“Bất kể kẻ đến như thế nào hùng mạnh đi nữa dị thần, trước tiên hãy xử lý trước một trong hai đối thủ cái đã, làm vậy luôn luôn đúng!”
Trong đầu vừa chớp nhoáng hiện ra như vậy suy tư, trẻ tuổi quỷ vương ngay lập tức thể hiện ra bá đạo bản năng chiến đấu bẩm sinh khắc vào trong cơ thể của mỗi một vị sát thần giả.
Ý nghĩ vừa mới xuất hiện trong đầu, thân thể đã ngay tức thì hoá thành tia sáng lao nhanh chớp nhoáng đến gần vị trí của dị thần Perseus cùng tên thần mới đến, dị thần Verethragna kia! Bằng vào bản năng chiến đấu thiên phú ban cho của một vị sát thần giả, trải qua trước đó không lâu trực tiếp đối đầu cùng dị thần Perseus, dù cho bản thân anh chàng khi đó vẫn còn trong hình dáng loài rồng tây phương... Thế nhưng không phải vẫn có câu nói, kẻ hiểu rõ ngươi nhất chính là kẻ địch của chính ngươi hay sao. Và theo một cách nào đó nói tới thì, đã từng làm qua và hiện tại vẫn tiếp tục đang là kẻ địch sinh tử sống chết đua tranh với dị thần Perseus, Nguyễn Trọng Lăng hiện tại cũng đã nắm giữ, thấu hiểu được tương đối một phần phong cách cùng kĩ xảo chiến đấu của Perseus.
Và rất hiển nhiên, những kĩ xảo cùng phong cách chiến đấu đó của đối phương lợi hại hơn kĩ xảo cùng cách chiến đấu trước đó của anh chàng trong hình dạng con người thật nhiều. Khiêm tốn hấp thu học tập điểm tốt đẹp của đối thủ luôn là một loại mỹ đức biểu hiện cho sự tiến tới. Và hiện tại thì, trẻ tuổi quỷ vương của chúng ta chính đang hiện học hiện dùng triết lý ấy. Lợi dụng bản thân cũng nắm giữ tương tự quyền năng có thể hoá thành tia sáng di chuyển của Perseus, anh ấy lúc này chính đang sử dụng kĩ xảo chiến đấu của đối phương để gập đập lưng ông, ngược lại tấn công đối thủ.
Thân thể của anh bởi vậy trong tức thì hiện ra ngay sau lưng của dị thần Perseus, kẻ mà cho đến hiện tại hai tay vẫn như cũ còn đang bị quyền năng hoá đá của Athena trước đó làm cho không thể cử động. Hành động của Nguyễn Trọng Lăng hiện tại có thể nói là hành vi đánh lén tương đương bỉ ổi. Thế nhưng trong một cuộc chiến mà đặt cược là sự sinh tử của mỗi người, ít ra thì với anh là như vậy. Những dị thần khác sau khi thua bị giết có lẽ còn có thể trở về trong bản thân thần thoại thế giới của mình tiếp tục sống tốt nhăn răng. Thế nhưng tất nhiên là anh thì không có được cái phúc phận ấy. Thua cuộc = với tử vong = với toi đời cmnr!
Bởi thế cho nên, luôn luôn chiến thắng trong tất cả mọi trận chiến là điều anh cần! Và đối với việc bản thân tiến hành bỉ ổi đánh lén, còn chọn quả hồng mềm để bóp, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thể loại hành vi, hay chung quy tổng kết chính là cạn tàu ráo máng với dị thần Perseus cái gì, anh ấy hoàn toàn làm mà mặt không đỏ tim không đập nhanh, da mặt không tí ti biến sắc vậy.
Một đòn nâng kiếm chém xuống thành thạo đến điêu luyện khó tả. Thật giống như chủ nhân của nó đã từng hoàn thành như vậy động tác, diễn luyện thử nghiệm qua hàng trăm hàng ngàn lần. Tốc độ, góc độ ra đòn, lưỡi kiếm góc độ độ nghiêng nghiêng chém xuống vân vân và vân vân.
Một đòn chém xuống đánh lén trong im lặng, tới lui vô ảnh, nhuận vật vô hình. Một loại kĩ xảo tựa như chỉ có tông sư cao thủ võ lâm trong truyền thuyết có lẽ mới có thể sử dụng ra. Loại kĩ xảo tưởng như cực kì xa xôi cao siêu ấy, đối với một tên diệt thần sư giống như Nguyễn Trọng Lăng lại là một học liền biết. Giống như những gì mà dị thần Perseus đã từng thể hiện ra bản thân kĩ nghệ võ công siêu phàm nhập thánh trước đó khi từng chiến đấu với Nguyễn Trọng Lăng, và bây giờ bị anh trả đũa lại một cách không kém cạnh.
Bảo sao mà những kẻ giống như anh lại bị các đấng pháp sư, thuật sĩ trong giới phép thuật, tu sĩ, người tu hành trong giới tu chân vân vân và vân vân, coi thành thần linh hiện thân tồn tại ở nơi chốn nhân gian. Bởi lẽ tất cả những thứ kĩ xảo cũng như năng lực mà cánh người phàm như bọn họ có lẽ phải tốn cả một đời học tập và rèn luyện cũng chưa chắc có thể đạt thành, một khi đến tay một vị diệt thần sư, lại giống như bài toán trẻ con mẫu giáo đối với một người trưởng thành. Cộng thêm với huỷ thiên diệt địa, diệt không khí các loại nguy hiểm quyền năng chỉ có ở các vị thần mà đám bọn anh sở hữu. Sự tồn tại của diệt thần sư đã goàn toàn vượt ra khỏi giới hạn sức mạnh của giới phàm trần. Và cũng chính bởi vì vậy mà,… đối thủ của một vị diệt thần sư, chỉ có thể là những diệt thần sư khác cùng các dị thần!
Đáng tiếc! Tuy rằng trở thành một kẻ diệt thần sư sau, bản thân cơ thể chiếm được bản năng chiến đấu tuy rằng mạnh vô cùng. Thế nhưng dù gì đi nữa mà nói, hiện tại kĩ xảo cùng cách tấn công của Nguyễn Trọng Lăng nói cho cùng cũng là bắt nguồn từ chính đối thủ mà anh hiện tại đang có ý định tấn công. Và dù cho đối phương hai tay hiện tại có không thể cử động đi chăng nữa. Thế nhưng đừng quên, hai tai, hai mắt, hay cảm giác cùng bản năng chiến đấu của anh ta cũng không có vấn đề gì nha! Bởi thế cho nên, hành động hiện tại của Lăng theo một ý nghĩ nào đó liền có phần múa rìu qua mắt thợ, hay hoặc là anh học đồ tự nhận học tập đã có thành tựu đang biểu diễn trước mắt ông thầy đại loại vậy.
Nói chung, thật dễ hiểu khi mà ngay tại trong chớp nhoáng mà Nguyễn Trọng Lăng hiện thân bên cạnh mình, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, dị thần Perseus lập tức đã nhận ra sự hiện diện cùng ý định hành động của anh.
Đương nhiên, bị dị thần Perseus bản thân phát hiện hành động cái gì, điều này cũng không có nằm ngoài Nguyễn Trọng Lăng bản thân dự tính. Đối thủ của anh dù sao cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ gì. Vì thế nên nếu xuất hiện ý nghĩ chỉ bằng một đòn đánh lén bất ngờ liền có thể kết thúc tính mạng của đối phương và vân vân, hiển nhiên là điều rất không thực tế. Thế nhưng, anh chàng tin tưởng, đối mặt với đòn đánh bất ngờ đổ ập đến của mình, cũng đã đủ làm anh bản thân chiếm được lợi thế trong cuộc chiến đấu tiếp theo.
Và quan trọng nhất là, chiến đấu không ngừng nghỉ cũng đồng nghĩa với việc dị thần Perseus khó có thể mà có thời gian rảnh rỗi hoá giải quyền năng hoá đá của Athena lên hai cánh tay mình. Chiến đấu với một đối thủ như vậy, hơn nữa bản thân còn chiếm trước lợi thế bất ngờ ra đòn, Nguyễn Trọng Lăng cũng không tin đối thủ còn có thể lật trời thoát chết được.
Mà một khi anh thành công chém giết được đối phương thì…. Không chỉ có giúp ích cho việc giảm bớt số lượng đối thủ mà phe bên anh hiện tại phải đối mặt. Cướp đoạt nắm giữ trong tay quyền năng của Perseus còn có thể để bản thân anh chiến lực càng trở nên mạnh mẽ hơn. Cho đến khi đó thì… có lẽ ngay cả tên dị thần vừa mới xuất hiện Verethragna cùng ngay cả Athena cũng có thể trở thành vong hồn dưới lưỡi kiếm của anh cũng không biết chừng ấy chứ! Quả thực là một mũi trúng nhiều đích như ý kế hoạch~
Chỉ là chuyện tiếp theo sau diễn biến trước mắt anh thì…. có phần ra ngoài Nguyễn Trọng Lăng dự đoán trước… Đối phương… dị thần Perseus vậy mà chỉ đơn giản quay đầu nhìn về phía anh cười cười!
Một nụ cười thật tươi bao hàm đầy thâm ý (anh đoán vậy)! Một nụ cười thực rực rỡ và sáng lạng. Thật giống y như thanh gươm mà quỷ vương trẻ tuổi anh sắp chém tới kia người không phải là chính bản thân anh ta vậy.
Đậu má rau xanh! Đừng làm anh sợ sợ nha!!!
Nguyễn Trọng Lăng trong lòng giật thót kêu rên.
Bắt gặp được như vậy quỷ dị tình hình, đối thủ ung dung không vội, vẻ mặt tươi cười tựa như hùng hồn sẵn sàng đi chịu chết kiểu này, mặc dù cánh tay cầm kiếm chém xuống tốc độ cũng không có gì mảy may suy giảm, thế nhưng bản năng chiến đấu của Nguyễn Trọng Lăng trong tức thì lập tức được bật mở lên ở mức độ cao cao,.. cao nhất! Một loại cảm giác chim sẻ đi nắng đậu sợ cành cong, hay ná bắn đá cao su nhằm bắn trúng bỏ mình vô nồi, đổ ập hiện lên ở trong lòng! Sợ sệt sởn hết cả gai ốc!
Trong đầu đồng thời vẫn còn đinh ninh suy nghĩ không hiểu nổi rằng,…
Đối mặt với một đòn đánh lén bất ngờ có nguy cơ cao chém trúng tức chết của anh, đối thủ tại làm sao còn có thể như vậy cười? Còn cười thật tươi!
Chỉ là sự thật diễn ra ngay sau đó ngay lập tức thì trả lời nghi hoặc của anh ở trong lòng…
- Nỗi khiếp sợ của những kẻ có cánh! Dù cho có là kẻ chất chứa đầy mưu mô dã tâm hay kẻ thù mang theo sở hữu sức mạnh phi phàm.
- Tất cả sẽ kinh sợ trước ta! Người nắm giữ đôi cánh lông vũ. Đôi cánh của ta sẽ mang lại cho các ngươi lời nguyền của thất bại cùng sự hoang tàn!
- Hãy kinh sợ đi!
- Hãy sám hối đi!
- Hãy kinh hoàng kêu rên lên đi! Trước thất bại từ tay chính ta a! Quân thần bất bại, hãy ghi nhớ kĩ cái tên này! Dù đối địch là thần hay người, ta vẫn luôn chờ mong có được thất bại dù chỉ một lần ~
- Cậu…. có thể ban cho ta sao, trẻ tuổi sát thần giả?
Lời linh ngôn tựa chậm nhưng thực ra cực nhanh chất chứa đầy ngạo mạn vang lên như sấm bên tai, và rồi trong ánh mắt ngỡ ngàng của Nguyễn Trọng Lăng, ngay tại thời điểm khi lưỡi kiếm của anh đã chém về kề cận cổ của dị thần Perseus. Giống như bất chợt vừa xuất hiện, vượt qua sự tồn tại có thể tưởng tượng của tốc độ, giống như bỗng nhiên liền hiển hiện ra, hay hoặc chính là vốn dĩ đã sớm ở đó từ tận bao giờ,.. Chàng thanh niên trong bộ quần áo từng bị anh chê là lôi thôi lếch thếch, dị thần Verethragna, vị thần vừa mới có mặt sau cùng, lần đầu tiên bộc lộ quan điểm liền thể hiện ra sức mạnh kinh hoàng của mình cực kì nổi bật.
Thanh kiếm của Nguyễn Trọng Lăng vốn đang chém xuống giờ bị cảm lại bởi một thanh kiếm to bản rộng tựa như đao màu hoàng kim vàng chói, khoảng cách cách vị trí cái khuôn mặt tươi cười đáng ghét kia của dị thần Perseus chưa được vài centimet. Thế nhưng bấy nhiêu đó thôi cũng đã đủ để tuyên bố đòn tập kích đánh lén kế hoạch lần này của anh chàng chính thức phá sản. Và chưa kịp để cho tuổi trẻ quỷ vương kịp hồi hồn sau tốc độ xuất hiện chóng mặt và đột ngột của Verethragna, đối phương thanh kiếm trong tay lập tức lấy một loại tốc độ chớp nhoáng cùng quỷ dị góc độ, thật nhanh chém về ngay phía đối diện bản thân, nơi vị trí của Nguyễn Trọng Lăng. Một thứ tốc độ nhanh kinh hoàng đến mức mà, Lăng trăm phần trăm chắc chắn rằng bản thân mình còn chưa kịp nhúc nhích sử dụng ra hoá thành tia sáng trốn tránh đi quyền năng cũng đã sớm bị thanh gươm hoàng kim kiếm đó chém đầu.
Lần này thì được rồi! Đánh lén không được, phản bị ngược lại đánh dập mặt!
Ở trong tuyệt vọng hiểm cảnh, cái mà duy nhất anh chàng có thể nghĩ được đến hiện giờ đó chính là….
“Đậu má rau xanh Perseus, rõ ràng lại lừa bố mày rồi, đồ chó con!”
Khoảnh khắc tử vong cận kề nguy hiểm nhất! Chiến đấu vừa bắt đầu chẳng lẽ liền muốn tiến vào kết cục?
“Ta không cam lòng a!”
Ai đó trong lòng gầm gào thét. Và…
Phép nhiệm màu chính vào lúc này xuất hiện ra.
……..
Kết thúc chương .