Sáng ngày hôm sau bầu trời trong xanh quang đãng không một chút gợn mây, trên từng phiến lá vẫn còn vươn lại vài giọt sương sớm. Khắp Phượng Tam Phủ vang lên tiếng chim hót líu lo và tiếng quét dọn của hai tiên nữ.
Đứng ngoài phòng của Phượng Nguyệt Tiểu Tước bắt đầu nhớ lại tháng ngày cực khổ mỗi lần kêu chủ tử dậy đi dự yến. Bình thường nàng dậy rất sớm nhưng mỗi khi chuẩn bị đi đâu nàng sẽ ngủ quên mất và mặc cho hắn kêu khàn cả giọng thì Phượng Nguyệt vẫn làm ngơ tiếp tục đánh cờ với chu công. Nhưng lần này lại khác, hắn vừa đến trước cửa tính cất giọng kêu thì đã bị nàng cảng lại. Nói không chừng hôm nay heo nái cũng biết leo cây a.
Tiểu Tước đứng đợi được một lúc thì cánh cửa mở ra. Phượng Nguyệt đi ra mà trên mặt vẫn còn vươn nét chưa tỉnh ngủ. Tuy vậy nhưng phục trang nàng đều ăn mặc chỉnh tề. Tiểu Tước nhìn từ trên xuống dưới toàn thân cao thấp của chủ tử mình. Quả nhiên toàn là màu trắng, tóc búi gọn phân nửa cài trâm ngọc phần dư xõa dài. Gương mặt trắng noãn không tỳ vết không son phấn.Y phục trắng tinh, tà áo ngoài và tay áo thêu hoa bỉ ngạn đỏ hết sức yêu diễm sống động, đai lưng cùng màu trắng thêu viền hoa văn bằng chỉ bạc tôn lên vòng eo mảnh khảnh nhỏ nhắn mềm mại. Toàn thân ngoài cây trâm ngọc và miếng ngọc bội khắc hình phượng hoàng đang giương cánh bay đỏ rực như lửa thì không còn đeo thêm gì khác. Tuy đơn giản nhưng không làm giảm đi vẻ đẹp vốn có của nàng ngược lại càng tăng thêm khí chất bất phàm, Phượng Nguyệt hôm nay như một đóa hoa tuyết liên trong sánh thuần khiết, xinh đẹp tuyệt luân. Tiểu Tước nhìn đến thất thần nhưng nhanh chóng tỉnh lại sau tiếng tằn hắng của Phượng Hiên sau lưng mình. Hắn quay lại hướng Phượng Hiên thi lễ rồi đứng sang một bên.
" Lão già đi thôi." Phượng Nguyệt phất tay một cái Xích Diễm Thố hiện ra trên tay, nàng vuốt vuốt bộ lông mềm mại của nó dẫn đầu đi ra trước theo bên cạnh là Phượng Hiên sau cùng là Tiểu Tước. Vậy là ba người khởi hành đi đến Đông Hải.
Lúc này bên Đông Hải rất náo nhiệt, tuy trời còn sớm nhưng người đã tới gần đông đủ, đứng chen chúc thành một đoàn trò chuyện. Nam bàn chính sự, nữ bàn bát quái thế nên không khí vô cùng hòa hợp cho tới khi ngoài cửa vang lên tiếng thông báo.
" Thái Tử Thiên Tộc Lưu Vân đến"
" Nhị Điện Hạ Thiên Tộc Lưu Triệt đến "
" Tam Công Chúa Thiên Tộc Lưu Tĩnh đến"
Mọi người trong đại điện liền im bật quay người đồng loạt hành lễ:
" Tham kiến Thái Tử, Nhị Điện Hạ, Tam Công Chúa. "
" Đứng lên cả đi " một giọng nói ôn nhu đầy từ tín vang lên. Vị Thái tử đi đầu khí chất tao nhã tôn quý khuynh đảo chúng sinh.
Vị Nhị Điện Hạ đi sau cũng không kém bao nhiêu dung mạo anh tuấn, khí chất phi phàm, một nụ cười cũng làm gục bao tiên nữ.
Còn lại chính là vị Tam Công Chúa năm nay mới mười sáu vạn tuổi, là nữ tử đẹp nhất Cửu Trùng Thiên. Đúng như lời người khen tặng nàng chính là một nữ tử hoa nhan nguyệt mạo, thuần lương, ôn nhu như nước. Lưu Tĩnh lễ phép nhún người đáp lại, nói:
" Mọi người không cần đa lễ cứ việc tự do thoải mái ôn chuyện đi"
" Tạ Công Chúa"
Nói xong nàng đi về phía bằng hữu của mình chào hỏi một phen còn hai vị huynh trưởng thì bàn chính sự với các đại thần. Không bao lâu sau phía cửa lại vang lên tiếng thông báo:
" Thiên Mục Thượng Thần đến"
" Bạch Long Đế Bạch Hận Thủy đến"
" Tiểu Công Chúa Bạch Yến đến"
" Linh Tuyết Thượng Thần đến "
Chúng tiên lần nữa cung kính hành lễ. Hôm nay bọn họ đi dự yến hội này quả thật không sai mà, phải nói vận khí của lão Đông Hải Thủy Quân quá tốt mời được toàn những nhân vật phong vân hiện nay của tứ hải bát hoang. Bọn họ cũng được phúc khí gặp mặt những vị thần tôn quý này.
" Mục huynh lâu rồi không gặp, huynh vẫn tốt chứ? ". Bạch Long Đế hướng Thiên Mục cười tươi hỏi thăm.
" Vẫn tốt a còn Thủy huynh thì sao? ". Thiên Mục mặt mài sáng lạn quay sang trả lời lão bằng hữu lâu năm không gặp mặt.
" Thường thôi, sẵn đây để ta giới thiệu với huynh nhi nữ của ta Bạch Yến. Yến Nhi mau chào Mục thúc thúc. "
" Yến Nhi ra mắt Mục thúc thúc " Bạch Yến lễ phép chào hỏi má lún đồng tiền trông đáng yêu vô cùng làm người khác phải yêu thích không thôi.
" Ha ha Yến Nhi ngoan không ngờ cháu lớn nhanh như thế, mới ngày nào còn là một tiểu bạch long nằm trong nôi nay đã trưởng thành khả ái như vậy rồi. " Thiên Mục ha ha cười lên xoa đầu Bạch Yến
" Ân, đa tạ Mục thúc thúc quá khen". Bạch Yến miệng thì nói cười vui vẻ nhưng trong lòng đang gấp gáp ngó nghiêng khắp đại điện, sao giờ này còn chưa thấy mỹ nhân tỷ tỷ đâu, có khi nào tỷ ấy đổi ý không đến hay không?
" Phượng Diệc Thượng Thần đến "
Tiếng thông báo của tiên binh vừa dứt, trên không trung của đại điện hiện ra một bóng dáng tử y phiêu dật, khuôn mặt tinh tế diễm lệ, ngọc thụ lâm phong. Phượng Diệc đáp xuống đất đi vào nơi tụ hợp của mọi người.
" Là ngươi...! " Bất thình lình trong đám đông vang lên một giọng nói trong trẻo.
Phượng Diệc nhìn theo giọng nói mới phát ra. Là một tiên nữ áo tím dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn. Người này chính là Linh Tuyết Thượng Thần cũng chính là mỹ nhân tối hôm đó Phượng Diệc gặp ở Thương Sơn.
" Cô nương, chúng ta có quên biết sao? "
" Hừ! ngươi còn giả ngây với ta "
" Gì mà giả ngây rõ ràng ta với cô nương không hề biết nhau. " đùa sao, hắn có phải ngốc tử đâu mà nhận quen, huống hồ chi ở đây có nhiều người như vậy nếu nhận lỡ đâu nàng ta đánh mình thì sao, danh dự một đời của hắn còn đâu.
" Ngươi cứ việc giả ngốc đi, đợi sau khi yến tiệc kết thúc ta tìm ngươi tính xổ cũng không muộn..."
Nói xong Linh Tuyết quay người đi vào trong.
" Ân, ta chờ "
Cuộc đối thoại của hai người làm chúng tiên ở đây ngơ ngác. Một người thì bảo là quen biết một người nói không, cuối cùng hai người họ có quan hệ gì? Tại sao chưa từng nghe ai nói??? Rất nhiều câu hỏi trỗi dậy trong lòng mọi người và hiển nhiên đã trở thành đề tài nóng hỏi của những người ở đây.
" Lạc Hy Đế Quân đến "
" Lam Nguyệt Thượng Tiên đến "
Tiếp theo lại một thông báo vang lên.
Ở cửa to Đông Cung xuất hiện một cặp nam nữ tựa tiên đồng ngọc nữ bước vào.
Nam tử có một đôi mắt đen mi dài như mực nhộm thành, ánh mắt thâm thúy trong suốt tựa hồ sâu không thấy đáy. Da thịt mềm mại như tơ lụa thượng đẳng, dáng vẻ hoàn mỹ tinh xảo như một bức tranh thủy mặc, lãnh ngạo cô tịch lại mang khí thế bức người, là một cường giả cô độc kiêu ngạo ngắm nhìn thiên địa. Xứng đáng với hai chữ " yêu nghiệt "
Đi song song bên cạnh hắn là một nữ nhân mỹ mạo như câu hồn đoạt phách, hương diễm đoạt mục, mâu hàm tựa thu thủy. Đúng là tuyệt sắc giai nhân.
Hai người đi bên nhau đẹp đôi vô cùng.
Sự xuất hiện của hai người cho dù là ở đâu thì vẫn làm người ta chú ý. Một người là Đế Quân tôn quý, một người là đệ nhất mỹ nhân tứ hải bát hoang còn là một đôi tình lữ ân ân ái ái.
Bạch Yến ở một bên bĩu môi, hừ dáng vẻ như vậy thì có là gì? Các ngươi chờ mỹ nhân tỷ tỷ của ta đến đi rồi các ngươi sẽ biết thế nào gọi là kinh tài tuyệt diễm.
Hai người vừa bước vào phía sau lại lần nữa vang lên tiếng nói của tiên binh
" Phượng Hiên Thượng Thần đến "
" Phượng Nguyệt Thượng Thần đến "
Lúc này đây mọi người mới chính thức khiếp sợ, xung quanh vang lên tiếng hút khí. Này, họ là đang nhìn thấy cái gì đây. Phượng Hiên Thượng Thần cũng đến mà đi bên cạnh ngài là nữ tử xinh đẹp đến mức khó có thể dùng lời để tả. Cái gì câu hồn đoạt phách, kinh diễm tuyệt luân chứ? Đều không bằng một góc của nàng. Vẻ đẹp diễm áp quần phương cho dù dùng hai từ " tuyệt thế " để hình dung còn chưa đủ a. Cái gì mà đệ nhất mỹ nhân tứ hải bát hoang chứ, này, đây mới là đệ nhất a.
Nhưng khoang đã lúc nãy tiên binh kia thông báo danh tính của nàng là gì? " Phượng Nguyệt Thượng Thần ". Đối với các vị tiên quân mới lên trời nhậm chức thì không biết rõ nhưng những người lâu năm ở đây ai chẳng biết. Lại một lần nữa tiếng hút khí truyền đến. Không biết là ai trong đám thần tiên hô to thân phận của Phượng Nguyệt: " Đây không phải là vị Thượng Thần trong truyền thuyết đã mất tích mười vạn năm sao? "
Có một người mở đường những người khác cũng nhao nhao tiếp lời: " Phải a chính là Thượng Thần Phượng Nguyệt nữ nhi của Phượng Đế. "
" Nàng quay về lúc nào tại sao ta không hề nghe thấy một chút tin tức nào vậy? "
" Ban đầu nghe người đồn nàng là đệ nhất mỹ nhân tứ hải bát hoang ta còn không tin bây giờ thì ta tin rồi. "
" Ha ha phúc khí của chúng ta thật tốt không ngờ hôm nay gặp được nhân vật trong truyền thuyết này"
" Lão Đông Hải Thủy Quân này thật có mặt mũi a lần này không những mời được tất cả các nhân vật lớn mà còn mời được cả vị Thượng Thần kia. "
"......"
"......"