Editor: Lữ
Beta: An Hiên
,
Linh kun mù tịt đối với mỹ phẩm nhưng mấy hôm nay lại có ý định mua cho tôi một cây bút kẻ mắt.
Trong lòng tôi tự nhủ: Được chứ, đương nhiên là được rồi.
Sau phút giây hưng phấn, tôi rơi vào suy tư, nếu dựa theo sự hiểu biết của tôi với Linh kun thì đằng sau chuyện này e rằng không đơn giản như vậy.
Tôi hỏi thẳng người đó: "Anh biết bút kẻ mắt là gì không?"
Có thể Linh kun cũng chẳng hiểu được tính nghiêm trọng của việc này, anh ngập ngừng rất lâu mới trả lời: "Là bút kẻ lông mày à?"
"..."
Tôi vuốt mặt, hít một hơi thật sâu rồi cố nặn ra một nụ cười.
Không nên kì vọng quá nhiều vào người đàn ông này mà.
,
Ngoài mặt, Linh kun cũng xem như thành phần tri thức nho nhã.
Nhưng trên thực tế thì dục vọng chiếm hữu của anh cực mạnh, khả năng ghen tuông thuộc hàng thượng thừa.
Mấy ngày trước, tôi cũng chỉ đến nhà bạn thân ngủ một đêm. Mà trong nhà vừa hay có một cậu thanh niên bằng tuổi nuôi một con mèo Ragdoll (), tôi lại yêu mèo vô bờ bến nên đã thuận tay chụp vài tấm hình.
() Ragdoll là tên một nòi mèo với đôi mắt màu xanh dương và bộ lông hai màu tương phản đặc trưng. Nó là giống mèo to lớn, với cơ bắp rắn chắc và bộ lông mềm mại và hơi dài. Chúng cũng được biết đến là giống mèo hiền lành, dễ bảo và dễ thương.
Trước khi ngủ tôi gọi cho Linh kun, anh hỏi với giọng giận dỗi: "Về chưa?"
Tôi nghe thấy giọng anh không được bình thường thì tim đập thình thịch, run rẩy cất tiếng: "Vẫn chưa về..."
Linh kun hừ lạnh một tiếng: "Vậy thì đừng về nữa."
Tôi: "..."
Chắc là anh lại tưởng tượng ra cái cảnh tôi và chủ nhân của con mèo Ragdoll kia anh sờ em vuốt, hai bên vui vẻ cùng chơi với mèo đây mà.
Đàn ông quả thật như kim dưới đáy bể, quá phức tạp.
,
Cũng có lúc tôi nổi máu trêu ghẹo Linh kun.
Nhân lúc anh đang đánh hạng LOL (), tôi lén thổi vào loa để thu hút sự chú ý của anh.
() Liên Minh Huyền Thoại (viết tắt: LMHT, tiếng Anh: League of Legends, viết tắt tiếng Anh: LOL) là một trò chơi video đấu trường trận chiến trực tuyến nhiều người chơi (MOBA - Multiplayer Online Battlefield Arena) được Riot Games phát triển và phát hành cho hệ điều hành Microsoft Window và Mac OS X, lấy cảm hứng từ mod Defense of the Ancients cho trò chơi video Warcraft III: Frozen Throne.
"Hửm? Làm sao vậy?" Linh kun hạ giọng hỏi.
Tôi nở một nụ cười xảo quyệt, cố ý nói nhỏ: "Em nghĩ câu này sẽ ảnh hưởng đến trận đấu của anh."
"Em nói thử xem." Lúc chơi game anh cũng chẳng thèm đáp lại mấy trò phá đám của tôi.
"Em muốn "pằng pằng pằng" với anh."
Âm thanh gõ bàn phím dồn dập ở đầu bên kia của anh lập tức dừng lại, qua một lúc lâu anh mới kịp phản ứng, lập tức bật cười rồi nói: "Em nói xem, em có phải là người được quân địch phái tới để làm nhiễu loạn thính giác của anh không thế? Câu này quá có sức ảnh hưởng."
,
Linh kun thuần khiết hơn tôi, tôi vô cùng không muốn thừa nhận sự thật này.
Nhớ có lần đang nói chuyện phiếm, anh lên tiếng: "Anh muốn em ăn anh..."
Sau câu nói ấy tôi ngây người rất lâu, kinh hãi đến nỗi suýt bỏ chạy. Ngay lập tức tôi bày ra bộ dạng khiếp sợ kết hợp với chuỗi dấu chấm than.
Không ngờ Linh kun giấu giếm nhiều năm như vậy, hóa ra trong lòng lại là kẻ ham mê tình dục.
Một lát sau , Linh kun mới từ tốn lên tiếng: "Vừa rồi anh nói nhầm, là ăn đồ anh nấu. Em nói đi, em nghĩ cái gì đấy?"
Tôi chột dạ nhưng vẫn còn mặt dày lên tiếng: "Không... không nghĩ gì cả."
,
Trong khoảng thời gian yêu đương với Linh kun, anh giúp đỡ rất nhiều người. Bởi vì nhân phẩm tốt tình thương người lại dạt dào cho nên ai ai cũng quý mến Linh kun, bao gồm cả thầy cô dạy bổ túc và hiệu trưởng. Bởi vì là người Ý cho nên tư tưởng của họ vô cùng cởi mở, để giúp Linh kun theo đuổi tôi, họ còn thường bày ra một vài mánh khóe.
Có vài giáo viên người Ý tương đối thân thiết với bố mẹ tôi, biết tôi bị cấm túc ở nhà nên đến tận nhà để thuyết phục bố mẹ cho tôi đi tụ tập, trên thực tế là ném tôi vào vòng tay Linh kun rồi còn nháy mắt vài cái, khẽ nói: "Lần sau nếu còn yêu cầu kiểu này nữa thì nhớ tìm đến tôi là được."
Linh kun mỉm cười rồi gật đầu một cái.
Tôi run lẩy bẩy trong lòng anh: Rốt cuộc người đàn ông này dùng thủ đoạn gì mà lại thu phục được nhiều người đến thế?
Bởi vì có một vài lí do cá nhân cho nên mối quan hệ của tôi và người nhà không được tốt lắm, thậm chí có thể nói là tệ. Những thứ như đối nhân xử thế này, có rất nhiều điều đều do Linh kun dạy tôi, kể cả các ngành học.
Anh vừa là bạn vừa là thầy cũng vừa là bố.
Thậm chí hồi cấp , khoảng thời gian tôi và Linh kun học cùng trường, giáo viên tiếng Anh vô cùng thích so sánh thành tích kém cỏi của tôi với Linh kun.
Linh kun chỉ hận rèn sắt không thành thép, vẫn cứ dạy thêm cho tôi để tôi thi đạt yêu cầu.
Giáo viên tiếng Anh vừa nhìn thấy kết quả thì rất hài lòng: "Nhất định là Linh kun dạy thêm cho em, phải không?"
Nội tâm của tôi: Chỉ cầu xin thầy đừng đi mách lẻo, em không chịu nổi đâu.
,
Tình cờ có một lần khi tôi và Linh kun gọi điện thoại thì bên cạnh anh lại có người.
Cháu gái của anh ngạc nhiên hỏi: "Chú ơi, ai đang nói chuyện với chú vậy ạ?"
Tôi nín thở chờ, cảm thấy hơi khó xử.
Linh kun cười một tiếng rồi giải thích với con bé: "Là cô của cháu đấy."
,
Mẹ của Linh kun đối xử với tôi rất khác với anh ấy.
Có lẽ là vì trong nhà toàn con trai, bà lại mong mỏi có con gái cho nên đối xử với tôi có thể gọi là rất yêu thương và cưng chiều. Bình thường khi tôi ra khỏi nhà một mình, bà đều liên tục cằn nhằn Linh kun cả buổi vì lo lắng cho sự an nguy của tôi.
Có một hôm tôi nhìn thấy mẹ của Linh kun thêm tôi trên WeChat, tôi vô cùng ngạc nhiên hỏi: "Sao mẹ anh lại thêm em thế nhỉ?"
Linh kun sững người một lát mới cất tiếng: "Chắc là lo em một mình ở thành phố A đấy, hai hôm nay mẹ hỏi anh suốt về tình hình của em, mẹ rất lo lắng cho em. Chỉ có điều sao mẹ lại biết được WeChat của em nhỉ?"
Khi nói đến vế sau, sự nguy hiểm trong giọng nói của anh tăng thêm...
Tôi nghiêm túc suy nghĩ... Có lẽ giữa chúng tôi đã xuất hiện kẻ phản bội.
,
Bình thường miệng lưỡi Linh kun chẳng hề lanh lợi, thỉnh thoảng mới xuất chiêu trêu chọc khiến người khác ngứa ngáy chân tay.
Khoảnh khắc để lại ấn tượng khá sâu sắc là khi anh nghiêm túc nói với tôi một chuyện: "Anh muốn em nở mày nở mặt gả cho anh."
,
Thỉnh thoảng tôi sẽ giở mấy trò trái tim thiếu nữ () với Linh kun.
() Trái tim thiếu nữ: Để chỉ những cô gái thuần khiết, ngây thơ với trái tim nhạy cảm. Cũng dùng để miêu tả những cô gái đa sầu đa cảm, luôn hướng tới những thứ lãng mạn ngọt ngào.
Có một khoảng thời gian không biết thế nào, nói chung là tôi đã kí kết đủ các loại khế ước.
Tôi giơ ngón út trước mặt Linh kun, nghiêm túc tuyên bố: "Ký khế ước với em đi."
Linh kun không tỏ rõ ý kiến, chỉ nhíu mày: "Ký xong thì quyền sở hữu em sẽ thuộc về anh."
Tôi xoa cằm suy tư một lúc, luôn cảm thấy đây là một vụ mua bán lỗ vốn nên liền bổ sung thêm điều khoản: "Nhưng mà em có điều kiện đi kèm đó là anh phải đối xử với em cực kì tốt."
"Được." Linh kun rất quyết đoán, điều này khiến tôi hơi khó tin.
Tôi do dự ngoéo tay với anh, chỉ nghe thấy anh lên tiếng: "À, hình như em chưa rõ điều khoản cuối cùng của khế ước, điều kiện đi kèm phải nêu rõ toàn bộ quyền quyết định thuộc về đằng trai."
Tôi sợ hãi tột độ: "Hả?"
Chẳng lẽ chỉ cần anh ấy cảm thấy việc đó tốt với tôi thì chính là tốt à?
Đã sớm biết là có bẫy mà!
,
Linh kun chưa từng hiểu trái tim của thiếu nữ, tôi hỏi anh ấy nếu như người anh thích uống say rồi nằm trên giường của anh thì anh sẽ làm thế nào?
Lòng tôi tràn đầy chờ mong anh sẽ nói ra mấy lời khiến người khác ngượng ngùng, nào ngờ anh suy nghĩ một lúc, sau đó nhìn tôi chằm chằm, giọng nói đầy nguy hiểm vang lên: "Anh sẽ đánh em."
Anh sẽ đánh em...
Sẽ đánh em...
Tôi mếu máo, mình đang trêu chọc ai thế này?
,
Linh kun cũng biết một chút lãng mạn.
Mùa đông ở nước Ý rất lạnh, chưa đến tháng mà trời đã rét buốt.
Một hôm tôi đến nhà Linh kun, còn chưa cởi quần áo ngoài ra đã chui vào chăn của anh.
Ngoài mặt Linh kun tỏ ra chê trách nhưng mặt khác lại cuộn chặt tôi lại rồi ôm vào lòng.
Dường như bầu không khí quá mức mờ ám, đột nhiên anh kéo chăn trùm kín đầu tôi khiến cho bốn phía đều quanh quẩn hơi ấm, mọi thứ đập vào mắt tôi đều tối đen như mực.
Linh kun chạm vào gò má tôi, nhẹ nhàng mở miệng: "Tốt lắm, bây giờ anh muốn ăn em."
Cảm giác rất kì quái khiến toàn thân tôi nóng bừng, tôi co người lại, run lẩy bẩy: "Anh là sâu hả?"
"Sâu? Vậy em sợ không?"
Tôi im lặng rất lâu, quyết định đập nồi dìm thuyền, bèn vén chăn lên hét to: "Vậy thì cho con sâu chết cóng luôn đi."
Linh kun chán không buồn nói: "..."
Anh kéo tôi vào chăn, chắc là trong lòng đang nghĩ: Rồi rồi rồi, anh chịu thua, mau kéo chăn lại đi cô nàng không hiểu phong tình là gì này!