Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới

chương 281: thành tứ tượng (tiếp)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tòa thành hỗn loạn sao?

Ngước nhìn cổng thành nguy nga đầy khí thế phía trước, Lâm Hàn cảm thấy hình như mình nghĩ hơi bị nhiều. Hắn còn tưởng nơi đây phải là một địa phương rách nát, chướng khí mù mịt, khói lửa xông lên trời, người người hô giết, kẻ kẻ hung tàn cơ.

Nhưng nhìn cổng thành này, tường thành này, còn có cả tình trạng sinh hoạt tấp nập trong thành, khắp nơi đều là người buôn kẻ bán, tươi cười đến nở hoa, hắn nhất thời đúng là có chút không tưởng tượng kịp.

- Thành Tứ Tượng, tục xưng tòa thành hỗn loạn, là nơi giao giới giữa bốn đại thế lực: Học viện Cửu Long – Thần Tướng Chiến Quốc – Thiên Thần Giáo Đình – Rừng rậm Táng Hồn! Nơi này gần như không chịu sự quản thúc của bốn thế lực lớn, cũng không cần cung phụng hay thuế má gì cho bất cứ ai, là nơi giao dịch, buôn bán ưa thích của các thương hội và lính đánh thuê, thợ săn. Trong thành có ba địa đầu xà tạo thành thế chân vạc: Lưu gia, Hạ gia và Bộ gia! Ngoài ra còn có một “môn phái lánh đời”, tên là Á Linh Tông, lai lịch có phần thần bí, thỉnh thoảng mới có đệ tử ra ngoài lịch luyện, địa vị đều rất siêu nhiên, là tông môn thần thánh mà bất cứ ai trong thành đều mơ ước gia nhập. Theo suy đoán, trong Á Linh Tông có thể từng xuất hiện Võ Thần, lợi dụng thần thông không gian tạo ra tiểu thế giới, hoặc có thể là sử dụng tiểu thế giới do Giới Chủ để lại,…

Lâm Hàn lắng tai nghe Vũ Linh Hà rõ ràng đọc tình báo kỹ càng của thành Tứ Tượng được Lê Ân Tĩnh gửi đến, trong đầu dần dần phác thảo ra sơ đồ tình trạng trong thành.

- Tình hình thực lực trong thành ra sao?

Đây mới là điều Lâm Hàn quan tâm nhất.

Vũ Linh Hà nghe đến đây nhanh chóng lật tìm tình báo, chẳng mấy chốc đã tìm ra thứ mình cần:

- Thành Tứ Tượng rộng chừng hai ngàn dặm, là một ngôi thành cấp ba. Cả ba địa đầu xà đều có một lão tổ tông cấp Thánh! Một vài trưởng lão cấp Đế! Cả ba đều là gia tộc cấp Ba, trong đó Lưu gia là mạnh nhất, lão tổ tông đã là Pháp Thánh cấp chín, hơn nữa còn là đệ tử của một vị Hoàng Thân thuộc Thần Tướng Chiến Quốc, nếu hắn đột phá thêm một bước, có được thực lực thống nhất thành Tứ Tượng, dâng lên cho Hoàng Thân này, có thể sẽ được trọng dụng, có cơ hội đột phá Võ Thần nhờ tiên thạch!

Lâm Hàn gật đầu.

Thành cấp ba…

Thực lực như vậy, trong mắt bảy thế lực lớn chưa là cái gì, nhưng trong con mắt người đời, đây đã là một con quái vật bất khả xâm phạm rồi! Cường giả cấp Thánh cũng không phải rau cải trắng, mặc dù Lâm Hàn gặp nhiều rồi, nhưng đó là do hắn đang trong cái vòng của cường giả nên mới thấy vậy. Trong con mắt người thường, cường giả cấp Thánh đã là nhân vật trong truyền thuyết, cả đời cũng khó gặp một lần.

Còn nhớ thành Băng Nguyên, quê hương của Lâm Hàn cũng là thành cấp ba, từ nhỏ đến lớn hắn đã nghe nhắc đến cái từ “cường giả như mây” không biết bao nhiêu lần rồi.

- Nói tiếp!

Lâm Hàn nhanh chóng tiêu hóa những thông tin này, lại nhẹ nhàng bảo Vũ Linh Hà tiếp tục.

Vũ Linh Hà cũng không dài dòng:

- Người của học viện đã phân tán ra các địa phương xảy ra vụ án bắt cóc, tập nã được không ít kẻ gây án, đồng thời ngăn chặn việc truyền thông tin về tổng bộ. Nhiều chi tiết chứng minh việc bắt cóc bắt nguồn từ thành Tứ Tượng, rất có thể việc bắt cóc và gián điệp đều do một tổ chức gây ra! Theo suy đoán của cô Lê, tổ chức này có thể đã cắm rễ tại thành Tứ Tượng, có thế lực không nhỏ, đối tượng bị nghi ngờ là ba địa đầu xà cùng Á Linh Tông.

Chúng ta đến thành Tứ Tượng rất sớm, các địa phương kia lại bị ngăn chặn thông tin, có thể tạm thời giúp chúng ta không bại lộ hành động, nhưng thời gian này cũng không nắm chắc được, có thể là mười ngày, cũng có thể đến một năm, còn tùy đám người này bao giờ mới trình tình báo định kỳ lần tiếp theo. Sau đó, rất có thể sẽ rơi vào trạng thái đánh rắn động cỏ, khiến đối phương rụt đầu lại, lúc đó sẽ không dễ điều tra cái gì…

Lâm Hàn gật đầu, sau đó bắt đầu suy tư.

Thành Tứ Tượng ở rất xa thành Cửu Long, tình trạng cũng hỗn loạn không chịu nổi, Lê Ân Tĩnh có thể thu thập nhiều thông tin như vậy trong thời gian ngắn, lại phân tích và hành động rất tỉ mỉ, Lâm Hàn không thể không khâm phục năng lực của nàng.

Đổi lại là hắn, có lẽ không làm nổi, mà có làm được cũng phải hao tâm tổn trí một phen.

Ít nhất, nhờ có Lê Ân Tĩnh, lần này hắn chủ động hơn rất nhiều, không cần dò đường như con ruồi mù quáng. Lần trước tới Võ Đạo Môn cũng vậy, lần này cũng là như vậy. Thử tưởng tượng, không có Lê Ân Tĩnh trợ giúp… Lâm Hàn bất giác cười khổ vuốt vuốt mũi một cái.

Cô nàng này… xem ra sau này mình không thiếu được nàng mất rồi! Mặc dù Lâm gia cũng có thể có tình báo, nhưng người cung cấp tình báo tỉ mỉ, mà lúc nào cũng nghĩ cho hắn như vậy… thôi quên đi!

Hả?

Lâm Hàn hơi ngửa mặt lên trời, hắn nhìn thấy một bóng đen nhỏ xíu trên bầu trời xa xa kia, giống như là một loài chim nào đó. Chính con chim này vừa quan sát hắn… không, là quan sát toàn cảnh ngôi thành này. Đây là thủ đoạn giám thị của thành Tứ Tượng sao?

Cũng là khống thú?

Mặc kệ đi, cái này không cần thiết phải chọc vào vội! Nhưng cũng nên để tâm một chút, có lẽ có liên quan đến đám gián điệp kia cũng không chừng.

Trước hết vào thành đã!

Ba ngày sau.

Lâm Hàn từ ngày đầu đã chọn một quán trọ, thuê vài phòng ở lại, lặng lẽ thám thính tình hình cụ thể trong thành. Đương nhiên, không chỉ có mình hắn, mà hai cô học trò cũng bị chưng dụng đi thám thính. Còn hai đứa nhóc… thôi quên đi, để bọn chúng ở nhà chơi đùa là tốt nhất.

Thành Tứ Tượng không phải thành Cửu Long, nhìn bề ngoài có vẻ an bình, nhưng thực chất bên trong lúc nào cũng có tranh đoạt, giết người, cướp của, uy hiếp, lợi dụ, cưỡng ép… khắp nơi đều tồn tại. Nhưng những người này đều che giấu rất tốt, không làm công khai ra ngoài mà thôi.

Nếu có lộ ra, hầu hết cũng chỉ là tiểu đả tiểu nháo, tuần vệ đội dọn dẹp một chút là xong. Còn tranh đấu thứ thiệt… theo quy định ngầm, ra ngoài thành tác chiến, ở trong thành động thủ, đó là quấy rầy đến ba đại tộc, rất có thể bị ba tộc tiến hành truy sát.

Đương nhiên, thế nào là tiểu đả tiểu nháo, thế nào là tranh đoạt quy mô lớn… cái này quá mơ hồ, chẳng phải là dựa vào một câu nói của người khác hay sao? Nói cho cùng, cái quy định lỏng lẻo này cũng chỉ là để đảm bảo lợi ích của đám địa đầu xà này mà thôi!

Ví như ngày đầu tiên, Lan Hồng Tuệ còn đang đi dò hỏi về tình hình gần đây trong thành, vậy mà có một đám đệ tử bang phái… à, nói thẳng ra là lưu manh, bọn chúng coi trọng nàng, muốn lên mời nàng tới tiếp một chén rượu…

Kết quả? Khỏi phải nói, một chiêu mộc diệp toàn phong, tất cả năm tên không còn một cái răng, hai tay gãy lìa, ảo não cúp đuôi bỏ đi. Người xung quanh cũng chẳng nói một lời, chuyện này nhìn mãi thành quen rồi. Lan Hồng Tuệ giải quyết nhanh gọn, không dây dưa, lại đền bù tổn thất cho mấy sạp hàng bị ảnh hưởng, vì vậy cũng chỉ tính là tiểu đả tiểu nháo, không ai giải quyết.

Cho đến sau này bọn chúng tới tìm báo thù... Lâm Hàn không để ý, bởi lúc đó năm người bọn họ đã chuyển đi nơi khác, tiếp tục tra xét tình huống rồi.

Thành Tứ Tượng này… mặc dù chỉ tính là một ngôi thành cấp ba, nhưng thực tế diện tích rộng vô cùng, tính đâu ra đấy cũng bằng ba phần tư nước Mỹ kiếp trước. Một diện tích khủng bố như vậy, bọn người kia có thể tìm được Lâm Hàn mới là lạ.

Lần này, đám người Lâm Hàn đã tìm về hướng Nam của thành Tứ Tượng. Trong thành Tứ Tượng, một năm gần đây đã xảy ra trên dưới năm mươi vụ bắt cóc nữ tính, trong đó có đến ba mươi sáu vụ diễn ra ở phạm vi hai trăm dặm quanh khu vực này! Cực kỳ khả nghi! Vì vậy Lâm Hàn lựa chọn nơi này để tìm hiểu đầu tiên!

Thuê mấy phòng ở một nhà trọ gọi là Tạ Thủy Hiên, ở lại đây hai ngày, đám người Lâm Hàn vẫn chưa tìm được thông tin gì quá hữu dụng. Chỉ biết được một số trường hợp nạn nhân mất tích, cùng với, đây đang là trên địa bàn của Hạ gia, một trong ba địa đầu xà.

Đã qua năm ngày rồi…

Lúc này đang là buổi sáng, hai cô học trò và hai đứa trẻ đang ngồi trong phòng khách ăn sáng, còn Lâm Hàn, hắn vẫn còn đang lơ mơ ngủ, hôm qua hắn đã thử dùng không gian thôi diễn để nghiên cứu tình huống hiện tại, dẫn đến bây giờ vẫn còn hơi mệt một chút.

Chỉ trách tình báo hiện tại trong tay hắn khá ít, thôi diễn tới thôi diễn lui cũng chỉ cho ra kết quả là Hạ gia khả nghi nhất, đương nhiên, mấy thế lực còn lại cũng khả nghi không kém. Hơn nữa, trong số những vụ án này, chắc chắn không phải hoàn toàn do tổ chức kia gây ra, chắc chắn có kẻ đục nước béo cò, tiện thể trút mọi tội lỗi lên cái tổ chức bí mật ấy.

- Băng nhi, ăn từ từ thôi, cẩn thận nghẹn! Còn cả cậu nữa, tranh với con bé làm gì? Làm chị mà không chịu nhường một chút nào!

Trong cả sảnh lớn, giọng nói của Lan Hồng Tuệ cũng không tính là quá lớn, nhưng bốn người bọn họ cũng coi như rất nổi bật ở đây, không ít người còn đang âm thầm quan sát hai mỹ nữ, cùng một tiểu công chúa đáng yêu kia đây.

- Không được không được! Con bé này là chúa tham ăn! Không tranh thì chết đói! Cậu cũng đừng có làm bộ, chẳng phải chờ bọn tôi ăn no lại gọi riêng một bàn lớn đồ ăn hưởng thụ một mình sao?

Vũ Linh Hà vừa điên cuồng càn quét, lại vừa lúng ba lúng búng phản bác Lan Hồng Tuệ, khiến cô bạn được một trận bất đắc dĩ.

Còn Lâm Phong… lúc này nó chỉ một mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Vũ Linh Hà, nếu như cô ả này dám vì thế mà làm Băng nhi bị đói, nó sẽ liều mạng với nàng, mặc dù chắc chắn không đánh lại.

- Nhìn cái gì mà nhìn? Ăn đi ăn đi! Hết lại gọi, hôm nay chị trả tiền!

Vũ Linh Hà cũng không yếu thế trừng mắt lại, khiến Lâm Phong thoáng chốc siết chặt thanh kiếm nhỏ trong tay, nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống xung động, tiếp tục nhìn chằm chằm nàng. Nó mặc dù rất cao ngạo, rất hiếu chiến, nhưng cũng không phải tự ngược cuồng. Đánh với Vũ Linh Hà, nó còn chưa đủ tư cách!

Đúng lúc này!

- Quý khách xin thứ lỗi, sau mười phút nữa có khách hàng lớn muốn bao trọn đại sảnh này. Xin quý khách cố gắng thu xếp, tiền ăn hôm nay khách sạn chúng tôi giảm giá hai phần, mong quý khách thông cảm!

Một tên tiểu nhị đi tới, rất lịch thiệp xin lỗi, nhưng trong ngữ điệu có một cái gì đó không cho kháng cự. Trên thực tế, chuyện như vậy ở thành Tứ Tượng này xảy ra không ít lần, và thường thường cũng đều xong xuôi êm đẹp!

Nhưng lần này, dường như có một số kẻ không hiểu quy củ!

- Hoang đường!

Một tiếng vỗ bàn to đùng như tát vào mặt tên tiểu nhị, một thiếu niên mặt vàng như đất đứng dậy, nhìn chằm chằm vào tiểu nhị bằng ánh mắt tức giận quát lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio