Thời gian học buổi tối, tạm thời phát thông báo trực tiếp kêu gọi tất cả các đặc huấn sinh tập trung ở phòng biểu diễn chiến thuật họp, các học viên ăn cơm tối xong, tụm năm tụm ba kết đội đi về đại sảnh.
Cá hề và Huỳnh ôm sổ ghi chép đi theo mọi người đi về phía trước, Huỳnh túm lấy hắn một đường nhanh chóng chạy cướp vị trí phía trước.
Huấn luyện viên Bạch đến bây giờ vẫn chưa trả lời tin nhắn, trong lòng cá hề lo sợ, giữ chặt Huỳnh lại: "Chúng ta ngồi ở hàng ghế sau đi..."
Huỳnh không đồng ý: "Lâu lắm mới tổ chức một buổi họp toàn thể, tôi phải chọn vị trí ngồi gần nhất với huấn luyện viên, nếu có thể ngồi bên cạnh anh ấy thì tốt rồi."
Cá hề kéo cước bộ di chuyển về phía sau, sau lưng bỗng nhiên đụng vào một lồng ngực rắn chắc, hắn run rẩy quay đầu lại, Bạch Sở Niên tay đút túi quần đứng ở phía sau hắn, tay còn lại vươn về phía hắn, lòng bàn tay hướng lên trên, rồi xòe ra.
Lúc này đại đa số học viên còn chưa ngồi xuống, ánh mắt nhao nhao hướng về phía hai người ném tới, cảnh tượng này cũng quá giống tình tiết "Huấn luyện viên bá đạo yêu tôi" đi thôi, sau đó sẽ là tình tiết huấn luyện viên Bạch vươn tay cường thế nắm lấy hắn, sau đó ôm kiểu công chúa bế mang đi.
Nhưng không, cá hề héo rũ cúi mặt xuống lấy điện thoại di động từ trong túi ra, đặt trên tay Bạch Sở Niên.
Bạch Sở Niên tịch thu điện thoại di động của hắn rồi đút vào trong túi như không có chuyện gì xảy ra mà rời đi.
"...... Thật thảm hại, làm sao anh ấy biết cậu có điện thoại?" Huỳnh núp ở phía sau cá hề, lặng lẽ nhìn huấn luyện viên Bạch đi về phía trước: "Anh ấy cư nhiên không tức giận, cũng không phạt cậu? Huấn luyện viên hôm nay khẳng định tâm tình rất tốt nha."
Mỗi lần toàn thể họp đều là một trận xử phạt hoặc khen thưởng công khai, mỗi người bình thường khi huấn luyện chi tiết đều sẽ được huấn luyện viên đưa lên màn hình lớn tuần hoàn giảng giải, có điều là lần này bắt đầu xen vào một chuyện mới khác.
Bọn họ có thêm một huấn luyện viên mới đến từ cơ sở huấn luyện đặc biệt.
Bạch Sở Niên lười biếng tựa vào chỗ ngồi của mình, bật loa kiểm tra âm thanh hai cái, đại sảnh lập tức lặng ngắt như tờ.
"Giới thiệu với mọi người, chúng ta sẽ có thêm một vị huấn luyện viên mới- Hàn Hành Khiêm, sau này trên lịch học sẽ xếp thêm một tổ sinh hóa."
Vốn là một tuần học đã vất vả rồi mà giờ lại phải thêm một môn học mới, nghe có vẻ rất khó khăn, phía dưới một mảnh la ó, có người lá gan lớn hỏi: "Tại sao!"
"Không phải tại sao. Nơi này tôi nói mới tính." Bạch Sở Niên thong thả chuyển bút: "Được rồi, phần tiếp theo bắt đầu đi."
Mỗi huấn luyện viên sẽ cắt những khoảnh khắc nổi bật của học sinh của mình với những lỗi sai và chiếu nó trên màn hình lớn.
Tất Lãm Tinh thực chiến tiến bộ thần tốc, rất nhiều ống kính đều tách ra giảng giải phân tích hành động của hắn.
Đới Ninh tâm tình đặc biệt không tốt, nguyên bản Tất Lãm Tinh là học trò của hắn, sau khi thi xong kỳ thi tháng lại bị Hồng Giải cưỡng ép đào góc tường, nói cái gì mà tuyến thể Tiến Độc Mộc vốn là vì chiến thuật mà sinh ra, học cách đấu quả thực là lãng phí sở trường, hai huấn luyện viên đánh nhau um lên, cuối cùng quyết định để cho Tất Lãm Tinh đồng thời khảo hạch cách đấu cùng chiến thuật, điểm bên khoa nào cao thì theo người đó.
Đích xác, năng lực phân hóa của Tất Lãm Tinh thích hợp chiếu cố toàn trường hơn, bài học chiến thuật đối với hắn trợ giúp càng lớn, đây cũng là ý tứ của Bạch Sở Niên, trước tiên để cho hắn đi học cách đấu chẳng qua là vì đặt nền móng, có được lực tự bảo vệ mình mà thôi.
Nhắc tới Tất Lãm Tinh, huấn luyện viên Hồng Giải quả thực đến mức yêu thích không buông tay, rất ít khi nhìn thấy học viên có thiên phú chiến thuật như vậy, tuổi còn nhỏ cấp bậc phân hóa cao, tính cách lại khiêm tốn, Hồng Giải hận không thể mỗi bữa cơm đều tự mình phối hợp đút cho cậu học trò cưng này ăn.
Bọn họ cũng không biết xuất thân của các học trò, mỗi một học viên đều do tổng bộ lựa chọn sàng lọc đưa tới, xác định ba đời tổ tiên không có bất kỳ gia đình nào liên kết hoặc qua lại lợi ích với các thế lực khác mới được chọn, có một số học viên ngay cả Bạch Sở Niên cũng không rõ lai lịch, thân phận của bọn họ đều được nghiêm khắc giữ bí mật, anh hùng không hỏi xuất xứ, chuyện này cũng không có gì lạ cả.
Điều này giải quyết rất tốt phong cách kéo bang phái hoặc so sánh trào phúng của trường quân sự quý tộc bên ngoài, chi phí ăn mặc đều do căn cứ đặc huấn thống nhất cung cấp, ở chỗ này bị khi dễ sẽ không có gia tộc làm chỗ dựa, cũng không cần lo lắng đắc tội với con cháu nhà giàu, bởi vì quy củ của căn cứ đặc huấn chính là thực lực đại biểu hết thảy, Bạch Sở Niên thường xuyên treo ở bên miệng một câu chính là "Người khác sẽ không bởi vì các cậu khinh thị mà trở nên yếu đi, các cậu cũng sẽ không bởi vì miệt thị người khác mà trở nên mạnh hơn."
Đại bộ phận học viên đã sớm quen với thao tác thiên tú hàng ngày của Tất Lãm Tinh, mấy ngày nay Tất Lãm Tinh cũng dung nhập vào đám hài tử này, học viên sùng bái huýt sáo đối với hắn nháy mắt, ghen tị âm thầm hạ quyết tâm đánh hắn một trận trong kỳ thi tiếp theo.
Huấn luyện viên bắn tỉa Lorentz cũng chiếu mấy đoạn video của học viên mình, các tay súng bắn tỉa trẻ tuổi mặc quần áo bơi lội trong sơn cốc, thời gian và chi phí huấn luyện một tay súng bắn tỉa đủ tư cách phải bỏ ra rất lớn, học viên có thiên phú bắn tỉa cũng rất ít, đại bộ phận học viên đều là chim ưng alpha.
Trong ống kính xuất hiện một Linh Đề omega, chỉ ngắn ngủi mười mấy giây.
Lorenz nhân tiện giới thiệu học viên mới. Video của mỗi sân tập được mở rộng, và cú bắn tỉa nhanh tuyệt vời này đã được cắt vào.
Tiêu Thuần từ trong hình ảnh nhìn thấy mình ngẩn người một chút, cảm giác tầm mắt mọi người đều tụ tập trên người mình, cả người đều không được tự nhiên, cánh tay nổi lên một tầng da gà, hận không thể tìm một khe hở chui vào trốn.
Hắn đột nhiên cảm thấy người bạn học lạ đang ngồi bên tay phải dùng khuỷu tay mình chạm vào.
Tiêu Thuần kinh hãi, lập tức nhỏ giọng nói: "Thực xin lỗi."
Học sinh kia nói: "Làm thế nào mà cậu nhắm được mục tiêu nhanh như vậy, quá thần kỳ rồi, cậu có thể dạy cho tôi không?"
Tiêu Thuần mới chậm rãi nâng mí mắt lên, không quen nhìn thẳng vào mắt hắn, khàn giọng trả lời: "Tôi... Chưa từng luyện qua, nhưng cũng có một chút kỹ xảo... Ngày mai lên lớp học sẽ cho cậu biết."
"Được được được." Chim yến alpha kia xé tờ giấy từ trong sổ tay, viết tên và số điện thoại của mình đưa cho hắn, sau đó bảo Tiêu Thuần cũng viết lại cho hắn.
Tiêu Thuần mím môi nhận lấy bút, viết hai chữ "Tiêu Tuần" trên giấy.
"Ôi mẹ nó, tên thật dễ nghe." Chim yến alpha xé tờ giấy đưa cho Tiêu Thuần một nửa, tương đương với trao đổi tên và số điện thoại cho nhau.
Các học viên bắn tỉa ngồi chung quanh nhìn thấy động tác nhỏ của hai người bọn họ, nhao nhao đưa tờ giấy tới, học viên bắn tỉa tất cả đều là alpha, nhìn thấy một omega vốn không dễ dàng rồi, huống chi còn lại mạnh như vậy.
Tiêu Thuần nhận được một nắm giấy viết tên, chim yến alpha cầm tờ giấy có ghi tên và số điện thoại của Tiêu Thuần khoe khoang, dùng khẩu hình nói: "Một trăm đồng tôi đưa cho một tờ bản sao nhé."
Những người khác nhao nhao nói hắn không biết xấu hổ.
Tiêu Thuần yên lặng gấp từng tờ giấy gọn gàng lại, xé một tờ giấy từ trong sổ tay ra dùng để bọc lại rồi bỏ vào trong túi áo huấn luyện của mình.
Bỗng nhiên cảm thấy trên người giống như rơi xuống một đường tầm mắt, Tiêu Thuần ngẩng đầu nhìn về phía ghế huấn luyện viên phía trước, đại khái là trùng hợp, ánh mắt hắn và Hàn Hành Khiêm đối diện với nhau.
Tiêu Thuần lập tức cúi đầu, qua hai phút mới dám ngẩng lên, hắn nhìn về phía Hàn Hành Khiêm, Hàn Hành Khiêm đang chuyên chú quan sát màn hình, thỉnh thoảng ghi chép lại một vài thứ trong sổ ghi chép. Hắn mặc một chiếc áo khoác ngụy trang ngắn tay hoàn toàn khác với trước kia, cúc áo cài chỉnh tề đến cái trên cùng, dây gọng kính nhỏ buông xuống từ trên gọng kính vàng yên tĩnh đặt lên vai.
Lúc tan họp đã là chín giờ tối, thời gian còn lại các đặc huấn luyện viên có thể tự do chi phối, muốn ăn khuya đánh bi-a đều có phòng giải trí chuyên môn, muốn tập thể dục cũng được trang bị phòng thiết bị chuyên nghiệp, nếu muốn huấn luyện, mỗi sân huấn luyện đều bố trí bảo vệ ca đêm phục vụ bọn họ.
Tiêu Thuần theo dòng người đi ra ngoài đại sảnh, vừa vặn Hàn Hành Khiêm cùng Bạch Sở Niên cũng từ phía sau ghế huấn luyện viên đứng dậy, một bên tán gẫu một bên đi tới lối ra của hắn.
Tiêu Thuần do dự dừng bước, không đợi hắn suy nghĩ kỹ, học viên bên trong liền đi hết, hắn hiện tại muốn chạy thoạt nhìn sẽ rất rõ ràng.
Bạch Sở Niên từ bên cạnh hắn đi ngang qua, dừng lại hỏi: "Thế nào, so với ở nhà học được nhiều hơn đi."
Ở gia tộc Linh Đề, omega không có tư cách cùng alpha được đi huấn luyện, cho dù là thiếu gia ở dòng chính cũng không được.
Tiêu Thuần gật đầu: "Thầy Lorenz dạy tôi làm cẩm nang bắn tỉa, mỗi lần bắn tỉa ghi lại loại vũ khí, cỡ nòng đạn dược, kính ngắm, môi trường khí hậu, nhiệt độ độ cao, vị trí mặt trời, ước tính khoảng cách, tốc độ di chuyển mục tiêu, độ nóng và lạnh của nòng súng và kết quả bắn súng."
Mỗi tay súng bắn tỉa xuất sắc sẽ có một cuốn sổ tay bắn tỉa, đó là cách để bảo tồn những kinh nghiệm quý giá để hình thành bộ nhớ cơ bắp chính xác và cách suy nghĩ. Tiêu Thuần chưa từng tiếp xúc qua những thứ này, giờ đây phảng phất như mở ra thế giới mới.
"Rất tốt, trở về thu dọn đi." Bạch Sở Niên từ trong túi lấy ra hộp thuốc lá.
"Chuyện này..." Tiêu Thuần muốn nói lại thôi, do dự nửa ngày, nhẹ giọng nói: "Cám ơn."
Bạch Sở Niên khép lửa châm điếu thuốc ngậm trong miệng: "Ừ, không cần."
Tiêu Thuần không dám nhìn Hàn Hành Khiêm, cũng không biết nên nói cái gì, ôm sổ ghi chép xoay người muốn đi.
