Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bỗng một ngày chợt nhận ra, cuộc đời này mình đã mắc nợ một vài người...
Mình nợ cậu ấy những lời dịu dàng trong những tháng ngày tươi đẹp đó.
Mình nợ cậu ấy cô bạn cùng bàn xinh đẹp, dễ mến và xứng đôi...
Nợ cậu ấy lời tỏ tình chưa kịp nói..
Cậu ấy nợ mình lời cảm ơn và xin lỗi.
Nợ mình những lần đợi cậu ấy tới, những lần đi muộn, những lần lén xin giáo viên mỗi khi cậu ấy bận chơi game.
Nợ mình quá nhiều thời gian, để gặp gỡ, để nhớ và để quên...
Cậu ấy nợ mình, mình nợ cậu ấy. Chúng mình nợ nhau cả thời thanh xuân.:)
Hà Nội, .....
Biết bao giờ trả hết?:)