Editor: Liêu
Beta: An Hiên
[ câu hỏi của Linh Thảo]
Q: “Linh kun, nếu độc giả cướp Thảo Đăng đi thì anh muốn làm gì?”
Linh kun trả lời đầy ẩn ý: “Ồ, độc giả toàn là con gái, có "năng lực" gì mà đòi tranh giành với tôi?”
Tôi đỡ trán, một câu hai nghĩa của Linh kun vô cùng sắc bén.
Q: “Linh kun, anh thích Thảo Đăng ở điểm nào?”
Anh cân nhắc một lát, sau đó trả lời: “Thích vì cô ấy xinh đẹp, lại còn thông minh, cũng rất đáng yêu.”
Tôi vừa lòng gật đầu, nghe xong câu trả lời thì rút tay khỏi nút tắt nguồn của máy tính.
Q: “Linh kun, lỡ như anh và Thảo Đăng có một cậu con trai thì anh định làm gì?”
Linh kun nghe vậy, đầu tiên là thấp giọng kêu rên, cực kỳ đau khổ trả lời: “Tại sao phải có loại vấn đề này? Không thể, tuyệt đối không thể, nếu không anh sẽ phát điên.”
Tôi nói thầm: “Nhưng đó là con trai em sinh mà…”
“Nhưng anh không cần con trai.”
“Vậy bỏ qua được không?” Tôi thử hỏi.
Nào ngờ Linh kun như bừng tỉnh khỏi ác mộng, kiên định nói: “Bỏ qua đi, thực sự đấy.”
“…” Được, anh thắng.
Q: “Linh kun, từ lâu anh được trải nghiệm cảm giác làm bố khi chăm sóc Thảo Đăng, anh thấy thế nào?”
Linh kun trả lời: “Rất phiền, bởi vì em rất đáng ghét, hơn nữa còn thích bắt bẻ. Ừ… Nhưng mà thỉnh thoảng sẽ có cảm giác thành tựu khi được em chữa trị hết bệnh.”
“Chữa trị?”
“Chính là cảm thấy ấm áp trong lòng, hy vọng con gái nhỏ nhà chúng ta sau này cũng sẽ như vậy.”
“Vậy anh sẽ chiều con mà không chiều em nữa à?”
Linh kun cười một tiếng: “Em cảm thấy anh sẽ vậy sao?”
“Em không biết.”
“Tại sao?”
Tôi lẩm bẩm: “Vì con bé đáng yêu hơn em.”
“Muốn đáng yêu hơn em rất khó đó, trên đời này không có ai đáng yêu hơn em hết.” Một lát sau, anh bổ sung: “Hơn nữa, bây giờ ở bên em đã có cảm giác được chữa trị bởi cô con gái nhỏ mình nuôi rồi.”
Q: “Linh kun, lúc Thảo Đăng bận gõ chữ mà không để ý đến anh thì anh sẽ làm gì để thu hút sự chú ý của cô ấy?”
“Sẽ chạm vào cô ấy, sờ soạng cô ấy?” Linh kun nói nghiêm túc: “Ở bên cạnh tôi thì dễ, sẽ ôm cô ấy vào lòng, động tay động chân… Khụ, thu hút sự chú ý của cô ấy. Nếu không ở bên cạnh thì hơi khó khăn.”
Cầm thú!
Q: “Người bố già Linh kun, nếu con gái của anh giống Thảo Đăng, bị người ta bắt đi nuôi từ rất sớm thì phải làm sao?”
Linh kun cực kỳ hoảng sợ: “Sao có thể thế được?! Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra! Tôi sẽ không cho phép chuyện này xảy ra!”
Q: “Linh kun, anh nhận ra mình thích Thảo Đăng từ khi nào?”
Linh kun dừng một chút, sau đó chậm rãi nói: “Lúc đó có một khoảng thời gian trước khi đi ngủ tôi đều nghĩ đến cô ấy, cứ cảm thấy trong lòng thiếu thứ gì đấy… Có một lần nọ, tôi tự hỏi mình một câu theo bản năng rằng: Có phải mày thích cô ấy rồi không? Sau đó thì phát hiện, hình như tôi thích thật rồi…”
Q: “Linh kun, anh định khi nào kết hôn với Thảo Đăng?”
Linh kun chần chừ: “Vấn đề này hơi xa xôi, đại khái chắc là - năm sau, nếu chưa kết hôn thì cũng sẽ đến nhà cô ấy xác định quan hệ, tránh cho đêm dài lắm mộng.”
Q: “Linh kun, nếu đời này không gặp được Thảo Đăng thì anh sẽ thế nào?”
Linh kun chân thành trả lời: “Tôi cũng không biết, bởi vì đối với tôi mà nói, cô ấy rất quan trọng. Nhưng mà có thể tôi cũng sẽ gặp những người khác nhỉ?”
Tôi cười khẩy: “Vậy em cũng sẽ gặp những người khác, sinh cho họ một đội bóng đá.”
“Vậy em có muốn sinh cho anh một đội bóng đá không?”
“Không!”
“Tại sao người khác thì được mà anh lại không?” Linh kun như cười như không.
Q: “Linh kun, sao anh lại học hóa giỏi như vậy?”
Linh kun đùa: “Vì anh thích, có hứng thú. Chẳng lẽ muốn anh nói bẩm sinh mình đã sống vì môn hóa sao? Em biết anh là người hướng nội, cũng không thích khoe khoang, nhưng anh vẫn muốn nói, kể cả hồi học cấp ba trong nước hay ở nước ngoài bây giờ, thứ lỗi cho anh nói thẳng, không ai có thể đánh bại anh hết.”
Q: “Linh kun, sau này anh dự định sẽ sinh mấy đứa với Thảo Đăng?”
Linh kun suy nghĩ một lát, sau đó trả lời: “Một đứa.”
“Tại sao?”
“Tôi không muốn chia người yêu của mình cho nhiều người như vậy…”
~~~ Tác giả có lời muốn nói: Các câu hỏi đều do độc giả cung cấp, hoan nghênh mọi người vào weibo của Thảo Đăng để bổ sung cho đủ câu hỏi.