Lúc này không gian trước mặt hắn bỗng rung chuyển, một lúc sau Diệp Quân híp mắt lại. Tần Phong gửi tin tức cho hắn. Thiên tài nhà họ An và thiên tài hệ Ngân Hà đó đã đến Trung Thổ Thần Châu rồi. Ngoài ra yêu nghiệt của tộc Thiên Long viễn cổ cũng đã đến đó. Họ đều đến vì Diệp Quân. An Đạo Tân! Thiên tài nhà họ An vừa đến Trung Thổ Thần Châu, vài gia tộc siêu cấp siêu gia tộc ở Trung Thổ Thần Châu lập tức đến chào hỏi ở phủ đệ nhà họ An tại Trung Thổ Thần Châu. Bỗng chốc cả phủ đệ nhà họ An đông nghịt người, vô cùng náo nhiệt. Ngay cả thư viện Quan Huyên cử người đến. Nhà họ An. Đây chính là gia tộc giàu có bậc nhất, là gia tộc đỉnh cấp. Rất nhiều người muốn đến nịnh bợ. Điều đáng nói là Thần tộc lại không cử người đến. Thần tộc. Giản Tự Tại vẫn không có ở trong tộc, mà lần này người thay mặt tộc trưởng là Giản An. Lúc đầu Giản Tự Tại nghe theo đề nghị của Diệp Quân không phạt Giản An, thế nên Giản An lại nắm quyền lần nữa. Khoảng thời gian này, Giản An vẫn luôn theo dõi Diệp Quân. Trái ngược với những người khác, tất cả những người bên ngoài đều đến chào hỏi An Đạo Tân, nhưng Giản An lại đến Đạo Môn. Trước cổng Đạo Môn, Giản An nhìn Đạo Môn đơn sơ trước mặt, cảm thấy hơi ngạc nhiên. Dĩ nhiên cô ta cũng biết về Đạo Môn nhưng cô ta chưa từng đến tận nơi, bây giờ nhìn thấy Đạo Môn đơn sơ như vậy, cô ta cảm thấy khá ngạc nhiên. Lúc này cô ta nhìn thấy một cô gái đeo sọt đan bằng tre trên lưng. Chính là Nam Lăng Nhất Nhất. Nam Lăng Nhất Nhất cũng nhìn thấy Giản An, cô ấy nhìn Giản An hơi ngạc nhiên: “Cô nương là?” Giản An mỉm cười: “Giản An, Thần tộc”. Giản An ở Thần tộc. Nam Lăng Nhất Nhất chớp mắt: “Thần tộc!” Dĩ nhiên cô ấy biết Thần tộc là một trong sáu tộc lớn, địa vị và căn cơ của Thần tộc vẫn ở trên tộc Nam Lăng. Giản An cười nói: “Cô là Nam Lăng Nhất Nhất cô nương nhỉ?” Nam Lăng Nhất Nhất gật đầu: “Đúng thế, cô đến tìm sư đệ ta sao?” Giản An gật đầu: “Đúng thế”. Nam Lăng Nhất Nhất cười nói: “Ta dẫn cô đi gặp đệ ấy”. Giản An cười nói: “Cảm ơn”. Nam Lăng Nhất Nhất dẫn Giản An đến sau núi, lúc này Diệp Quân đang ngồi khoanh chân, nhắm chặt hai mắt như đang tu luyện.