Rất lâu sau này tôi mới biết, thật ra không chỉ riêng ngày cá tháng tư mà tất cả những ngày còn lại, con người ta vẫn cứ hay nói dối nhau như thế...
"Mình không thích cậu ta!"
Bằng một cách nào đó, tôi vẫn thường hay nói dối bản thân như vậy, nói dối rằng mình thực sự không thích cậu ấy, không thích một chút nào.
Tại sao thế nhỉ? Tại sao con người ta cứ phải khổ sở như vậy? Yêu thì nói yêu, không yêu thì nói là không yêu. Chẳng hiểu sao một số người cứ thích tự dằn vặt nhau đến vậy. Phải chăng từ "Anh yêu em" hay "Em yêu anh" là câu nói khó khăn nhất trên thế gian này?
Dạo ấy tôi thường hay nghe một bài hát như thế này:
"Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi...
...
Tôi xin người cứ gian dối
Nhưng xin người đừng lìa xa tôi..."
Ừm, tôi như thấy mình ở đâu đó trong bài hát ấy. Tôi đã tưởng ra vô vàn cảnh tượng, rằng sớm mai thức dậy, vội mở inbox và chợt thấy tin nhắn của cậu ấy, cậu ấy chỉ viết mỗi chữ "Mình thích cậu!"...:) Ừm, dù cho hôm nay có là ngày cá tháng tư đi nữa, dù cho cậu ấy có đang nói dối, tôi cũng sẽ một mực tin nó là thật. Chỉ cần cậu ấy ở đây, mãi mãi ở đây...
Cũng từng có ý nghĩ ngu ngốc rằng hôm nay sẽ đi nhắn tin tỏ tình với một loạt người, trong đó có cậu ấy... Rồi lại thôi!
Tôi biết hôm nay cậu ấy hẳn là nhận được rất nhiều lời tỏ tình, cũng có thể ngay cả cậu ấy cũng đi tỏ tình với người cậu ấy thầm thương... Tôi biết...:)
"MH, mình thích cậu!"
Vì chắc có lẽ ngày nào tôi cũng tự lừa gạt bản thân rồi, nên hôm nay hãy để tôi nói thật với lòng mình...
MH, cậu có đó không? Có nghe thấy mình nói gì không hở cái đệch mợ cậu?:)
Hà Nội, .....
Qua ngày hôm nay, mình sẽ trở về với những ngày như thế, những chuỗi ngày tự dằn vặt rằng mình không thích cậu...:)