"Đưa điện thoại di động của cậu cho tôi." Hàn Hành Khiêm bỗng nhiên mở miệng.
Tiêu Thuần dừng bước, cứng ngắc xoay người, nghe lời đem điện thoại di động trong túi giao cho Hàn Hành Khiêm.
"Còn gì nữa không?"
Tiêu Thuần cho rằng hắn đang nói về các thiết bị điện tử khác, vì thế lắc đầu.
Hàn Hành Khiêm nhìn thoáng qua thứ hắn cất trong túi.
Bạch Sở Niên từ trước đến nay không nói nhảm trên việc tịch thu đồ vật: "Đồ vật trong túi lấy ra."
Tiêu Thuần không lời lấy tờ giấy kia ra khỏi túi, chậm rãi đặt trên tay Bạch Sở Niên: "Cái gì cũng không có mà."
Bạch Sở Niên nhìn thấy đôi mắt cún nhỏ đáng thương của hắn liền muốn tùy tiện khi dễ hai cái, ở trước mặt hắn mở tờ giấy bọc bên ngoài tờ giấy ra: "A, mới có đi học không bao lâu mà tờ giấy truyền tay lại không ít, đây là muốn tạo phản sao."
Lông mi Tiêu Thuần rũ xuống, rung rung giống như cánh mỏng của bọ vánh cứng.
Hàn Hành Khiêm đè tay Bạch Sở Niên mở tờ giấy, cầm đồ đạc tới, bỏ vào trong túi, nói với Tiêu Thuần: "Đi đi, lần sau lên lớp phải chuyên tâm."
Hai alpha đứng trước mặt cảm giác áp bách mười phần, Tiêu Thuần chưa từng gặp qua chuyện như này, từ trước mặt hai người bọn họ chạy trối chết.
Mọi người đều đi xong, Bạch Sở Niên dựa vào lan can thiếu chút nữa cười đến hụt hơi.
"Ánh mắt của cậu ta thật tròn." Giữa ngón tay Bạch Sở Niên kẹp điếu thuốc cùng Hàn Hành Khiêm khoa tay múa chân: "Lá gan nhỏ như vậy, tôi nhéo một cái là có thể bóp cho cậu ta kêu oai oái rồi. Lần đầu tiên tôi gặp cậu ta, tôi đã làm cậu ta sợ phát khóc, cười chết tôi mất."
"Lại để cho tôi nhìn thấy cậu dọa cậu ấy một lần, tôi liền trở về Hiệp hội y khoa." Hàn Hành Khiêm nói.
"..." Bạch Sở Niên vòng tới trước mặt hắn, chăm chú nhìn người trước mặt: "Ừm?"
Hàn Hành Khiêm nhướng mày: "Hôm nay cậu có chút đê tiện đấy. Rimbaud đi rồi, bây giờ cậu rất càn rỡ đúng không?"
Bạch Sở Niên cắn tàn thuốc đã hút hết: "Dù sao tôi cũng là người có gia đình nha."
"Gần đây tôi đã nhận được báo cáo từ Hiệp hội y khoa." Hàn Hành Khiêm đẩy gọng kính một cái: "Môi trường trong vùng biển Caribe cấp tốc xấu đi, tốc độ xấu đi đã vượt qua tốc độ cứu vãn, hơn nữa xuất hiện báo cáo cự thú dưới đáy biển tập kích tàu buôn, điều này rất khác thường."
"Lúc trước cậu và Rimbaud ở công viên Hải Dương đánh tráo thuốc xúc tác AC còn nhớ không, chúng tôi đã lần theo dấu vết của nó."
"Vật được tiêm thuốc xúc tác AC là một con bạch tuộc khổng lồ, số hiệu được viện nghiêm cứu đặt tên là "Kraken", sau khi chất xúc tác có hiệu quả, nó liền bước vào giai đoạn trưởng thành, kích thước cơ thể mở rộng gấp ba ngàn lần, dễ dàng nuốt chửng tàu chở hàng mà ai đi qua, sau đó đi lang thang từ Đại Tây Dương, theo quỹ đạo hành động thì suy đoán rằng nó có thể đi qua biển Caribe."
"Cậu nên biết rằng các thí nghiệm từ nuôi cấy phôi thai trong viện cũng được chia thành hai loại, một từ sự phát triển của phôi người, hình thức ban đầu là con người; Một loại khác được phát triển bởi phôi động vật, hình thức ban đầu là bản thể động vật, sau này nuôi dưỡng rất khó khăn nhưng sức mạnh lại mạnh mẽ hơn nhiều."