Thành đứng hình khi nghe cậu nói hai từ li hôn.
Anh vội vàng bước tới:
- Em nghe anh giải thích, là tự cậu ta ngã vào người anh, anh không có làm gì.
Nam rơi nươc mắt khiến Thành càng bối rối sợ hãi, anh vội vàng chạy tới ôm cậu nhưng lại bị cậu tránh đi.
- Còn không phải anh thích cậu ta.
Chúng ta li hôn thì anh có thể ở bên cậu ta rồi.
- Em nói gì vậy, anh sẽ không ở bên cậu ta, người anh yêu là em.
Nam ngẩn người nhìn anh, cậu vẫn chưa iêu hóa được hết thông tin vừa rồi.
Thành nói anh ấy yêu cậu không phải Lân.
Nước mắt cậu lại tuôn như mưa.
- Anh đừng có nói dối em.
Thấy cậu nức nở khóc như vậy khiến trái tim anh như bị khoét một lỗ to, anh lại gần cậu ôm cậu vào lòng.
- Anh không nói dối em.
- Anh không thích cậu ta sao vẫn cho cậu ta vào nhà mình, vẫn nói chuyện cùng cậu ta, trước đây anh lạnh lùng lắm mà sao...!
Cậu chưa kịp nói hết đã bị anh chặn lại.
Anh hung hăng hôn lấy cậu.
Nam chưa kịp chuẩn bị nên lùi lại sau nhưng anh đâu có cho cậu cơ hội đó.
Anh giữ lấy gáy cậu rồi khéo cậu dựa vào người anh.
Môi lưỡi giao nhau triền miên khiến cho cơ thể Nam mềm nhũn.
Đợi đến khi cạu không thở được nữa anh mới luyến tiếc mà thả cậu ra.
Thiếu niên thở dốc dựa vào người anh, hai má đỏ ửng đôi mắt ngập nước thật khiến cho người ta muốn khi dễ.
Đè nén ham muốn trong lòng anh nói:
- Anh chỉ yêu em và cũng chỉ có một người vợ là em thôi.
Nam nhìn anh thật lâu rồi mới do dự mở lời:
- Anh nói thật sao, sẽ không lừa em chứ/
- Sẽ không.
Thành trịnh trọng trả lời khiến cho tảng đá trong lòng cậu cũng rơi xuống.
Cậu vùi mặt vào ngực anh rồi lí nhí.
- Vậy em tha thứ cho anh.
Thành nghe thấy vậy liền thở phào ra một hơi.
Sau đó anh lại cằn thẳng:
- Vậy ý em thế nào?
Nam đỏ mặt, nửa ngày sau mới ấp úng;
- Phải xem biểu hiện của anh thế nào.
Thành vui vẻ nói được rồi ôm cậu về phòng mình.Nam ngạc nhiên hỏi:
- Đây đâu phải phòng em?
- Từ giờ chúng ta ngủ chung.
Chưa kịp cho cậu từ chối anh đã đặt cậu xuống giường rồi hôn lấy hôn để.
Anh như một đứa trẻ lần đầu được nếm thử mật ngọt khiến cho tâm tình lên xuống không nhịn được như một kẻ nghiện đang đến cơn thèm thuốc.
Nam muốn đẩy anh ra nhưng không còn chút sức lục nào, tay để trên ngực anh cũng phập phồng theo từng hơi thở của anh.
Kết thúc nụ hôn anh mới thỏa mãn rồi đi vào phòng tắm.
Nam vội chuồn về phòng mình ngâm mình trong bồn nước.
Cậu nghĩ đến cảnh vừa rồi liền gào thét trong lòng.
Thành cũng thích cậu, vậy là hai người đang hẹn hò đúng không.
Không đúng, là sắp hẹn hò thôi.
Lúc Nam vui sướng ra khỏi phòng tắm đã thấy Thành ngồi trên giường cậu.
Thấy cậu đi ra anh tự nhiên đón khăn rồi lau đầu cho cậu.
Lau tóc xong anh thản nhiên lên giường rồi kéo cậu nằm xuống trong lòng mình.
Nam vì hưng phấn quá mà không ngủ được.
Thành nhìn cậu rồi cười, anh nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng cậu rồi nói:
- Ngủ đi, nếu không muốn ngủ chúng ta làm việc khác.
Nam nghe anh nói vạy liền nghiêm túc nhắm măt nhưng trên môi vẫn nở nụ cười.
Một đêm không mộng mị.
Buổi sáng dậy Nam thấy mình đang nằm trong vòng tay anh.
Thấy cậu tỉnh lại anh liền bỏ điện thoại xuống.
- Buổi sáng tốt lành.
- Chào buổi sáng.
Nam cũng vui vẻ trả lời anh rồi đứng dậy rửa mặt.
Lúc hai người ăn sáng Thành hỏi:
- Hôm nay em có việc không?
- Không có, sao vậy.
Nam vừa ăn vừa hỏi anh.
Hai má cậu nhai đồ ăn mà phúng phính khiến cho anh không nhịn được đưa tay nhéo má cậu một cái.
Thấy cậu không nói gì liền to gan dưa tay nựng cằm.
- Lát chúng ta đi chơi.
Hai mắt Nam sáng lên như đèn pha ô tô.
- Đi chơi ở đâu vậy?
- Lát em sẽ biết.
Nghe anh nói vậy cậu vội vàng ăn hết bữa sáng rồi chạy vọt lên tầng tìm quần áo.
- Anh thấy em mặc bộ nào đẹp.
Thành giúp cậu chọn một bộ quần áo trẻ trung đang hot hiện nay rồi anh cũng mặc một bộ tương tự như vây.
Phải nói rằng mọi ngày anh hay mặc vest nên tạo cảm giác lạnh lùng cấm dục nhưng hôm nay anh mặc bộ này trông trẻ hẳn ra, giống như những sinh viên đang trong độ tuổi tươi mát.
Hai người xuất phát đến công viên giải trí.
Đến nơi thì cậu ngạc nhiên:
- Sao anh lại nghĩ đưa em đến đây vậy?
- Em không thích sao?
Nam nhìn thấy vành tai anh hơi đỏ đỏ liền nổi hứng muốn trêu anh.
- Em thích lắm, tại sao anh biết em thích đến nơi đây vậy?
- Khụ...!Anh hỏi trợ lí.
Nam không ngờ anh lại dễ thương như vậy, cậu cười phá lên khiến khuôn mặt vô cảm của anh dần dần nóng lên.
Vì xấu hổ quá anh liền kéo cậu vào công viên chơi, không cho cậu cười nữa.
Nam được anh nắm tay kéo vào thì trong lòng như được rót mật.
Cậu lật lại bàn tay rồi nắm lấy tay anh, mười ngón tay đan vào nhau.
Cả hai cùng cười hạnh phúc..