Tác giả:Quyển Thành Đoàn Tử.
Editor: Misa.
Beta: Mon.
" Đồng An An ? "
Tiếng nói của Tô Mạch vang lên sau lưng các cô.
Gương mặt của Doãn Nhu trở nên đặc biệt nhu nhược, đáng thương, dùng ngữ khí như phải chịu sự kinh sợ, yếu đuối mà nói với Cố Thiên Ngôn.
" Mình chẳng qua là chỉ nói một câu Tô Mạch có khả năng không thích cậu, không nghĩ đến cậu thế nhưng . . . "
Nói xong, giống như là bây giờ mới phát hiện Tô Mạch, kinh ngạc kêu lên.
" Tô Mạch ? "
Hiện tại Cố Thiên Ngôn cũng đã biết ý định Doãn Nhu là gì, cô quay đầu lại nhẹ gật đầu với Tô Mạch.
" Tô Mạch . "
Doãn Nhu trông thấy Cố Thiên Ngôn biểu hiện trấn định như vậy, lại nhìn Tô Mạch, trên gương mặt kia không thể nhìn ra bất kì cảm xúc nào, trong lòng có chút chần chờ, cô ta từ từ ổn định lại tâm trạng của mình, chỉ cần cô ta một mực chắc chắn, Tô Mạch nhất định sẽ rất thất vọng về nữ sinh này.
Thế là cô ta cắn môi nói với Cố Thiên Ngôn :
" Bạn học An An, cậu vì sao . . . lại muốn đẩy mình xuống ? ".
Doãn Nhu cúi đầu xuống, bả vai run nhè nhẹ ,
" Vì sao lại còn kéo mình lại ? Nếu như cậu muốn cảnh cáo mình hoặc là đối với điều mình vừa nói có gì bất mãn có thể nói ra, không cần phải như vậy, một giây kia mình thực sự rất sợ hãi . . . "
Cố Thiên Ngôn nhớ đến trong nội dung cốt truyện, sau khi Đồng An An và Tô Mạch hẹn hò cũng không có bị nữ sinh trong trường học làm khó dễ, hơn nữa cô còn phát hiện một vấn đề khác, trong cốt truyện tuy rằng Tô Mạch có danh hiệu nam thần vườn trường nhưng cũng không có được hoan nghênh như hiện tại, độ ưa thích của nữ sinh cũng tương đối ít, không phải giống như bây giờ.
Cố Thiên Ngôn nói nghi vấn của mình cho hệ thống.
Hệ thống đáp : " Bởi vì Bug, dẫn đến một chút sai sót, kí chủ không cần để ý, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi. "
Cố Thiên Ngôn bình thản nói lại sự thật : " Nếu như tôi đẩy cô thì sẽ không kéo cô lại. "
Cô tuyệt đối không làm việc dư thừa
Doãn Nhu không thể tưởng tượng nhìn cô, vừa định mở miệng nói gì đó, Tô Mạch đã nhấc lên khóe môi, chỉ là ý cười hơi lạnh.
" Xin lỗi, quấy rầy một chút, tôi có chút việc tìm Đồng An An. "
Vừa dứt lời Cố Thiên Ngôn cảm thấy tay mình bị Tô Mạch kéo, liền theo bước chân hắn rời đi.
Tô Mạch nắm tay Cố Thiên Ngôn đi được vài bước thì ngừng lại, cũng không quay đầu lại nói : " Nếu như tôi không nhìn lầm thì động tác tay của Đồng An An từ đầu tới cuối đều không có biên độ dao động lớn. "bg-ssp-{height:px}
Lời nói này của Tô Mạch khiến Doãn Nhu cảm thấy giống như có một chậu nước lạnh từ trên đầu đổ xuống, sắc mặt không tự chủ được biến sắc, cô ta không cam tâm, rõ ràng dung mạo của nữ sinh tên Đồng An An này chỉ xem là xinh xắn bình thưởng, dựa vào cái gì được Tô Mạch nhìn với con mắt khác.
Bởi vì không tin, không thể tiếp nhận, cô ta lớn tiếng hô lên, những lời nói mà trong khoảng thời gian qua đã bị cô ta một mực giấu dưới đáy lòng : " Tô Mạch, anh thực sự thích cô ta sao ? "
Không nhận được câu trả lời, Doãn Nhu nhìn Tô Mạch và Cố Thiên Ngôn dần đi xa, còn có Tô Mạch còn kéo một cánh tay khác của Cố Thiên Ngôn, trong lòng Doãn Nhu đã có đáp án cô ta không muốn lại tiếp tục nhìn một màn này, bất lực ngồi trượt ở trên bãi cỏ .
Cô ta một lòng thích nam sinh này, cuối cùng vẫn không thích người khác, cô ta vốn cho là, trong lúc Tô Mạch ở Cao Trung (Cấp ) sẽ không thích bất kì người nào. Cô ta vốn cho là, cô ta vẫn có hi vọng.
Tô Mạch kéo Cố Thiên Ngôn đến phía dưới cây đại thụ gần đó, âm thanh thanh thúy của lá cây xào xạc dưới cơn gió bay nhè nhẹ làm lòng người rung động.
Bầu trời xanh thẳm, phong cảnh xung quanh rất đẹp, phảng phất như trời đất tại một giây này đều yên tĩnh, âm thanh ồn ào giống như thủy triều dần lui xuống, chỉ có không khí đang chuyển động.
" Đồng An An. " Tô Mạch buông bàn tay vẫn luôn nắm tay cô.
Ánh mắt Cố Thiên Ngôn tập trung ở trên người hắn.
" Có phải cho dù có trở ngại gì, em đều sẽ vượt mọi chông gai đi tới bên cạnh tôi ? "
Tô Mạch rủ xuống con ngươi nhẹ giọng hỏi .
" Đúng. " Không hề do dự trả lời, ngữ khí vừa xác định lại vừa khẳng định.
" Nếu đã như vậy, chúng ta hẹn hò đi. " Tô Mạch nâng lên con ngươi mỉm cười nói, ánh nắng nhỏ vụn chiếu xuống trên khuôn mặt như ngọc của hắn, giữa lông mày đều là ôn nhu vô bờ, đẹp đến mức không chân thực.
Cố Thiên Ngôn nhìn chằm chằm hắn, bắt lấy hai chữ trọng điểm.
" Hẹn hò ? "
Tô Mạch bất ngờ nói như vậy khiến Cố Thiên Ngôn muốn xác nhận lại một chút.
" Đúng, Đồng An An, hẹn hò với anh đi. "
Coi như . . . Em không phải thích tôi.
Cuối tuần trước sau khi đưa Cố Thiên Ngôn về nhà, lúc đến trường học cô luôn bị nữ sinh nhằm vào làm khó dễ, Tô Mạch nghĩ rất lâu : Đồng An An nếu thật sự không thích hắn, vậy cô tiếp cận hắn với mục đích gì.
Tô Mạch nhìn Cố Thiên Ngôn trước mặt, bất luận em có mục đích gì, tôi đã cho em cơ hội rút lui an toàn, nếu em đã không lùi bước, vậy sau này tôi cũng sẽ không để em có cơ hội rời đi.
Sau khi Cố Thiên Ngôn xác nhận Tô Mạch đúng là có ý này, nghĩ nghĩ, trở tay nắm chặt tay Tô Mạc, " Từ hôm nay trở đi, chúng ta chính thức là người yêu. "
—— đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, [ khiến Tô Mạch cam tâm tình nguyện kết giao cùng người ], tiến độ nhiệm vụ %.
Còn % tiến độ, [ kết giao năm tháng cùng Tô Mạch ] dựa theo kỳ hạn kết giao, một tháng sẽ gia tăng % tiến độ, trong lúc hẹn hò bị đưa ra lời chia tay nhiệm vụ coi như thất bại.
Misa : Mình khá phân vân ở chữ " kết giao " không biết nên dùng từ nào mới đúng nữa. Ai có từ nào rõ nghĩa hơn xin hãy đề xuất cho mình nha T^T