Từ trên cao sau khi Vân Phong chém ra nhát tuyệt mệnh đó thì từ khoé miệng phun ra ngụm huyết có lẽ vì dùng hết phần công lực mà tự làm tổn thương nguyên khí. Và cứ vậy như vô lực rơi xuống dưới.
Phía bên kia, Atula vẫn đứng sừng sững ở đó, mặt không đổi sắc nhưng thật sự nhát hoả đao tuyệt mệnh đó uy lực thật không tầm thường cũng khiến hắn bị nội thương ít nhiều. Chỉ là hắn đâu dễ biểu hiện ra ngoài.
Giọng trầm khàn như âm thanh đến từ địa ngục, hắn lạnh lùng nói:
– Ta xem tên ma vương nhà ngươi chịu được đến lúc nào.
Không bỏ qua cơ hội, hắn ngưng tụ nội lực, pháp lực biến hoá khôn lường đến thiên địa cũng phải rung chuyển. Hắn từ từ dồn nội lực thành qủa cầu lửa đỏ như huyết ở giữa ngực và gầm thét lên:
– Yaaaaa
Thét lên tiếng dữ dội, hắn dồn hết lực đẩy mạnh qủa cầu lửa xuống dưới ma giới, và hắn cũng phi thân xuống ma chảo siết lấy hoả tiễn lao thẳng về phía Vân Phong đang siết chặt hoả đao đứng dậy.
Không tia hoảng sợ, anh lạnh lùng nhìn hắn đang lao về phía mình. Bàn tay phải đang siết chặt hoả đao bỗng dùng lực mạnh phá vỡ đuôi tay cầm của hỏa đao, và ngay sau đó viên ngọc đỏ lửa vân khí bao quanh mạnh mẽ hơn cả Hoả Đao Tuyệt Mệnh đang yên vị trong lòng tay phải của anh.
Liếc mắt thấy viên ngọc trong tay Vân Phong, hắn khẽ ngạc nhiên nói:
REPORT THIS AD
– Hoả Châu Nhật Nguyệt.
Vân Phong không lên tiếng đáp trả hắn, nhanh chóng đưa hoả châu nuốt vào miệng. Nuốt hoả châu công lực của anh sẽ được gia tăng gấp lần chỉ là dù thắng hay thất bại sau canh giờ cơ thể sẽ tự bốc hoả. Dù có phải chết anh cũng không thể để ma giới bị phá hủy trong tay anh.
Chỉ trong chốc nát, pháp lực đã hồi lại và gia tăng mạnh mẽ đến cường đại. Khẽ nhếch miệng cười lạnh lùng, Vân Phong dùng nội lực phi thẳng hoả đao phá tan qủa cầu lửa do Atula tạo thành.
Vội vàng né tránh qua bên, quả không ngờ sức mạnh của Hoả Châu lại cường đại đến vậy. Nghĩ lại hắn thấy mình thật ngu xuẩn, thời gian trước hắn đã bỏ rất nhiều sức lực và thời gian để đi tìm viên Hoả Châu này, thật không ngờ nó lại ở Ma giới. Viên Hoả Châu Nhật Nguyệt này hắn phải có bằng được. Hấp thụ được nó, thì tam giới sẽ là của hắn.
Không phải chờ lâu hắn và Vân Phong lao vào nhau đấu pháp lực vô cùng kịch liệt. pháp lực cường đại gặp nhau, khiến phía dưới mặt đất rung chuyển ầm ầm, phía trên thiên lôi giáng xuống mạnh mẽ, âm u sát khí nặng nề bao trùm lên cả ma giới.
Phía ngoài đang diễn ra như vậy, bên trong phòng chỉ còn lại mình Liên Thảo và hài nhi lo sợ không yên. Mỗi lần nghe thiên lôi giáng xuống dữ dội là tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Bất chợt nghe tiếng ngươi gào thét hoảng loạn thì lại càng khiến cho cô tâm thần bất an, vô cùng lo lắng cho an nguy của Vân Phong. Cứ ngồi trong phòng lo sợ thế này không phải cách hay chi bằng ra đó xem tình hình thì sẽ rõ.
Khẽ đặt Vân Vũ nằm cẩn thận, cô nhìn nó lưu luyến rồi yêu thương nói:
– Vân Vũ, mẹ không yên khi mà phụ vương con đang mình đối địch ngoài kia. Con hãy nằm ngoan đây, nếu không thấy gì mẹ sẽ trở lại ngay.
Dứt lời cô vội vàng bỏ chạy ra ngoài, không biết có phải lo lắng quá không nhưng cô có cảm giác rằng đây sẽ là lần cuối cùng cô nhìn thấy anh.
Phía trong phòng, Vân Vũ khẽ mở ra đôi mắt sắc lạnh rồi chậm rãi khép lại.