Buổi sáng ngày hôm sau, tại nhà của cô nàng mới tỏ tình với người thương vào đêm hôm qua một cách chóng vánh và lãng xẹt.
"Sư Tử, sắp muộn học rồi đó con."
"..."
"Con mệt à? Có sốt không?"
"..."
"Ở trường con bị bắt nạt sao?"
"..."
Dỗ dành hỏi thăm đủ kiểu rồi nhưng con gái mình vẫn chẳng hé môi nói lấy một lời làm cha mẹ của Sư Tử nhìn nhau bất lực. Họ đành kéo nhau ra khỏi phòng cô rồi bàn bạc.
"Chồng à, anh có biết Sư Tử bị sao không?"
"Anh mà biết thì còn đứng đây bàn với em hả vợ? Tối hôm qua lúc trở về con bé vẫn bình thường mà sao hôm nay lại như thế nhỉ?"
"Em cũng không rõ. Không lẽ Sư Tử nhà mình đang trong trạng thái phản nghịch?"
"Có lẽ vậy... Nếu thế thì mình ép nữa con bé cũng không nói gì đâu. Thôi, em vào dặn con chú ý sức khỏe rồi xin nghỉ cho nó đi. Hôm nay anh có cuộc họp, tối về mình nói chuyện với Sư Tử sau cũng được."
Hai thân già nọ nói thêm vài câu một lúc thì một người xuống nhà đi làm, một người lại mò vào phòng con gái dặn dò vài câu rồi cũng rời đi.
Sư Tử thấy cha mẹ đã rời đi hết thì mới chịu thò đầu ra khỏi chăn. Cô lề mề đứng dậy đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi lại trèo lên giường tiếp.
Thật ra thì cô hoàn toàn khỏe mạnh và cũng không ai bắt nạt cô hết. Chẳng qua là vì ngại đối mặt với Nhân Mã nên Sư Tử mới không chịu đi học mà thôi. Hơn nữa, cha mẹ cô nổi tiếng là nhiều chuyện trong xóm. Cô sợ mình lỡ lời rồi cha mẹ đi tám chuyện này với nhà hàng xóm thì Sư Tử còn mặt mũi nào để gặp thằng bạn thân nhà bên nữa? Cho nên, hôm nay Sư Tử cô lại dứt khoát trốn học không lý do.
Nói đi nói lại, bảo trốn học nhưng cứ ru rú ở nhà thế này thì còn làm nên cơm cháo gì? Giờ mà xuống nhà chắc chắn cô sẽ bị mẹ tra hỏi mà cứ nằm trong phòng thì lại bí bách không chịu nổi, sao mà tập trung suy nghĩ được?
Nhưng, nghĩ và làm là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Tuy đã nghĩ rằng mình không được làm như vậy nhưng Sư Tử vẫn mở cửa sổ phòng mình ra, soi xét vườn rau và cây xoài gần cửa sổ nhất một lúc. Sau đó, cô thay áo phông trơn màu vàng và quần vải ngắn để dễ dàng leo trèo, buộc tóc gọn gàng và nhảy.
Đương nhiên, Sư Tử đâu dại gì mà nhảy xuống vườn rau của mẹ rồi, cô chỉ nhảy ra khỏi cửa sổ rồi đu lên cành cây xoài như một chú khỉ. Xoay lộn vài vòng thì Sư Tử trèo được hẳn lên cây, cô thấy gần cổng nhà mình không còn bóng ai thì mới trèo xuống rồi chạy ra khỏi nhà.
Vậy nhưng, người tính không bằng trời tính. Vừa nhẹ nhàng đóng cánh cổng màu trắng bằng sắt lại thì có một bàn tay vỗ nhẹ lên vai cô. Khỏi phải nói, đây chắc chắn là tay của con trai rồi, nhưng thằng đó lại khiến Sư Tử trợn tròn mắt nhìn cậu ta. Trong hàng vạn tình huống và khả năng mà cô nghĩ có thể xảy ra thì đây chính là cái không thể nhất.
"Cậu, cậu..."
"Sao? Tỏ tình tôi một cách không rõ ràng rồi giờ lại định chạy đi đâu hả Sư Tử?" - Nhân Mã mỉm cười nhìn cô bạn nhà bên của mình rồi hỏi.
"Tôi có chạy đâu? Cậu bị khùng hả?"
"Ồ, không chạy à? Thế giờ mình cùng chạy nhé Sư Tử." - Nhân Mã vừa nói vừa kéo tay Sư Tử.
"Cậu làm gì vậy hả? Lại thèm đòn đúng không?" - Sư Tử bực bội nắm lấy tóc của Nhân Mã rồi đe dọa.
"Cậu mà không đi theo tôi thì có tin tôi kéo cậu vào nhà cho mẹ cậu thấy ngay và luôn không?"
"Đồ... Đồ hèn!"
"Vâng, tôi là đồ hèn mà bạn Sư Tử đây vẫn thích đó ạ."
"Tôi không thèm nói chuyện với cậu nữa, muốn làm gì thì làm!" - Sư Tử bĩu môi nói rồi lại bị Nhân Mã cốc đầu một cái. Sau đó, hai học sinh một nam một nữ kéo nhau ra bến xe buýt gần nhà.
...
Nơi Nhân Mã dẫn Sư Tử đến là một công viên gần bờ biển cô hay đến. Công viên này Sư Tử có biết nhưng chưa bao giờ đến vì cô thường dành thời gian ở nơi yêu thích của mình hơn.
Thế rồi, Sư Tử ngồi một mình trên chiếc ghế đá gần đài phun nước của công viên còn Nhân Mã lại cun cút chạy đi mua nước cho hai người uống.
"Hết nước chanh muối rồi nên tôi mua trà đào thay thế, cậu uống không?" - Nhân Mã chìa tay đưa cốc nhựa trong suốt đựng chất lỏng màu đỏ cam cùng vài miếng đào căng mọng màu vàng đến trước mặt Sư Tử rồi nhận được cái gật đầu của cô. Sau đó, một người tu chai cola lạnh còn người kia nhâm nhi cốc trà đào.
"Cậu đưa tôi đến đây chỉ để uống nước thôi sao Nhân Mã?" - Sư Tử đặt cốc trà sang một bên rồi thắc mắc hỏi thằng bạn.
"Đương nhiên là không rồi. Tôi muốn xác nhận lại chuyện hôm qua."
"Chuyện hôm qua? À, vụ tôi tỏ tình với cậu đúng không? Cậu còn gì muốn hỏi sao?"
Nhân Mã trầm ngâm một lúc thì mới lên tiếng.
"Cậu... Thật sự có tình cảm với tôi?"
"Đúng vậy, rồi sao?"
"Cậu chắc chắn chứ? Liệu cậu có nhầm lẫn giữa tình bạn và tình yêu khác giới không đó?"
"Không hề. Vậy còn cậu thì sao, cậu có thích tôi như một người bạn khác giới không?"
Nghe Sư Tử hỏi vậy thì Nhân Mã liền bật cười thành tiếng. Cái cô nàng này là giả ngốc hay ngốc thật vậy hả? Tình cảm cậu dành cho cô rõ đến mức đứa trẻ lên ba đi ngang qua còn hiểu mà đương sự là cô lại hỏi như thế? Ôi Sư Tử à, đừng trách tôi ác nhé, tại cậu quá ngốc mà thôi.
"Hừm... Nếu tôi nói tôi từng có tình cảm với cậu nhưng vì lúc ấy cậu chưa thích tôi nên tôi cũng từ bỏ rồi thì sao hả Sư Tử? Cậu định làm gì?"
"Đương nhiên là làm cho cậu lại lần nữa chết mê chết mệt con này rồi!" - Sư Tử tự tin nói. Có thể cô là một người ghét phiền phức nhưng để người mình thương thích lại mình thì mặt dày một chút chỉ là chuyện nhỏ với Sư Tử mà thôi.
"Thấy cậu tự tin như vậy tôi cũng yên tâm rồi. Vậy muốn cá cược không?"
"Cá cược gì?"
"Nếu trong vòng một tuần cậu làm tôi cho tôi tự nguyện ôm cậu một cái thì cậu thắng. Vì lúc đó, tình cảm đã bị cưỡng chế che giấu của tôi với cậu sẽ quay trở lại."
"Nghĩa là nếu tôi thắng cược, cậu sẽ đối xử như bạn gái thật sự chứ không phải vì đóng giả nữa?"
"Đúng vậy, còn nếu cậu thua thì chúng ta vẫn chỉ là bạn thôi."
Thật ra, dù Sư Tử không khiến cậu ôm cô ấy được thì Nhân Mã cũng sẽ làm nên vụ cá cược này chỉ là để cậu xác thực tình cảm của Sư Tử thôi. Không phải do Nhân Mã quá đa nghi mà là vì cậu sợ Sư Tử nhầm lẫn giữa tình bạn và tình yêu. Rồi khi cô chán nản thì sẽ bỏ cuộc, sau cùng là không quan tâm đến cậu nữa và đương nhiên, ngay cả tình bạn giữa họ cũng không thể giữ được. Dân gian thường nói, đau nhanh còn hơn đau chậm, chi bằng để cô ấy tự chứng minh trong một tuần này đi.
"Cược thì cược, sợ gì? Ơ nhưng mà, mình cũng phải đóng dấu cho cái cá cược này nhỉ?"
Nhân Mã nghĩ Sư Tử nói bâng quơ như vậy thì chắc mẩm đóng dấu theo ý cô ấy nói là ngoắc tay giao hẹn như đám trẻ con nên chìa sẵn tay mình ra. Thế nhưng, hành động của cô bạn còn làm cậu bất ngờ hơn. Sư Tử không những không nắm tay Nhân Mã để ngoắc hẹn mà còn kéo cổ áo sơ mi cậu xuống rồi dùng môi mình chạm nhẹ môi thằng hàng xóm. Người nọ hôn anh bạn mình thích xong thì cười phớ lớ như thể chưa biết rằng, hành động của mình đã vô tình nhen lên tình cảm sâu đậm của ai kia.
"Hì hì, vậy là đóng dấu rồi đấy nhé! Trong một tuần này, tôi nhất định sẽ khiến cậu lại thích tôi!"
Lúc ấy, Sư Tử chỉ quan tâm đến chuyện làm thế nào để Nhân Mã tự nguyên ôm mình mà không nhớ rằng, hôm nay chính là ngày tổng kết cuối năm. Như vậy cũng có nghĩa là cô nàng cũng đã quên béng đi việc ngày mai đã chính thức nghỉ hè rồi.