Chuyện phá án.
Năm thứ hai sau khi tham gia công việc, Tiếu Hi Hi trở thành một đóa Bá Vương Hoa của tổ trọng án thành phố O. Theo như lời đồn trong cục cảnh sát, không có án nào là cô không phá được.
Vì vậy mà giành được không ít vinh dự to nhỏ, với lý lịch của người mới, có thể thăng chức nhanh như cô thật đúng là chưa từng thấy trong lịch sử.
Tỉ suất phá án của thành phố O cũng đã nhanh chóng thăng lên, Tiếu Hi Hi còn thường xuyên bị các cục khác mượn đi phá những vụ án quan trọng.
Có rất nhiều người cổ hủ thấy Tiếu Hi Hi còn trẻ, lại còn là một cô gái xinh đẹp nên mới đầu đều không xem trọng cô, có người thậm chí còn muốn xem trò cười của cô, mài mòn bớt nhuệ khí của cô.
Nhưng trên thực tế, trò cười thì không thấy, chỉ thấy bọn họ bị ‘bốp bốp’ vả mặt không ngừng.
Cho dù là năng lực chuyên môn hay tỉ suất phá án, Tiểu Hi Hi đều hơn xa họ cả tám con phố, khiến người ta không thể không bội phục.
Tiếu Hi Hi không cảm thấy mình làm được rất nhiều chuyện đáng kinh ngạc, chỉ cần có người từng đến hiện trường phạm tội thì chắc chắn sẽ để lại dấu vết và mùi vị, những chi tiết mà người bình thường không phát hiện được, đối với cô mà nói lại rất dễ dàng, giống như người chơi cấp thấp đến kiếm chuyện vậy.
Thuận theo những manh mối này để tìm người lại càng dễ hơn nữa, giống như con chó đánh đổ bình tương đậu nành vàng, chột dạ chạy trốn khỏi phòng bếp, cho rằng không ai biết được, nhưng thật ra lại để lại một hàng dấu chân, Tiếu Hi Hi dựa vào dấu chân liền có thể tóm được người ra.
Nếu không phải vì không muốn đả kích lòng tự tin của những người khác, thì một mình cô một ngày có thể phá được mấy vụ án.
Vì tỉ lệ phạm tội ở thành phố O hạ thấp, tỉ suất phá án tăng cao, nên công việc của Tiếu Hi Hi liền xuất hiện ‘thời kỳ rảnh rỗi’.
Vì vậy cô bắt đầu bắt tay vào điều tra những vụ án năm xưa, hiện trường phạm tội căn bản đã bị phá hoại, có chỗ thậm chí còn bị xây dựng lại, thế này thì sẽ có độ khó nhất định, nhưng đối với Tiếu Hi Hi mà nói, điều này rất giống chơi Sudoku.
Từng chút từng chút nối lại với nhau, cả quá trình đều là đang tìm manh mối đã mất tích.
Vì vậy, tốc độ phá án của cô vẫn rất nhanh, lãnh đạo trong cục mở cuộc họp buổi trưa: “Chúng ta phải điều tra lại vụ án phạm tội mang tính chất ác liệt, cố gắng đạt tới…” Bla bla nói một đống lời cổ vũ, vẽ ra tương lai tươi sáng cho mọi người.
Sau khi tan họp, lãnh đạo cục đã mệt đứt hơi, miệng đắng lưỡi khô mà về phòng làm việc uống nước.
‘Cốc cốc’, tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.”
Tiếu Hi Hi tràn đầy khí thế hiên ngang bước vào, thân trên mặc một chiếc áo thun màu đen bó sát cổ chữ V, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác rộng rãi, quần leo núi màu đen phối với bốt, nhanh nhẹn ngầu lòi.
Vừa thấy là tinh anh trong cục, lãnh đạo tươi cười hiền hòa nói: “Đồng chí Tiếu Hi Hi, có gì cần báo cáo sao?”
Tiếu Hi Hi: “Báo cáo, đã phá xong vụ án, bản báo cáo sẽ lập tức đưa cho ngài.”
Lãnh đạo: “...”
Ông ta vừa mới tuyên bố bắt đầu điều tra, nói nhiều lời như vậy, vậy mà đã kết án rồi?
Vậy ông ta đâu cần phải viết một phần văn bản chuẩn bị cho buổi phỏng vấn nữa?
Sau mấy lần hành động như vậy của Tiếu Hi Hi, lãnh đạo cục cũng không viết văn bản cổ động nữa, mà trực tiếp gọi điện thoại cho tổ trưởng tổ trọng án: “Nói với Tiếu Hi Hi của tổ các cậu, buổi chiều tôi sẽ lên tỉnh họp, có kết án thì cũng không cần tới phòng làm việc của tôi báo cáo.”
Cũng có nhóm tội phạm muốn báo thù Tiếu Hi Hi, vì vậy Tiếu Hi Hi liền giống như bắt chuột cống mà túm hết cả một ổ ra, trực tiếp phá luôn hang ổ bọn chúng.
Đầu đề tin tức hôm sau ‘Cục công an thành phố O bắt gọn tổ chức xã hội đen nào đó!’
Không những nhận được sự quan tâm cao độ từ phía người dân, mà còn nhận được sự biểu dương của cấp trên, nhất thời các lãnh đạo cục của thành phố O liền cảm thấy vô cùng vinh quang, đi đâu họp cũng đều thoải mái nhẹ nhàng.
Cục trưởng cục công an thành phố kế bên cảm thấy áp lực trước nay chưa từng có, vì vậy liền gọi một cuộc điện thoại cho lãnh đạo thành phố O, có hơi ghen tị nói: “Gần đây gây tiếng động lớn quá nhỉ?”
Cục trưởng thành phố O vừa khiêm tốn vừa khoe khoang mà ‘he he he’ nói: “Đâu có đâu có, vừa lúc nắm giữ được một manh mối quan trọng, đều nhờ người dân báo cáo cả! Lực lượng quần chúng thật sự rất mạnh!”
Bất kể người khác tán dương thế nào, cục trưởng thành phố O đều đẩy hết cho quần chúng nhân dân.
Sau đó lại âm thầm chuyển lời với Tiếu Hi Hi: “Tiếp tục! Đừng dừng!”
Tiếu Hi Hi cũng vì vậy mà được bầu cho rất nhiều danh hiệu vinh dự như cảnh sát hình sự ưu tú nhất năm.
Chuyện mang thai.
Tiếu Hi Hi hùng hổ khí phách phát triển công việc, nhưng cuộc sống riêng tư cũng không nhàn rỗi.
Bởi vì tốc độ phá án của cô rất nhanh, nên cơ bản cũng chẳng tăng ca gì, vừa tan làm liền chạy đến công ty Sở Hoài Nam, giúp bọn họ lo phần kỹ thuật, sau đó hai người mới về nhà.
Ăn cơm xong, tiêu thực xong, Sở Hoài Nam liền bị đẩy vào bồn tắm tắm rửa sạch sẽ.
Tắm rửa cho sạch bóng trơn tru, trắng nõn hồng hào, cảm thấy đã đủ rồi thì liền tự động tự giác đi lên giường của Tiếu Hi Hi.
Hai năm gần đây cho dù Sở Hoài Nam có bận đến mức nào thì cũng sẽ dành thời gian rèn luyện cơ thể, thân thể cũng vì vậy mà rắn chắc hơn trước rất nhiều, cơ bụng săn chắc, thân hình cao lớn.
Tiếu Hi Hi khoanh chân ngồi trên giường, đôi mắt tỏa sáng, hai tay vỗ lên lớp ga giường, trên mặt viết đầy mấy chữ: “Tới đây tới đây tới đây.”
Mỗi lần Sở Hoài Nam nhìn thấy dáng vẻ này của cô đều cười ra tiếng, cậu ôm cô lên, hôn nhẹ lên mắt cô để biểu đạt sự yêu thích từ sâu trong lòng mình.
Cậu sẽ tỉ mỉ hôn lên khắp nơi trên thân thể cô, mang theo tình cảm chân thành và quý trọng, hôn dần dần từ đầu ngón chân hôn lên.
Lúc này Tiếu Hi Hi sẽ túm cậu dậy: “Không cần hôn, trực tiếp làm thôi!”
Sở Hoài Nam: “…” Cô đã bắt đầu chán ngán bước dạo đầu của cậu rồi à?
Chuyện này còn khiến Sở Hoài Nam buồn bực một đoạn thời gian dài, vì muốn cho Tiếu Hi Hi một lần nữa nhiệt tình với bước dạo đầu, đường đường là ông chủ Sở lại trốn trong nhà vệ sinh xem “phim hành động”, điện thoại cũng suýt nữa bị xem cho lag luôn.
Đại đa số người của tinh cầu Mạc Đắc đều chú trọng hiệu suất, bọn họ rất ít thân mật, hôn hít hay có một số tiếp xúc thân thể quá mức với nhau.
Tiếu Hi Hi phát hiện dường như Sở Hoài Nam cực kỳ cố chấp đối với chuyện này, vì vậy cô cũng thuận theo tiết tấu của cậu, không ngờ cảm giác đúng thật là rất tuyệt.
Cứ anh em thắm thiết mãi như thế, Tiếu Hi Hi liền phải lần kiểm tra sức khỏe trong cục.
Vòng eo của Tiếu Hi Hi tăng lên thêm cm so với năm ngoái, cô cũng không để trong lòng, có thể là do hai ngày nay ăn nhiều. Tiếu Hà từ nước ngoài về, gần đây thường hay đến thăm hai bạn trẻ.
Tiếu Hà là một người ba hiền từ, Sở Hoài Nam sống chung với ông ấy rất tự nhiên, không hề có dáng vẻ ba vợ nhìn con rể càng nhìn càng thấy phiền.
Mấy năm nay Tiếu Hà ở nước ngoài cũng chỉ một mình một người, vì vậy tay nghề nấu nướng đã được nâng cao không ít, nhất là món sườn non bò, làm cực kỳ ngon.
Mỗi lần Tiếu Hi Hi đều có thể ăn cả ký, ăn liên tiếp mấy ngày cũng không thấy ngán.
Đợi sau khi có báo cáo kiểm tra sức khỏe, Tiếu Hi Hi xem hết xong, phải một lúc sau mới ý thức được sự thật là mình đã có thai.
Kỳ sinh lý của cô trước nay đều luôn rất chuẩn, nhưng trước giờ cô đều không nhớ rõ ngày tháng, đến thì xử lý. Ai ngờ đã hai tháng không có rồi mà chính cô cũng không chú ý tới.
Nhưng Sở Hoài Nam vẫn luôn cố định mỗi tháng mua băng vệ sinh cho cô thì có chú ý tới, cậu cũng đang hoài nghi có phải Tiếu Hi Hi đã mang thai rồi hay không.
Lượng ăn của Tiếu Hi Hi vốn đã rất nhiều, cũng không hề có bất cứ hiện tượng mang thai nào.
Cậu vẫn luôn muốn dẫn Tiếu Hi Hi đi làm kiểm tra toàn thân, vừa hay lúc này trong cục của cô lại có.
Khoảnh khắc khi Tiếu Hi Hi nhìn thấy bản báo cáo sức khỏe của mình, cô liền lấy điện thoại ra, cô muốn gọi cho Sở Hoài Nam.
Có lẽ là vì sinh mạng mới đã tới nên khiến cảm xúc của cả người cô đều tăng lên, cô gấp gáp muốn chia sẻ chuyện này với Sở Hoài Nam.
Sau khi Sở Hoài Nam nhận được điện thoại của cô thì đột ngột đứng dậy khỏi bàn làm việc, cậu cầm áo khoác lên, bước nhanh như sao xẹt mà chạy ra ngoài.
Nhân viên trong công ty chưa từng thấy dáng vẻ hoảng loạn này của cậu bao giờ, cậu vẫn luôn mang vẻ nắm chắc, thong dong không nóng không vội.
Lúc Sở Hoài Nam đang lái xe trên đường thì đều luôn không ngừng dặn dò chính bản thân, không được vượt tốc độ, phải chú ý đèn tín hiệu.
Lúc lái xe vào cổng lớn cục công an thành phố, nhìn thấy Tiếu Hi Hi đang đứng ở cổng chờ mình, trong đầu cậu lập tức liền buông bỏ mọi suy nghĩ.
Mặc kệ xe đỗ thẳng thớm hay xiên vẹo, dừng xe xong cậu liền vội vàng nhảy xuống xe, khoảnh khắc khi hai chân chạm đất, đầu gối thậm chí còn hơi nhũn ra.
Vừa mới đầu có hơi lảo đảo, sau đó cậu liền mở rộng bước chân chạy đến trước mặt Tiếu Hi Hi.
Cậu muốn ôm lấy cô, nhưng lại không dám dùng sức, hai tay giang rộng ra đứng tại đó, trên mặt mang vẻ không biết làm sao.
“Hi Hi, em qua đây ôm anh đi.”
Hai mắt cậu hơi ướt, sự kích động và vui vẻ khiến tròng trắng mắt đều đỏ lên.
Tiếu Hi Hi thân là phụ nữ có thai tuy có kích động nhưng cũng không căng thẳng bằng cậu, chỉ thấy cô nhảy lên một cái liền nhào vào người Sở Hoài Nam.
Sở Hoài Nam vội vàng chạy đến đón lấy cô, chỉ sợ cô té ngã.
Hai tay Tiếu Hi Hi ôm lấy cổ cậu, hôn lên cái trán trơn bóng của cậu, nói: “Chúc mừng anh, sắp được làm ba rồi.”
Sở Hoài Nam đã sớm không còn tâm trạng nào đùa giỡn nữa, hốc mắt cậu đỏ lên, nhẹ nhàng gật đầu nói: “Anh sẽ cố gắng làm một người ba tốt.”
Tiếu Hi Hi vô cùng chắc chắn mà gật đầu: “Anh sẽ là một người ba tốt. Anh là người ba tốt nhất mà em từng gặp.”
Trong nguyên tác cậu đã nuôi Đồ Hổ Hổ trắng nõn mập mạp, không còn vυ" em nào tốt hơn cậu nữa.
Cực kỳ trùng hợp là, tháng thứ hai sau khi Tiếu Hi Hi phát hiện mình có thai thì Đồ Hoan Hoan cũng mang thai rồi.
Tiếu Hi Hi tò mò hỏi: “Hai người ân ái ngày nào vậy? Bọn tôi là…” Đồ Hoan Hoan đỏ mặt bịt kín miệng cô, tức giận kêu lên: “Hi Hi!”
Đồ Hoan Hoan da mặt mỏng, đã sớm xấu hổ không chịu nổi rồi.
Không nói thì không nói, Tiếu Hi Hi tiếp tục hỏi: “Đã nghĩ ra tên chưa?”
Đồ Hoan Hoan sờ cái bụng nhỏ chưa rõ ràng lắm của mình, cười híp mắt nói: “Vẫn chưa.”
Polka mang nước trái cây qua, chen vào nói: “Tôi đã nghĩ ra được mấy cái tên rồi, Polba, Polpo, Pol Vũ Trụ!”
Sở Hoài Nam: “…” Cái họ này không tốt lắm nhỉ.
Cuối cùng tên con Đồ Hoan Hoan là Pol Vũ Trụ, tên ở nhà là Hổ Hổ.
Cho dù là đang mang thai thì Tiếu Hi Hi vẫn luôn xông pha ở tuyến đầu, ai khuyên cũng vô ích, cuối cùng cũng chờ đến được kỳ nghỉ sinh, Sở Hoài Nam đã sắp bị dọa cho phát bệnh tim rồi.
Kết quả, trong thời gian mang thai, có một lần Sở Hoài Nam và Tiếu Hi Hi cùng vợ chồng Tiếu Viễn Sơn đi mua thêm một số đồ dùng mới cho trẻ sơ sinh, vừa lúc gặp được ăn cướp.
Trong lòng Sở Hoài Nam thầm la lên một tiếng ‘Toi rồi!’. Chỉ thấy Tiếu Hi Hi vác cái bụng to đùng của mình ở bên cạnh cậu đã ‘vù’ một tiếng xông thẳng ra.
Tên ăn cướp cũng hết hồn, người phụ nữ mang thai này không muốn sống nữa hả? Hắn ta ác độc gào lên: “Còn đuổi theo tao sẽ không khách khí nữa!”
