Nhật Ký Tân Hôn Cùng Ảnh Đế

chương 16

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tô Tố thật sự đã chuẩn bị rất kỹ, từ khi công bố bản thân chỉ đạt điểm, chị ta bắt đầu tập luyện rồi.

Trợ lý của Tô Tố đang mát xa chân cho chị ta, để chị ta xuất hiện trước ống kính trong tình trạng tốt nhất.

Tô Tố tràn đầy tự tin, Kiều Hội chỉ là con nhóc vẫn đang học đại học nhờ có chút thành tích mà được gọi là học bá nhưng về khoản nhảy múa chị ta chắc chắn giỏi hơn cô. Tô Tố khẳng định những tiếng vỗ tay tiếp theo sẽ chỉ thuộc về mình chị ta.

Thời gian chuẩn bị mười phút trôi qua, Tô Tố thay trang phục biểu diễn, trên môi nở nụ cười rạng rỡ, bước lên sân khấu.

‹ Ảnh hậu hôm nay nhìn rất xinh đẹp ›

‹ Vòng eo của Tô Tố nhỏ thật đấy ›

‹ Hội fan bạn gái của Tô Tố đã đến, sẵn sàng ghi lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ của chị ›

‹ Rõ ràng tôi không phải người lên sân khấu, vậy mà lại cảm thấy hồi hộp? ›

Trang phục Tô Tố mặc hôm nay là chiếc áo croptop màu trắng, ống tay áo hơi phồng lên kết hợp với chiếc quần ống rộng màu đen, trên quần còn có phụ kiện bằng kim loại, phía dưới chân là một đôi giày thể thao. Phong cách đơn giản và trẻ trung, đem lại cảm giác tràn đầy sức sống.

Bài Tô Tố chọn để nhảy là bài hát của một nhóm nhạc nữ đang nổi gần đây. Người xem bây giờ thường thích các điệu nhảy hiện đại hơn nhảy cổ điển. Cho nên Tô Tố chọn bài nhảy đang thịnh hành bây giờ là một lựa chọn tốt, dù sao kết quả cuối cùng đều do khán giả bình chọn.

Tiếng trống nhịp nhàng vang lên, Tô Tố bắt đầu xoay eo, học sinh lớp hai lập tức reo hò.

Các động tác vũ đạo của chị ta gọn gàng, chuẩn xác tiếng cổ vũ dưới khán đài ngày một lớn.

Kiều Hội nghiêm túc quan sát Tô Tố biểu diễn. Mấy năm nay Tô Tố giữ vững phong độ nổi tiếng quả là không sai vì khả năng vũ đạo của chị ta rất mạnh. Không ngoa khi nói rằng chị ta có hơn chục năm kinh nghiệm nhảy.

Nhưng từ góc nhìn của Kiều Hội, điệu nhảy của Tô Tố có vấn đề.

Vấn đề lớn nhất chính là chị ta bỏ qua các kỹ năng cơ bản nên một số vũ đạo bị cứng nhắc không hề tự nhiên.

Chỉ trong vài phút mà người nhảy phải truyền tải năng lượng đến với khán giả thông qua các động tác vũ đạo nhưng phải biết rằng chỉ để chuẩn bị cho vài phút ngắn ngủi kia dancer đã phải bỏ biết bao công sức luyện tập. Dancer là một công việc vất cả. Theo như Kiều Hội biết, không ít cô gái vì quá trình luyện tập mệt mỏi mà bật khóc. Cô cũng vậy, lần đầu tập nhảy cô đã khóc rất lâu. Quá trình đó rất đau đớn và mệt mỏi nhưng thành quả để lại cực kỳ tuyệt vời.

Những ai học nhảy đều có một loại khí chất cực kỳ thu hút.

Học nhảy là qua trình để con người ta trở nên hoàn mỹ hơn, giúp cho con người có thêm tự tin, bình tĩnh. Nếu bản thân lơ là tập luyện trong một khoảng thời gian, cơ thể sẽ nhanh chóng bị cứng và không đủ mềm mại.

Kiều Hội tự tin rằng nếu cô nhảy vũ đạo kia chắc chắn sẽ làm tốt hơn.

Chẳng mấy chốc, ba phút biểu diễn của Tô Tố đã kết thúc, tiếp đến là màn biểu diễn của Kiều Hội.

Diễn đàn Học Viện Điện Ảnh Bắc Thành bắt đầu nóng hơn bao giờ hết.

“Tô Tố nhảy tốt quá, không biết Kiều Hội có thể vượt qua không?”

“Không hổ là đã xuất đạo [] nhiều năm, cả diễn xuất lẫn nhảy nhót chị ấy đều làm tốt.”

[] Xuất đạo: Tiếng anh là ‘debut’ nói nôm na nghĩa là một thực tập sinh trong lĩnh vực nào đó ra mắt công chúng.

“Không ai biết trình độ nhảy nhót của Kiều Hội ra sao à? Đợi mãi không thấy ai nói đến.”

“Tiếp theo đến Kiều Hội biểu diễn rồi, tự xem tự cảm nhận đi.”

Kết thúc màn trình diễn, Tô Tố quay lưng về phía khán giả hai tay chống nạnh, phong thái tự tin. Khóe môi chị ta nhếch lên, chiến thắng nắm chắc trong tầm tay.

Chị ta nhìn về phía Từ Diệc Dương đầy chờ mong, Tô Tố tham gia chương trình này vì anh bằng không chị ta sẽ không bao giờ tham gia loại chương trình này.

Chỉ là vẻ mặt anh vẫn vậy không chút cảm xúc, môi mỏng mím chặt, một ánh nhìn cũng không nhìn chị ta. Mặc dù trong lòng sớm đã biết điều này nhưng nhìn Từ Diệc Dương trước sau không động trong lòng vẫn có chút thất vọng.

Tô Tố cảm thấy điệu nhảy của mình khi này vượt qua khả năng bình thường rồi. Vì phải quay phim nhiều năm, chị ta rất lâu không tập luyện. Cứ ngỡ rằng màn trình diễn này sẽ đổi lấy được sự tán thưởng của anh.

Trong hậu trường, Kiều Hội đã thay đồ xong, chuẩn bị lên sân khấu.

Mấy cô bé cùng phòng vừa thấy bóng dáng cô lập tức hô lớn, “Học bá cố lên! Tụi em tin tưởng chị!”

Lần này tham gia chương trình cô không đem theo nhiều quần áo lắm, hiện tại cô chỉ mặc chiếc váy đen dài tay, độ dài của váy chạm đến đầu gối không quá ngắn nhưng để tránh bị lộ hàng cô mặc thêm chiếc quần bảo hộ ngắn.

Chân cô đi một đôi giày cao gót bảy phân, đôi chân trắng nõn, thon thả lộ ra ngoài không khí. Kiều Hội giống như hạc giữa bầy gà, chỉ cần liếc mắt đã khiến người ta phải chú ý.

Bản thân cô thường xuyên luyện nhảy với giày cao gót nên điều này là chuyện đơn giản đối với cô.

Cách ăn mặc của cô không cầu kỳ, cũng không gợi cảm như cách ăn mặc của Tô Tô vừa rồi, không trực tiếp lộ ra vòng eo thon gọn nhưng sự xuất hiện của cô đã khiến kênh phát sóng trực tiếp và nhóm trò chuyện của Học Viên Điện Ảnh Bắc Thành xôn xao, bùng nổ.

‹ Ban nãy tôi nghĩ eo Tô Tố là nhỏ lắm rồi nhưng không eo của học bá còn thon hơn ›

‹ Chân dài, eo nhỏ, hâm mộ quá ›

‹ Còn gì học bá không có không? Gương mặt, thân hình đều đỉnh ›

‹ Nhìn thôi tôi cũng muốn bỏ một phiếu cho chị gái nhỏ xinh đẹp rồi ›

‹ Lầu trên nhan khống không giữ tý liêm sỉ nào, phải xem học bá biểu diễn đã chứ? ›

‹ Tôi không quan tâm, bỏ một phiếu cho học bá thôi ›

Phía bên diễn đàn trường, mọi người đều đồng lòng bình luận:

“Hạ Nhiên bị mù.”

“Hạ Nhiên thật sự bị mù.”

“Mắt Hạ Nhiên dùng để trang trí à? Không dùng được thì ném đi.”

Người bị mọi người réo gọi là bị mù bây giờ đang ngồi cúi mặt trước điện thoại, lặng lẽ nhìn Kiều Hội trên chương trình trực tiếp.

Cô xinh đẹp động lòng người mà Hạ Nhiên chỉ có thể trơ mắt nhìn cô tỏa sáng trên sân khấu.

Lục Đình nhìn thấy anh lén lút xem Kiều Hội, chị ta bực tức giật điện thoại ném xuống đất: “Cô ta giỏi giang như vậy có phải anh hối hận rồi không?” Điện thoại rơi xuống nền đất tạo ra vết xước lớn trên màn hình cũng như tâm trạng Hạ Nhiên bây giờ.

Biểu cảm Hạ Nhiên không chút thay đổi, anh ta đã quen với việc Lục Đình nổi giận kể từ khi Kiều Hội được tham gia chương trình rồi. Hạ Nhiên không muốn nhiều lời, dù sao hai người ở bên nhau cũng vì mục đích lợi ích.

Bình thường Lục Đình thích nhất là gương mặt này của Hạ Nhiên nhưng giờ phút này chị ta lại ghét gương mặt này.

Khi đối mặt với cô, Lục Đình rất ít khi cười, chị ta khó chịu vô cùng: “Anh nói chuyện đi, có phải anh hối hận rồi không?”

Vẻ mặt của Hạ Nhiên bình tĩnh, giọng điệu không dao động chút nào trả lời, “Không phải.”

Lục Đình điên cuồng dẫm lên điện thoại, phá nát nó, “Tốt nhất là không phải, nói cho anh biết trong mắt Kiều Hội anh là kẻ bắt cá hai tay mà người anh bắt cá hai tay còn là tôi. Nó sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, anh hiểu không?”

Nói xong, chị ta tức giận rời đi.

Sau khi Lục Đình rời đi, Hạ Nhiên cúi xuống nhặt từng mảnh vỡ điện thoại.

Tiếng nhạc trên sân khấu lúc này vang lên, giọng nữ quyến rũ văng vẳng bên tai tất cả mọi người theo dõi màn trình diễn.

Động tác mở màn của Kiều Hội và Tô Tố đều giống nhau, bắt đầu từ động tác xoay eo, đây là một động tác hay có ở trong vũ đạo của nhóm nhạc nữ.

Bởi vì thường xuyên tập luyện, cho nên eo của cô đặc biệt mềm mại, đong đưa theo biên độ vừa phải, dẻo dai quyến rũ nhưng không lộ ra vẻ thô tục mà là loại gợi cảm cấp độ cao.

Khi Kiều Hội lắc đầu, mái tóc đen dài trong không trung uốn lượn một hình vòng cung rất đẹp giống như tiểu tiên nữ hạ phàm.

Cô vừa cử động, tất cả học sinh ở lớp một không thể nào bình tĩnh nổi.

“Tôi muốn giỏi như Kiều Hội, vào phòng thi có thể được điểm cao, đứng trên sân khấu có thể nhảy. Từ giờ chị ấy sẽ là thần tượng của mình.”

“Học bá toàn năng!”

“Sao ông trời bất công đến thế nhỉ? Sao người với người có thể chênh lệch đến mức độ này?”

Các học sinh ở trường cấp ba chỉ thấy đẹp còn sinh viên của Học Viện Điện Ảnh Bắc Thành đều biết để có được kỹ năng thế này là biết bao mồ hôi công sức phải đổ ra.

Nếu Kiều Hội không tập luyện chăm chỉ, cô sẽ không thể tỏa sáng trên sân khấu như vậy.

“Không ngờ kỹ năng nhảy của Kiều Hội có thể đè bẹp Tô Tố, tôi còn tưởng Tô Tố sẽ đè bẹp Kiều Hội.”

“Còn cái gì Kiều Hội không làm được?”

“Lúc trước ai nói Kiều Hội không bằng một góc của Tô Tố thì thử ra đây nói tiếp đi.”

Kiều Hội ở trên sân khấu biểu diễn khác với Kiều Hội lúc bình thường. Ở trên sân khấu, cô giải phóng bản thân, hòa mình vào từng động tác.

Bởi vì đang đi giày cao gót, Kiều Hội đặc biệt chuyên tâm nếu không cẩn thận cô có thể gặp sự cố trên sân khấu.

Trước khi mẹ mất, mẹ cô quyết tâm rèn luyện cô trở thành đệ nhất danh viện []. Bà cho cô đi học mọi thứ, nếu học không tốt sẽ nghiêm khắc dạy dỗ.

[] Đệ nhất danh viện: Danh viện là từ chỉ các tiểu thư con nhà giàu có, cụm từ đệ nhất danh viện ý chỉ người nổi bật, giỏi giang nhất trong hội tiểu thư con nhà giàu.

Lúc ấy cô còn bé không hiểu chuyện, thường xuyên oán giận và cãi lời mẹ nhưng từ khi mẹ qua đời không còn ai bắt cô phải học thứ này thứ kia Kiều Hội mới nhận ra tất cả những gì mẹ làm đều muốn tốt cho cô.

Vào thời điểm đó, cô được mẹ gửi đến các trường luyện thi khác nhau vào cuối tuần để học các loại năng khiếu. Dù rất vất vả nhưng cô biết rằng mẹ sẽ luôn ở bên cô. Bà luôn mong muốn Kiều Hội mau chóng thành tài.

Thật đáng tiếc, khi cô tỏa sáng trên sân khấu thì mẹ không còn nữa.

Kiều Hội xoay tròn trên đôi giày cao gót, chiếc váy đen đung đưa thướt tha. Cô tựa như bông hoa nở rộ.

Phía dưới khán đài, Từ Diệc Dương chăm chú nhìn cô.

Đây là lần đầu tiên anh thấy cô đứng trên sân khấu cũng là lần đầu tiên anh biết cô nhảy giỏi đến vậy.

Anh nhìn người cô vợ nhỏ của mình uyển chuyển thoải mái nhảy trên sân khấu.

Từ Diệc Dương bị cô làm cho mê muội.

Kết thúc màn trình diễn, Kiều Hội chậm rãi dừng lại. Bởi vì vừa nhảy xong, hô hấp của cô có hơi dồn dập.

Mặc dù mệt nhưng lần này có thể thả mình trên sân khấu cô đã thấy mãn nguyện.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio