-Lấy xe đứa nào đi? Hay đi xe đạp? - Rin
-Thôi lấy xe đi. Giờ này nắng lắm, đi xe đạp có nước thành heo quay. - Pu
-Cái heo này lọi tao ra nha. - Ten giơ tay
-Cho tao xí luôn. - Rin hiểu ý nhỏ nên cũng giơ tay tán thành
Mặt Pu sầm lại. Hai con kia nhận thấy nguy hiểm liền chuyển chủ đề.
-Vậy lấy xe tao ha? - Ten
-Ờ. - Rin gật đầu
-Đi lẹ đi Pu. h kém rồi. - Ten kéo tay Pu đi, Rin cũng chạy theo sau
Xuống tới gara, Pu mới trở lại bình thường, Rin với Ten liền thở phào nhẹ nhỏm.
-Tao lái nghen? - Pu
-Xe tao mà. - Ten
-Vậy mày lái. - Pu
-Mà mày muốn lái hơm? - Mặt Ten hơi đểu
-Tất nhiên rồi. - Pu hào hứng, nhỏ tưởng Ten đổi tay lái cho nhỏ
-Vậy lấy xe mày ra mà đi. Còn xe tao, tao lái. -Ten cười
-Ok mày luôn. - Nhỏ không chịu thua, lục lục trong cái giỏ xách, nhỏ lấy ra được cái chìa khóa xe (mấy chị này lúc nào cũng có một vài thứ nhất định phải có trong túi)
Ten lườm lườm nhỏ. Pu thì hí hửng chạy vào lấy xe. Chợt, cả hai đứa Pu và Ten đều quay sáng nhìn Rin rồi lại nhìn nhau. Rin hiểu cái hành động đó nên nhỏ xua xua tay:
-Tụi mày cứ lấy xe đi đi. Để tao đi bộ cũng được mà.
Hai con kia cảm thấy có lỗi vì đã quên mất sự hiện diện của Rin. Vì gia cảnh của Rin không thuộc cùng tầng lớp với tụi nó. Gia đình nhỏ chỉ thuộc dạng khá giả, thấp hơn tụi nó tận bậc nên Rin luôn mặc cảm mỗi khi có chuyện gì động đậy tới tầng lớp. Rin tự nhủ được chuyện đó nên cũng đã câ nhắc rất kĩ lưỡng trước khi làm bạn với nhóm tụi nó, nhỏ luôn mỉm cười trước những cái gì có thể gọi là xúng phạm nhỏ. Chơi với chúng nó, Rin đã phải nghe không ít những lời nói đâm chọt từ giới thượng lưu.
-Thôi không giỡn nữa. Xe mày thì mày lái đi. Đi nhanh còn về. - Pu lên tiếng
-Ờ. - Ten gật đầu rồi lên xe, khởi động máy
Pu cũng lên luôn. Có con Rin là phải chạy bộ ra ngoài cổng để nhập mật mã. Chiếc hyundai trắng của ten từ từ chạy ra khỏi biệt thự, phút chốc đã ra tới đường chính.
Trền đường đi, cả ba đều không mở miệng. Mỗi đứa làm một chuyện: Ten thì lái xe (cái đó hiển nhiên rồi), Pu chơi Candy Crush Saga trên face, Rin thì nằm ngã đầu lên thành ghế suy nghĩ một chuyện gì đó.
Khoảng phút sau --------------------------------------------------------------------------------------------------------
-Tới nơi rồi. - Ten quay xuống nói với con kia
Rin với Pu xuống xe, Ten chạy xe ra bãi giữ rồi quay lại với tụi nó. Trên đường giữ xe, nhỏ đã gặp...
-Lại gặp nhau rồi nhể? Ten - san? - cậu trai cũng lái xe đến đỗ, tầm bằng tuổi nhỏ (thật ra cái lũ này miễn sợ công an, biết lái là ok rồi, mà cái ông đó là người mà Ten đã gặp sáng qua, lúc nhỏ đi lấy đồ cho tụi kia á)
-Ờ. - Ten biến thành tảng băng ngay lập tức
-Lạnh lùng quá đấy. - Cậu trai
-Có liên quan? - Ten quay đi, định về lại với tụi nó
-Ít ra cũng phải cho tôi biết tên chứ? - Cậu trai nắm tay nhỏ lại, nói với giọng khiêu khích
-Cần? - Ten
-Thôi được rồi, nếu cô không nói thì tôi cũng chẳng quan tâm. Mà nè, nếu có muốn tìm gặp lại tôi thì cứ việc đến lớp - B, hỏi nhỏ lớp trưởng: "Cho tôi gặp bạn Khải Hoàng Nam." là nhỏ hiểu. Vậy nhé. - Cậu trai đó cười đểu
Ten chẳng thèm quan tâm nhưng trong đầu nhỏ lại hiện lên một suy nghĩ:
"Mơ đi nhóc. Tính cua chị mày à? Hoa có chậu rồi nhé."
Nhỏ ung dung đi về chỗ bọn nó. Còn cậu trai thì:
"Nếu cô nghĩ cô là hoa có chậu rồi nên tôi không dám đập chậu cướp hoa thì cô nhầm rồi. Anh đây chuyên đập chậu cướp hoa nhé."
Rồi ổng cũng vào nhà sách.
-Giờ có cần phải chia nhau ra để mua cho lẹ không? - Ten nhìn xung quanh hỏi con kia, thái độ vẫn băng giá
-Chia ra đi. Mua nhanh còn về. Để cái lũ kia bàn tán nghe mệt hết cả tai. - Rin cũng biến thành băng từ lúc vừa bước qua cửa
-Vậy tao tầng trên, con Rin tầng trên cùng, mày tầng này. Ok? - Pu phân công, thái độ của nhỏ chả khác hai con kia là mấy
-À nè, mua đủ làm cho cả đứa luôn nghen. - Rin nhắc
-Ờ. - Ten với Pu gật đầu rồi phân nhau ra đi mua dụng cụ
phút sau, tất cả tập trung nhau trước cổng nhà sách.
-Mua đủ hết rồi chứ? - Rin cười
-Tất nhiên. - Ten vẫn chưa với đi cái sự băng giá ấy
-Đầy đủ. - Pu háo hức
-Vậy về thôi. - Rin
-Đợi tao chút. - Ten chạy về phía nhà xe
Và một lần nữa, nhỏ lại đụng mặt Nam.
-Theo dõi? - Ten
-Sao tôi lại phải theo dõi cô? - Nam vẫn giữ cái thái độ đểu đểu từ nãy tới giờ (ổng là vậy mà)
-Vô giá. - Ten vừa nói vừa làm các thủ tục lấy xe
Nam bật cười khiến Ten bực mình:
"Tên này bị sao vậy chứ?"
Nhưng nhỏ không thèm quan tâm tới Nam nữa, hoàn tất xong thủ tục thì nhỏ cũng vào xe, khởi động rồi lại chạy vụt ra ngoài.
"Cô được lắm. Sớm muộn gì cô cũng phải từ bỏ thằng Len thôi."
Trước nhà sách
~-Lâu thế mày? - Pu càu nhàu
-Có đứa cản đường. - Ten
Tự nhiên tụi nó lại nói chuyện với nhau bằng cái giọng băng đá.
-Giải quyết chưa? - Rin mở cửa, bước vào xe
-Không cần thiết. - Ten
-Hiếm gặp. - Pu
-Hừm. Chỉ là chưa đến lúc. - Ten cười
Tiếng nổ máy vang lên, và ba đứa nó đang trên đường về biệt thự.