngậm họng lại, Sư Tử đã đích thân vào bếp và làm bữa trưa (kiêm bữa sáng của cô) luôn.
Do thời gian và nguyên liệu khá ít nên Sư Tử chọn món đơn giản nhất - cháo. Mẹ cô thật là...! Đã vứt con ở nhà đi chơi rồi còn nhét thêm một tên ăn chực vào thì ít nhất cũng mua sẵn thức ăn rồi hẵng đi chứ? Vậy mà bà mẹ quý hóa của cô chỉ vứt lại một chút tiền rồi bắt cô tự xoay sở. Đây là muốn chặt đứt con đường làm biếng của cô sao? Mà thôi, chuyện cũng đã rồi nên giờ Sư Tử có tức đến đỏ mắt cũng chẳng giải quyết được gì nên cô đành ngậm ngùi chấp nhận.
Mùi hương thơm ngào ngạt từ món cháo sườn làm Sư Tử mỉm cười. Hì hì, tên ngựa điên kia hãy đợi đấy, món cháo sườn đệ nhất thiên hạ của Sư Tử cô đây sẽ làm cậu ta phải hối hận vì những lời đã nói cho mà xem!
...
"Sư~Tử~ơi~ Cậu nấu xong chưa~" - Nhân Mã cố ý ngân dài giọng.
"Ngậm cái miệng cậu lại đi, ruồi bay vào bây giờ. Còn giục tôi nữa là tôi cho cậu nhịn đó!" - Giọng nói chứa đầy sự khó chịu của Sư Tử vang lên từ trong bếp.
"Biết rồi~"
"Đã nói là ngậm miệng vào rồi mà!"
Bỏ ngoài tai câu nói đầy phẫn nộ kia của Sư Tử, Nhân Mã quay về phía bàn trà và tiếp tục chờ đợi. Vừa ngồi lên ghế sofa, cậu cảm thấy mình vừa ngồi lên thứ gì đó to cỡ quyển sổ tay nên nhanh chóng nhấc mông lên.
"Truyện tranh thiếu nữ à...? Chắc là của Sư Tử rồi."
Cầm lấy quyển truyện với bìa ngoài màu xanh, Nhân Mã liền chăm chú đánh giá nó. Nhưng anh còn chưa kịp làm gì thì đã cười sặc rồi. Lý do ư? Đơn giản là vì dòng tiêu đề sến sẩm nổi bật màu hồng nhạt lấp lánh trên bìa truyện.
'Cậu bạn thơ ấu đột nhiên nói yêu tôi, phải làm sao bây giờ!?'
Trời ạ! Rốt cuộc thì Sư Tử nghĩ cái gì mà lại mua thể loại này cơ chứ!? Chẳng lẽ việc cô và cậu giận nhau làm tâm lý Sư Tử bị ảnh hưởng nặng vậy sao?
Mặc cho Nhân Mã ở ngoài phòng khách vẫn hết sức ngạc nhiên với thứ mình vừa phát hiện, Sư Tử vẫn vô tư múc cháo ra bát rồi bê ra bàn ăn. Xong xuôi, Sư Tử liền í ới gọi người nọ.
"Nè, vào ăn đi!"
"..."
"Nhân Mã! Cậu có vào ăn không hả? Đừng có để tôi cáu nha!" - Đợi mãi không thấy người trả lời, Sư Tử liền bực bội gắt lên nhưng Nhân Mã vẫn không lên tiếng.
"Nhân Mã!"
"..."
Vốn đã khó chịu vì ghét chờ đợi, lại thêm mệt mỏi tích tụ khi dồn hết tâm huyết vào nồi cháo này mà cậu chẳng đáp lấy một lời, Sư Tử liền vớ ngay cái cây chổi rồi chạy ra phòng khách.
"Nè, cậu muốn chọc tôi tứ-... Cậu, cậu cầm cái gì vậy hả!?"
Hùng hồn xông ra là thế nhưng nhìn thấy quyển truyện Nhân Mã đang cầm trên tay, Sư Tử liền ngượng chín mặt rồi vồ vào người cậu toan đòi lại nhưng Nhân Mã nhanh chóng tránh đi.
"Ô kìa? Cậu đến từ lúc nào vậy Sư Tử?"
"Không liên quan đến cậu, mau trả lại đây!" - Sư Tử nhăn mày rồi đe dọa nhưng Nhân Mã chẳng mảy may để ý. Như để trêu ngươi Sư Tử, anh mở trang đầu tiên ra rồi bắt đầu đọc thành tiếng.
"Tên tôi là Thanh Vân, một học sinh cấp bình thường. Với ngoại hình xinh xắn, có rất nhiều người theo đuổi tôi nhưng tôi đều từ chối cả. Tại sao tôi lại làm như vậy à? Vì tôi đã có người tôi yêu rồi. Cậu ấy là con trai của bạn thân mẹ tôi. Chúng tôi quen nhau từ hồi cởi truồng tắm mư-..."
"Im ngay!!!"
Không đợi Nhân Mã đọc hết câu, Sư Tử đã lao đến bịt chặt miệng cậu bằng tay mình. Thế nhưng, người tính không bằng trời tính. Do cô đột nhiên lao đến như một con hổ cái làm Nhân Mã giật mình. Theo lực quán tính, anh ngã ngửa ra đằng sau và Sư Tử cũng vì đó mà ngã lên người Nhân Mã.
'Rầm'
"Oái!"
Tiếng la thất thanh của hai người vang lên cùng lúc. Quyển truyện giây trước còn trên tay Nhân Mã thì vào giờ phút hai cục thịt kia ngã đè lên nhau cũng văng lên không trung. Tận hưởng chuyến du lịch trên cao chỉ vọn vẹn vài giây xong thì nó cũng hạ cánh an toàn trên đầu của Sư Tử.
"Ui da, chân của tôi...!"
"Nè, trước hết cậu đứng lên rồi than vãn được không...? Tôi sẽ chết vì thiếu oxi mất."
"Cậu, cậu, cậu làm cái gì vậy hả Nhân Mã!? Cút ra!"
Sau sự cố đầy chấn động vừa rồi, Sư Tử vội vàng nhổm dậy nhưng hỡi ôi, vì lý do gì mà gương mặt đáng ghét của ai đó lại chôn trong cặp bánh bao của cô chứ!?
'Chát'
Âm thanh va chạm da thịt vang lên, kèm theo đó là bàn tay mềm mại của Sư Tử tác động mạnh vào má trái của Nhân Mã.
Thế rồi, Nhân Mã đáng thương chẳng hiểu sự tình lại phải vác bản mặt với năm dấu tay đỏ bừng được in trên má để ăn trưa. Thật oan uổng cho anh quá mà!
...
Thường ngày thì mọi việc nhà đều do mẹ Sư Tử đảm nhận hết nên cô chẳng phải sờ đến việc gì. Về nhà chỉ cần chờ mẹ nấu cơm là ăn, ăn xong đi tắm, tắm xong thì ngủ. Ấy vậy mà giờ đây, mẹ cô lại vắng nhà hẳn ba ngày liền.
Nếu chỉ có một mình thì Sư Tử cũng chẳng rảnh rỗi mà làm mấy cái việc nhà này đâu nhưng đều tại cái tên khốn nạn đang ngủ ngon lành trong phòng kia. Cứ để nhà cửa bừa bộn thì thế nào cậu ta cũng mách lẻo mẹ cô cho coi.
Sau khi lau dọn hết nhà cửa, từ phòng khách sang phòng bếp qua phòng ngủ, Sư Tử liền cầm lấy bình tưới cây đi ra vườn.
Nhà Sư Tử tuy không to bằng hồi còn sống ở thành phố nhưng lại rất tiện nghi. Căn nhà hai tầng gồm phòng khách, phòng bếp và phòng ngủ cho khách ở tầng một còn tầng hai là phòng ngủ của cô và bố mẹ. Ngoài ra, ở sân sau thì mẹ Sư Tử lại trồng rất nhiều loại rau củ như cà chua, ớt chuông, cải bắp,... Nhìn vườn rau của mẹ trước mặt, Sư Tử chỉ thở dài rồi đổ nước vào bình tưới, bắt đầu công việc bất đắc dĩ của mình.
Sư Tử tưới đến giàn mướp thì lỡ vấp chân vào chậu cây vạn tuế đặt ở gần đó. Chậu cây thì vỡ tan tành còn Sư Tử ngã sóng soài bên cạnh. Cũng may là mảnh vỡ không đâm vào tay hay chân của cô.
"Mẹ ơi là mẹ...! Sao mẹ cứ làm khổ con thế này chứ?" - Sư Tử đầy buồn bực lẩm bẩm. Cô cúi gằm mặt chậm rãi nhặt từng mảnh vỡ của chậu cây mà không để ý rằng Nhân Mã đến gần mình từ lúc nào.
"Rốt cuộc là cậu còn có thể hậu đậu đến mức nào vậy, Sư Tử?"
"Không liên quan đến cậu, mau cút vào nhà đi."
"Ồ, mạnh miệng ghê ta? Vậy chắc tôi chụp ảnh rồi gửi cho mẹ cậu cũng không sao nhỉ? Đâu có liên quan đến cậu đâu?"
"Cậu, cậu dám...!"
"Sao lại không dám chứ?"
"Hừ, muốn làm gì thì làm. Đừng tưởng có vậy là tôi sợ."
Sau đó, Sư Tử chẳng thấy Nhân Mã nói gì nữa. Cậu chỉ đứng một bên hí hoáy nghịch điện thoại mà thôi. Sao cũng được, cô cũng chẳng cần quan tâm. Ấy vậy mà, vì sao tim Sư Tử có chút nhói?
Hôm nay trời đột nhiên nắng mà Sư Tử không đội mũ lúc ra vườn nên giờ trán cô đã lấm tấm mồ hôi. Kệ đi, dọn dẹp xong đi tắm cũng được mà. Nghĩ là làm, Sư Tử vẫn còng lưng ra nhặt mấy mảnh sứ vỡ từ chậu cây. Nhân Mã thì không biết đã rời đi từ bao giờ rồi, đúng là đồ đáng ghét. Đã ăn nhờ ở đậu mà không giúp cô việc gì cả.
Nhặt hết những mảnh lớn vào giấy báo thì Sư Tử liền đứng dậy, định đi lấy cái chổi để quét mấy mảnh nhỏ nhỏ chứ nhặt tay thì chẳng biết đến mùa quýt nào mới xong. Khổ nỗi cô bị choáng do ngồi xổm dưới trời nắng quá lâu nên vừa đứng dậy thì thấy đất trời nghiêng ngả. Sư Tử nhắm chặt mắt, thầm chấp nhận việc mông chạm đất đầy đau đớn nhưng...
'Phịch'
"...?"
Sao đất gì mà cứng cứng ấm ấm vậy? Mà ngã xuống thì phải đau mông chứ? Đằng này cái bàn tọa của cô lại được bao bọc bởi... một bàn tay? Sư Tử lập tức mở mắt ra thì trời ạ, cô vậy mà đang nằm trong lòng của Nhân Mã!?
"Ơ... À, ừm..." - Ấp úng mãi không nói nổi một câu, Sư Tử bèn cúi gằm mặt xuống. Bình thường cô sẽ tẩn cho Nhân Mã một trận rồi mà? Sao giờ lại ngượng ngùng cúi gằm mặt thế này? Do cái tư thế kì quặc này ư? Ôi trời ạ, Sư Tử cô còn cảm nhận được cái bàn tay ấm ấm của Nhân Mã đang đặt trên mông mình qua lớp quần mỏng manh kìa!!!
Dường như đợi mãi mà Sư Tử chẳng nói gì nên Nhân Mã liền lên tiếng trước.
"Tại... Tôi vào nhà lấy cho cậu cái mũ vì trời nắng, lúc quay ra thì thấy cậu sắp ngã nên không kịp nghĩ gì mà chạy lại đỡ cậu luôn... Xin lỗi."
"Ừ thì... Trước hết chúng ta đứng lên trước đã, tư thế này có chút..."
"A, tôi sơ ý quá, xin lỗi cậu."
Hai người ngượng ngùng đỡ nhau dậy, mặt ai nấy đều đỏ bừng như cà chua chín. Cái không khí màu hường với trái tim bay quay như phim ngôn tình này là sao vậy chứ?
...
Rửa bát xong, Sư Tử lau tay vào tạp dề rồi đi ra phòng khách ngồi. Ngạc nhiên chưa? Nhân Mã vậy mà đang mở phim xem kìa. Ủa? Cái phim này quen quen, không lẽ là...?
"Chuyện tình của chúa hề rừng xanh và cô nàng lông nách?"
Nghe thấy tiếng người, Nhân Mã liền ngồi bật dậy rồi giương đôi mắt tròn xoe kia nhìn cô.
"Cậu cũng biết phim này sao Sư Tử?"
"Có lần tôi xem thử ở nhà cậu..."
"Ra là vậy. Tôi thích phim này từ năm ngoái nhưng xem đi xem lại suốt. Vậy mà cứ tưởng gặp người cùng thích nó chứ..." - Nhân Mã ủ rũ đáp, mặt buồn thiu.
"Hì!"
"Hửm? Sao cậu lại cười vậy?"
"A, tôi xin lỗi. Chỉ là, lâu lắm rồi chúng ta mới nói chuyện tự nhiên như thế này nhỉ?"
"Ừm..."
Lại im lặng.
"Hồi chiều, lúc lỡ đụng chạm vào cậu rồi tôi nói xin lỗi ấy, thì..."
"...?"
"Lúc ấy là xin lỗi vì hành động khiếm nhã của mình thật nhưng cũng là lời xin lỗi vì đã hiểu lầm cậu."
"Vì chuyện gì cơ?" - Tuy biết Nhân Mã đang nói đến chuyện gì nhưng Sư Tử vẫn cố tình hỏi lại.
"Chuyện tôi... lớn tiếng với cậu ở ngoài cổng hôm trước ấy."
"À, chuyện đó tôi đã quên từ đời nào rồi."
"Vậy, vậy chúng ta..."
"Thì vẫn là bạn thôi. Cậu hiểu tôi mà, chẳng bao giờ thù dai đâu."
"Ừm, là bạn." - Nhân Mã tươi cười đáp lại.
Tuy vui vì đã làm lành với Nhân Mã nhưng chẳng hiểu sao, câu nói "Là bạn." kia của cậu lại làm cô có chút buồn. Cảm xúc này là sao vậy?