Nhan Tiểu Thư Em Mãi Là Người Tình

chương 484: chương 484

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Theo tính khí của Yelis, sau khi rời đi nhất định sẽ không nghĩ đến ngày quay về, càng không có chuyện sẽ nói cho hai đứa con biết về sự tồn tại của người ông ngoại này.

Vậy thì thằng nhóc NhanKiến Định kia sao có thể biết được ông nó là ai chứ! Hơn nữa Hải Phòng còn là một thành phố lớn như vậy, ông ta đã bắt đầu tìm kiếm Yelis lâu vậy rồi nhưng vẫn chẳng có chút tin tức gì, rốt cuộc là kẻ nào đã ở giữa ngăn cản chuyện này? Loại chuyện đáng lẽ chỉ cần năm ba ngày là đã tra ra được hết.

“Tình hình của Hải Phòng bây giờ không được ổn lắm.

Có lẽ anh Định sẽ tới xin giúp đỡ vì anh ấy đã bị buộc vào bước đường cùng rồi”

Cái này không tra ra thì thôi, tra ra rồi mới phát hiện ra thật kinh khủng.

Linh Đan cầm một xấp tài liệu, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng.

“Cũng đúng, không bị buộc tới đường cùng thì không còn nhớ đến người ông ngoại này nữa.

Chuyện này chưa cần vội, trước tiên cho người đi tra xem là ai đã ngăn cản tôi tìm người.

Nhớ kĩ ngàn vạn lần phải tránh mấy đứa con ngoan của tôi ra!”

Thử nghĩ xem ai có đủ can đảm để ngăn cản ông ta chứ, ngoài mấy người con trai lúc nào cũng quan tâm đến của cải của ông ta thì còn ai nữa! Một lũ vô tích sự mà còn âm mưu toan tính tranh giành quyền lực, đúng là mơ mộng hão huyền!

“Đã điều tra ra một số manh mối của ông Nhanrồi, chỉ là bây giờ vẫn chưa có bằng chứng rõ ràng.

Công tước Otto, cái chết của cô Yelis dường như cũng có liên quan gì đó với bên kia…”

Tất cả những gì đã điều tra ra đều rất khủng khiếp, Linh Đan chỉ hận không thể cầm một viên gạch đập vào đầu mình để không phải dính dáng vào những thứ này nữa.

“Ồ, quả nhiên là to gan lớn mật.

Những kẻ đáng nghỉ nhất là ai2”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hai tay Công tước Otto siết chặt, gân xanh trên trán không ngừng giật giật, khóe miệng ông ta nhếch lên, lộ ra một nụ cười vặn vẹo.

“Tạm thời mới tra ra được cậu cả và cậu ba có liên quan thôi ạ.

Về phần những cậu chủ, cô chủ khác có dính dáng gì hay không, hiện tại vẫn chưa tìm được chứng cứ, nhưng có lẽ bọn họ đều ít nhiều tham gia vào một chút.

Các manh mối đều rất mờ mịt, nhưng không phải là không có…”

Dường như hầu hết các cậu chủ, cô chủ của cả gia tộc đều liên quan đến chuyện này, Linh Đan lén lau mồ hôi trên trán, ho nhẹ một tiếng.

Rốt cuộc là chuyện gì mà khiến cho anh chị em trong nhà có thể đứng lên chĩa mũi nhọn vào nhau như vậy.

“Cho người tiếp tục đi điều tra kỹ càng, còn nữa, tra xem chuyện NhanKiến Định bị thương rốt cuộc là như thế nào, chuyện này có liên quan gì đến chuyện năm đó hay không?”

Ông ta xoa xoa lòng bàn tay, đứa nhỏ ông ta cưng chiều mới đi ra ngoài có mấy năm mà đã bị bọn người kia chà đạp, thật khiến người ta thương tâm.

Ông ta còn chưa chết, đám bất lương kia đã dám tung hoành như thế này, Otto tức giận siết chặt tay, ho khan vài tiếng, gương mặt đỏ bừng lên.

“Công tước, ngài không sao chứ?”

Linh Đan đặt chồng tài liệu trên tay xuống, lo lắng chạy tới giúp Otto hô hấp thuận lợi.

Sau khi hít thở vài hơi, Công tước Otto vẫy tay ra hiệu cho Linh Đan ngồi xuống, giọng điệu ông ta có chút suy yếu: “NhanKiến Định thế nào rồi? Bác sĩ nói sao?”

Mới gặp nhau một lần mà NhanKiến Định đã không thể đứng dậy nổi, vốn dĩ thân thể của NhanKiến Định không đến mức yếu ớt như vậy.

Công tước Otto có chút lo lắng, sau khi hỏi han vài câu bèn quyết định đi qua xem tình hình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio