Lý tiểu dân cảm thấy đắc ý, đang muốn đắc ý vài câu, đột nhiên chứng kiến xấu hổ trong mắt Tần Tiên Nhi, không khỏi trong lòng thương xót, biết nàng vẫn còn rõ ràng chính mình tuy là cứu ngườinhưng vẫn động tay động chân không ít, liền không dám nữachĩ là khiêm nhường vài câu mà thôi..
Nhìn ra xa, thấy có vài phòng xá hắn liền hưng phấn nói: "Bên kia dường như có người, chúng ta đi đến đó tá túc, kiếm quần áo mà thay nha! "
Tần Tiên Nhi thấy trên người mình ướt cũng tỏ ra khó chịu, không còn cách nào khác đành đáp ứng Lý Tiểu Dân mà đi về hướng đó.
Các nàng đi phía trước, Lý Tiểu Dân đi theo phía sau, đôi mắt hắn trong đêm phát ra quang mang, nhìn chằm chằm vào hai mỹ nữ đang cả người ướt sũng trước mặt. thấy nàng năm nay mưới tám mười chín tuổi cơ hồ còn lớn hơn mình vài tuổi, so ra bộ dáng nàng còn lớn hơn mình bây giờ đôi chút, thân thể mềm mại dáng người yểu điệu tuy là cả người đang ướt sũng, nhưng như thế lại làm lộ ra bộ dáng khiêu gợi khiến hắn nước miếng chảy ròng cả ra, hận không thể một tay sờ lên, cảm giác nhu nhuyển đó truyền đến tai thật dễ chịu.
Nước từ trên đầu nhỏ giọt xuống, càng tăng vẽ yêu kiều thương cảm, Lý Tiểu Dân mặc dù muốn ôm lấy nàng mà du hí, nhưng nhớ tới võ công mà nàng lộ ra khi nãy, thì âm thầm nuốt nước miếng mà vứt đi cái ý địnnh vào sâu trong lòng.
Đi ra khỏi khu hoang vu đó, rốt cuộc cũng đi tới bóng dáng căn nhà đó, nhưng khiến mọi người phải thất vọng, đó không phải là ngôi nhà của bá tánh, mà là một ngôi miếu hoang mà thôi.
Cho dù là ngôi miếu đổ nát, cũng tốt hơn là ở ngoài nhiều lắm. Ba người không thể tránh được đi vào trong miếu gom cũi lại đốt lữa lên mà hông khô quần áo.
Bởi vì nam nữ thụ thụ bất thân, Lý Tiểu Dân đành phải kiếm cây trúc dựng lên, cỡi quần áo, dụng cây gậy trúc xanh đứng lên làm bình phong, ngăn tầm mắt của hai bên lại,chính mình bên này cũng chỉ còn nội y, ghé vào đống lửa hơ khô quần áo, nhìn bóng ngươi đầy mê hoặc đang bên kia quần áo, nước miếng nước miếng chảy ra,hận không có một cơn gió thổi bay quần áo đi để có thể nhìn được vóng dáng tuyệt vời của mỹ nữ bên kia.
Nội y trên người ẩm ướt, khiến hắn cảm thấy không thoải mái. Lý Tiểu Dân liền đem nội khố cởi ra, hơ ngay đống lữa hi vọng nhanh chóng khô lẹ.
Hơ một trận, trên người dần dần khô ráo, nước trên quần ào cũng bay hơi đi gần hết. Lý Tiểu Dân được hơ trong lữa ấm, liền nhìn chằm chằm vào bóng ảnh đang xuất hiện trên màn quần áo, đang nắm lấy cái gì đó hơ, đột nhiên nghe được một trận rống to: "Tiểu tặc, nhìn cái gì! "
Lý tiểu dân lại càng hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn, đã thấy một đám phấn mạt từ đâu bay dến, liền cuống quít nhảy về phía sau, sợ là đám bụi phấn kia không tốt, có thể khiến mình bị mù mắt, sẽ để mặc cho người ta tùy ý cắt xẻo.
ở bên kia hai mỹ nữ kiêu lên sợ hãi, phấn mạt rơi xuốngdính vào quần áo của hai bên. Nhưng không phải là độc vật, ma giống như hương phấn bình thường, phát ra một hương thơm nồng đặc, tràn ngập trong ngôi miếu hoang củ.
Tại trong phòng, một bóng đen cười to: "Ha ha ha, các ngươi đã trúng dược lực bí truyền của ta, lát nữa sẽ vô lực phản kháng.! di, không đúng dường như sai việc gì thì phải.! "
Lý Tiểu Dân nghe âm thanh có chút, đã nghe ra là ai, nhất thời không biết nàng rốt cuộc muốn làm gì, khôn muốn làm nàng b ại lộ thân thế liền quát: "Lớn mật! Xem ta kiếm pháp lợi hại! "
Tay hắn sờ vào hông rút kiếm, nhưng rút vào hư không, lúc này mới nhớ tới, kiếm đã bị thất lạc tài dòng sông khi nãy.
Hận trong lòng, trên tay cũng không chậm trễ, Lý Tiểu Dân thả người nhảy tới, cùng bóng đen kia giao nhau chưởng.
Một tiếng Phanh vang lên, rồi đột nhiên nghe được một tiếng hét thả, bóng đen bị vănng ra ngoài điện, đụng nát một mặt cửa sổ, té rớt ngoài cửa sổ, không gây thêm tiếng động nào nữa
Lý Tiểu Dân từ xà nhà nhảy xuống, bên phía Tần Tiên Nhi, rồi đột nhiên chứng kiến nhị nữ không mặc quần áo gì cả, không khỏi kinh hô một tiếng, xoay người xin lỗi: "Xin lỗi, ta không cẩn thận rơi xuống nơi này, cái gì cũng chưa từng nhìn thấy! " (đáp xuống khôn quá trời ^^)
Tại đống lữa,các nàng mới vừa hơ ấm thân thể, đang còn hơ tóc, thì bóng đen nọ đột nhiên xuất hiện, Tần Tiên Nhi liền lúng ta lúng túng chưa kịp mặc quần áo, bây giờ còn không mặclộ một đôi gò bồng mê người,khiến cho Lý Tiểu Dân thấy hết, vừa thẹn vừa tức, gặp hắn xoay người sang chỗ khác, trong lòng yên tâm, ngượng ngùng thầm nghĩ: "Người này mặc dù nhìn qua háo sắc,nhưng cũng có lúc lại là có bộ dáng giống như quân tử! "
Đợi các nàng mặc quần áo xong, Lý Tiểu Dân quay thân lại, cúi đấu xuống, phát hiện chính mình cũng không có mặc quần áo, không khỏi đỏ mặt lên, che hạ thân cười khan: "Xin lỗi nghĩ các ngươi không có mặc quần áoquên rằng chính ta cũng không mặc quần áo.! để ta trở lại mặc quần áo! "
Hắn hai tay che hạ thân dùng tư thế cổ quái mà đi( che hàng đó mà), bị Vi Nhi chứng kiến bộ dáng cổ quái như vậy, không khỏi yểm khẩu cười duyên, đó là Tần Tiên Nhi, cũng đang ráng nhịn cười lại.
Lý Tiểu Dân đi tới trên đường, đột nhiên ngẩn ngơ: Tại trong mắt hắn, they linh thể của Nguyệt Nương đang bay tà tà tới, vọt tới trước mặt Tần Tiên Nhi, môi anh đào hé mở, thổi tới nàng một luồng hơi.
Lúc nãy nàng đã đóng bộ dáng bóng đen làm phiền mọi người, Lý Tiểu Dân đã cảm giác được có điều kì quái, bây giờ xem bộ dáng của nàng, Lý Tiểu Dân nhất thời rõ ràng dụng ý của nàng, không khỏi dụng ánh mắt cảm kích nhìn nàng một cái.
Trong tâm lý của hắn, vô hạn cảm động nghĩ: có một quỷ nô tốt như vậy, thật sự là có phúc a! Xem ra, ta sau này phải hảo thương yêu nàng mới được! Hắc hắc, lát nữa hồi cung, ta liền đem nàng lên giường mà hảo hảo yêu một đêm mới được! "
Cảm giác được tin tức từ trong lòng hắn truyền đến,nguyệt Nương hai má đỏ hồng, kiều mị liếc hắn một cái, xoay ngườihướng tới yểm khẩu của Vi Nhi thổi một hơi hồng phấn vào nàng, sau đó phi thân ra khỏi của sô mà biến mất trong bóng đêm.
Giống như Tần Tiên Nhi Vi Nhi không thể nào thấy được linh thể của Nguyệt Nương, chỉ cảm thấy một cổ hương khí tiến vào trong mũi, thân thể mềm mại chấn động, một cổ khí nòng từ tiểu phúc truyền lên, nahnh chóng truyền đi khắp thân thể, khiến cho toàn thân trở nên nóng bỏng.
Lý Tiểu Dân từ phía bên kia đi tới, khóe mắt đảo tới thân thể Tần Tiên Nhi, nhưng thấy nàng đứng ở nơi đó, thân thể mềm mại run rẩy, dùng ánh mắt sáng ngời nhìn lấy mình, trong mắt như phát ra dục hỏa, hận không thể đem Lý Tiêu DÂn nuốt vào, hắn cảm thấy không khỏi vừa sợ hải vừa bùn cười, lập tức cấp tốc chạy vào, liền tiếp tục sưởi ấm ngay đống lữa, đông thời chuẩn bị một đống cỏ kho để tùy thời hoan hảo.
Đợi một hồithanh âm thở dốc bên kia càng ngày càng vangLý Tiểu Dân dụng thính lực nghe ngóng, dột nhiên nghe được tiếng kiêu ngâm của Vi Nhi, làm như không còn chịu được nguồn dục hỏa trong cơ thể mà nhanh bước về phía bên này của hắn.
Ngay sau đó, chỉ nghe Tần Tiên Nhi run rẩy thở dốc thanh: "Vi nhi, ngàn vạn lần không nên đi! "
Vi nhi ngâm lên một tiếng, dùng thoát khỏi cánh tay vô lực của Tần Tiên Nhi, chạy đến trung tâm đống lữa, dùng lực kéo rớt quần áo tại cây trúc, liền lao thân qua bên Lý Tiểu Dân đang mở rộng đôi tay chờ đợi.
Thân thể nhuyễn ngọc ôn hương đang lao tới phía mình,Lý Tiểu Dân cũng đồng dạng trần chuồng ôm lấy thân trên xích lõa của Vi nhi, trên mặt cũng hiện ra bộ dáng kinh hoảng, run giọng: "Đây là, đây là cái gì? A, trên người ta tại sao lại tự dưng nóng lên vậy......việc này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? "
Phía đối diện, Tần Tiên Nhi lung lay muốn ngã, gương mặt ửng hồng, run giọng nói: "Mê dược......Vừa rồi người nọ sữ dụng nhất định là mê dược!bg-ssp-{height:px}
Lý tiểu dân chợt hiểu ra, thất thanh nói: "mê dược này, chẵng lẻ đây là dâm dược đệ nhị thiên hạ: " ta yêu một cái cũi"( ko bít dịch đúng ko nữa)! Không đúng, dường như dược tính không quá giống nhau, chẳng lẻ là lợi hại hơn chính là"âm dương cùng hợp tán"?
Tần Tiên Nhi cho tới bây giờ cũng không có nghe tên của loại xuân dược này, lúc này vừa liền biết ko phải là thứ đồ tốt gì, trong loàng càng thêm loạn, tâm tình rung chuyển không ngừng. nhìn vóc dáng mê người của thiếu niên anh tuấn kia, không khỏi cả người cứng lên, như mốn té ngã xuống đất.
Lý Tiểu Dân thở thật sâusữ dụng nội lực làm cho khuôn mặt trở nên hồng hào, thở dài nói: "Ai, nghĩ không ra ta anh hùng một đời, lại thua loại xuân dược này! Trên người ta lại nóng lên, ta đã …………........"
Hung hăng cắn răng, hắn dùng định lực mạnh mẽ đẩy cô gái ra, kiên nghị nói: "Không thể! Ta là người hiệp nghĩa, như thế nào có thể trong lúc người gặp nguy nan mà làm ra việc ác đức này! Nếu cho bản môn biết được ta còn mặt mũi nào nhìn người trong thiên hạ nữa "
Vi nhi đang nằm trên cỏ khô trên mặt đất, ôm lấy hắn đang xích lõa, anh anh khócgiơ khuôn mặt cười lên,như năn nỉ hắn âu yếm mình.
Lý Tiểu Dân dùng sức lắc đầu, vẻ mặt đỏ bừng nhưng như lại đầy kiên định nói: "Không! Không! Không! Cô nương, không phải ta không thích ngươi, ta không phải là không thích đàn bà, nếu ngươi đã có hôn ước ta làm vậy với ngươi, thì ta sao còn mặt mũi với hậu thế nữa! "
Tần Tiên Nhi ngơ ngác đứng ở đối diện, hai gò má đỏ bừng nhìn thiếu niên đối diện, thấy thiếu niên này đã bị dâm dược làm cho như vậy nhưng ý chí lại kiên định như vậy, không khỏi cảm phục trong lòng, dâng lên tình cảm mãnh liệt đối với hắn.
Cước bộ của nàng, không tự chủ được liến nhẹ nhàng từng bước tiến thiếu niên kia đang bị xuân dược hành hạ giống mình.
Thiếu niên này so với nàng còn thấp hơn một tí, tuổi cũng tựa hồ nhỏ hơn nàng, đứng bên cạnh nàng giống như tiểu đệ của nàng vậy.
Lý Tiểu Dân ngẩng đầu, nhìn trước mặt là một cô gái xinh đẹp, liền nỗi một trận hoang mang trong lòng, liền thất thanh kêu lên: "tỷ tỷ, người không nên lại nơi này! "
Bước đi tựa hồ không nghe nàng chỉ huy, Tần Tiên Nhi vẫn là từng bước bước tới bên người Lý Tiểu Dân, ánh mắt mê ly nhìn Lý Tiểu Dân, mở ra cánh tay ngọc, gắt gao đem thiếu niên xích lõa ôm vào trong lòng.
Ngón tay nàng vân vê nhẹ nhàng vuốt lấy da thịt cua thiếu niên đang lõa thể, khiến cho gai ốc của hắn không biết vì lạnh hay sao mà nổi lên từng lớp, tâm trí Tần Tiên Nhi mơ hồ cảm thấy càng yêu thích lý Tiểu Dân.
Lý Tiểu Dân thống khổ lắc đầu cất tiếng rên rĩ: "Tỷ tỷ, không nên như vậy! chúng ta đang bị mê dược khống chế, lát nữa khi tỉnh lại, ngươi sẽ hối hận đấy! "
Tần Tiên Nhi không nghe thấy hắn nói gì cảbây giờ dục vọng đã che mờ lí trí của nàng, nàng nâng khuôn mặt Lý Tiểu Dân lên hôn đôi môi của hắn.
Chiếc lưỡi thơm tho của nàng quấn lấy cái lưỡi của hắn quyện cùng một chỗ,, tham lam hút lấy dịch vị trong miệng của hắn ( chắc là nước miếng ^^)
Lý Tiểu Dân một bên thống khổ lắc đầu, nhưng chính là tay hắn đã không còn tử chủ, đã vuốt ve khắp thân thể của Tần Tiên Nhi, từ từ luốn tay vào la sam cảu nàng mà xoa bóp lấy hương đồn cùng nhủ hoa của nàng, khiến cho nàng đê đê rên rỉ, được một đôi tay thành thục làm cho thoải mái như vậy khiến cho nàng cơ hồ quên hết tất cả truyện trước đây.
Hai người ôm lấy nhau từ từ ngã vào trên đống cỏ khô mà hắn đã chuẩn bị. Lý Tiểu Dân một bên thì thào rên rỉ bảo nàng không nên như vậy, một bên làm như chịu không được dược lực của mê dược, hai tay tại trên người nàng từ từ vuốt ve, kích thích các bộ vị mẫn cảm của nàng.
Ma thủ của hắn loạn động,làm Tần Tiên Nhi rốt cục nhịn không được lên tiếng thét chói tai, hai tay ôm chặt hắn lấy thân hình hắn, hai chân thon dài kẹp chặt lấy tay hắn, thân thể mềm mại kịch liệt run rẩy, đây là lần đầu tiên nàng hưởng thụ cảm giác đê mê tê người như vậy. Bạn đang đọc chuyện tại
Đầu lưỡi Lý Tiểu Dân được nàng thương yêu, đang ngẩng đầu tính trách nàng sao bạo lực như vậy, đã thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng, hai mắt nhắm nghiền, hạnh phúc đến hôn mê bất tỉnh.
Lý Tiểu Dân than nhẹ một tiếng, đang muốn tiếp tục làm đi xuống, đột nhiên hạ thể đau xót, đau đến hắn mồ hôi lạnh chảy ra, thân thủ dùng sức đẩy khuôn mặt của Vi Nhi đang bấu lấy hạ thân của mình, cắn răng giọng căm hận ngươi không học lấy bộ dáng thổi tiêu mà làm như vậy sẽ gây chết người đó! "
Vi nhi anh anh khóclên, tay ôm lấy thân thể hắn, dựa vào lồng ngực hắn dục hỏa dâng lên khiến cho nàng thần trí mơ hồ đi.
Tuy nàng thần trí mơ hồ,nhưng Lý Tiểu Dân bị nàng làm đau đớn khiến hắn thần trí thanh tỉnhbiết chính mình đang được ôm đôi giai nhân chủ tớ xinh đẹp, mặc dù tuổi các nàng không lớn,nhưng cũng khiến mọi người triều mến.
Lý Tiểu Dân thở dài một hơi thật sâu, biết chính mình đã chuẩn bị phát tài rồi.
Sự tình đã phát triễn đến mức này rồi nếu Lý Tiểu Dân mà không làm thêm nữa thì chỉ có thể là trong loại: Quân tử, đứa ngốc, thái giám.
Lý Tiểu DÂn vốn là thái giám; nhưng bây giờ đã được quay về thân phận đàn ông, cho dù bây giờ bắt hắn làm thái giám nữa cho dù chết hắn cũng không đồng ý. Còn về phần nhẫn nại, có ai nghe thái giám biết nhẫn nại bao giờ, đã vậy thái giám được thành đàn ông trở lại?
Về phần quân tửLý Tiểu Dân cho rằng, quân tử loại này như kì trân dị bảo đã hoàn toàn diệt tuyệt, có lẽ có chút địa phương tỷ như đại lao hoặc là núi rừng còn có loại quân tử nay sót lại, bất quá Lý Tiểu Dân cho tới bây giờ không có nghe nói qua hoặc gặp qua loại sinh vật này, quân tử danh xưng là tự nhiên không được Lý Tiểu Dân để trong lòng. Hắn lại không muốn làm đứa ngốcbởi vậy không thể làm gì khác hơn là phải thịt song tuyệt mỹ nữ này thôi.
Nghĩ tới đâylý Tiểu Dân đang muốn men xuống khu cấm địa của nữ nhân, đột nhiên nghe được một trận ngâm khẻ, hạ thân giai nhân nhẹ nhàng chuyển động, lo lắng tỉnh chuyển, mở đôi mắt đẹp, chứng kiến Lý Tiểu Dân trước mặt, đôi tay quang khiết đưa lên cổ hắn ôm lấy hắn, kéo hắn xuống mà hôn lấy hắn
Thấy giai nhân xinh đẹp đang dưới hạ thân mình, đau đớn khi dục hỏa dân lên khi nãy đã tiêu tan lại nổi lên, tiểu đệ hùng hồn dựng đứng hạ thân lên, cầm lấy hai tay nàng kéo ra chuẩn bị tấn công vào động huyệt của nàng..
Tần Tiên Nhi anh ninh một tiếng, hai chân thon dài dang ra, gắt gao ôm lấy eo của Lý Tiểu DÂn, chậm rãi dùng động tác ôn nhu như muốn hợp làm một thể đối với hắn.
Đồng thời tiếng rên rĩ thống khổ lẫn sung sướng phát ra, trong khi hắn đang tấn công Tần tiên Nhi thìbên cạnh ma thủ của hắn cũng đang làm cho Vi Nhi sung sướng.
Ánh lữa chập chờn,chiếu lên thân thể của thiếu niên tuấn tútrong phòng chỉ nghe tiếng thở gấp cùng tiếng rên rĩ cảu nữ nhân, chiếu lên xuân quang vô hạn khắp phòng.