Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

chương 58: thái dương chúc chiếu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giải Mật Nhi làm như không trông thấy ác ý trong mắt Hoa Vũ Lâu, không nói một lời đi theo bên cạnh Nguyễn Thanh Tuyết. Đương nhiên nàng ta biết rõ Thương Lan tông nhất định có lá bài tẩy, cũng biết rõ trong lúc thích đáng, Thương Lan tông và Thanh Đan Môn nhất định sẽ ra tay với Vân Khuyết tông và Thất Linh Tông.

Nhưng hiện thời nàng ta càng muốn đi theo bên cạnh Nguyễn Thanh Tuyết, ít nhất chỉ cần nàng ta không làm ra chuyện gì bất lợi với Vân Khuyết tông, an toàn của nàng ta có thể được bảo đảm.

Nguyễn Thanh Tuyết kiểm tra tình huống của Mặc Bạch, lại phát hiện trong thân thể Mặc Bạch có một luồng khí màu đen đang lảng vảng, thậm chí đang xâm nhập vào Nguyên Anh, tình huống này vô cùng không ổn.

Sắc mặt Hoa Vũ Lâu lạnh như băng, tiếp tục nói."Thương Lan tông và Thanh Đan Môn đi đến dưới Chúc Chiếu Sơn, chính là chỗ dưới mặt trời màu đen kia."

"Chúc Chiếu?" Nguyễn Thanh Tuyết có vài phần kinh ngạc, mặc dù mặt trời màu đen này có vài phần giống Thái Dương Chúc Chiếu thượng cổ trong truyền thuyết, nhưng rõ ràng đây không phải thần thú gì, mà là linh khí ai đó luyện chế, tâm trận cơ bản nhất của Cửu Trọng thí luyện đại trận này.

Cái gọi là Thái Dương Chúc Chiếu, chính là lúc vạn vật mới bắt đầu, là chí dương khí và Thái Dương chi tinh hòa hợp biến thành thánh thú, có thể nói là người sáng lập tất cả sinh linh, nhưng dù sao đây chỉ là truyền thuyết, vũ trụ quá mức xa xưa, căn bản không ai biết được.

Đến tột cùng Thương Lan tông này chấp nhất thượng cổ đến cỡ nào, thế nhưng có tự tin này, dám xưng linh khí nhân tạo xưng trong này là Chúc Chiếu, đặt tên ngọn núi là Chúc Chiếu Sơn. Nguyễn Thanh Tuyết ngẩng đầu nhìn ngọn núi màu đen xa xa, đột nhiên quay đầu nhìn Giải Mật Nhi."Giải đạo hữu có hiểu rõ lần thí luyện này của Thương Lan tông không?"

Tâm tư Giải Mật Nhi lập tức nhanh chóng sinh động hẳn lên, tính toán mình nên nói như thế nào mới hợp lý nhất, mặc dù Thương Lan tông không có nói, nhưng Giải Mật Nhi cũng đoán được trên người bọn họ có mang theo linh khí trữ vật, nếu không từ thế giới thứ nhất đến đệ thế giới thứ tám, tốc độ nhanh như vậy, dưới tình huống không có thu hoạch gì, linh lực tiêu hao sớm đã nhịn không được. Trừ điểm đó ra, Thương Lan tông cũng không bộc lộ ra quá nhiều sơ hở, Giải Mật Nhi không thể nào suy đoán.

Nói cho cùng, giữa Thương Lan tông và Thanh Đan Môn cũng là giấu giếm lẫn nhau, hai bên đề phòng."Mật Nhi chỉ biết là Tần Phong mặc dù chỉ có tu vi Nguyên Anh, nhưng hắn đi vào Nguyên Anh kỳ đã có hơn ngàn năm, thực lực và địa vị không phân cao thấp với phong chủ, hơn nữa hắn rất hiểu rõ Cửu Trọng thí luyện đại trận, nhưng cũng không lộ ra quá nhiều với chúng ta, cho nên Mật Nhi cũng bất lực."

Giải Mật Nhi nói một phen trên cơ bản cũng tương đương với cái gì cũng chưa nói, nhưng Nguyễn Thanh Tuyết cơ trí cỡ nào, cho dù chỉ có một chút xíu manh mối, cũng sẽ bị hắn phát giác.

Thực lực Tần Phong là Nguyên Anh kỳ, chỉ có thể gánh chức vị trưởng lão ở Thương Lan tông, nhưng Nguyên Anh trưởng lão ở Thương Lan tông nói có nhiều thì không nhiều, nói ít thì cũng không ít, vì sao một tu sĩ Nguyên Anh có địa vị và thực lực ngang với phong chủ.

Cửu Trọng thí luyện đại trận là tài nguyên quan trọng của Thương Lan tông, kết cấu và phân bố tài nguyên trong đó nhất định là cơ mật tông môn, nếu như Tần Phong đúng là có thực lực có thiên phú, còn quen thuộc Cửu Trọng thí luyện đại trận, tài nguyên trong tay, vì sao trong vòng ngàn năm tu vi cũng không đột phá.

Trước kia gặp được linh thực và linh thú cũng có nói, cách mỗi mười năm, Thương Lan tông sẽ tiến vào Cửu Trọng thí luyện đại trận thu thập tài nguyên, Thương Lan tông sẽ không bồi dưỡng một hoặc là vài tu sĩ Nguyên Anh kỳ, chuyên môn chịu trách nhiệm thu thập vật tư của Cửu Trọng thí luyện đại trận.

Nhưng nói như vậy, không nói trước ý nguyện của bản thân tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đối với Thương Lan tông mà nói phải có lợi không hơn hại hay không, trừ phi trong Cửu Trọng thí luyện đại trận này có bảo vật quý hiếm mà Thương Lan tông không thể bỏ qua.

Vừa suy tư, đoàn người vừa đi về Chúc Chiếu Sơn, bất kể thế nào nói, đi đâu, nhất rất có thể sẽ đụng phải Thủy Khinh Hồn, còn có hy vọng có thể từ trong miệng Tần Phong biết được Mặc Bạch bị thế nào.

Long Tiểu Chi cũng có chút hết chỗ nói với tình huống của Mặc Bạch, không lấy bào tử ra được, dù tính lấy ra được, cũng không biết có tác dụng với khí đen đó không.

Cuối cùng, sau một canh giờ, bọn họ đuổi tới chỗ gọi là Chúc Chiếu Sơn, ngọn núi này toàn thân đen nhánh, không có sinh cơ, chẳng những không có cảm giác nặng nề, mà còn cho người ta cảm giác âm lãnh khó chịu.

"Trên núi không có đường." Nguyễn Thanh Tuyết ngự không tra xét một phen, không phát hiện tung tích Thương Lan tông và Thanh Đan Môn, cũng không có phát hiện đường lên núi.

Không đường để đi, đoàn người chỉ có thể dừng lại nghỉ ngơi và hồi phục, lại nghĩ cách khác. Nguyễn Thanh Tuyết vừa vặn mượn cơ hội này hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, cũng không để ý Giải Mật Nhi, trực tiếp lập trận pháp, ngăn cách Giải Mật Nhi bên ngoài.

Hoa Vũ Lâu tự thuật bắt đầu từ lúc hắn tiến vào thế giới thứ chín, địa điểm Hoa Vũ Lâu truyền tống vào có địa hình hết sức phức tạp, đá đen mọc lên như rừng, thung lũng ngọn núi trải rộng, Hoa Vũ Lâu vừa vặn truyền tống đến trên một tảng đá lớn màu đen khổng lồ.

Mà vô cùng trùng hợp, phía dưới đá lớn, là người của Thương Lan tông và Thanh Đan Môn nhân, hiển nhiên Tần Phong nắm giữ một chút quy luật của truyền tống trận, không nắm chắc tuyệt đối, bởi vì lần truyền tống này đến cùng nhau chỉ có bốn người Tần Phong, Lam Thanh Hàm, Thanh Hành Vân, Thanh An.

Hoa Vũ Lâu vốn khinh thường nghe lén, nhưng câu Tần Phong mở miệng nói đầu tiên là."Mười tầng thế giới, Thái Dương Chúc Chiếu, phía sau chí âm, âm sinh linh lộ, có thể đúc tiên thể, không thể tưởng được lại là thật! Hôm nay cuối cùng nhìn thấy!"

Lúc ban đầu Thanh Hành Vân là muốn đi tìm nhất tìm Giải Mật Nhi, nhưng lời nói của Tần Phong lại khiến hắn dừng bước."Tần trưởng lão có ý gì?"

Hiển nhiên Tần Phong hết sức kích động, nghe hỏi thăm, tâm trạng đang vui nên cũng không giấu giếm."Chuyện tới nước này, ta cũng không giấu giếm nữa, Cửu Trọng thí luyện đại trận này thật ra còn có thế giới thứ mười, bởi vì chín là cao nhất, cho nên thế giới thứ mười không phải là người phàm có thể tới, cho tới nay chỉ là truyền thuyết, thậm chí là đệ tử nội môn của Thương Lan tông, người biết rõ chuyện này cũng lác đác lơ thơ."

Lời nói của Tần Phong lập tức hấp dẫn tất cả chú ý, cái gì gọi là thế giới thứ mười? Mà ngay cả Lam Thanh Hàm cũng nghiêm túc nghe, hiển nhiên chuyện Tần Phong nói, hắn cũng không biết.

"Mặc dù nói là thế giới thứ mười, nhưng vạn năm qua cũng không có ai tiến vào thế giới thứ mười, bởi vì người tiến vào thế giới thứ mười cần cơ duyên và vận khí thật lớn, thấy Thái Dương Chúc Chiếu kia không, đó chính là chứng minh tiến vào mười tầng tiểu thế giới! Thế giới thứ chín lão phu đã từng tiến vào rồi, mặc dù nói cũng là linh lực hệ ám dư thừa, lại không giống không gian chúng ta tiến vào lúc này."

Thanh Hành Vân nghe thấy thì lo âu trong lòng, hắn lại để ý chuyện đúc thành tiên thể kia."Cái gì gọi là phía sau chí âm, âm sinh linh lộ, có thể đúc tiên thể?"

Lần này Tần Phong lại không trực tiếp trả lời, mà đột nhiên ý tứ sâu xa hỏi."Thanh trưởng lão nhìn đệ tử tông chủ ta, thực lực Thanh Hàm như thế nào?"

Đột nhiên Lam Thanh Hàm bị điểm danh, bản thân cũng ngẩn ngơ, vì sao Tần Phong muốn hỏi như thế?

Thanh Hành Vân không keo kiệt tán dương."Có thể nói tài năng xuất chúng trong những thiên tài, thực lực và thiên phú thật là phi phàm."

Lam Thanh Hàm có thực lực nghiền ép tu sĩ cùng giai tuyệt đối, đã từng không hề thấp thỏm đánh bại Hoa Vũ Lâu, thực lực quá rõ ràng, vào lúc này bị Tần Phong đề cập tới, ánh mắt Thanh Hành Vân sáng lên."Lẽ nào đệ tử quý tông chủ dùng qua linh lộ kia?"

"Linh lộ vô cùng hiếm có, Thanh Hàm cũng chưa từng dùng qua, mà là từng đụng chạm vào linh lộ." Tần Phong tiếc nuối nói.

Mấy người Thanh Hành Vân lại sững sờ, chỉ đụng chạm linh lộ, thì có thực lực như thế, vậy nếu thật sự dùng qua thì sao? Ngẫm lại Thương Lan tông, có thực lực và địa vị dùng linh lộ sợ là chỉ có một người, chính là Tần Tông Nguy, mà thực lực Tần Tông Nguy là một điều bí ẩn trong đại lục Nam Cảnh.

Trong lòng Lam Thanh Hàm có chút phức tạp, hắn cho là mình có thiên phú, có tư chất, hiện thời lại có người đột nhiên nói cho hắn biết, ngươi có thể có hôm nay không phải là bởi vì ngươi cố gắng bao nhiêu, mà là bởi vì ngươi đã từng đụng chạm vào linh lộ gì đó!

Tần Phong không có chú ý tới tâm trạng của Lam Thanh Hàm, tiếp tục nói."Dưới Chúc Chiếu có ngọn núi cao nhất mười tầng thế giới, Chúc Chiếu Sơn, núi này chính là chỗ chí âm, trừ linh lộ, cũng là khu vực hắc diện thạch phân bố chủ yếu."

Tần Phong lại giảng giải về thế giới thứ mười, sau đó mời Thanh Đan Môn đồng hành, cùng nhau đi Chúc Chiếu Sơn. Cũng hứa hẹn, sẽ lợi dụng ưu thế thế giới thứ mười khiến Thất Linh Tông và Vân Khuyết tông bị diệt tại đây, dù sao kiêng kỵ lại phẫn hận hai tông môn này không chỉ có mình Thanh Đan Môn.

Hoa Vũ Lâu lặng lẽ đi theo sau đoàn người, hắn cũng không dám theo sát, bởi vì tu vi kém hai cảnh giới lớn, mặc dù Nguyên Anh kỳ không thể thần thức xuất khiếu, ngũ giác lại vô cùng nhạy cảm.

