Hứa Nhan Du gọi Tạ Hoằng Văn lấy quần áo giúp mình xong thì liền đứng trong phòng tắm đợi anh.
Đến lúc Tạ Hoằng Văn lấy quần áo cho Hứa Nhan Du xong thì bước về phía phòng tắm.
Qua lớp cửa kính mờ ảo, Hứa Nhan Du có thể nhìn thấy Tạ Hoằng Văn đang đi đến, cho nên cô liền chuẩn bị mở cửa để thò tay ra ngoài lấy quần áo.
Ai ngờ còn chưa kịp mở cửa thì bỗng nhiên cô lại nghe thấy tiếng “cạch”.
Là tiếng tay nắm cửa bị vặn ra.
Hứa Nhan Du giật mình kêu “A!” một tiếng rồi vội vàng quay người lại, đưa lưng về phía cửa, hai tay che phần ngực của mình lại.
Lúc này cửa phòng tắm liền mở ra, Tạ Hoằng Văn bước vào thì ngay lập tức nhìn thấy thân thể mỹ miều của Hứa Nhan Du.
Cô quay lưng về phía cửa, Tạ Hoằng Văn không thể phát hiện cô là con gái, nhưng anh vẫn nhất thời bị hớp hồn bởi đường cong tuyệt đẹp của cơ thể cô.
Bờ vai mảnh mai yêu kiều, vòng eo thon nhỏ mềm mại, phần mông đầy đặn cong vút, đôi chân thẳng tắp thon gọn.
Tạ Hoằng Văn nhìn mà ngây ngẩn đến nỗi quên cả hô hấp.
Trong khi đó Hứa Nhan Du vô cùng hốt hoảng, đến lúc định thần lại thì liền lớn tiếng: “Sao cậu lại vào đây?”
Tạ Hoằng Văn đang ngây ngốc thì bị giọng nói của Hứa Nhan Du dọa tỉnh.
Anh ngơ ngác trả lời: “Tôi vào đây… để đưa quần áo cho cậu…”
“Cậu phải đứng bên ngoài chứ!” Hứa Nhan Du có chút nóng giận, “Tôi có bảo cậu vào đây đâu.”
Tạ Hoằng Văn thấy Hứa Nhan Du nổi giận thì sững người trong giây lát, sau đó liền nói với Hứa Nhan Du: “Xin lỗi, lần sau tôi sẽ đứng ở ngoài.”
Còn có lần sau?
Hứa Nhan Du vừa thấy tức vừa thấy ngượng ngùng, trong khi đó Tạ Hoằng Văn lại cảm thấy hai tai mình tự nhiên nóng lên.
Đến lúc lơ đãng nhìn về phía gương phòng tắm, anh liền phát hiện hai tai mình đã trở nên đỏ bừng.
Hứa Nhan Du lúc này lại bảo: “Cậu mau nhắm mắt lại.”
Tạ Hoằng Văn nhanh chóng lắm theo.
“Tôi nhắm mắt rồi.”
Hứa Nhan Du nghe thấy vậy thì liền quay đầu lại nhìn Tạ Hoằng Văn, sau đó quan sát anh thật kỹ.
Đến lúc xác định anh đã hoàn toàn nhắm mắt rồi, cô mới từ từ xoay người lại rồi vươn tay lấy bộ quần áo trên tay anh.
Sau đó, cô lại quay lưng về phía anh rồi lên tiếng: “Cậu mau ra ngoài đi.”
Tạ Hoằng Văn nghe thấy tiếng cô nói thì liền mở mắt ra, thế là lại nhìn thấy thân thể mảnh mai mềm mại của cô một lần nữa.
Nhưng anh cũng không nhìn lâu, bởi vì cô đã bảo anh ra ngoài nên anh cũng nhanh chóng đi ra.
Chỉ là trước khi bước ra khỏi cánh cửa phòng tắm, ánh mắt của anh lại không trung thực mà nhìn về phía cô một lần nữa, sau đó anh mới đóng cửa phòng tắm lại.
“Cạch.” Tiếng đóng cửa vang lên, Hứa Nhan Du mới thở phào nhẹ nhõm rồi vội vàng mặc quần áo lên người.
Trong khi đó, Tạ Hoằng Văn đã bước ra khỏi cửa phòng tắm nhưng đầu óc lại vẫn như ở trên mây.
Hình ảnh mê người vừa nãy lại chợt hiện lên trong tâm trí khiến cho tim anh loạn nhịp.
Nhưng bỗng nhiên, Tạ Hoằng Văn cảm thấy có gì đó không ổn.
Anh đưa tay sờ lên mũi thì chợt cảm thấy ươn ướt.
Chất lỏng màu đỏ dính vào tay, anh chảy máu mũi.
Anh vậy mà lại bị kích thích đến chảy máu mũi!
Tạ Hoằng Văn vô cùng xấu hổ, vội vàng chạy đi lấy giấy để lau máu.
Trong lòng anh cực kỳ hổ thẹn, sao anh lại có thể chảy máu mũi sau khi thấy bạn cùng phòng không mặc quần áo chứ?
Tạ Hoằng Văn mắng chửi bản thân, sau đó lại thầm nghĩ: Hứa Nhan Du mà biết chuyện này thì mình làm sao còn mặt mũi mà nhìn cậu ấy đây.
Vừa nghĩ đến đây, cửa phòng vệ sinh liền mở ra.
Tạ Hoằng Văn có tật giật mình, vội vàng giấu tờ giấy lau máu mũi vào túi quần.
Hứa Nhan Du lại vì chuyện trong phòng tắm vừa nãy mà ngượng ngùng nên không dám nhìn thẳng về phía Tạ Hoằng Văn.
Cô nhanh chóng leo lên giường rồi trùm chăn kín mít, giả vờ đi ngủ.
Tạ Hoằng Văn thì liền vội vàng chạy vào phòng tắm, rửa mặt bằng nước lạnh để cho đầu óc tỉnh táo, cũng là để cố gắng khiến cho hình ảnh gây xịt máu mũi kia rời xa khỏi tâm trí.
Cuối cùng, rửa mặt một lúc lâu, Tạ Hoằng Văn cũng có thể bình tâm lại.
Thế nhưng đến đêm, anh lại mơ nữa rồi.
Trong mơ, anh xuất hiện trong một phòng tắm rộng lớn.
Nhưng trong phòng tắm không chỉ có anh, mà còn có một cô gái thân hình thon thả, nước da trắng ngần.
Tạ Hoằng Văn vô cùng xấu hổ.
Anh muốn rời khỏi phòng tắm nhưng đôi chân lại không nghe theo sự điều khiển của anh mà cứ tiến về phía cô gái.
Cô gái đó lại không vì anh tiến đến mà trốn tránh.
Cô cứ đứng yên, giống như đang chờ đợi anh đến gần mình.
Mà Tạ Hoằng Văn càng đến gần thì lại càng nhìn rõ thân hình của cô gái.
Nhìn thấy bầu ngực căng tròn trắng nõn, anh muốn ngay lập tức nhắm mắt lại, thế nhưng đôi mắt cũng không nghe theo sự điều khiển của anh mà cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể của cô gái.
Tạ Hoằng Văn lúc này đã cảm thấy hoang mang, anh muốn đưa tay lên mũi để kiểm tra xem máu mũi có chảy không.
Thế nhưng đôi tay của anh lại cực kỳ hư hỏng, không những không nghe theo lời anh mà còn vươn ra, chạm lên một bên ngực của cô gái.
Tạ Hoằng Văn thật sự sắp điên lên rồi.
Cái hành động khiếm nhã này khiến cho anh cảm thấy bản thân thật kinh khủng.
Anh muốn mở miệng xin lỗi cô gái trước mặt, thế nhưng khi cất tiếng lên thì lời anh nói ra lại trở thành: “Nhan Du, em thật đẹp.”
Nói dứt lời, Tạ Hoằng Văn sửng sốt.
Anh nhìn lên khuôn mặt của cô gái trước mắt, gương mặt mờ ảo của cô ấy từ từ hiện lên rõ ràng.
Nhan Du…
Hứa Nhan Du.
Tạ Hoằng Văn kinh ngạc, lại cảm thấy cả cơ thể đang trở nên rạo rực.
Anh không tự chủ được mà từ từ cúi đầu, Hứa Nhan Du lại nhắm mắt lại.
Tạ Hoằng Văn sau đó liền thấy khuôn mặt của mình và Hứa Nhan Du từ từ sáp lại gần nhau.
Đến khi đôi môi anh và đôi môi cô sắp chạm vào nhau rồi…
Anh bỗng nhiên tỉnh giấc.
Bốn giờ sáng.
Anh tỉnh dậy vào lúc bốn giờ sáng, quay sang giường bên cạnh thì thấy Hứa Nhan Du vẫn đang ngủ ngon.
Cô say giấc, đôi mắt nhắm nghiền, trông vừa vô hại vừa đáng yêu.
Vậy mà anh lại mơ một giấc mơ ướt át với cô, trong mơ anh còn đụng chạm vào cơ thể cô, thậm chí còn định hôn cô.
Tạ Hoằng Văn siết chặt bàn tay, trong lòng thầm mắng chửi bản thân: Mày đúng là đồ khốn! Hứa Nhan Du là bạn cùng phòng của mày, vậy mà lại mơ thấy bản thân làm xằng làm bậy với cậu ấy.
Mày thậm chí… còn biến cậu ấy thành con gái trong giấc mơ của mày…
Tạ Hoằng Văn không thể nào ngừng phỉ nhổ bản thân.
Anh vội vàng vào trong phòng tắm để tắm nước lạnh, ép bản thân không được có những suy nghĩ không trong sáng.
Thế nhưng, kể từ ngày hôm đó trở đi, anh cảm thấy mối quan hệ giữa mình và Hứa Nhan Du có gì đó không được tự nhiên cho lắm.
Hơn nữa khi nhìn Hứa Nhan Du, thỉnh thoảng anh lại không tự chủ được mà nhớ về hình ảnh trong giấc mơ hôm đó..