Sau khi rời khỏi Thiên Hương lâu,Kim An Thành nhìn ngắm cảnh vật xung quanh ánh đèn, nghe gần đó tiếng người chơi tửu lệnh, trong lòng có sự thỏa mãn khó nói nên lời.
Đây chính là địa bàn của mình, là thành công bước đầu của mình!
Tất cả điều này do chính bản thân hắn tay gầy dựng nên!
Hắn cúi thấp đầu, nhìn cánh tay phú quý trắng mịn, miệng khẽ cười. Biệt danh " Diêm La Truy Mệnh Thủ " bóp nát yết hầu vô số người trong Thiên Định thành chính là từ đôi tay giống người kinh doanh này mà có.
Đang lúc hắn đắm chìm trong hồi ức chuyện cũ thì trước mặt xuất hiện tiểu hòa thượng, hai tay tạo thành chữ thập, trang nghiêm nói:
" A di đà phật, vị thí chủ này, bần tăng xem thấy ấn đường của ngươi có chút u ám!
Sau vài giây kinh ngạc, Kim An Thành trong lòng vô cùng tức giận, hòa thường biết đoán mệnh từ khi nào ? những người dám trêu chọc mình nay đã nằm ở bãi tha ma ngoài thành!
"Tiểu sư phụ, ngươi nói là ấn đường ta nơi nào u ám".Kim An thành ngoài mặt cười nhưng trong lòng bực bội nói, đồng thời giơ tay ngăn cản hộ vệ bên người tiến lên,hắn muốn dạy cho tiểu hòa thượng kỉ niệm khó quên.
Lời còn chưa dứt, ánh mắt hắn đã ngẩn ra, bởi vì hắn thấy đi chung với tiểu hòa thượng còn có người, trong đó có người mà hắn không thể đắc tội.
Tiểu hòa thượng này rốt cục có lai lịch ra sao ?
Mạnh kỳ vẻ mặt như cười như không nói:" bần tăng có ý tốt muốn nhắc nhở thí chủ chút, còn về lý do vì sao thì " thiên cơ không thể tiết lộ ".
"Mẹ nó, ngươi rốt cục là hòa thượng hay là đạo sĩ",Kim An thành thầm mắng trong lòng nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười nói :" Rồng đến nhà tôm a, không ngờ lại gặp được đại tiểu thư ở nơi này"
"Kim Lâu chủ, tiểu nữ chỉ là có việc ngang qua đây".Thôi cẩm tú vừa nói vừa cười.Từ khi biết được "họa phong bất thường " là gì, nàng liền có thái độ như thế này.
Mạnh kỳ không tiếp tục nhìn Kim An Thành, liền xoay người quay trở lại bên đám Thôi cẩm Tú đang chờ.
Kim An Thành là lâu chủ Thiên Hương lâu,là lão đại đứng sau của con đường phồn hoa nhất Thiên Định thành,đồng thời cũng là người tiếp xúc sau cùng với đám Đoạn Hướng Phi,Đoạn Minh Thành trước khi bọn họ mất tích-----Đoạn Minh Thành trước khi mất tích có mời tiệc Thành chủ Thiên Định thành Lôi Cẩm Hòa và Tổng bộ đầu Phí Chính Thanh tại Thiên Hương Lâu,nhưng sau khi rời Thiên Hương lâu thì vẫn chưa thấy ai quay lại tiểu viện mà hắn mua tại Thiên Định thành.
Đối với tin tức về Kim An Thành,"Nhàn Ẩn tiên sinh" Đoạn Hướng Phi cung cấp cực kì tỉ mỉ,vì vậy Mạnh Kỳ nhìn sơ là nhận ra , tâm niệm chuyển động, mượn cơ hội hù dọa phen.
Kim An Thành mặt cười tiễn đám người Thôi Cẩm Tú , Mạnh kỳ đi vào đường phố bên cạnh, sau đó sầm mặt lại lạnh giọng nói:"Các ngươi đi tra xem lai lịch của tiểu hòa thượng vừa rồi, xem quan hệ của hắn và đại tiểu thư là như thế nào."
Nếu chỉ là quan hệ bình thường, thì đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.
"Diêm la truy hồn thủ" không chỉ là biệt hiệu dựa trên công phu,mà còn nói về tính cách có thù tất báo của ta!
Đối với cái này, Kim An Thành không cảm thấy xấu hổ , ngược lại hắn còn cảm thấy khá tự hào.
"Dạ, lâu chủ".Trong đám hộ vệ của hắn đi ra người, chầm chậm đi theo hướng đám người Thôi Cẩm Tú rời đi.Bọn họ không có can đảm theo dõi Thôi đại tiểu thư mà vì biết mục đích của đối phương khẳng định là đến Phủ Thành chủ, cho nên sớm đến nơi nào gần đó chờ xem hòa thượng kia ở trong phủ thành chủ hay ở trong khách sạn,nếu là ở khách sạn hiển nhiên người giao tình không đậm.
Sau khi phân phó, Kim An Thành tâm tư thu liễm, đi về phía trạch viện của mình, bất chợt câu nói "Ấn đường u ám" bắt đầu vang vọng trong đầu khiến hắn có chút lo sợ bất an.
Lẽ nào sắp có tai họa gì xảy ra?"
"Không cần nghĩ nhiều, hòa thượng làm gì mà biết đoán mệnh?vừa nhìn chính là bọn giang hồ bịp bợm!"
"Thuyền dùng cẩn thận có thể sài được vạn năm, có lẽ nên đi ra ngoài thành cầu bùa hộ mệnh bình an..."
Hắn đã từng trải qua vô số trận chém giết, từng gặp qua vô số bậc tiền bối thông minh và mạnh mẽ hơn mình gấp ngàn lần mà vẫn bị vẫn lạc, thế mà bản thân hắn có thể sống sót thì ít nhiều có liên quan đến vận khí bản thân, vì thế đối với những việc về thần linh hắn đều lựa chọn tin tưởng để cầu bình an trong lòng.
...
"A di đà phật, vị thí chủ, duyên đến duyên đi, bần tăng đã đạt được mục đích, xin cáo từ tại đây."Đi được lúc, Mạnh Kỳ tay tạo thành phật hiệu nói.
Thôi Cẩm Tú có hơi thất vọng đáp:" Ta còn dự định xin mời pháp sư vào phủ ở tạm để tiện hỏi số việc về Tiên Nhân."
Hà bà ho khan tiếng, nhìn xuống đất nói:"Nửa đêm canh ba, ngoại trừ là người quen,còn lại không nên mời người lạ vào nhà"
Đây là hắn đang nhắc nhở Thôi Cẩm Tú nội quy trong phủ.
Bởi vì là lần đầu gặp gỡ, nếu như bản thân biểu hiện quá nhiệt tình sẽ khiến người khác hoài nghi, nên Mạnh Kỳ không hề ở lại , niệm câu phật hiệu rồi kẽ cười:"Nếu có duyên, tự nhiên sẽ gặp lại,đến lúc đó kính xin Thôi thí chủ bố thí bần tăng bữa cơm chay."
Cũng đến lúc mình nên điều tra sự liên quan của Thôi Cẩm Hoa cùng Đoàn Minh Thành mất tích rồi.
Nói xong cũng không đợi Thôi Cẩm Tú trả lời , hắn liền xoay người đi vào con phố phụ cận.
Nhìn bóng lưng Mạnh Kỳ, Thôi Cẩm Tú thở dài:"Chân Định Pháp Sư tuy tuổi nhỏ nhưng đã có vài phần phong phạm cao tăng, nếu là người khác nghe nói có thể vào phủ thành chủ làm khách chắc chắn sẽ kích động thất thố.
" Cẩm Tú muội muội, tuy nói người xuất gia không nói dối,nhưng chuyện thần linh yêu quái thường hay xuất hiện trong kinh Phật, ngươi không nên nghe hắn kể chuyện thần tiên mà cho là thật."Lý Tâm Du có chút lo lắng nói.Chuyện bí ẩn trên người Chân Định pháp sư rất nhiều khiến cho mọi người không an tâm.
Thôi Cẩm Tú liền nói:"trông ta dễ bị gạt như vậy sao? trừ khi tận mắt thấy chuyện hô mưa gọi gió thì ta mới tin."
" như thế thì tốt rồi, vậy là tốt rồi." Lý Tâm Du thở phào nhẹ nhõm, sau đó cười nói:" Cẩm Tú muội muội, ngươi cũng đã đến tuổi lấy chồng rồi, Thôi bá bá kiếm được ý trung lang tốt cho ngươi chưa?"
" Ta không cần!vị hôn phu của ta phải đánh thắng được ta, còn về phần nhã nhặn vui tính...."Thôi Cẩm Tú nói liền mạch sau đó lại thấy vẻ mặt bỡn cợt của Lý Tâm Du tức thì vừa thẹn vừa giận, khuôn mặt ửng đỏ nói:" tóm lại là phải do ta chọn."
"Cha mẹ ngươi có mỗi đứa con gái, Thôi bá bá coi ngươi như viên ngọc quý trên tay nên nhất định sẽ đáp ứng".Đối với thân phận của Thôi Cẩm Tú, Lý Tâm Du biết không tiện trêu chọc nàng ta nữa nên liền phụ họa theo nàng.
Thôi Cẩm Tú đội nhiên ngẩn ngơ, mím môi nói:"Kỳ thật, lúc trước phụ thân cũng định đính hôn cho ta."
" à, không biết là tân lang tốt nhà ai mà may mắn thế?" Đối với chuyện giữa người phụ nữ nói với nhau, Trương Hiến Hà không tiện chen vào nên chỉ có thể vừa trầm mặc đi về phía trước vừa nghe Lý Tâm Du hỏi thăm.
Thôi Cẩm Tú yếu ớt nói:" là Đoàn ca ca".
" Quý tử của "Nhàn ẩn tiên sinh"?"Lý Tâm Du kinh ngạc hỏi, sau đó cau mày nói:"Nghe nói Đoạn đại thiếu gia đam mê rượu chè cờ bạc, thích nhất uống rượu kết bạn, tiêu sài hoang phí mà võ công lại rất bình thường."
Thôi Cẩm Tú lắc đầu, thần sắc phức tạp nói"Ta đã từng chứng kiến Đoàn ca ca xuất thủ, võ công của hắn cũng không kém như lời đồn, có lẽ cũng ngang ngửa với ca ca của ta, hơn nữa ta có cảm giác hắn giả trang thành hoàn khố hẳn là có thâm ý gì..."
Lý Tâm Du khẽ mỉm cười nhìn Thôi Cẩm Tú, e rằng cô gái này lòng gửi gắm tình cảm vào Đoạn Minh Thành nên mới có cảm giác như vậy.
Đề tài này trái lại làm cho Trương Tống Hiến cảm thấy hứng thú, cảm thán nói :"Lồi đồn thường khoa trương và không đúng sự thật, không thể tưởng tượng ra Đoạn đại thiếu gia lại có võ công đáng sợ như thế"
Thôi Cẩm Hoa được cho là thanh niên trẻ tuổi có hy vọng nhất mở ra bí mật cơ thể để trở thành tông sư cao thủ,mà Thôi Cẩm Tú cho rằng Đoạn Minh Thành có thực lực ngang ngửa với hắn thì thực lực hẳn không tầm thường.
Phương diện này hắn tin vào phán đoán của Thôi Cẩm Tú, là gia tộc nàng có nguồn gốc võ học sâu xa cộng ánh mắt cực cao, là nàng không có khả năng đi hạ thấp uy tín của ca ca mình.
"Nếu nói như vậy, Đoạn thiếu gia bề ngoài khí phách, võ công lại cao, ngược lại là xứng đôi, Cẩm TÚ muội muội còn có gì không hài lòng hay sao?"Lý Tâm Du cười ha hả nói.
Thôi Cẩm Tú đầu cúi xuống đất, tay trái nắm lấy vạt áo hồng, giọng nói thì thầm đáp:"Đoàn ca ca mất tích, chút manh mối cũng không có, vì thế Đoàn bá phụ cùng phụ thân cãi nhau mà trở mặt rồi."
"Cái gì, đoạn đại thiếu gia mất tích?"Lý Tâm Du cùng Trương Tông Hiến sợ hãi hỏi, đây chính là nhi tử của "Nhàn ẩn tiên sinh" trong đại tông sư, hơn nữa còn ở trong Thiên Định thành.
Sau khi bọn hắn lấy được tàng bảo đồ thì đường ẩn nấp hành tung nên không biết việc lớn trước mắt.
...
Trên nóc căn nhà lớn, Mạnh kỳ ngồi xếp bằng, cười híp mắt nhìn hộ vệ vì mất dấu hắn mà quay trở lại trạch viện Kim An Thành bẩm báo.
"chỉ sợ ngươi không phái người theo dõi ta, nếu không Thiên Định thành lớn như thế, ta phải mất vài ngày mới tìm được chỗ ở của ngươi..."Mạnh Kỳ tâm tình không tệ nghĩ,tài liệu Đoàn Hướng Phi đánh giá về Kim An Thành chỉ có chữ:"Co được giãn được , có thù tất báo"
Nhưng rất nhanh Mạnh Kỳ có chút buồn rầu:vì không có y phục dạ hành ,nên lúc điều tra sự tình rất dễ bị để lộ thân phận, hơn nữa bản thân hắn còn phải đóng vai "Thân Hầu",xem có thể hay không dẫn dụ ra Tướng Thần khác----hắn không biết phương pháp liên lạc, cũng không biết đi đâu để liên lạc nên nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ nhánh thì chỉ có thể dùng biện pháp thô kệch này.
" Đi đâu mượn bộ đây..."Mạnh Kỳ suy nghĩ biện pháp, đột nhiên hai mắt hắn tỏa sáng, bởi vì phía nóc nhà đối diện có người mặc y phục dạ hành đang kín đáo trốn về phía xa xa .
Hắc y nhân cẩn thận đi về hướng sân nhỏ kín đáo, nội tâm có chút bồn chồn,"nếu như lần này giết người diệt khẩu rồi vu oan giá họa thành công, thì chuyện vật kia bị mất sẽ không có ai hoài nghi mình rồi"
"Ngươi yên tâm mà chết đi , đồ cô nhi, ta sẽ sống thật tốt thay ngươi..."dưới khăn che mặt, hẵn khẽ nhếch miệng cười đang định đi về hướng nội viện.
Bỗng nhiên hồi kịch liệt đau nhức từ phía sau truyền tới , hắn kinh ngạc đồng thời cố gắng quay đầu lại nhưng không còn sức lực, trước mắt tối sầm rồi hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
"Hơn nửa đêm còn tặng ta y phục dạ hành, ngươi đúng là rất có tâm ý, nhân gian đều có người chân tình a.."
Trong góc con đường, Mạnh kỳ vừa sửa sang lại y phục dạ hành vừa thuận miệng trêu chọc gã đang bị hôn me.
Bởi vì không biết tên này rút cuộc muốn làm gì nên hắn cũng không ra tay độc ác, chẳng qua là dùng sống đao đánh hắn ngất xỉu cho xong chuyện.