Ngày tháng
Trưa hôm nay bọn mình kéo nhau đi ăn mì phi đao.
Thủ pháp làm mì của tên sư phụ ở đó thật là thuần thục. Con dao trong tay hắn ta bay lượn vòng vòng, bột mì rơi lả tả như bông tuyết, rồi từng cọng mì rơi gọn gàng vào ngay giữa nồi.
Sư phụ nói với tên tiểu nhị: “Nè anh tiểu nhị, cho bọn này bốn tô mì chay nha!”
Tên tiểu nhị hô to: “Được được! Bốn tô mì chay! Mời khách quan chờ một chút!”
Sư phụ lại bỏ nhỏ thêm: “Cho chút thịt vào trong tô mì chay nghen!”
Thằng tiểu nhị hỏi lại: “Vậy thì muốn kêu mì thịt rồi phải không?”
Sư phụ chắp hai tay lại rồi nói: “A Di Đà Phật, tội lỗi, tội lỗi! Người xuất gia chỉ ăn mì chay thôi, không ăn mì thịt! Ta không phải đã giải thích rõ ràng rồi sao. Chỉ muốn thêm chút thịt vào tô mì chay thôi. Tuyệt đối không phải là kêu mì thịt mà!”
“Giở trò à!” Tên tiểu nhị lên tiếng chửi.
Mấy tô mì mang lên trông rất là ngon lành. Nhị sư huynh liền hỏi tên sư phụ làm mì: “Anh này học làm mì ở đâu vậy?”
Hắn ta trả lời: “Học được từ trường mì phi đao ở Sơn Tây.”
“Hèn chi, thì ra vẫn còn là học sinh!” Nhị sư huynh nói: “Chẳng trách trong mì có chút vị chua chua!”
------------
Ngày tháng
Hôm nay là sinh nhật của mình. Ba tên đần kia chẳng có một tên nào nhớ ra hết. Mình cũng chẳng muốn nói ra.
Ăn trưa xong mình mới lên tiếng: “Hôm nay là ngày tháng , thật là một ngày tốt a.”
Đại sư huynh thờ ơ trả lời: “Có cái gì mà tốt chứ? Tào lao chịu không nỗi luôn.”
Mình nói lại: “Muốn tất sẽ có mà. Ai mà sinh ngày hôm nay thì rất ư là có tầm nhìn và đầy tiền đồ đó!”
Chỉ có mỗi nhị sư huynh là thông minh hơn một chút. Anh ấy vỗ đùi cái bộp rồi nói: “Sa sư đệ, hôm nay là ngày sinh nhật của em mà!” Mình chỉ cúi đầu chẳng nói gì.
Sư phụ liền nói: “Ồ! Ngộ Tịnh nè, lại già thêm một tuổi à. Ai nha, qua đây sư phụ rờ cái coi, xem trên mặt có thêm nếp nhăn nào không?”
“Tối nay chúng ta mở buổi tiệc để cùng nhau chúc mừng em nha!” Đại sư huynh mở miệng khiến trong lòng mình rất lấy làm cao hứng.
Tối đó sư phụ đi mua về một cái bánh nướng thật lớn, coi như làm quà sinh nhật cho mình. Trên bánh lại cắm cây đèn cầy. Sau khi thắp đèn cầy xong sư phụ mới xướng một câu: “Chúc con thọ sánh thiên tề...” Đại sư huynh liền ngắt ngang lời sư phụ: “Sư phụ, sư phụ đừng có hát nữa. So ra thì con thà thích nghe sư phụ khóc còn hơn. Lại đây Sa sư đệ. Sư huynh tặng cho em một món quà, chúc em năm nào cũng như hôm nay, tuổi nào cũng được như hiện tại.”
Mình nghĩ trong lòng: “Cái tên khỉ đột kia! Già keo kiệt như ngươi thì cho ta được cái gì ngon lành chứ!” Quả nhiên anh ấy lấy từ sau lưng ra một sợi dây thun rồi nói: “Cho em sợi dây thun này, mang đi đánh lộn cũng khá lắm!”
[Có lộn không đây!] “Whoa whoa, sợi dây thun này thật đẹp quá! Em thích lắm a! Cảm ơn đại sư huynh nhiều!” Mình lên tiếng.
Chỉ có nhị sư huynh là hiểu mình, tặng cho mình một con búp bê. Mình thật là thích nó lắm, không lúc nào rời tay a!”
Khi thổi nến, mình mới cầu xin ba nguyện vọng:
/ Tìm được người yêu.
/ Người yêu tìm được mình.
/ Thiệt là nhiều người yêu tìm được mình!