Lần này tôi toang thật rồi!
Anh có khi nào giết tôi luôn không nhỉ.
Tạm thời, tôi giấu anh về chuyện mang thai giả vậy, nếu anh biết được chắc đời tôi bay theo gió.
Về Thẩm gia
Anh vẫn chưa về, tôi nằm dài trên sofa nghĩ cách giải thích với anh.
Nào ngờ, tôi mệt mỏi ngủ quên mất.
- Này, cô ngủ ở đây không sợ lạnh à?
Giọng anh trầm thấp vang lên, anh về rồi ư?
Tôi lấy tay dụi mắt, cơn buồn ngủ ập đến tôi.
- Này, dậy tắm đi, hay cô muốn tôi tắm cho cô.
Anh nói nửa đùa nửa thật.
Nghe vậy tôi giật mình tỉnh ngủ hẳn.
- A không cần, em tự làm.
Xong tôi chạy một mạch.
Reng~
Điện thoại của tôi vang lên, anh lại gần túi xách mở lấy điện thoại của tôi.
Điện thoại bị nhỡ, trên đó là số của Lưu Phong và...!tin nhắn lúc sáng tôi xem qua nhưng chưa mở điện thoại vì còn sốc.
Lúc này, tôi từ phòng tắm bước ra, chợt cảm thấy phòng khá lạnh.
Tôi quay lại thì chợt thấy.
Hàn khí bao phủ ai đó khiến người ta lạnh gáy, mặt tối sầm.
Thấy chiếc điện thoại của tôi trên tay anh, tôi giật mình.
Phen này không thoát được rồi!
- Lam...!Tuyết...!Vy.
Anh gằn từng chữ.
- A...!ừm em có thể giải thích.
Tôi sợ toát cả mồ hôi hột.
- Lam Tuyết Vy, cô dám lừa tôi? Để tôi làm người hầu cho cô uổng công uổng sức à.
- Em cũng là người bị hại mà, bác sĩ nhầm lẫn thì em cũng không biết được.
Thẩm Quân Nghị vẫn mặt lạnh đó nhìn tôi.
- Bây giờ mẹ anh hiện tại rất vui mừng, em không muốn bà ấy thất vọng.
Hay là tạm giấu chuyện này đi, có thời cơ thích hợp rồi nói.
- Không cần! Thay vì nhầm kết quả, tôi khiến cô mang thai thật.
Thẩm Quân Nghị kéo tay tôi lại, vòng người qua eo tôi
- Cái...
Chưa kịp nói gì, anh đã phủ lên môi tôi một nụ hôn,
tay không ngừng chạm vào .
- Ưm ~~
Anh quá k ích thích khiến tôi không kịp phản ứng.
Anh nhẹ l.i.ế.m m út bầu ng ực của tôi, mọi kh oái cảm mãnh liệt khiến tôi r ên rỉ.
- Nhẹ...!nhẹ thôi...!A ~
Sau khi màn dạo đầu qua, vật ấy của anh cũng đã cứng lên, anh ôm lấy hông tôi, một sức đẩy thẳng vào.
- Á ưm...!nhẹ lại...!
Cả người tôi run lên, anh ra vào từng đợt, một lần động khiến tôi như quên mất bản thân mình.
phút sau, anh gầm nhẹ, đẩy thẳng dịch ấm nóng vào người tôi.
Cả hai cùng thở d ốc không ngừng.
Bất chợt, anh nâng người tôi lên, ôm lấy hông đẩy mạnh xuống.
Cả người tôi co rúm lại.
- Sâu...!sâu quá...!nhẹ lại đi!
- Làm một lần sao dính được chứ, thời gian còn nhiều, cứ từ từ hưởng thụ.
Anh cười ma mị thỏ thẻ vào tai tôi khiến tôi đỏ mặt.
Cầm thú!!
Sáng hôm sau.
Tôi gần như liệt giường luôn rồi, không thể đi được bước nào.
Anh trên thương trường tài giỏi như thế, trên giường chắc là ác ma luôn rồi, không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Thẩm Quân Nghị tắm xong, thấy tôi ngồi thừ trên giường, anh đi lại ngồi xuống cạnh.
- Còn đau không?
Tôi trừng mắt nhìn anh, hôm qua anh như con hổ đói điên cuồng chiếm lấy tôi, bây giờ lại hỏi đau không.
- Hôm nay trở lại làm việc đi! Công việc còn cả núi chờ cô đó!
Lăn lộn cả đêm, bây giờ còn ngồi làm việc, chắc gãy eo mất.
Reng ~~
Điện thoại của Thẩm Quân Nghị vang lên.
- Thưa boss, đã có tin tức của Đào tiểu thư rồi ạ!
Ánh mắt Thẩm Quân Nghị trở nên hoảng loạn, anh vơ vội chiếc áo mặc vào rồi phóng thẳng ra cửa.
Đào tiểu thư? Đào Nhã Tịnh? Cô ấy trở về rồi sao?
Người thứ ba là tôi nên đi rồi.
Hôm nay mình bận nhiều quá nên viết chap ngắn.
Bữa sau sẽ up chap dài hơn nhé:
Vẫn câu nói cũ like trên mangatoon sẽ bão chao nè:>>
like vẫn bão nhiều hơn nhé:>>.