Tiếu Hi Hi ngay cả chân mày cũng không thèm chau, hai chân càng tăng tốc thêm: “Không khách khí thử xem!”
Sở Hoài Nam xách theo bao lớn bao nhỏ chạy theo sau lưng Tiếu Hi Hi: “Hi Hi, đừng chạy nữa! Coi chừng thân thể!”
Vợ chồng Tiếu Viễn Sơn chạy theo sau lưng Sở Hoài Nam, Chung Lệ Mẫn thở không ra hơi hét lên: “Sở Nam, mau ngăn Hi Hi lại!”
Tiêu Viễn Sơn: “Lúc đầu đã nói không nên cho nó học trường cảnh sát rồi mà!”
Nói đến đây Chung Lệ Mẫn lại gào lên với ông: “Sớm nhất là không nên cho nó học tán thủ! Đều tại ông!”
…
Tiếu Hi Hi hiểu rõ về thân thể mình, đứa bé là quan trọng nhất, cô sẽ không khiến đứa bé xảy ra bất cứ nguy hiểm gì.
Khi Tiếu Hi Hi đè tên cướp xuống đất, Sở Hoài Nam đã trực tiếp quỳ xuống trước mặt cô.
“Hi Hi, sau này tuyệt đối không được như thế nữa, anh chịu không nổi, biết chưa?”
Đôi mắt to tròn của Tiếu Hi Hi nhìn vào cậu, ngoan ngoãn nói: “Được.” Nếu không phải nhìn thấy tên cướp sắp bị đè chết dưới người cô, thì đây chắc chắn sẽ là một cảnh tượng cực kỳ ấm áp.
Trong lòng Tiếu Hi Hi nghĩ: Dù sao cũng chỉ còn hơn một tháng nữa là dỡ hàng rồi.
Chuyện về sau.
Tiếu Hi Hi và Sở Hoài Nam vẫn luôn sống ở tinh cầu Lam Sắc mãi cho đến tuổi về hưu, sau khi nghỉ hưu, hai người nói với con rằng muốn đi du lịch.
Tiếu Hi Hi dẫn Sở Hoài Nam đến quốc gia của cô, tinh cầu Mạc Đắc.
Mấy năm trước Polka đã quay về rồi, bởi vì thân thể của Đồ Hoan Hoan không tốt, anh ta muốn đưa cô ấy đến tinh cầu Mạc Đắc điều dưỡng thân thể, rèn luyện tinh thần lực, mong sẽ kéo dài tuổi thọ cho cô ấy.
Ít nhất sống thêm mấy trăm năm cũng không thành vấn đề, nếu Đồ Hoan Hoan thích thì còn có thể đổi một thân thể khác cho cô ấy.
Tiếu Hi Hi không nói gì nhiều thêm, Sở Hoài Nam biết ngày này đã tới rồi, người đàn ông trung niên tràn đầy khí chất ôn hòa dịu dàng cười nói: “Em đi đâu, anh sẽ đi theo đó.”
Tiếu Hi Hi tốn mấy chục năm để hiểu biết về thế giới của cậu, bây giờ Sở Hoài Nam cũng muốn đến quốc gia của cô xem thử.
Tiếu Hi Hi đã nghĩ xong công việc cho cậu rồi, là làm trợ giáo của cô.
Tiếu Hi Hi: “Anh sẽ thấy được một em hoàn toàn khác.”
Sở Hoài Nam: “Là em thì đều tuyệt vời cả.”
Tiếu Hi Hi: “Bộ ngực to hơn, to hơn gấp đôi thân thể hiện tại.”
Sở Hoài Nam: “…”
Sau đó hai người thỉnh thoảng sẽ cùng vợ chồng Polka quay về trái đất thăm con mình.
Phần đời còn lại của họ còn rất dài, họ sẽ dùng nó để thảo luận về chủ đề ‘tình yêu’ này.
Tác giả có lời muốn nói: Hi Hi và Hoài Nam nói lời tạm biệt với mọi người đây.
Cảm ơn sự yêu thích của mọi người.
Còn có một ngoại truyện rất nhỏ rất nhỏ rất rất nhỏ nữa.