Như thế một trước một sau đi hơn một canh giờ, mấy người Tần Phong dừng ở biên giới một cầu đá tự nhiên, nói là cầu đá, nhưng chỉ là một cột đá khổng lồ sụp đổ màu đen, gác giữa hai ngọn núi, dưới cầu đá, là mây mù nhuộm màu đen đặc.

Chờ Hoa Vũ Lâu đuổi tới bên cầu, đã không nhìn thấy Thương Lan tông và Thanh Đan Môn, bởi vì lo lắng mất dấu, Hoa Vũ Lâu lập tức bước lên cầu đá, cầu đá này cũng không có quy tắc, mặt ngoài gập ghềnh, rộng hẹp không đồng nhất, cũng may đối với tu sĩ mà nói, độ khó còn không lớn.

Nhưng khiến Hoa Vũ Lâu không nghĩ tới là, hành tung của mình đã sớm bại lộ, thực lực Hoa Vũ Lâu sau khi minh ngộ xác thực có vượt rào về bản chất, thậm chí lần nữa đối mặt Lam Thanh Hàm cũng có thể không áp lực giành thắng lợi, nhưng hắn theo dõi lại là hai tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa thực lực phi phàm, muốn không lộ một tia dấu vết, hiển nhiên vô cùng khó khăn.

"Thực lực không tệ, vận khí cũng không tệ, lão phu cho ngươi một cơ hội, vào Thương Lan tông, chẳng những có thể cho ngươi bất tử, hơn nữa tài nguyên, địa vị, ngươi muốn cái gì, lão phu cũng có thể cho ngươi."

Lúc Hoa Vũ Lâu đi đến giữa cầu đá, bốn người vẫn dấu kín lập tức hiện thân, phân biệt đứng trước sauHoa Vũ Lâu, chặn lại tất cả đường lui của Hoa Vũ Lâu.

Thấy người là ai, Tần Phong có vài phần kinh ngạc, một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thế nhưng có thể ẩn núp hơi thở của mình hoàn mỹ như thế, hơn nữa hắn vẫn biết rõ kiếm tu này, dù sao động tĩnh trận thiên địa mình ngộ quá lớn.

Hoa Vũ Lâu đứng giữa cầu đá, khinh miệt cười lạnh một tiếng, trực tiếp cầm linh kiếm."Hôm nay ta cũng cho ngươi một cơ hội, giết ta, ngày mai đồng môn ta tàn sát hết Thương Lan, hoặc là để ta sống sót, ngày sau ta tự mình tiêu diệt Thương Lan."

"Chuột nhắt ngu ngốc cũng dám cuồng ngôn!" Tần Phong tự nhận là vừa nãy mình đã nhượng bộ rất lớn, lại bị Hoa Vũ Lâu hung hăng làm mất mặt, một chút ý tích tài trong lòng lập tức tan thành mây khói.

Dưới ý của Tần Phong, bốn người đồng thời công kích Hoa Vũ Lâu, thực lực như thế, tình huống địa thế và nhân số, dù Hoa Vũ Lâu thiên tài thế nào, cũng tuyệt đối không có khả năng còn sống, nhưng ngay lúc công kích mấy người Tần Phong sắp rơi xuống, một trận kim sắc chói mắt xẹt qua.

Ánh sáng vàng kia có động tác cực nhanh, trong nháy mắt đã đến chính giữa cầu đá, công kích ngay sau lưng Tần Phong, nhưng khiến người ngoài ý muốn là, Tần Phong chẳng những không bối rối, còn cười một tiếng.

Mà Mặc Bạch cũng đồng thời cảm thấy không thích hợp, nhưng nếu thu hồi công kích, Hoa Vũ Lâu nhất định trọng thương, vì vậy tốc độ chẳng những không giảm, ngược lại lần nữa tăng nhanh hơn.

Cuối cùng sắc mặt Tần Phong thay đổi, nhưng muốn trốn đã không kịp, quả đấm Mặc Bạch trực tiếp đánh bay Tần Phong, hơn nữa dùng sức cực khéo, làm cho Tần Phong đụng vào Thanh Hành Vân đối diện, hai người cùng nhau bay ra ngoài, thiếu chút nữa lăn xuống dưới cầu đá.

Chỉ là một kích, hai người thực lực mạnh nhất Thương Lan tông và Thanh Đan Môn cứ thế bị đánh bay, Thanh An và Lam Thanh Hàm còn dư lại chỉ có thể ngừng công kích, đề phòng.

_hết chương _

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio