– Liên Thảo
Không kịp suy nghĩ Vân Phong nhanh chóng rời khỏi đó phi thân đến chỗ hồn phách cô đang lơ lửng. Anh phải cứu thoát cô bằng mọi giá nào.
Lúc này đây, hào quang huyết sắc đó không thể bảo vệ cô nữa, bắt đầu buông thả linh hồn cô ra. Hồn phách Liên Thảo tiếp xúc với ánh sáng đang dần bị thiêu đốt, những vệt đen lấm chấm loang lổ như muốn nuốt gọn cô.
Hoang mang nhìn Liên Thảo đang dần bị ăn mòn, anh hoảng loạn gọi tên:
– Liên Thảo! Liên Thảo…
Không chần chừ chững lại giây khắc nào nữa, chỉ trong chớp mắt anh đã xuất hiện ngay bên cạnh cô.
Cố gắng trấn tĩnh lại mọi nỗi sợ hãi. Vân Phong xuất ra mọi ma pháp để thu hồi lại hồn phách đang dần bị tan biến.
Vân Phong toả ra linh quang màu ngọc bích không ngừng phát ra mạnh mẽ bao bọc lấy cô, dần dần khôi phục lại những bộ phận bị ánh sáng thiêu đốt.
Cảm thấy ma pháp chưa đủ mạnh, anh gồng mình gia tăng pháp lực. Cứ như vậy cho đến khi hồn phách của cô toàn vẹn trở lại. Mỏng manh như một làn mây lơ lửng.
Đôi mắt xinh đẹp nhìn anh đẫm lệ, cô cố gắng giương tay về phía anh nhưng không thể chạm tới. Dù hiện tại cô đã khôi phục được hình dáng lúc đầu nhưng sự thật giờ cô chỉ là linh hồn yếu ớt, không có năng lực tự bảo vệ.
Nhìn cô, anh kiềm hãm sự đau đớn đang dâng trọn. Dịu dàng nói:
– Liên Thảo hãy chờ ta, kiếp sau ta sẽ đi tìm nàng. Tình đôi ta vạn kiếp cũng không xa lìa.
Dứt lời, Vân Phong ngưng kết lại pháp lực lần nữa. Hai bàn tay siết lại thành quyền đưa trước ngực, mạnh mẽ dồn pháp lực trở ngược lại vào trong cơ thể.
Toàn ma giới qùy lạy xuống thét lên:
– Ma Vương…
Không sai, Vân Phong ép pháp lực trở lại như vậy đồng nghĩa với tử.
Pháp lực như đợt sóng thần dữ dội trào ngược lại, lan toả đến đâu phá vỡ kinh mạch đến đó, đau đớn tột cùng. Lúc này trên cơ thể Vân Phong những tiếng đứt vỡ không ngừng vang lên, huyết thấm đẫm cả y phục. Chỉ là sắc mặt anh không hề thay đổ, bình thản đầy dịu dàng.
– Không, không, Vân Phong đừng mà…đừng mà…
Liên Thảo đau đớn yếu ớt cất lên từng lời đứt quãng. Cô thà để mình hồn phiêu phách tán còn hơn nhìn anh tự hành hạ như vậy.
– YAAAAAAAAA
Vân Phong ngửa mặt thét lên một tiếng, hào quang huyết sắc đỏ rực từ trong ngực anh dữ dội thoát ra ngoài sức mạnh đến cường đại. Thì ra anh làm vậy là để đẩy hoả châu thoát ra ngoài.
Trông thấy Hoả châu hiện hữu, Atula Vương khẽ toát lên tia nguy hiểm. Lúc này không đoạt lấy vậy còn chờ đến khi nào nữa. Hắn trầm giọng nói:
– Hoả Châu Nhật Nguyệt ta phải đoạt lấy.
Nhanh chóng vận pháp lực hắn đánh một chưởng mạnh mẽ chớp nhoáng như thiên lôi về phía họ.
Không quá kinh ngạc, có lẽ anh đã đoán trước được phản ứng của hắn. Cố gắng dùng chút pháp lực cuối cùng, Vân Phong đoạt lấy hoả châu trong tầm tay, đưa nhanh vào môi bạc khẽ nhếch.
Cưỡng chế lại sự đau đớn do kinh mạch đứt đoạn. Anh quàng lấy ôm chặt Liên Thảo trong vòng tay. Dịu dàng đặt lên làn môi anh đào nụ hôn vội vã, yêu thương nói:
– Ta yêu nàng, ma hậu của ta.
Ngay lúc Liên Thảo đang không hiểu chuyện, mê mang trong tình ngọt. Anh nhanh chóng đẩy hoả châu vào khuôn miệng nhỏ nhắn, cưỡng ép cô nuốt xuống.
Hoả châu khi tồn tại trong linh hồn âm khí sẽ dung hoà lan toả bảo vệ linh hồn đó khỏi mọi nguy hiểm, như vậy tính mạng cô sẽ được bảo toàn tuyệt đối. Chỉ cần cô không sao là anh toại nguyện rồi.
Khẽ nhắm nghiền mắt phượng, anh vung mạnh tay về phía cô theo đó cuồng phong cuốn cô mang đi biến mất trước mắt anh. Đâu đó giọng nói hoảng hốt của cô còn vọng lại:
– Vân…Phong…
“RẦM!!!”
Vân Phong không hề có ý định né tránh và lạnh lùng nhận lấy chưởng lực mạnh mẽ của Atula Vương.
Trên môi khẽ thoáng qua nụ cười mãn nguyện, anh mệt mỏi rồi. Và từ từ giang rộng hai tay rơi xuống mặt đất…
– Ma Vương…
Dù đã hạ sát được Vân Phong nhưng Atula Vương không hề vui vẻ gì. Nhìn xuống anh chỉ như đang ngủ, ánh mắt hắn thoáng lên tia âm hiểm. “Vân Phong ngươi khá lắm, chỉ tiếc là ngươi đã đụng trúng ta. Vẫn chưa kết thúc đâu”
Như nghĩ ra điều gì đó, hắn phá lên cười rùng rợn… Từ bây giờ hắn sẽ thống lĩnh ma giới, nhưng trước hết hắn phải luyện lại ma pháp. Chỉ cần lấy được hoả châu và khơi dậy lên lòng thù hận của Vân Vũ thì hắn sẽ thu phục được tam giới.
Lạnh lẽo nhìn Vân Phong, ma vương Vân Phong sẽ phải sống lại. Chỉ là….
– HA… HA… HA… HA… HA… HA… HA