Cô gái trẻ có khuôn mặt trái xoan này, cố làm ra vẻ thần bí, đeo một chiếc mặt nạ màu vàng .che nửa mặt, khiến cho người khác không thể nhìn rõ khuôn mặt thật của cô!
Cô giống như một nàng mèo quý tộc, bước từng bước uyển chuyển, từ bên dưới hội trường đi lên sân khấu. Đôi môi như hai cánh hoa căng mộng tô son đỏ tươi, kiều diễm ướt át. Cô gái với mái tóc đen này đặc biệt gây tò mò, khiến ọi người đều phải suy đoán, chẳng lẽ chủ nhân kế tiếp này, cũng lại là người Châu Á?
Ngài Y.C thầm cười nhạo, cô gái này chính là con vịt sao? Bộ váy màu vàng nhạt, khuôn mặt nhỏ nhắn hình quả trứng, ngay cả đôi mắt đằng sau chiếc mặt nạ kia cũng tròn xoe như hai quả trứng!
MC vô cùng kinh ngạc nhìn cô gái đang đi lên sân khấu, “Ồ! Cô gái xinh đẹp, cô chính là người mua mang thẻ số ?!”
Cô gái khẽ gật đầu, MC vô cùng lịch lãm đặt một nụ hôn lên mu bàn tay cô.
Trên người cô tỏa ra một mùi thơm, mùi hương này, đã khiến cho hai mắt ngài Y.C có chút lóe sáng. Hắn híp lại đôi con ngươi thâm thúy. Mặc dù không thể thấy rõ gương mặt của cô gái trước mắt, nhưng trước tình cảnh này, hắn lại cảm thấy có chút quen thuộc.
Mặt nạ… Trong đầu hắn lướt qua một bóng dáng!
“Ồ! Tôi cũng thực sự rất bất ngờ, người may mắn tối nay, lại có thể là cô, một cô gái xinh đẹp!” MC vẫn tiếp tục tán thưởng. Mặc dù ông cũng rất tò mò về khuôn mặt cô gái, nhưng vì là một quý ông lịch lãm nên ông không thể có hành động sỗ sàng thô lỗ!
Cô gái vẫn không lên tiếng, chỉ khẽ gật đầu, mỗi một động tác cũng thể hiện tư chất tao nhã, quý phái. “Vậy xin hỏi cô, cô sẽ thanh toán bằng phương thức nào?” MC theo thông lệ, hỏi rất lịch sự.
Cô gái nhẹ nhàng ghé vào bên tai MC, thầm thì thật khẽ.
Tất cả các quan khách hiện diện đều rất tò mò, cô gái trong bộ váy vàng thật ra là đang nói chuyện gì.
Kể cả ngài Y.C cũng không thể nghe rõ giọng nói của cô, chỉ có thể ở bên cạnh tinh tế đánh giá. Nhưng có một chuyện có thể khẳng định, tiếng Anh của cô gái này hiển nhiên là có chút bập bõm. Nếu không hai người còn cần gì phải ra dấu bằng tay mới hiểu được.
Vóc dáng của cô, không ngờ lại giống cô gái trong buổi dạ tiệc từ thiện tại ‘Khách sạn Hampton’ vào bốn năm trước đến vậy, bất kể về chiều cao hay cân nặng, thậm chí là…
Hắn không thể nói rõ loại cảm giác đó, cũng dường như không đúng, trừ khi đích thân kiểm nghiệm, nếu không hắn không có cách nào phân biệt được!
Kinh ngạc với ý nghĩ này của mình, hắn thầm tự giễu chính mình!
Kể từ sau lần dạ vũ đó cô gái kia liền biến mất, mặc dù có chút hoài niệm mùi vị của ‘cô’. Cô là người phụ nữ duy nhất mà hắn không muốn để vuột mất, cho đến bây giờ, vẫn chưa hề có người phụ nữ nào có thể phá vỡ được kỷ lục của cô!
Cô gái ở trước mắt, chính là cô gái cách đây bốn năm đó sao?
Cảm thấy ánh mắt của cô liếc tới, mặc dù nhìn không rõ lắm ánh mắt cô, nhưng ngài Y.C vẫn không giảm bớt hứng thú nhìn lại cô.
MC sau khi cùng cô gái trong bộ váy màu vàng thì thầm to nhỏ một lúc thì mở miệng nói, “Kính thưa các quý ông, quý bà, quý cô xinh đẹp này có một nguyện vọng. Cô ấy hy vọng có thể cùng ăn tối với chủ nhân trước đây của ‘Trái tim Florence’, chính là ngài Y.C và sau đó sẽ cùng thương thảo giao dịch. Không biết ý ngài Y.C như thế nào?”
Muốn cùng ăn tối với hắn? Ngài Y.C nâng cổ tay nhìn đồng hồ, gần chín giờ tối, lúc này mới dùng bữa tối có phải quá muộn hay không? Bất quá, “Tôi không có ý kiến, được cùng ăn tối với một quý cô xinh đẹp chính là niềm vinh hạnh của tôi.” Hắn hơi nhếch khóe môi mỉm cười. Nếu cô muốn như vậy, thì hắn cũng vui vẻ thuận tay đẩy thuyền.
Do đó, trò chơi nổi đình đám nhất của giới quý tộc—— hội bán đấu giá ‘Trái tim Florence’, sau một trận ồn ào, hoành tráng đã bế mạc.
Để lại ọi người một câu chuyện mới, chính là từ bây giờ ‘Trái tim Florence’ được mua với giá triệu USD, bởi một cô gái tóc đen đeo mặt nạ…
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Hai người cùng nhau ăn tối, bữa tối sẽ do khách sạn chuẩn bị.
Nhà hàng thanh lịch sang trọng, không gian lãng mạn, thịt bò beefsteak thơm ngon, vang đỏ dậy mùi, âm nhạc du dương …
Người bồi bàn tóc quăn thỉnh thoảng lại dọn lên món mới thơm ngon, không hề bị người ngoài quấy nhiễu, trong phòng ăn lớn, chỉ có ngài Y.C cùng mấy thuộc hạ của mình.
“Lão đại, anh nói cô gái kia có phải có vấn đề hay không?” Người đàn ông trong bộ âu phục màu xanh đậm, cúi người nói.
Nghe nói chủ nhân mới của ‘Trái tim Florence’, cũng là một vị người Châu Á, lại còn là một cô gái tóc đen! Cô ta đặc biệt mời lão đại cùng ăn tối, để thỏa thuận việc bàn giao, nhưng đã đợi một lúc lâu, mà vẫn không hề thấy bóng dáng của cô ta, chẳng qua chỉ nhờ một người tới nhắn lại, bảo là muốn thay quần áo, tắm rửa sơ qua, có thể sẽ đến trễ một chút.
Mà lão Đại, lúc này đang ngồi ở một đầu của chiếc bàn dài, trong tay cầm một ly vang đỏ, thưởng thức, “A Ngạn, thời điểm cô gái kia sai người đến nhắn lại, là lúc mấy giờ?”
“Chín giờ hơn!” Người đàn ông trong bộ âu phục màu xanh đậm chính là Lâm Ngạn.
Hắn giương mắt nhìn lên chiếc đồng hồ lớn treo trên tường, h! Trong đầu xoẹt qua một ý nghĩ!
“A Ngạn, tôi ra ngoài một chút, nếu cô gái kia tới, cậu nói với cô ta như vậy!” Hắn lạnh lùng ném lại những lời này, đứng dậy sải bước rời đi.
“Lão Đại…” Lâm Ngạn còn chưa kịp hỏi đã xảy ra chuyện gì, thì hắn đã không còn thấy được bóng dáng lão Đại đâu nữa.
Ngài Y.C nhanh chóng đi về phía thang máy, ý nghĩ đó càng lúc càng mãnh liệt! Phải chăng có một số việc, mà hắn đã bỏ qua hay không?
Bắt đầu từ ngày đến Florence, cô gái áo đen đêm khuya lẻn vào phòng hắn, đầu tiên là muốn lấy trộm ‘Trái tim Florence’, rồi đến chiếc kính nhìn ban đêm có khắc chữ ‘K’, cho đến buổi đấu giá tối nay, người đàn ông mang kính đen khuôn mặt vừa giống Châu Á lại vừa giống Châu Âu, người mua USD mang thẻ số , cô gái khuôn mặt trái xoan, bữa tối lãng mạn…
Hắn vừa đi vừa phân tích hết thảy, người đàn ông mang kính đen tới quan sát buổi đấu giá nhưng không hề giơ bản đấu giá. Hắn có thể khẳng định, đối phương đã biết bị hắn phát hiện! Bốn năm trước, mọi người ai cũng cho rằng hắn phải mất triệu USD để mua ‘Trái tim Florence’, nhưng sự thực hoàn toàn không phải như vậy!
Trong đầu hắn thoáng qua bóng dáng của cô gái với khuôn mặt trái xoan, còn thêm thứ tiếng Anh bập bõm kia …
Đợi chút! Tiếng Anh bập bõm?!
Hắn lập tức nghĩ đến chất giọng vịt đực của cô gái áo đen đêm đó, cũng là những câu tiếng Anh bập bõm!
Hỏng bét!