Ngày tháng năm
Chiếc máy sấy tóc màu đỏ nằm chơ vơ trong tủ đã một thời gian mà không được động đến, tôi không biết liệu nó đã hỏng hay còn sử dụng được hay không.
Trước kia tôi không dùng máy sấy, tôi thích để tóc mình tự khô hơn.
Dù nhiều đêm đã muộn mà tóc vẫn còn ướt, tôi đều cứ để thế đi ngủ.
Khi chuyển sang sống cùng anh, anh triệt để rèn lại thói quen xấu này của tôi.
Mỗi lần tóc ướt là anh lại bắt tôi dùng máy sấy.
Nếu tôi ngang bướng không chịu thì anh sẽ cầm máy sấy bắt tôi ngồi xuống ghế để anh tự sấy tóc cho tôi.
Đa số là tôi sẽ để anh làm giúp mình, vì tôi thích cảm giác ở gần anh như thế, thích anh quan tâm chăm sóc tôi.
Lâu dần thành thói quen, khi tôi vừa cầm khăn lau tóc vừa bước từ phòng tắm ra, anh đã cầm sẵn máy sấy ngồi trên giường chờ tôi.
Thấy tôi đi ra, anh vỗ xuống bên cạnh giường bảo tôi ngồi xuống.
Tôi trèo lên giường, anh đứng dậy từ phía sau, bật máy sấy.
Tôi có thể cảm nhận rõ từng ngón tay anh luồn vào tóc tôi rồi nhấc chúng lên nhẹ nhàng.
Luồng gió ấm áp từ máy sấy thổi vào khiến da đầu tôi run lên, cảm thấy thật thư thái.
Tôi nhắm mắt hưởng thụ cảm giác thoải mái này.
Trong đầu bỗng nổi lên ý xấu.
Tôi quay người lại đối diện với anh.
Anh dừng lại nhìn tôi.
Tôi mỉm cười ôm lấy eo anh, gục đầu vào ngực anh.
Tôi nghe thấy tiếng anh cười bất đắc dĩ.
“Đừng nghịch nữa Kiều Kiều.
Ngồi thẳng lên để anh sấy tóc cho xong nào.”
“Không đâu.
Em buồn ngủ rồi, em muốn ngủ.”
Thực ra tôi không buồn ngủ, tôi chỉ muốn ôm anh.
Anh thở dài rồi lại bật máy sấy, cứ kệ tôi nghịch ngợm như thế.
Tôi mỉm cười thỏa mãn, dụi đầu vào ngực anh vài cái mới chịu ngồi yên.
Tôi không thích sấy tóc cho mình, nhưng lại rất thích sấy tóc cho anh.
Mỗi khi anh tóc ướt bước ra khỏi phòng tắm, tôi lại kéo anh ngồi xuống giường rồi bật máy sấy.
Tóc anh ngắn, rất mềm, mùi dầu gội thật thơm.
Anh cao hơn tôi nhiều lắm, dù tôi đứng còn anh ngồi trên giường thì tôi cũng phải kiễng chân mới sấy tóc được cho anh.
Sau nhiều lần như thế, tôi chuyển sang quỳ gối trên giường phía sau anh, như vậy thoải mái hơn so với việc đứng kiễng chân.
Tôi hay ghen tỵ với chiều cao của anh.
Nhưng mỗi lần được anh ôm trọn vào lòng lại thấy thật mãn nguyện.
Mấy bài viết trên facebook nói rằng chiều cao của hai chúng tôi là chiều cao lý tưởng của các cặp đôi.
Dù không tin vào những chuyện đó nhưng nhìn thấy vẫn khiến tôi vui vẻ.
Thỉnh thoảng tôi sẽ giơ điện thoại ra trước mặt anh, khoe rằng chúng tôi hợp nhau thế nhau.
Cung hoàng đạo hợp nhau, chiều cao hợp nhau, tuổi hợp nhau, đến tính cách cũng hợp nhau.
Anh không bình luận gì, chỉ cốc nhẹ vào trán tôi.
Tôi xoa trán ấm ức nhìn anh, vồ đến bên anh như sói vồ con mồi, cầm tay anh lên cắn một cái.
“Mèo hoang nhỏ, móng vuốt bắt đầu sắc lên rồi hả, biết cắn người rồi đấy.”
“Em là sói, là sói đấy, còn anh sẽ là con cừu nhỏ ngây thơ để mặc em bắt nạt.”
“Em còn dám nhận mình là sói? Ngốc nghếch như thế, cũng chỉ có anh mới dám nuôi em thôi.”
Anh vuốt mũi tôi, đổi lấy một cái nhìn sắc lẹm từ tôi.
Ngốc nghếch gì chứ, tôi rất thông minh, cực kì thông minh, anh mới là ngốc thì có..