Nhân Vật Phản Diện Tổng Đang Hoài Nghi Nhân Sinh

chương 44: hầu kết anh lăn lăn, mặt cũng không đen, nụ cười tú mỹ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mộ Cảnh Hành đem nhiệm vụ từng cái từng cái an bài xong xuôi, ngón tay gõ gõ trên bàn, nhìn hết thảy mọi chuyện tiến hành ngay ngắn trật tự như trong tưởng tượng, khẽ cười cười.

Kế tiếp, chỉ cần nhìn chằm chằm đến cùng là được rồi.

Ngay từ đầu anh gửi lên trên mạng cũng không phải là cái video này, mà là một chút tư liệu giả nhưng nhìn giống như thật, là chứng cứ anh điều tra ra.

Nhưng những chứng cứ kia hoàn toàn không có dùng tốt bằng cái này.

- - loại tin tức nhân viên chính phủ phạm tội tham ô công khoản này, không giống loại tin tức chỉ kích thích tính hiếu kỳ của người xem, Hạ Nặc còn là minh tinh, tin tức màu hồng phấn đối với dân chúng nói tới càng có lực hấp dẫn, hơn nữa, hành vi lấy quyền mưu tư áp bách dân chúng bao che tội ác, điều này có thể để cho dân chúng đồng cảm như thể bản thân mình cũng bị như vậy, đây là một điểm kích thích bọn họ nhất.

Bởi vậy mới có thể để sự tình chỉ ngắn ngủi trong vòng mấy tiếng liền bùng nổ thành cái dạng này.

Thời điểm hai ngày trước anh để cho người ta đi điều tra Hạ Nặc cùng Quý lão gia tử, còn không nghĩ tới Hạ Nặc cho anh kinh hỉ lớn như vậy.

Nói như thế nào đây, sự tình tự nhiên đụng đến Hạ Nặc, có chút ngoài dự kiến.

Triệu Thanh Vân là ai? Loại người như bọn chúng trên người không thể có vết nhơ, bình thường đều sẽ không lựa chọn dính lấy nữ minh tinh, huống chi Triệu Thanh Vân có thể đi đến vị trí này, gặp qua nhiều người, vẫn cứ cố tình ra tay với Hạ Nặc, vẫn là vừa đe dọa vừa dụ dỗ..

Mộ Cảnh Hành nhíu mày.

Thời điểm nói đến hai người bọn chúng làm loại sự tình này, khẳng định là chọn lựa địa phương an toàn, không có khả năng sẽ có camera.

Nhưng hết lần này tới lần khác cũng khéo, lúc trước trong góc kia có người tâm huyết dâng trào nghĩ kiểm tra một chút hiệu quả của camera kiểu mới, vì không muốn quay cái gì không nên quay, nên sau khi tiếp thu kiến thức qua đào tạo mới tìm góc vắng vẻ kia.. Trời xui đất khiến, thế nhưng thật sự quay được.

Anh đem sự tình toàn bộ suy tư một lần, bảo đảm không có bỏ sót điều gì, chỉ cần chờ đợi kết quả phòng ngừa phản công là được, đứng dậy đi ra thư phòng.

Ngày đó mặc dù anh vào phòng thành công, nhưng ngủ không thành công, thiếu chút nữa bị cô vợ trẻ giết chết bằng một cái ném qua vai-- đều đã quên giá trị vũ lực của Nguyên Nguyên.

Nhớ tới thật buồn cười, Mộ Cảnh Hành gõ gõ cửa phòng, "Nguyên Nguyên?"

"Còn ở đó không?"

Hạ Nguyên vèo một tiếng kéo ra ngăn tủ, đem đồ vật trong tay mình ném vào bên trong, lại phủi phủi đồ vật dính trên người, mới đi mở cửa.

"Bảo bối về rồi?"

Cô cười đến có chút chột dạ, "Công việc làm xong chưa?"

Mộ Cảnh Hành cũng không có giấu diếm Nguyên Nguyên những chuyện anh đang làm, cho nên cô cũng biết mấy ngày nay anh đều rất bận.

Hạ Nguyên không có tâm lý rối rắm, tự giác biết không có gì có thể giúp một tay, cũng chỉ hạ quyết tâm ngây ngốc ở lại nhà cũ, không để anh phân tâm, không làm gì cản trở anh là được rồi, căn bản là không có đem việc này để ở trong lòng, -- chuyện này tuyệt đối sẽ được Mộ Cảnh Hành giải quyết.

Cho nên sau đó liền suy nghĩ, sau khi chuyện này trôi qua, cô.. Đúng rồi, nên cầu hôn chứ nhỉ?

Mộ Cảnh Hành biết hai ngày nay cô đều ở trong phòng không biết mân mê cái gì -- cô thực sự không phải là một người nói dối, cũng hoàn toàn không thèm để ý, "Cơ bản đã giải quyết."

Anh hướng cô cười, "Ở một mình không nhàm chán chứ, muốn đi ra ngoài một chút hay không?"

Đợi ở nhà cũ là sợ người Triệu gia chó cùng rứt giậu, mặc dù khả năng rất nhỏ. Đi dạo xung quanh nhà cũ một chút cũng sẽ không có vấn đề gì.

Hạ Nguyên Nguyên đẩy đẩy anh, đẩy anh đi ra ngoài, "Đi đi đi."

Để anh ở trong phòng nhiều thêm chút nữa, khả năng bị phát hiện sẽ tăng thêm một phần, vậy thời điểm cầu hôn còn có cái gì kinh hỉ chứ?

Lúc đi xuống dưới liền thấy lão gia tử ngồi ở trên ghế sô pha, gặp hai người bọn họ tay trong tay ra, cũng không có tỏ vẻ gì. -- đừng nói bọn họ nắm tay, liền tính bọn họ miệng đối miệng cũng thế. Ngày hôm đó tận mắt nhìn thấy cháu trai của ông không cần mặt mũi như vậy, sau đó còn trực tiếp đi vào phòng người khác, Lão gia tử đều cảm thấy không còn kinh ngạc lần nào nữa.

Hai người bọn họ nói một tiếng cùng lão nhân, liền nắm tay đi ra ngoài.

Hoàn cảnh bên này rất tốt, phiến đá xanh, vách sâu, chỉ có tiếng bước chân của hai người, sâu thẩm mà yên tĩnh, rất có cảnh đẹp ý vui, hai ngày này thần kinh vẫn luôn kéo căng quá chặt chẽ cũng nên buông lỏng xuống.

Đương nhiên, Hạ Nguyên không có ý nghĩ trải nghiệm đến cảnh ý vui gì. Cô vừa đi vừa hỏi, chuyện của anh giải quyết thế nào.

Mộ Cảnh Hành đem ánh mắt trên người cô thu về, đem quá trình sự tình đều nói một lần với cô, sau đó nghĩ nghĩ, híp híp mắt, "Sự tình của Hạ Nặc em có muốn nghe không?"

Cùng với Hạ gia của cô ấy còn có chút quan hệ.

"Muốn chứ muốn chứ." Hạ Nguyên Nguyên nói thầm, kỳ thật cô cũng rất tò mò, vì cái gì mà Hạ Nặc cùng Quý lão gia tử còn nhấc lên quan hệ.

Mộ Cảnh Hành sờ sờ lên đầu của cô, "Quý lão gia tử vẫn luôn mơ ước Hạ gia, chuyện này em có biết không?"

"Biết." Hạ Nguyên Nguyên gật đầu, điều ấy giống với việc được đề cập qua trong sách, cô có chút ấn tượng.

Mộ Cảnh Hành nắm tay cô từ từ đi, thanh âm chậm rãi, "Lúc trước sau khi hôn ước Quý Minh Nghiễn cùng Hạ Nguyên xảy ra sự cố, Quý lão gia tử ban đầu có ý là muốn cho Quý Minh Nghiễn tiếp tục ôm lấy Hạ Nguyên.. Tình cảm có đôi khi là một loại vũ khí sắc bén."

Cha Hạ mẹ Hạ rất coi trọng Hạ Nguyên, chỉ cần Hạ Nguyên còn thích Quý Minh Nghiễn, như vậy cô chính là một lá bài trong tay ông ta, thông qua cô có thể làm rất nhiều chuyện, thậm chí nếu như Quý Minh Nghiễn như gần như xa một chút, để Hạ Nguyên trực tiếp hãm sâu.. Thông qua một số việc đạt được Hạ gia cũng không phải là không có khả năng.

(Yue: Tựa như câu "Lạc mềm buộc chặt": Muốn bắt ai đó thì vờ thả, để người ta lơi là phòng bị)

"Thế nhưng mà lúc ấy em vẫn ở đó không phải sao?" Anh cười, "Quý lão gia tử ở lúc đó đang trong tình thế cấp bách, bất đắc dĩ từ bỏ đường dây Hạ Nguyên này."

"Đường dây Hạ Nguyên này.." Hạ Nguyên Nguyên cũng không có chú ý tới trong lời nói của anh vẫn luôn dùng chính là "Hạ Nguyên" mà không phải "em", khá tò mò những cái cong cong quấn quấn này, liền hào hứng hỏi, "Ngoại trừ đường dây Hạ Nguyên này, còn có những đường dây khác sao?"

Mộ Cảnh Hành nhéo cái mũi của cô, "Có chứ."

Anh cũng không có đem quá nhiều chuyện tối tăm giải thích ra, chỉ là đơn giản nói, "Cái đầu dây thứ hai này, chính là Nhị thúc của em."

"Hạ lão gia tử thiên vị nhị phòng, hai phe đều có quan hệ không tốt cùng đại phòng, hết lần này tới lần khác khả năngphát triển trong tương lai của Hạ thị, đều muốn dựa vào một người là cha của Hạ Nguyên.. Lòng người khó dò, nếu như bọn hắn có cơ hội, tuyệt đối sẽ động tay động chân."

"Cho Hạ Nặc trở về chính là căn cứ vào điểm này."

Anh chậm rãi mà nói, "Quý gia có thể giúp Hạ Nhị thúc,"

Về phần giúp thế nào anh không nói, "Bên này giảm bên kia tăng, qua thời gian dài, Quý gia cũng sẽ có thể vượt xa khỏi Hạ gia."

Mà loại phương pháp này có mối nguy hại, cho nên cần Hạ Nặc xuất hiện, Hạ Nặc là con gái duy nhất của nhị phòng Hạ gia, khi còn bé còn từng làm thất lạc, mặc kệ xuất phát từ tình yêu đối với đứa con này hay là xuất phát từ áy náy, về sau Hạ Nhị thúc khẳng định đối tốt với Hạ Nặc. Điều hắn(Hạ nhị thúc) đạt được ít nhiều về sau khẳng định cũng muốn để lại cho Hạ Nặc.

Cho nên sẽ không bài xích đối với hợp tác với Quý Minh Nghiễn.

Quẹo qua khúc cua, một con mèo già ngồi xổm ở phía trên đầu tường, hướng bên này kêu meo meo một tiếng, thoạt nhìn rất dữ tợn

Hạ Nguyên Nguyên hướng bên kia nhìn thoáng qua, đôi mắt sáng long lanh nhìn Mộ Cảnh Hành, anh biết đến quá rõ ràng đi.. "Vậy tại sao Hạ Nặc còn phản bội Quý lão gia tử?"

Mộ Cảnh Hành cũng không quan tâm con mèo kia, bị ánh mắt của cô nhìn đến cơ bắp có chút gấp, không tự chủ cười, dời ánh mắt, "Vấn đề duy nhất xảy ra, chính là thân phận của Hạ Nặc."

"Quý lão gia tử quyết định chọn là Hạ Nặc vì thân phận Hạ nhị tiểu thư này, cũng bởi vì Quý Minh Nghiễn rất cố chấp, cậu ta thật không tính là người đặc biệt xấu xa gì, cho nên chỉ có thể hoàn toàn bất đắc dĩ, đem người được chọn quyết định là Hạ Nặc."

"Không nghĩ tới là niềm vui ngoài ý muốn, Hạ Nặc thật là Hạ nhị tiểu thư." Mộ Cảnh Hành nhẹ giọng giải thích rõ, "Nhưng đây đối với Quý lão gia tử tới nói cũng không tính là chuyện tốt gì, điều này có ý nghĩa rằng ông ta không thể bắt chẹt được Hạ Nặc."

Hạ Nguyên tiếp câu, ".. Cho nên bà ta không có nói cho Hạ Nặc biết?"

".. Thông minh!" Mộ Cảnh Hành một chút cũng không mất tự nhiên khen cô, thấy cô sau khi được khen mặt mũi đầy hưng phấn, trong mắt ý cười càng phát ra nồng đậm tràn đầy, Tin tức của hai người cũng không ngang nhau. Hạ Nặc vẫn cho là ả thật sự không phải là đứa con của Hạ gia, cũng bởi vì điều này, không thể không chịu đựng sự quản thúc của Quý lão gia tử.

"Mà lúc sau, Quý gia ngoài ý muốn phá sản, Quý Minh Nghiễn mang theo Quý lão gia tử chuẩn bị rời đi" Đông Sơn tái khởi ", nhưng Quý lão gia tử cũng không thể tiếp nhận hiện thực, nhớ tới kế hoạch của chính mình.." Liền đi tìm Hạ Nặc, một lần lại một lần đạt được chỗ tốt từ Hạ Nặc.

Sau đó Hạ Nặc liên tiếp xảy ra chuyện, giữa mối quan hệ cùng Quý Minh Nghiễn đã có chút vết rách, không thể lại để mất đi địa vị tiểu thư Hạ gia. Lại luôn luôn bị người uy hiếp, hai người lần trước liền xảy ra tranh chấp, nhất thời thất thủ, Quý lão gia tử liền..

Quý lão gia tử vẫn luôn che giấu mỗi khi tới gặp ả, cho nên cũng không có người nào biết, Hạ Nặc cũng là người có năng lực, không biết lấy dũng khí từ nơi nào, thế nhưng lại bình tĩnh, mua mấy tên sát thủ, cứ như vậy đem người xử lý.

Thật đúng là không có một người phát hiện..

Nếu như Mộ Cảnh Hành có xem qua tiểu thuyết sẽ đại khái rõ ràng, cái này kêu là hào quang nữ chính.

Hạ Nguyên nghe một bản thỏa mãn, đối với loại sự tình tử vong này, cô hoàn toàn nhìn nhiều thành quen không cảm thấy có cái gì lạ, chỉ cảm thấy cái chuyện xưa này lên xuống phập phồng, cô thích..

Hai người tản bộ tản hơn nửa giờ, mới chuẩn bị trở về.

"Chúng ta chạy trở về đi?" Hạ Nguyên hỏi. Mấy ngày nay đều không có chạy bộ, thân thể đều có chút mềm nhũn rồi, "So một lần nhé!"

"Có thể." Mộ Cảnh Hành xắn xắn tay áo, nhớ tới cái gì, nhìn về phía cô, ngữ khí phảng phất từ dưới lưỡi cọ xát ra, nhẹ nhàng chậm chạp dinh dính, ".. Có tặng thưởng gì không?"

Hạ Nguyên nghĩ nghĩ.

Ánh mắt sáng lên, vỗ vỗ bộ ngực, "Người thua kêu ba ba thế nào?"

Có sợ hay không!

Mộ Cảnh Hành: "..."

Hạ Nguyên Nguyên sau khi nói xong, vừa kích động vừa nói thầm, "Chẳng qua em gọi anh là ba ba có phải là rất khó chịu hay không?"

"..."

Mộ Cảnh Hành trong đầu đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác hình tượng nào đó.

(Yue: Nghi ngờ anh Mộ muốn cosplay tình thú với chế Nguyên. Khữa khữa)

Hầu kết anh lăn lăn, mặt cũng không đen, nụ cười tú mỹ, ".. Không có."

Đến đây!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio