Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rất nhanh đã đến giữa trưa, Đan Cư nhìn thằng bạn tốt của mình cùng đi ăn cơm với hai vị đàn anh, còn mình thì ở lại chờ Ân Chẩn đến rước.
Ân Chẩn không lâu sau cũng đến. Đan Cư ngồi vào xe.
「 Chờ lâu không?」 Ân Chẩn hỏi,
「 Không, mấy người đàn anh cũng vừa mới rời đi năm phút đồng hồ thôi.」Đan Cư nói,
「 Hôm nay muốn ăn cái gì?」 Ân Chẩn chuyển đề tài
「Ân…… Gì cũng được! Anh quyết định đi, tôi không kiêng ăn.」Đan Cư nói,
「 Vậy….. Ăn thịt nướng được không? Nhưng hình như em không thích bị mùi thức ăn ám vào người?」 Ân Chẩn nghĩ hết nửa ngày mới nói, nhưng lại lo lắng người yêu không thích bị ám mùi thức ăn.
「Không sao.」 Đan Cư nói, dù sao về lại ký túc xá cũng phải tắm rửa thay quần áo, không thành vấn đề
「 Vậy tới quán ăn anh thích đi! Ăn rất ngon, hơn nữa quần áo cũng không bị ám mùi thức ăn!」Ân Chẩn lập tức hạ quyết định,
「Ân.」 Đan Cư trả lời, hai người im lặng đến quán thịt nướng.
Đến quán, hai người được phục vụ trực tiếp dẫn đường đến một chỗ riêng biệt.
「 Ngài Ân, hôm nay muốn ăn cái gì?」 Tất cả phục vụ trong quần đều biết Ân Chẩn
「 Cư Nhi muốn ăn cái gì?」 Ân Chẩn hỏi Đan Cư,
「 Anh chọn giúp tôi đi!」 Đan Cư trực tiếp nói,
「 Vậy cứ giống như bình thường đi, lấy hai phần.」 Ân Chẩn nói,
「 Dạ được, xin chờ một lát.」 Phục vụ nói xong liền rời khỏi
「 Muốn uống gì?」 Ân Chẩn hỏi,
「Ân…… Sprite đi, cám ơn.」 Đan Cư nói
Ân Chẩn liền thay người yêu mở một chai Sprite, bản thân cũng lấy một chai.
「 Cám ơn.」 Đan Cư rất lễ phép nói,
「 Không có gì.」 Ân Chẩn ngồi xuống.
Thức ăn rất nhanh đã được bưng lên.
「 Các vị từ từ dùng, nếu có việc gì xin mời nhấn chuông a!」 Vẫn là người phục vụ trước, hắn bưng một mâm đầy thức ăn đặt lên bàn, cuối cùng trước khi rời khỏi còn khẽ nói
「Được rồi, cứ việc đi làm chuyện của anh đi!」 Ân Chẩn theo thói quen nói,
Hai người bắt đầu nướng thức ăn.
「 Sao? Có ngon không?」
Hai người ăn xong thịt nướng lại bắt đầu dùng kem tráng miệng.bg-ssp-{height:px}
「 Ngon.」 Đan Cư thành thực nói,
「 Em thích là tốt rồi. Lần sau còn muốn tới đây không?」 Ân Chẩn hỏi,
「Ân.」 Đan Cư gật đầu.
Hai người ăn no xong, Ân Chẩn liền lái xe đưa Đan Cư trở về ký túc xá, nhưng hình như lúc rời quán chưa có trả tiền a!
Đan Cư ban đầu không có chú ý tới, thẳng đến khi hai người ra khỏi quán mới chợt nhớ ra.
「?! Chúng ta chưa có trả tiền!」 Đan Cư khẩn trương quay đầu lại,
「 Anh đã trả rồi, em không cần lo.」
Ân Chẩn trấn an Đan Cư, tiếp tục lái xe rời đi.
「 Lúc nào vậy?」 Đan Cư kinh ngạc hỏi,
「 Lúc phục vụ bưng mâm đồ ăn tới, anh đặt tiền lên mâm.」Ân Chẩn giải thích nói,
「 Vậy…」
「 Không cần đâu, lần sau em mới anh ăn là được rồi.」 Ân Chẩn không đợi Đan Cư nói xong liền đánh gãy,
「…… Ác, vậy lần sau tôi mời!」 Đan Cư cũng chỉ có thể làm như vậy thôi,
「Ừ, lần sau để em quyết định, cho em mời anh ăn.」 Ân Chẩn rất kiên nhẫn trấn an nói, Đan Cư thế này mới yên lòng,
「 Kế tiếp làm gì đây? Hay em muốn về ký túc xá nghỉ ngơi?」 Ân Chẩn hỏi,
「 Sao cũng được! Nếu không thì đi uống một ly cà phê đi!」 Đan Cư không nhất định phải trở về ký túc xá, bản thân không cảm thấy mệt lắm, cho nên liền đề nghị đi uống cà phê.
「Được, vậy chúng ta đi uống cà phê.」
Ân Chẩn nghe xong đương nhiên vui vẻ không thôi. Anh chuyển hướng lái, mang Đan Cư đến một quán cà phê khá đẹp.
「 Xin chào ngài Ân, mời theo tôi.」
Vừa vào cửa đã được một người phục vụ lịch sự chào đón dẫn đường ngồi vào một chỗ không bị ai quấy rầy, có thể thấy được Ân Chẩn cũng thường hay tới nơi này.
「 Xin hỏi hai người muốn uống gì?」 Phục vụ mỉm cười hỏi.
「 Một ly Mocha.」 Đan Cư nhìn menu nói,
「 Lấy cho tôi một ly Special Tone.」 Ân Chẩn cũng nói,
「 Dạ được, xin chờ một chút.」 Phục vụ lập tức nhớ lấy rồi rời đi.
Mocha:
Special tone: