Nhất Niệm Vĩnh Hằng

chương 1818: bạch tiểu thuần, cứu ta! (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sử dụng biến chuyển từng ngày để hình dung chỗ nửa Tiên Vực thuộc về thế giới Thông Thiên hiện tại, cũng không phải vô cùng thỏa đáng. Thật ra biến hóa ở đây, đã vượt qua cực hạn từ ngữ này có khả năng biểu đạt ra.

Hiện tại thế giới Thông Thiên Tiên Vực, theo hơn mười vạn người từ bên trong đại kiếm bắc mạch đi ra, lại thêm rất nhiều người vốn ở Tiên Vực này trước đây bị Tà Hoàng làm cho lạnh tâm, nguyện ý lưu lại. Tất cả những điều này, liền khiến cho được Tiên Vực thuộc về thế giới Thông Thiên này, gần như mỗi giây mỗi phút, đều đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất!

Từng ngọn núi bị xóa đi. Từng dãy núi mới từ mặt đất nhổ ra. Còn ở dưới sự hoạch định của Đại Thiên Sư, lựa chọn một chỗ khu vực trung tâm, bắt đầu xây dựng một tòa... không ai nói ra miệng, nhưng trong lòng mọi người đều biết... Hoàng Thành!

Mà ở bên trong hoàng thành này cũng có một bức tượng, đang được rất nhiều tu sĩ khắc ra. Bức tượng kia được khắc... Chính là Bạch Tiểu Thuần mặc đế bào, mang theo đế quan!

Hơn nữa mỗi ngày đều có số lượng lớn tu sĩ Thông Thiên từ Thánh Hoàng Triều tập trung lại đây. Tất cả những điều này, liền khiến cho ánh mắt của toàn bộ Tiên Vực Vĩnh Hằng, hình như đều tập trung ở nơi đây.

Ở trong mắt mọi người, đều chú ý tới... một hoàng triều mới đã quật khởi!

So với tất cả mọi người, Bạch Tiểu Thuần ngược lại trở thành người thanh nhàn nhất. Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch, tuy rằng cũng bị Bạch Tiểu Thuần từ bên trong bảo quạt mang ra ngoài, nhưng hai nàng hiện tại thân thể quý giá vô cùng, gần như mới vừa xuất hiện, bất luận là Cự Quỷ Vương vẫn Đại Thiên Sư, lại hoặc là Lý Thanh Hậu, Linh Khê lão tổ, gần như tất cả những người bối phận khá cao, đều chiếu cố đối với hai nàng, thậm chí còn đặc biệt an bài không ít người làm tùy tùng.

Xét về trình độ nào đó, đãi ngộ các nàng hưởng thụ, so với Bạch Tiểu Thuần ở đây còn muốn tốt hơn rất nhiều lần.

Cho nên sau khi Bạch Tiểu Thuần thấy, trong lòng đều cảm khái. Hắn biết những lão gia hỏa đó, đặc biệt lưu ý tới hài tử trong bụng của Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch.

- Nhưng bọn chúng cũng chỉ là hài tử. Ta là phụ thân của bọn chúng. Không thể nặng bên này nhẹ bên kia được.

Bạch Tiểu Thuần có chút không phục. Nhưng suy nghĩ mình cũng không thể đi so sánh với con của mình, vì vậy lắc đầu. mang theo Thiết Đản giống như không có việc gì, đi lại ở trong Tiên Vực, nhìn mỗi người đều tràn ngập tình cảm mãnh liệt lao động, bản thân cũng muốn tham dự vào. Nhưng mỗi lần hắn vừa xuất hiện, lại dẫn tất cả mọi người bái kiến.

Thậm chí bởi vì chuyện này, Đại Thiên Sư cùng Cự Quỷ Vương còn tới tìm Bạch Tiểu Thuần, bảo hắn bình thường không nên xuất hiện. Làm vậy sẽ ảnh hưởng tới Tiên Vực cùng với việc xây dựng thành trì...

Chỉ là... cáo già Đại Thiên Sư mặc dù rất hiểu rõ đối với Bạch Tiểu Thuần, nhưng hắn vẫn tính sai một điểm... Hắn căn bản cũng không biết, cho dù Bạch Tiểu Thuần hiện tại trở thành Thiên Tôn hậu kỳ, có chiến lực Thái Cổ, nhưng trên thực tế trong xương cốt hắn... vẫn che giấu hưng phấn lúc trước đã từng ở Linh Khê Tông, được mọi người theo đuổi, thổi phồng.

Vì vậy... khuyên bảo của Đại Thiên Sư, ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần căn bản là không có tác dụng. Hắn biểu hiện ra là ha ha gật đầu, nhưng đảo mắt lại nhân lúc người không chú ý, vội ho một tiếng, mang theo cảm giác thỏa mãn trong lòng không hiểu nổi, ra ngoài đi bộ.

Kể từ đó, toàn bộ Tiên Vực hễ là nơi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, tất nhiên sẽ hoan hô. Bạch Tiểu Thuần lại thích đi tới một chỗ dừng lại lâu một chút. Vì vậy liền khiến cho được hiệu suất nơi đây, giảm sút nghiêm trọng.

Đến cuối cùng, vẫn Lý Thanh Hậu hiểu rõ đối với Bạch Tiểu Thuần nhất. Địa vị của hắn siêu nhiên vô cùng. Hắn đơn giản trừng mắt, trực tiếp tới tìm Bạch Tiểu Thuần. Những người khác nói, Bạch Tiểu Thuần còn có thể có lệ một chút. Nhưng Lý Thanh Hậu ở đây, Bạch Tiểu Thuần không dám...

- Mà thôi, mà thôi, ta không chạy hết cũng được.

Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ. Hắn dự định mang theo Thiết Đản tìm một nơi người ở thưa thớt giải sầu một chút. Nhưng hắn lại phát hiện ngay cả Thiết Đản cũng đã đi...

Sau khi Thiết Đản đi tới nơi này, đối với các loại mãnh thú trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, đều tràn ngập hứng thú. Trước đó, bởi vì phải bảo vệ Tống Quân Uyển, nó không dám phát triển đại quân đạo lữ của mình... Hiện tại thanh nhàn rảnh rỗi, chỉ là theo Bạch Tiểu Thuần vài ngày, nó lại len lén bay đi, hướng về phía các loại mãnh thú trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng, đề nghị cuộc hành trình cầu yêu.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhận thấy được những điều này, trong lòng thật buồn bực, một người ở trong đại điện thành đá lớn đờ người ra. Khi hắn ở đây buồn chán, suy nghĩ có nên quay về bảo quạt hay không. Bỗng nhiên, bên trong túi trữ vật của hắn, trong giây lát lại truyền đến chấn động.

Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, thần thức đảo qua túi đựng đồ, lật tay. Trong tay hắn xuất hiện ngọc giản truyền âm. Gần như ở trong nháy mắt khi thần thức của hắn dung nhập ngọc giản, trong đầu của hắn lại truyền tới một âm thanh quen thuộc mang theo sự lo lắng.

- Bạch Tiểu Thuần, cứu ta!

Trong nháy mắt mắt khi nghe được âm thanh này, toàn thân Bạch Tiểu Thuần chấn động mạnh, hít thở dồn dập. Đồng thời, thân thể hắn còn trực tiếp đứng lên. Người nói chuyện... Chính là Công Tôn Uyển Nhi!!

- Đã xảy ra chuyện gì? Nàng đang ở đâu?

Đối với Công Tôn Uyển Nhi, Bạch Tiểu Thuần cùng lúc mang ơn. Về phương diện khác hai người trước đây cũng có một đoạn mờ ám. Lúc này vừa nghe được giọng nói của Công Tôn Uyển Nhi, Bạch Tiểu Thuần cũng sốt ruột.

- Tà Hoàng, muốn giết ta...

Công Tôn Uyển Nhi vừa truyền âm đến nơi đây, không biết nguyên nhân gì, giọng nói của nàng thoáng ngừng lại. Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập. Hắn hoàn toàn không có một chút do dự, thân thể trong nháy mắt biến mất. Thời điểm xuất hiện, thình lình hắn đã ở trên trời cao. Ở trong một tích tắc này thần thức của hắn ầm ầm ầm khuếch tán về phía tám phương.

- Ngọc giản truyền âm có phạm vi nhất định. Mặc dù trình độ lớn nhất của phạm vi này, đủ để bao trùm hai Tiên Vực... nhưng tối đa chính là như vậy!

- Tà Hoàng muốn ra tay, như vậy phương hướng... nhất định là nơi đó!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Hắn không để ý tới Tà Hoàng Triều. Trước đó hắn đánh với Tà Hoàng một trận, ở trong quá trình tìm đại kiếm bắc mạch, cũng từng tìm kiếm qua Công Tôn Uyển Nhi. Thậm chí cũng đã truyền âm cho nàng. Nhưng nàng lại hoàn toàn không có chút đáp lại nào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio