Nhân Vật Phản Diện Làm Mất Mặt Hào Quang Nhân Vật Chính

chương 50: solo nói cho mi ai mới là ba ba(22)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Gấu Lam

《 Trước Khi Hủy Thi Diệt Tích 》 vốn là bài hát bảo vệ vương miện của DDD, đêm quyết chiến đó lại làm cho cái tên Nghê Phi phong thần.

Nó không chỉ mang đến nhiệt độ cho Nghê Phi, mà còn xuất hiện thêm fan trung thành trong lẫn ngoài nước, có người bởi vì bài hát này mà điên cuồng, có người bởi vì cậu mà mê say, thậm chí có người bởi vì một đôi mắt lộng lẫy đó của cậu mà nháy mắt mê muội, trong lúc nhất thời nơi nơi đều là Nghê Phi Nghê Phi Nghê Phi.

Cậu xuất hiện ở Internet thế giới, mọi người đều đàm luận, trong lòng các fan, chính là không xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, theo sự kết thúc trận "quyết chiến chi dạ" người này y như bốc hơi.

Hơn nữa Nhiếp Khải Nghi bỗng nhiên nói một câu không hiểu ra sao, lập tức khiến ký ức các fan sống lại, bọn họ bình tĩnh nhớ tới, hợp đồng của Nghê thần còn nắm chặt trong tay CBC, hơn nữa bốn năm nay CBC vẫn luôn hạn chế chèn ép Nghê thần, đem tài nguyên phân đôi cho Tạ Nhất Hàng, chỉ bởi vì người này là người trong lòng Thái Tử gia Vạn Khải, CBC muốn nịnh bợ đối phương, cho nên đem sáng tạo của thời đại Nghê thần làm đá lót đường cho thần tượng lưu lượng Tạ Nhất Hàng!

Các fan nổi giận, vô số fans cực đoan ở trên mạng xã hội mắng nhiếc Sư Duyên cùng Tạ Nhất Hàng, chỉ trích bọn họ là ký sinh trùng ghê tởm, quỷ hút máu, thậm chí còn có người gửi vòng hoa đến phim trường Tạ Nhất Hàng đang công tác, liên danh chống lại Tạ Nhất Hàng tham gia điện ảnh, ảnh hưởng nghiêm trọng tới đoàn phim và công việc hằng ngày của Tạ Nhất Hàng, đạo diễn dưới sự giận dữ trực tiếp vi phạm hiệp ước xoá Tạ Nhất Hàng khỏi danh sách diễn viên.

Không chỉ công tác đóng phim không thể thực hiện, sau "quyết chiến chi dạ " đại ngôn thông cáo của Tạ Nhất Hàng nhanh chóng bị huỷ bỏ, phim điện ảnh sắp chiếu, đạo diễn cũng khẩn cấp bảo hậu kỳ cắt hình ảnh của hắn trên poster lẫn phim.

Ngay cả Thái Tử gia Sư Duyên cũng không ngoại lệ, dù rằng không ảnh hưởng lớn như Tạ Nhất Hàng, điện ảnh nên chiếu sẽ chiếu, thông cáo đã ký hợp đồng cũng sẽ tiếp tục, hắn là Thái Tử gia Vạn Khải, công tác đã định trước đó là không có đơn vị chủ sự nào dám đơn phương vi phạm hợp đồng, nhưng trước mắt cũng không còn nhận công việc mới nữa.

Sư Duyên cũng nổi nóng, rõ ràng tổ tiết mục không tính giải ước với hắn, ngược lại hắn đơn phương vi phạm hiệp ước nhất định sẽ đẩy tất cả thông cáo ra xa.

Hai người vốn dĩ sự nghiệp đang rực rỡ bỗng rớt đài, tình huống so với mới xuất bị lạnh nhạt một năm còn ác liệt hơn. Lúc ấy DDD tuy rằng không người hỏi thăm, nhưng ít ra không giống như bây giờ đi đâu cũng ăn mắng.

Tạ Nhất Hàng đối mặt ác ý hùng hổ có vẻ trở tay không kịp, theo sau đó là vô tận ủy khuất, hắn không rõ vì sao Nghê Phi đỏ fan Phi vẫn mắng hắn. Nghê Phi bị công ty chèn ép chứ hắn có chèn ép đâu, liên quan gì đến hắn, nguyên nhân mấu chốt chẳng lẽ không phải do Sư Duyên (?) sao? Hắn cái gì cũng chưa làm với Nghê Phi, vì sai hiện tại lại bắt hắn thừa nhận nhiều lời chửi khó nghe như vậy?

(?): Một người thì trả giá hết mọi thứ, một người chỉ biết bản thân, hợp nhau ghê hen:).

Sau khi nhận được một phong thư uy hiếp nặc danh, Tạ Nhất Hàng hốc mắt đỏ bừng tắt máy tính đi, tránh ở trong nhà hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ, hiện tại cao tầng CBC ốc còn không mang nổi mình ốc, nhân khí và địa vị của Nghê Phi đã bò đến mức công ty không thể khống chế được nữa, hai ngày nay thậm chí còn có mấy fan Phi thổ hào báo tổng tài CBC lên toà án yêu cầu giải ước với Nghê Phi.

Công ty chịu công kích dư luận của các fan còn nhiều hơn hắn, căn bản không rảnh bận tâm đến hắn. Tạ Nhất Hàng ở nhà phát ngốc nửa ngày, nghĩ tới nghĩ lui có thể giải quyết hiện trạng bây giờ chỉ có Sư Duyên, hắn là em trai chủ tịch Vạn Khải, nếu có thể để anh trai hắn nhúng tay khống chế dư luận, quả thực là dễ như trở bàn tay.

Tạ Nhất Hàng tin tưởng nhiệt độ của Nghê Phi tới mau đi cũng mau, chỉ cần hiện tại áp nhiệt độ xuống qua một hai tháng, công chúng có mới nới cũ cũng chậm rãi quên mất cậu ta. Hắn càng nghĩ càng cảm thấy đây là một lối tắt, lập tức nhích người đi tìm Sư Duyên.

Đối với sự tình phát triển như vậy, cao tầng CBC như đang mơ.

Bọn họ bỏ cây rụng tiền Nghê Phi để phủng Thái Tử gia Vạn Khải bốn năm, không được Vạn Khải cho bất luận lợi ích gì, hiện tại Nghê Phi một khúc phong thần, giá trị sáng tạo vượt qua tưởng tượng, không phải một chỉ một DDD đã mgang bằng gái trị. Nhưng hiện tại Nghê Phi và Sư Duyên chắc chắn sống mái với nhau, công ty cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, phủng Nghê Phi cũng không được mà không phủng cũng không được, sợ chọc giận Sư Duyên, đắc tội cả tập đoàn Vạn Khải, vậy toàn bộ CBC xem như hết đường sống.

Đây quả thực...... Quả thực là vác đá nện vào chân mình! Vừa mất phu nhân lại thiệt quân!

Đổng sự CBC dưới cơn thịnh nộ trực tiếp triệt hạ chức vị tổng tài chấp hành, lúc trước muốn phủng DDD, tùy tiện tốn chút tiền mua ca không phải được rồi, một hai dán Nghê Phi vào DDD, khiến công ty thất thoát mấy tỷ, hơn nữa còn làm CBC ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, danh tiếng trong giới ngã lại ngã thêm! Thằng ngu ngốc nào mới có thể làm ra loại chuyện này hả!

Hiện tại tốt rồi, Nghê Phi phong thần, hiệp ước chỉ còn hai năm, mấy năm nay phủng cậu ta hay là không phủng? Tiếp tục buộc chặt với DDD có lợi sao? Bó lớn tài nguyên đều nạp vào người Tạ Nhất Hàng và Sư Duyên gần năm, giá trị sáng tạo so ra còn kém Nghê Phi một buổi tối chỉ sáng tạo một nửa, quan trọng nhất chính là phủng Thái Tử gia như vậy mà chủ tịch Vạn Khải lại không cung cấp tài nguyên gì cho CBC, để CBC trông như một kẻ ngốc!

Chờ đến hiệp ước hết hạn, Nghê Phi khẳng định sẽ không gia hạn hợp đồng với CBC nữa, chèn ép chết cây rụng tiền rồi vậy mà chả vớt vát được chỗ tốt gì, đổng sự CBC hiện tại hận không thể một súng bắn chết tổng tài lúc trước mổ gà lấy trứng.

Đang lúc Tạ Nhất Hàng và cao tầng CBC sứt đầu mẻ trán, Nghê Phi sau trận quyết chiến liền mai danh ẩn tích mấy ngày rốt cuộc đã đăng một cái Weibo.

Cậu cái gì cũng chưa nói, chỉ là chia sẻ bài tuyên truyền DDD cuối tháng này ở Hồng quán tổ chức buổi biểu diễn kỉ niệm năm thành lập.

Trang đầu tức khắc đều là tiếng khóc thút thít như gió bão của fan mới, không đoạt được vé hu hu! Đặc biệt là fan mới ở nước ngoài nghe danh mà đến, mới biết được Nghê thần bọn họ ngày thường căn bản không lộ mặt, muốn gặp cũng khó thấy, khó được cuối tháng có buổi biểu diễn nhưng hiện tại trang bán vé đều đã đóng cửa, Hồng quán tổng cộng cũng chỉ có thể cất chứa mười vạn người, mặc dù tiếng hô của fans có cao hơn nữa cũng không có khả năng lại bán thêm vé vào cửa, fan mới quả thực khóc không ra nước mắt.

Nhiếp Khải Nghi làm hội trưởng hiệp hội fan Phi, loại thời điểm như vậy đương nhiên nhận thầu phúc lợi cho nhóm hội viên, Nhiếp Khải Nghi quả thực chính là fans thổ hào trung thành, đêm đó trực tiếp phơi ra trăm tấm vé vào cửa ở khu vực vip, viết: 【 Bình luận rút thăm trúng thưởng đeiii, vé vào cửa miễn phí xem buổi biểu diễn của Nghê thần, ps: Chỉ có fan Phi bình luận mới hợp lệ, có phải fan Phi hay không đều sẽ xét duyệt hết, nếu bị tôi phát hiện không phải fan Phi còn dám duỗi tay lấy phiếu, chờ toà án truyền đơn đi nhé, mỉm cười( thân thiện), đừng tưởng tôi nói giỡn. 】

Weibo vừa đăng, trực tiếp lên hot search, kinh ngạc đến làm một đám cư dân mạng ngây người, ai cũng không biết Nhiếp Khải Nghi dưới tình huống vé bán hết như hoả tiễn làm thế nào nhận thầu được nhiều vé như vậy, hơn nữa nhìn vào số lượng phỏng chừng không có trăm vạn tuyệt đối mua không nỗi, Nhiếp ảnh hậu đây thật sự muốn từ bỏ nghiệp diễn chuyển nghề truy thần tượng à!

Nhiếp Khải Nghi thật đúng là có đủ tư cách làm fan, tự tay làm lấy để duy trì thần tượng, chưa từng ỷ vào mình là ảnh hậu hoặc là danh môn thiên kim đưa ra yêu cầu gì, chỉ là cùng nhóm fan Phi chơi với nhau, một lần cũng chưa từng quấy rầy Nhiếp Gia.

Tinh thần Nhiếp Gia vẫn chưa khôi phục, sau quyết chiến liền làm ổ ở nhà, trời mưa thì ăn vạ trên giường không đứng dậy, trời nắng thì ra ban công phơi nắng, nhàn nhã như con mèo lười biếng mà Sư Tư dưỡng ở nhà.

Cậu chia sẻ bài tuyên truyền buổi biểu diễn xong, lướt Weibo một tí lại chạy tới ban công phơi nắng. Sư Tư làm một ly sữa chua cho cậu, đi tới ngồi xuống bên người cậu, ôm Nhiếp Gia vào trong ngực vò loạn lông cún của cậu, thấp giọng nói: "Cách buổi biểu diễn còn một tháng, trận chung kết cũng đánh xong rồi, muốn ra ngoài dạo chơi một vòng không? Đi Thụy Sĩ trượt tuyết thế nào?"

Nhiếp Gia trước lấy dâu tây từ trong ly đút cho hắn, sau đó mới chậm rì rì tự mình ăn, " Anh có tin tôi chân trước mới ra khỏi biên giới, sau lưng trong nước đã lan tràn toàn tin tức tiêu cực của tôi không?"

"Tôi vẫn luôn không biết em muốn làm gì." Sư Tư lẳng lặng kề đầu chạm đầu cậu, thời điểm nhẹ giọng nói chuyện nhịn không được ôn nhu vuốt ve đầu ngón tay của cậu, cuối cùng không nhịn được bắt lấy đầu ngón tay Nhiếp Gia hôn hôn, "Em không muốn tôi nhúng tay vào mâu thuẫn của em và CBC, cũng không cho tôi quản giáo Sư Duyên, tôi rất lo lắng cho em, Sư Duyên sẽ làm ra một ít chuyện mà hắn cũng không thể khống chế nỗi."

Nhiếp Gia trầm mặc một hồi, ngửa đầu nhìn hắn nhẹ nhàng câu môi nói: " Anh thực hiểu biết em trai của anh, một người tự ti đích xác sẽ làm một vài chuyện điên rồ. Nhưng anh không cần lo lắng, tôi biết tôi đang làm gì, sự tình rất nhanh sẽ kết thúc thôi."

Sư Tư thuận thế cúi đầu hôn trên môi cậu một chút, cười nói: "Đương nhiên, chỉ cần em có thể vui vẻ."

Hắn không hỏi thêm nữa, Sư Tư chỉ có một tâm nguyện, từ sau khi quyết đấu, tinh thần Nhiếp Gia vẫn luôn uể oải, cho dù là lúc pử bên nhau cũng thường xuyên phát ngốc thất thần. Cậu có một thế giới của chính mình, thế giới kia lại không có ánh sáng, trừ bỏ bồi bên cậu Sư Tư cũng không biết đến tột cùng như thế nào mới có thể túm người yêu từ trong thế giới âm u hoang vu ra.

"Vô luận phát sinh chuyện gì, em vĩnh viễn cũng không thể rời khỏi tôi." Sư Tư thấp giọng nói.

Nhiếp Gia ngẩn người, cậu buông đồ ngọt trong tay duỗi tay ôm eo Sư Tư, tựa lên trên vai hắn lẩm bẩm nói: " Tôi yêu anh mà, rời anh một giây cũng không được."

Nghe thanh âm không hề có tinh thần của cậu, Sư Tư bất đắc dĩ đem người ôm chặt hơn nữa.

Hai người dựa sát vào nhau thấp giọng nói chuyện, đột nhiên di động của Nhiếp Gia vang lên, là Sư Duyên điện.

"Chuyện gì?" Nhiếp Gia không vui nhăn lại mi.

"Cậu hiện tại ở đâu? Có rảnh thì về công ty một chuyến đi, có một số việc muốn cùng cậu thương lượng một chút." Sư Duyên do dự mở miệng hỏi.

"Không rảnh." Khẩu khí của Nhiếp Gia bất thiện trả lời.

Sư Duyên kiềm nén lửa giận, một hồi lâu mới hít sâu một hơi vào nói: "Nghê Phi, microphone của cậu là tôi làm, không liên quan Tiểu Hàng. Hiện tại bên ngoài ra sao cũng biết, Tiểu Hàng hoàn toàn vô tội, cậu có thể ra mặt thay Tiểu Hàng giải thích một chút không? Chỉ cần cậu có thể nói một câu giùm cậu ấy, tôi có thể làm chủ để cậu giải ước với CBC. Lấy nhân khí và địa vị hiện tại của cậu, rời CBC cậu có thể phát triển tốt hơn."

Đây quả thật là một điều kiện mê người, nhưng Nhiếp Gia không hiếm lạ, cậu lạnh lùng nói: "Nói cái gì? Trước kia tôi bị only fan anti không thấy cậu ta đứng ra thay tôi nói một câu."

Sư Duyên nhẫn nại tính tình nói: " Cậu nhất định phải huỷ hoại cậu ấy phải không? Cậu biết rõ Tiểu Hàng từ đầu tới đuôi đều không làm gì với cậu! Cậu vì cái gì một hai phải nhằm vào cậu ấy?!"

" Cậu ta đích xác không làm gì tôi." Nhiếp Gia nhàn tản, dựa vào trong lòng Sư Tư chậm rì rì nói: " Cũng như thế, tôi không làm gì cậu ta cả. Tôi thắng vòng bán kết, lại thắng trận chung kết, tôi chả làm gì Tạ Nhất Hàng, cậu ta có hôm nay đều là hậu quả không hề làm gì ngày thường của cậu ta, vậy thì liên quan gì tôi? Cái tôi của cậu lớn như vậy, đến chuyện này cũng không phân rõ, có rảnh gây hấn với tôi không bằng đi gặp bác sĩ khoa não đi."

Nói xong Nhiếp Gia dập điện thoại ném qua một bên, bộp một tiếng tắt màn hình.

Lông mày Sư Duyên như kéo dựng lên, cứng đờ tắt điện thoại, nghiến răng nghiến lợi, âm thanh trúc trắc nói: "Nghê Phi, mày đừng hối hận!

Tạ Nhất Hàng ở bên cạnh hốc mắt hồng hồng nói: "Nghê Phi đáp ứng rồi sao?"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio