Nhân Vật Hắc Hoá Trong Nội Dung Kịch Bản

chương 10: công lược nam thần bệnh kiều ( 10 )

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tác giả:Quyển Thành Đoàn Tử.

Editor: Mon

Beta: Misa

Cố Thiên Ngôn ngẩng đầu nhìn chằm chằm cậu ta mấy giây rồi mới nhớ người này là ai, trong lòng có chút nghi hoặc, trước kia Từ Tử Duy chưa từng chủ động nói chuyện với Đồng An An, nhưng hiện tại Từ Tử Duy lại đột nhiên nói chuyện với cô, dù không biết vì sao nhưng Cố Thiên Ngôn vẫn mở miệng nói một tiếng " Cám ơn! ".

Từ Tử Duy cũng không biết mình bị cái gì, rõ ràng khuôn mặt này cùng với trước kia không thay đổi một chút nào, nhưng lại giống như biến thành một người hoàn toàn khác, cho dù là khí chất hay cử chỉ, ở trên lớp lại vô cùng nổi bật, điều này làm cậu không khống chế được đem ánh mắt đặt trên người Đồng An An, hành động này thật sự rất điên rồ.

Giống như hiện tại, bị Đồng An An dùng đôi mắt to tròn lưu chuyển mà nhìn, trong lòng Từ Tử Duy có một loại cảm giác giống như bị mèo con xòe móng vuốt nhẹ nhàng cào cào qua, một dạng khều khều ngứa ngứa.

" Cậu đang vẽ tranh sao? " Từ Tử Duy phát hiện trên tay Cố Thiên Ngôn đang cầm bút chì, trên bàn lại đặt bản vẽ.

" Ừm. "

" Là muốn tặng cho người khác sao? "

" Ừm. "

" Là người như thế nào? "

Cố Thiên Ngôn suy nghĩ, Tô Mạch xếp vị trí thứ nhất, là vị trí quan trọng. Liền trả lời: " Một người quan trọng

Nói xong còm cảm giác thiếu một chút gì đó liền bổ sung : " Rất quan trọng "

Từ Tử Duy: " . . . " Vốn muốn cùng Cố Thiên Ngôn nói nhiều một chút hiện tại Từ Tử Duy có cảm giác tự mang đá đập chân mình.

Cậu cười khổ một tiếng: " Tớ còn tưởng những lời đồn đại ngoài kia đều là giả không nghĩ tới.....Cậu tiếp tục vẽ đi! " Cậu ta hiện tại chỉ muốn yên lặng một chút.

Nhìn bóng lưng Từ Tử Duy rời đi quanh người tản ra hơi thở không rõ, Cố Thiên Ngôn hỏi hệ thống: " Cậu ta làm sao vậy?. "

" Không biết. "bg-ssp-{height:px}

"Ồ."

Kỳ thật hệ thống làm sao có thể không biết, nó chẳng qua là cảm thấy xem như có nói ra kí chủ cũng sẽ không để ý loại chuyện nhỏ nhặt này, liền ngậm miệng không đáp.

" Đồng An An? Đây không phải là nữ sinh lần trước viết cho cậu một bức thư tình đặc sắc sao?. " Lưu Thiệu Triết đối với cô nữ sinh này đặc biệt có ấn tượng, chủ yếu là vì bức thư tình xanh mơn mởn kia làm cậu cả đời khó quên.

" Nữ sinh này cũng đủ liều mạng nha! Vì theo đuổi cậu ngay cả vị trí thứ hai toàn trường cũng lấy được, Chậc chậc... " Lưu Thiệu Triết líu lưỡi nói.

" Tô Mạch, tên của mình sẽ rất gần tên của cậu. " Lời cô gái vang vọng ở bên tai.

Tô Mạch nâng lên khóe môi, thì ra lời nói ngày đó của cô chính là có ý tứ này.

" A Mạch, tôi cảm thấy cô ấy có lẽ cũng không tệ lắm, có muốn thử một chút hay không? Nói không chừng có lẽ cậu sẽ thích loại con gái điển hình này. " Lưu Thiệu Triết vui đùa nói.

Tô Mạch bên miệng ngâm lấy một nụ cười nhạt, không có trả lời, chỉ là ánh mắt dừng lại ở vị trí hạng hai trên danh sách.

Tô Mạch mỗi ngày đều ngây ngốc ở thư viện hơn hai tiếng đồng hồ, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết, nếu ngươi cho rằng thời điểm Tô Mạch xuất hiện ở thư viện sẽ có nhiều nữ sinh vây quanh? . . . Vậy là sai hoàn toàn, ngược lại có rất ít nữ sinh chạy đến đây đọc sách, cao trung Bình Dương rộng lớn, trong sân trường có không ít nơi cảnh vật tĩnh mịch, nội tâm thiếu nữ luôn tràn ngập lãng mạn, các nàng luôn hi vọng mình sẽ ở dưới ánh nắng tắm rửa, tóc dài lướt nhẹ, cầm lấy sách vở toàn thân tản ra khí tức tươi mát ưu buồn.

Còn một nguyên nhân nữa là, Tô Mạch thích bầu không khí yên tĩnh để đọc sách, cho nên tất cả mọi người đều có ý nghĩ giống nhau, một lòng ăn ý không đến quấy rầy nam thần.

Lại nói dựa theo quỹ đạo, đi đúng với nội dung cốt truyện, Đồng An An là gặp gỡ Tô Mạch tại thư viện, nhưng vậy tại sao Cố Thiên Ngôn không làm theo những gì trong cốt truyện đây ?.

Bởi vì hệ thống đã nói qua, thì ra một khi bỏ lỡ đoạn thời gian gặp mặt , sau này cho dù tại thư viện đụng mặt bao nhiêu lần cũng sẽ không thể nào sinh ra hiệu ứng giống như trong nội dung cốt truyện.

Cố Thiên Ngôn cầm một quyển sách ngồi cách Tô Mạch không xa, cô không cần lo lắng bản thân sẽ bị Tô Mạch phát hiện , từ góc độ của Tô Mạch nhìn sang căn bản không thể nào nhìn thấy mặt cô.

" Hệ thống, giúp ta một việc. "

Mon : Hố vắng vẻ quá T^T

Misa : Vì thứ mình quên đăng chương mất nên hôm nay đăng liền chương, bù lại chương hôm thứ nhé !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio