Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ

chương 925: anh tôi không phải người, anh ấy là thần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Long Hải Lượng trong thâm tâm nghĩ rằng sau khi hạ cánh an toàn, hắn sẽ mặc kệ những người livestream này, để họ tự sinh tự diệt.

Không lâu sau, Lý Hùng đã đỡ Tina và Hứa Hạo Nhiên đứng vững vàng trên mặt đất, Long Hải Lượng chân chạm đất, xoay một cái, lại trở về tư thế trịch thượng của cậu ấm nhà giàu: "Tôi nói anh chứ, có phải anh cố tình muốn giết chết chúng tôi không? Tại sao lại khiến cho mặt đất lún xuống mà không hề báo trước tiếng nào thế? Định giết người sao? "

Hứa Hạo Nhiên lúc này không vui, chỉ tay vu vơ trong khoảng không tối tăm: "Tao nói chứ, vừa rồi ai tham sống sợ chết, cứ bám riết lấy bắp đùi ông đây không buông, còn hét lên như con gái nữa chứ, đúng là đồ không có liêm sỉ! "

"Ai hét giống con gái, mày nói nhố nhăng cái gì đấy, ông đây giết chết mày bây giờ!"

"Đến đi, có giỏi thì đến giết tao đi, nếu mà mày giỏi giang thì đã chẳng ôm lấy chân ông đây mà run như cầy sấy thế rồi!"

"Đừng tưởng rằng tao không biết, mấy cái món võ mèo cào của mày còn chả đủ gãi ngứa trước mặt cậu đây đâu".

Trong quá trình rơi xuống nhanh chóng vừa rồi, Hứa Hạo Nhiên đã vượt qua giai đoạn ‘bình cảnh’ mà trước đó cậu ta không thể vượt qua nhờ sự dẫn dắt của Lý Hùng.

Bây giờ Hứa Hạo Nhiên cảm thấy mình tràn đầy sức mạnh, mọi tế bào và mạch máu trong cơ thể đều nở nang, kêu gào, có một giọng nói trong đầu không ngừng vang lên, muốn đánh nhau quá, muốn quá.

Trước sự khiêu khích của Hứa Hạo Nhiên, Long Hải Lượng không làm lơ được nữa, hắn vốn đang kìm nén ý nghĩ muốn thể hiện trước mặt Tina, nếu bị một tên khốn nạn như Hứa Hạo Nhiên lấn lướt lúc này thì sau hắn làm sao còn mặt mũi đứng trước mặt mỹ nhân nữa.

Long Hải Lượng trừng lớn hai mắt, lập tức từ trên eo rút ra vũ khí bí mật.

Đó là một vật thể hình cái thùng hình trụ, hắn nhẹ nhàng dùng tay vặn phần đuôi của vật thể tròn đó, trong tích tắc, hàng trăm ngàn mũi kim mỏng màu bạc lao đi trong bóng tối.

"Đậu má, mày dám đánh lén bọn tao à!"

Trong bầu không khí đen tối, Hứa Hạo Nhiên có thể cảm nhận được cảm giác khủng hoảng do hàng ngàn mũi kim lao đến, lập tức mắng chửi, cùng lúc đó, Lý Hùng bình tĩnh nói với Hứa Hạo Nhiên: "Kết trận".

Cái gọi là kết trận là người tu luyện đạo thuật, tạo thành một hàng rào bảo vệ xung quanh bản thân thông qua chú thuật đặc biệt.

Kích thước của hàng rào bảo vệ này dựa trên năng lực của người tạo kết.

Dưới sự hướng dẫn của Lý Hùng, Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng hình thành một kết giới trong suốt, kết giới này rất nhỏ, ánh sáng phát ra rất yếu, nhưng nó vẫn dễ dàng chặn được đòn đánh lén bất ngờ của Long Hải Lượng.

"Hahaha, đồ ngu, tao có Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam bảo vệ cơ thể, sợ đéo gì mày".

Nghe vậy, Long Hải Lượng dường như bị thứ gì đó kích thích mạnh mẽ, đột nhiên quay người lại, chĩa vũ khí bí mật hình trụ về phía Lý Hùng và Tina: "Thằng kia, tao thích con bé bên cạnh mày, thức thời giao cô ta cho tao thì tao còn tử tế, nếu không thì..."

Đột nhiên, Long Hải Lượng không thể tiếp tục nói tiếp được nữa.

Bởi vì trên đầu Long Hải Lượng đột nhiên xuất hiện một thứ khổng lồ màu đen, thứ khổng lồ này, tỏa ra khí thế hung ác, mùi hôi thối nồng nặc lao về phía Long Hải Lượng.

Long Hải Lượng sợ tới mức vội lùi về phía sau vài bước, lập tức giơ thanh gỗ trong tay lên, miệng bắt đầu niệm mấy câu thần chú.

Nhưng trong quá trình này, thứ màu đen có mùi hôi này thay vì bị ảnh hưởng thì đã ngày một lớn hơn.

Lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều sợ hãi, đặc biệt là đám người livestream ngã bị thương, họ hét lên thảm thiết.

"Người anh hùng, cứu với, mau cứu chúng tôi với, cho chúng tôi dùng Kim Chung Tráo với. Khi nào chúng tôi ra ngoài, sẽ hậu tạ hậu hĩnh. Bảo chúng tôi làm trâu làm ngựa cho cậu cũng không thành vấn đề!"

Khóe miệng Hứa Hạo Nhiên lúc này mới nhếch lên, hờ hững nhún vai trong lớp vỏ bảo vệ được bao phủ bởi ánh sáng trắng: “Nói thế nào thì tôi cũng là cậu chủ của tập đoàn Lăng Tiêu. Sau khi đi ra ngoài, vung tay bừa một cái cũng có rất nhiều người theo sau hầu hạ tôi, tôi còn cần mấy người tàn tật như các người hậu hạ tôi chắc?"

"Hơn nữa, tôi giống loại cần báo đáp công ơn sao? Người xưa có câu, làm việc tốt không để lại công danh, đây là đạo đức truyền thống chúng ta được thầy cô dạy dỗ từ nhỏ".

"Đúng, đúng, đúng, anh hùng nói rất có lý, xin anh hùng giúp chúng tôi với".

Đám người livestream không ngừng lấy lòng Hứa Hạo Nhiên, họ chỉ muốn có thể sống sót thoát ra khỏi ngôi mộ cổ này, nào dám kiêu ngạo phách lối theo Long Hải Lượng như trước đây nữa.

Hứa Hạo Nhiên lúc này mới quay lại nhìn Lý Hùng.

Lý Hùng hờ hững nói: "Em đừng nhìn anh thế, em muốn làm thì tự làm đi, anh không tham gia đâu".

"Anh rể, anh không thấy sao, ánh sáng trên đầu em quá yếu. Nếu em làm cho họ một cái lồng che khác, có khi cái lồng của em sẽ toang mất".

"Đó là việc của em. Trước khi giúp đỡ người khác, trước tiên phải cân nhắc khả năng của bản thân liệu có thể giúp được người khác hay không. Đừng vì giúp người khác mà tự làm hại chính mình".

Lời nói của Lý Hùng rất bình thản, đối với anh mà nói, giúp đỡ người khác hay không giúp người khác tùy thuộc vào tâm trạng của bản thân.

Lúc này, Long Hải Lượng đang chật vật với thứ màu đen khổng lồ cách đó không xa hét lên: "Tên khốn kiếp chết tiệt, nếu không phải mày dẫn chúng tao tới nơi này, thì làm sao chúng tao gặp phải loại nguy hiểm này cơ chứ?"

"Giờ mày muốn phủi tay, mặc kệ chúng tao chứ gì, mày có còn là người không?"

Tina đột ngột nói: "Nếu anh muốn dùng phương pháp kích tướng để thúc đẩy anh trai tôi giúp các người thoát khỏi nguy hiểm, thì không cần đâu".

"Còn nữa, anh vừa nói anh tôi không phải người, anh nói đúng rồi".

"Anh của tôi quả thật không phải người, bởi vì anh ấy là thần".

Đây là lần đầu tiên Lý Hùng nghe được lời khen trực tiếp như vậy từ Tina, Tina từ nhỏ đã luôn ngưỡng mộ anh, nhưng vẫn luôn âm thầm giữ trong lòng, nói thẳng ra như bây giờ, đây là lần đầu tiên anh nghe được.

Nhưng vào lúc này, bóng đen khổng lồ đã nuốt chửng năng lực vu thuật của Long Hải Lượng trong nháy mắt trương ra toàn bộ không gian chật hẹp.

Con quái vật đen đã bành trướng ra mấy chục mét quanh phạm vi của Long Hải Lượng, Long Hải Lượng sợ hãi, nhanh chóng đổi giọng nói: "Dù anh là thần hay người thì vẫn phải cứu người chứ!"

"Nếu không, khi sống sót đi ra, anh sẽ không còn chỗ đứng trong xã hội đâu".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio