Sau khi Ngôn Bộ Huyền mang đám người đi vào, Tần Khai Dịch liền lén lút theo sau. Hắn rất tin tưởng bí pháp Viêm Cốt đưa, nhưng cũng không dám làm quá. Vạn nhất bị phát hiện, hắn không dám tin tưởng Ngôn Bộ Huyền sẽ hòa nhã với hắn. Huống hồ hiện tại lại mạc danh kỳ diệu nhảy ra một xuyên qua giả. Âm thầm quan sát, hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Hưu môn đã mở, chùm sáng đâm thẳng lên bầu trời cũng biến mất. Tần Khai Dịch vô thanh vô tức lẻn vào vẫn duy trì khoảng cách an toàn với đội ngũ Ngôn Bộ Huyền. Hắn lặng lẽ quan sát Ngôn Bộ Huyền cùng Đường Sa Uẩn, nhưng không có phát hiện sơ hở của Đường Sa Uẩn. Tuy Tần Khai Dịch cảm giác người có khả năng là xuyên qua giả nhất là Đường Sa Uẩn, nhưng không có chứng cớ xác thực hắn vẫn không dám xác định. Huống hồ hệ thống giao nhiệm vụ là ngăn cản xuyên qua giả thay đổi nội dung vở kịch … Tần Khai Dịch xoa xoa cằm. Nếu có thể thay đổi tình tiết trọng yếu nhất, một là Thẩm Phi Tiếu lấy Vũ Lâm Linh, hai chính là quan hệ giữa Thẩm Phi Tiếu cùng Đường Sa Uẩn.
Nhưng hệ thống còn bắt mình phải trợ giúp Thẩm Phi Tiếu lấy được Vũ Lâm Linh. Như vậy chuyện xấu duy nhất chính là chuyện Ngôn Bộ Huyền ở cùng Đường Sa Uẩn.
“Trời ạ … Còn muốn ta làm bà mai hay sao?” Mở miệng than nhỏ một tiếng. Tuy lòng còn bất mãn nhưng Tần Khai Dịch cũng không biểu hiện ra ngoài. Hắn móc mấy lá bùa đã chuẩn bị trước ra, quyết định vẫn nên đi tìm Thẩm Phi Tiếu trước rồi mới tính tiếp.
“Dừng lại.” Đang đi bỗng nhiên Đường Sa Uẩn nhẹ giọng quát. Chỉ thấy nàng híp mắt, nói: “Ngôn công tử, phía trước có cơ quan, không biết công tử nên làm thế nào mới tốt?”
“Cơ quan?” Ngôn Bộ Huyền ẩn đi tia kinh ngạc nhưng không hỏi làm sao Đường Sa Uẩn biết được, mà chỉ trầm ngâm một lát mới nói: “Không biết Đường cô nương có biện pháp gì?”
“Biện pháp?” Đường Sa Uẩn hơi hé miệng mỉm cười: “Ta chỉ là một thiếu nữ yếu đuối làm sao có thể có biện pháp gì. Ngược lại Ngôn công tử, công tử thân là trưởng lão Băng Hỏa Tông chẳng lẽ không có cách nào đối phó với chút cơ quan nho nhỏ này sao?”
Nói đến nước này, Ngôn Bộ Huyền nếu lại từ chối cũng có vẻ quá mức keo kiệt. Hắn mỉm cười nói với Đường Sa Uẩn: “Nếu Đường cô nương đã nói vậy, vậy ta đi trước.”
Nói xong, Ngôn Bộ Huyền lấy trường kiếm mình ra, không không chút do dự bước chân vào trong cơ quan.
Tần Khai Dịch ở phía sau lặng lẽ nhìn, nhưng trong lòng âm thầm tính toán. Nói không chừng Ngôn Bộ Huyền sẽ không mất nhiều thời gian ở đây. Hắn nhớ cơ quan thứ nhất trong Hưu môn chính là ảo trận, uy lực tầm tầm. So với thực lực Ngôn Bộ Huyền hẳn không có vấn đề gì.
Đường Sa Uẩn thấy Ngôn Bộ Huyền bước vào trong cơ quan, ánh mắt chuyển chuyển. Nàng xoay người hỏi một đệ tử Linh Sơn phái: “Tiểu sư phụ, không biết trong các ngươi có ai tên Thẩm Phi Tiếu không?”
Người Đường Sa Uẩn hỏi là một nam tử tầm tuổi, bị mê hoặc bởi đôi mắt nàng, đỏ mặt lắp bắp: “Đường … Đường cô nương … ta … ta chưa từng nghe qua tên này.”
“A, thật không.” Không biết nghĩ tới điều gì, ánh mắt Đường Sa Uẩn u ám lại, nhưng lập tức lại nở nụ cười: “Ta nghe nói công tử nói, khi các ngươi vừa mới vào bí cảnh bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà thất lạc, quả thật rất nguy hiểm a.”
“Không có gì.” Nam tử hiển nhiên không biết Đường Sa Uẩn đang moi móc thông tin, cười ngây ngô sờ sờ đầu mình: “Ngôn huynh rất lợi hại. Nếu không có hắn, chúng ta đã sớm tổn thất thảm trọng.”
“Ngươi thật sự rất khiêm tốn.” Đường Sa Uẩn tuy cười, nhưng ý cười lại không tới đáy mắt. Nàng ngưng thần suy nghĩ nhìn Ngôn Bộ Huyền tiến vào cơ quan, không biết rốt cuộc là đang nghĩ cái gì.
Tránh ở đằng sau đội ngũ, Tần Khai Dịch nghe hết đoạn đối thoại vừa rồi. Lúc Đường Sa Uẩn nhắc tới tên Thẩm Phi Tiếu tim hắn thót một cái … Nếu như không có gì ngoài ý muốn, Đường Sa Uẩn hiển nhiên chính là ‘xuyên qua giả’ mà hệ thống nhắc tới. Vậy hiện tại nàng muốn làm gì?
Cũng không biết mình đã bại lộ chân tướng, Đường Sa Uẩn nhìn Ngôn Bộ Huyền tiến vào cơ quan ngẩn người.
Đúng vậy, nàng đúng thật là xuyên qua. Trong một lần ngoài ý muốn, bị bạn trai đẩy từ cầu thang xuống, nàng mạc danh kỳ diệu xuyên vào cuốn tiểu thuyết chủng mã đã từng xem qua.
Thật không dễ dàng a, làm một hủ nữ. Nói không chừng cả đời có mấy lần xem tiểu thuyết chủng mã chứ. Trong lúc nhàm chán đổi khẩu vị mà xem, không ngờ lại xuyên qua.
Đường Sa Uẩn không nhớ rõ lắm về nội dung, nhưng nàng rất có ấn tượng với nhân vật chính Thẩm Phi Tiếu cùng boss cuối Tần Thạch. Làm một hủ nữ, có thể nhìn thấy cơ tình giữa hai bên quả thật làm nàng rất kích động … Nhưng sau khi biết mình xuyên vào tiểu thuyết chủng mã, kích động trong nháy mắt biến thành xấu hổ cùng phẫn nộ.
Làm nữ nhân ở thế kỷ tôn trọng nữ quyền,lại là một hủ nữ. Đường Sa Uẩn vừa nghĩ tới mình cùng nhiều người khác tranh nhau một tên đàn ông, nàng vô cùng phẫn nộ. Khi đọc, nàng thấy Thẩm Phi Tiếu cũng không tệ lắm, nhưng nàng không tính sống cả đời với hắn. Ỷ vào mình biết trước nội dung vở kịch, Đường Sa Uẩn nhanh chóng cố gắng thay đổi vận mệnh mình.
Lúc đầu, nàng còn ngây thơ cho rằng thế giới này rất tốt đẹp nhưng sau khi nhìn thấy tận mắt cha mình dùng phương pháp tàn khốc nhất giết vài người tu chân. Đường Sa Uẩn rốt cục hiểu được tình cảnh hiện tại – không hề giống như lúc xem tiểu thuyết. Nếu chết, chính là thật sự biến mất.
Hiểu được điều này, Đường Sa Uẩn rốt cục thu hồi tâm tư, đem tất cả lực vào việc tu luyện. Gia tộc Đường Sa Uẩn vốn chính là thế gia tu ma nổi danh, nàng cũng không ngốc. Sau khi cố gắng tu luyện nhanh chóng liền đạt đến Tích Cốc kỳ. Vẫn cứ thế cho đến lúc cha nàng kêu nàng đi bí cảnh mới chính thức chấm dứt.
Lúc Đường Sa Uẩn được phụ thân che giấu tới bí cảnh mới hiểu, nội dung vở kịch đã bắt đầu. Tuy nàng không còn nhớ rõ nội dung cụ thể nhưng vẫn mơ hồ biết nàng sẽ gặp Thẩm Phi Tiếu trong bí cảnh. Còn trợ giúp Thẩm Phi Tiếu lấy được bảo vật trân quý nhất — Vũ Lâm Linh.
Đã có tính toán riêng làm sao Đường Sa Uẩn có thể cam tâm chắp tay đưa vật trân quý như vậy cho Thẩm Phi Tiếu. Nàng suy nghĩ rất nhiều lần mới quyết định – nàng phải có được Vũ Lâm Linh, mà không giống như trong nguyên tác trợ giúp Thẩm Phi Tiếu lấy được Vũ Lâm Linh! Từ khi suy nghĩ này xuất hiện, trong lòng Đường Sa Uẩn luôn ẩn ẩn bất an. Nàng biết quá trình Thẩm Phi Tiếu mạnh lên như thế nào. Mình làm như vậy rất có thể làm thay đổi nội dung vở kịch, thậm chí hại chết Thẩm Phi Tiếu.
Ôm nỗi bất an như thế cho đến khi Đường Sa Uẩn nhìn thấy Ngôn Bộ Huyền liền biến mất. Nàng nhìn bộ dáng tao nhã của Ngôn Bộ Huyền, không khống chế được hình dung bộ dạng Thẩm Phi Tiếu, nàng càng thêm xác định … Nàng không cần nam tử lạnh lùng như Thẩm Phi Tiếu mà là cần một trượng phu ôn nhu biết quan tâm chăm sóc nàng. Nàng muốn chính là cả đời một đôi uyên ương, chứ không phải là thành viên trong hậu cung Thẩm Phi Tiếu.
Hạ quyết tâm, Đường Sa Uẩn liền quyết định nhẫn tâm. Nàng biết Thẩm Phi Tiếu là nhân vật chính trong tiểu thuyết nhưng trong tiềm thức lại cho rằng nàng mới chính là nhân vật chính … Chẳng lẽ không phải sao? Trong tiểu thuyết xuyên không, tất cả những người xuyên qua đều như vậy. Lấy lý lẽ như vậy, nàng càng thêm tin tưởng, âm thầm nghiêm túc hồi ức nội dung vở kịch, cứ quyết định như vậy đi — nàng phải lấy được Vũ Lâm Linh.
Đi theo đội ngũ Ngôn Bộ Huyền đã sớm nằm trong kế hoạch của nàng. Mở Hưu môn tuy đơn giản nhưng sau khi đụng phải cơ quan. Một mình nàng khó có thể ứng phó nổi. Một khi đã vậy chi bằng liên minh với những người khác, giảm bớt áp lực cho bản thân.
Vì thế Đường Sa Uẩn không chút do dự lựa chọn giao dịch với Ngôn Bộ Huyền. Nàng nói cấu tạo cơ quan chính là cái giá, đổi lấy Ngôn Bộ Huyền che chở. Đây là bước đầu của kế hoạch, ý tưởng của Đường Sa Uẩn là … Sau khi đội ngũ Ngôn Bộ Huyền tách ra, nàng tìm đến Thẩm Phi Tiếu sau đó lợi dụng vận khí của hắn tiến vào trung tâm Tàng Bảo Các. Cuối cùng nhân cơ hội cướp lấy Vũ Lâm Linh.
Nhưng sau khi biết Thẩm Phi Tiếu căn bản không ở trong đội ngũ Ngôn Bộ Huyền. Đường Sa Uẩn biết mình tính sai rồi. Hiện tại nàng phi thường nghi hoặc rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà Thẩm Phi Tiếu lại không giống như trong tiểu thuyết đi trên con đường này. Đường Sa Uẩn đoán đến một nguyên nhân mà nàng không muốn nghĩ tới nhất … Thế giới này, không chỉ có một mình nàng là xuyên qua giả.
May là Ngôn Bộ Huyền đã đi vào trong cơ quan không phát hiện ra mình dị thường. Đường Sa Uẩn thở dài, quyết định đi một bước tính một bước. Nếu trên thế giới này thật sự còn có xuyên qua giả khác, nàng chỉ có thể cầu nguyện – xuyên qua giả kia tốt nhất là nam. Nếu là nữ lại thích Thẩm Phi Tiếu, khẳng định nội dung vở kịch chắc chắn sẽ thay đổi, Đường Sa Uẩn cũng không biết phải làm như thế nào.
Trong lúc Đường Sa Uẩn tự hỏi, trong cơ quan truyền ra mấy tiếng vang thật lớn, ‘đùng’ một cái tro bụi bay đầy đất.
“Ngôn công tử.” Không ngờ tốc độ Ngôn Bộ Huyền lại nhanh như vậy. Theo thói quen Đường Sa Uẩn cười ôn nhu tiến lên tiếp đón: “Nhanh như vậy liền đi ra, quả thật không hổ là trưởng lão Băng Hỏa Tông a.”
“Khách khí.” Không biết thế nào, Ngôn Bộ Huyền cũng không có vì thoải mái phá trận mà thả lỏng, hắn ngưng trọng nói: “Đường cô nương, chúng ta tiếp tục đi thôi.”
“Được a.” Đường Sa Uẩn hơi gật đầu, lập tức nhẹ giọng nói: “Chúng ta tiếp tục đi.”
|Tà Mị| Chương