Edit+Beta: Minh Miu
Không nghĩ tới không đánh mà thắng, chẳng qua là xuất ra hai chiêu này, rõ ràng gia đình “chú” kia ỷ vào trong nhà con trai con rể nhiều, hận không thể giống như con cua đi đường ngang nhóm vương bát đản đều thu thập dễ bảo.
Đại Tráng đối với vợ mình quả thực bội phục sát đất.
Sao có thể thông minh như vậy?
Sao có đẹp như vậy?
Sao có thể hợp tâm ý của mình như vậy?
Thật sự là nhặt được bảo vật rồi.
Tâm tình xao động, anh em phía dưới cũng thuận theo nhộn nhạo lên, Đại Tráng liền ôn người lên giường lăn, dính dính nói: “Vợ, anh thật sự quá thích em. Mau đến, lại để cho ông xã yêu thương em.”
“Cút.” Tiểu Mãn đem khuỷu tay đỡ phía sau, giống như cười mà không cười nói: “ Em tính tính, nếu như mười lần đổi một lần, đợi bảy ngày sau.”
Đại Tráng kêu thảm nói: “Cái này cũng quá không có nhân đạo. Vợ anh thơm ngào ngạt ở trong ngực, lại có thể xem không thể ăn, quả thực sắp đem người thèm chết rồi. Vợ, chúng ta thương lượng một chút đi.”
“Chúng ta có cái gì để thương lượng hay sao? Anh không phải nói lời của em chính là điều lệ Đảng của anh, anh cái gì cũng nghe em sao?” Tiểu Mãn kiên nhẫn nhắc nhở lời Đại Tráng từng nói qua.
Đại Tráng gãi gãi đầu, nói: “Vấn đề là anh không phải đảng viên, anh nhiều lắm chính là một xã viên. Nói sau, bây giờ không phải là thực hành dân chủ sao? Bằng không như vậy, đại sự tất cả nghe theo em, việc nhỏ nghe anh.”
Tiểu Mãn trừng đôi mắt xinh đẹp, uy hiếp nói: “Wow, lại có thể giở trò. Như thế nào, anh muốn trốn nợ, nói chuyện không giữ lời hứa gì hết?”
Không phải Đại Tráng không thành thật, mà là chuyện này phải quỵt nợ, ngựa có lúc mất móng, người có lúc nói lỡ, cho nên nói, nói đừng nói quá mạnh miệng quá kiêu ngạo, bằng không thì phải xảy ra tai nạn? Này không, Đại Tráng hối hận đến nỗi ruột xanh lè rồi, sao có thể đáp ứng hiệp ước bất bình đẳng như vậy, hợp đồng đâu? Trước kia còn không biết, hiện tại đã biết tư vị mỹ diệu của vợ, hận không thể mỗi ngày đều làm, một ngày làm mấy trận. Nếu mười ngày mới có thể làm một lần, còn không thể làm Đại Tráng kìm nén mà chết?
Không được, tuyệt đối không thể.
Đại Tráng trơ mặt ra nói: “Cái khác tất cả nghe theo em. Anh cam đoan. Bất luận việc lớn việc nhỏ ở bên trong của chúng ta, đều để vợ làm chủ. Liền một việc nhỏ nhất này nghe anh, được hay không?”
Nói xong, Đại Tráng ôm chặt Tiểu Mãn, dùng phía dưới bừng bừng phấn chấn cọ lên bờ mông vểnh lên vểnh lên, khàn giọng nói: “Em cũng ba ngày không cho anh tiến vào. Em ngược lại là cảm giác một chút, đều cứng rắn thành như vậy, em cũng nhẫn tâm à.”
Tiểu Mãn sờ soạng một chút, quả nhiên cứng đến độ sắp chảy nước, cũng động tâm, không khỏi trầm thấp cười nói: “Không đành lòng. Vậy... cho phép anh nợ một lần. Anh kế tiếp, nhất định phải liên tiếp biểu hiện tốt một chút.”Đã nhận được vợ đặc biệt khai ân, còn khách khí cái gì nữa, Đại Tráng này liền nhanh nhẹn linh hoạt, không nói hai lời liền ôm chặt vợ hướng trên giường lăn.
Tiểu Mãn khóe miệng câu lên.
Lần đầu mặc dù có chút đau, nói tóm lại, Đại Tráng biểu hiện là thích Tiểu Mãn, thỏa mãn, cực kì sung sướng. Bây giờ nhìn Đại Tráng vội vàng như thế khát khao thân thể của mình, Tiểu Mãn kì thật thật giống như những gì trong ngôn tình kia ghi mặc dù là muốn, ngoài miệng nói không muốn, trong nội tâm cũng đồng dạng linh hoạt không muốn không muốn.
Thân là một thuần tiểu thụ, Tiểu Mãn đối với tố chất cùng năng lực nam nhân yêu cầu rất cao. Tố chất gì đó, chính là phần độ cứng, chiều dài cùng độ thô, năng lực cái gì, chính là sức bật, lực bền bỉ, hơn nữa, Đại Tráng dáng người nhất lưu, tướng mạo cũng vô cùng anh tuấn, quả thực phù hợp toàn bộ yêu cầu đối với người yêu trong lòng Tiểu Mãn.
Chỉ là Tiểu Mãn khá hold, không giống Đại Tráng thành thật như vậy, mở miệng gọi một tiếng “vợ”, yêu thích bộc lộ trong lời nói.
Mọi thứ trước lạ sau quen, Đại Tráng lần trước bỏ ra gần một giờ làm tiền hí, hôm nay ngược là là thông thuận, mới phút liền OK.
Đại Tráng rút tay ra, thở ra một hơi, nói: “Được rồi.”
Lập tức, Đại Tráng cúi người ở phía trên Tiểu Mãn, vội vàng thô lỗ mà thăm dò vào trong miệng cậu hương vị ngọt ngào, kết hợp cái lưỡi non mềm, vong tình hấp thu.
Bàn tay lớn thì bắt lấy cái kia của Tiểu Mãn, một tay thì rờ bờ mông đáng yêu, tình sắc mà nhéo niết.
Đầu ngón tay thô to thử thăm dò trong khe hở kia mà đâm vào, Tiểu Mãn mang theo một tiếng thở gấp khó nhịn.
Đại Tráng trầm thấp mà cười: “Vợ, bên trong em chảy nước. Thật tốt, như một cây đào mật, khẽ cắn một ngụm nước chảy.”
Tiểu Mãn trên mặt rặng mây đỏ trải rộng, đôi mắt xinh đẹp tà tà nhìn lên trên, giống như cười mà không phải cười nói: “Anh ra nước so với em còn ít à? Tiến vào so sánh một lần?”
Emma, vợ làm sao nhìn đẹp như vậy, còn phóng túng như vậy.
Đại Tráng chỗ nào còn nhịn được, một bàn tay lớn nâng hai bờ mông vợ lên trên, thân thể nghiêng về phía trước, rất thuận lợi mà tiến vào. Hơn nữa, lúc đi vào Tiểu Mãn chỉ là trầm thấp hừ một tiếng, nghe thanh âm, vui thích nhiều hơn đau đớn.
Đại Tráng thử nhẹ nhàng ra vào vài cái, thoải mà than ra một tiến: “Vợ, bên trong em thật là mềm thật là thoải mái, anh cảm thấy anh giống như là nằm ở trên bông vải, không đúng, là giống như trên mây, toàn thân đều bay lên rồi.”
Tiểu Mãn mặt đỏ ửng mà nhận lấy lời ca ngợi chất phác từ đáy lòng của nam nhân, từ thân thể đến tâm tình đều tăng vọt, cảm giác giống nhau như là rong chơi ở giữa không trung, bồng bềnh tự nhiên, nói không nên lời động tình mãn nguyện.
Cái gọi là “lưỡng tình tương duyệt”, cùng lắm cũng chỉ là như thế này thôi.
Này thật đúng là hưởng lạc cao nhất của nhân gian à, mấu chốt là vợ nhỏ bé còn thật biết điều, tùy ý Đại Tráng đem cậu làm như thế này như thế kia, bày ra các loại tư thế, ngoại trừ bác sĩ Lưu nghiêm cấm tiến vào từ phía sau.Đại Tráng khí lực như trâu một lần lại một lần tiến vào mạnh mẽ bên trong đánh tới, mồ hôi chảy như rót, sảng khoái đến ngảy cả đỉnh đầu hồn phách đều muốn bay.
Hormone kích tình bốn phía, Đại Tráng vừa dùng sức xỏ xuyên qua người dưới thân, vừa từng tiếng mà hô hào “vợ” “vợ”, trong nội tâm ngọt ngào giống như ngâm mình ở trong bình mật.
Ý thức ở bờ bến mê ly, Tiểu Mãn nghe một tiếng “vợ” này cũng là lòng tràn đầy vui mừng, chỉ là, còn chưa đủ...
Tiểu Mãn thân là thuần thụ hiểu rõ nam nhân, là nam nhân sẽ có dục vọng chinh phục, muốn hoàn toàn chinh phục đối phương. Chỉ là, Tiểu Mãn chinh phục không phải là áp đảo trên thân thể, xâm nhập cùng chiếm hữu, mà là trên tâm lý, muốn chiếm cứ anh toàn bộ, toàn bộ chú ý, toàn bộ ánh mắt, làm chủ nhân của anh...
Thực mẹ nó thoải mái. Đại Tráng muốn một lần còn chưa đủ, tay luôn không thành thực mà lượng quanh eo mông Tiểu Mãn, nhìn chằm chằm vào Tiểu Mãn không rời mắt, trong nội tâm vui mừng, nhìn vợ mồ hôi làm ướt thái dương sợi tóc rủ xuống, con mắt có chút đờ đẫn, như là che một tầng vải, môi càng hồng răng càng trắng, hai má cũng đỏ bừng, so với quả táo mùa thu còn nhìn đẹp hơn...
Nhìn bên trong ánh mắt Đại Tráng “đùng đùng” toát ra hỏa tinh, lần nữa xoay người đi lên, mặt dày mày dạn cầu khẩn: “Vợ, thế nào cũng không đủ, anh lại muốn rồi, lại chấp nhận cho anh ghi sổ một lần nữa?”
Tiểu Mãn khóe môi tươi cười, nói: “Không cho phép. Trước sổ sách không rõ, về sau nợ thêm.” Nhưng, thân thể lại ám chỉ giống như tiếp tục nghênh đón.
Đại Tráng ôm khư khư eo Tiểu Mãn, dùng sức một cái, thừa dịp bên trong vẫn là nóng hổi ướt át dễ dàng liền chen vào, lập tức xuất hiện vẻ mặt thỏa mãn, ngoại miệng lại hèn hạ ti tiện nói: “Vậy làm sao? Anh lại tiến vào, không đúng, không phải là tự mình đi vào, là em hút anh vào, không trách anh.”
Tiểu Mãn hừ một tiếng, nói: “Anh có xấu hổ hay không?”
Đại Tráng cũng liền không nói, cúi đầu cố gắng làm việc, làm cho vợ trong miệng lại phát ra một tiếng dài một tiếng ngắn tiếng rên nhẹ dễ nghe cực kì, mới thả chậm tiết tấu, nhỏ giọng nói: “Vợ, cùng với em tiến hành thương lượng. Theo như em nói, mười ngày mới làm một lần, vậy sao có thể đủ? Anh rốt cục cũng chỉ có thể kí sổ nợ. Nếu nói, khoản nợ nhiều hơn không lo, nhưng, anh người này không thích thiếu nợ, khoản thiếu nợ mông này, trong nội tâm anh luôn không an tâm. Không thể sửa lại điều lệ đảng kia của em sao?”
Tiểu Mãn vẻ mặt nghiêm túc nghĩ nghĩ, nói: “Có thể.”
Đại Tráng mừng rỡ như điên, liên tục hôn Tiểu Mãn, nói: “Ai nha, anh biết vợ anh thấu tình đạt lý nhất. Vậy cứ như vậy, liền cả đêm hai lần, ngẫu nhiên cho phép anh ghi sổ nợ, cũng không phiền em, được không?”
Tiểu Mãn khóe miệng nhẹ nhàng cười, mặt mày tinh xảo động nhân, thấy Đại Tráng ở bên trong như lửa, mãnh lực va chạm bên trong, Tiểu Mãn kinh sợ kêu một tiếng đau đớn, thoáng một cái đem lời muốn nói đều tạm thời vứt bỏ.
Đại Tráng kích tình khó nhịn hôn lên miệng nhỏ của vợ, cuống họng thô ách nói: “Kì thật, vợ em cũng thích anh như vậy, đúng không? Nhanh chóng đồng ý.”Tiểu Mãn bị anh lần này thoáng cái hung ác đụng khiến cho nhỏ giọng hừ ngâm không thôi, hồn bay lên trời, không tự chủ được mà bị Đại Tráng dẫn dắt nói ra: “Ưm... em... thích anh như vậy... đúng, cứ như vậy...dùng sức...ah...thích anh...”
Đại Tráng nghe thấy cái này khiến cho tinh thần phấn chấn à, vội vàng tăng thêm một phần lực, sinh long hoạt hổ mà khiến cho vợ chết qua sống lại, sảng khoái đến sợi tóc đều muốn nổ tung.
Đại Tráng lại từng tiếng hô hào “vợ”, mỗi một tiếng hô liền phấn khởi thêm một chút, đi vào bên trong vừa nhanh vừa hung ác.
Lúc kích tình khó nhịn, Đại Tráng nâng mông Tiểu Mãn, vừa mãnh liệt va chạm, vừa ghé vào lỗ tai cậu đầu độc: “Như thế nào chỉ anh gọi vợ, em tại sao không đáp trả anh một tiếng? Đến, gọi ông xã nghe một chút?”
Tiểu Mãn lúc này ý thức mới trở về, cảm giác chủ động toàn bộ đã rơi vào trong tay Đại Tráng, chính mình vậy mà hoàn toàn bị anh điều khiển, liền không chịu thua mà câu cổ Đại Tráng, kéo anh đến gần hơn, ách cuống họng nói: “Không, em càng thích anh gọi em 'chủ nhân'“.
Đại Tráng không được tự nhiên nói: “Cái này, quá quái lạ? Vẫn là vợ dễ nghe một chút.”
Tiểu Mãn con mắt liếc nhìn Đại Tráng, đôi mắt nhỏ nhưng cường thế làm cho Đại Tráng chịu không được, đành phải chân chó gọi một tiếng: “Chủ nhân.”
Tiểu Mãn tràn đầy ý cười cười, ngợi khen nói: “Rất tốt, chó đực nhỏ của em.”
Đại Tráng như bị sét đánh, nghẹn ngào nói: “Em nói cái gì?”
Tiểu Mãn bình tĩnh vô cùng có lý chẳng sợ nói: “Chó đực nhỏ của em.”
Đại Tráng quả thực ngổn ngang trong gió rồi, nói: “Cái này quá khó nghe? Chẳng lẽ em sẽ bị một con chó...”
Tiểu Mãn con mắt hơi híp lại, thần sắc ngượng ngùng mang theo mị hoặc, nói: “Vậy...con ngựa đựa nhỏ? Em thích động vật, cảm giác chúng rất thần túy rất trung tâm, còn rất đẹp, anh không cảm thấy sao?”
“Ah, như vậy ah...” Đại Tráng lầu bầu, miễn cưỡng tiếp nhận cách nói này, nói: “Vậy ngựa đực nhỏ, so với chó tốt hơn nhiều.”
Tiểu Mãn vui vẻ bộ dáng rung động lòng người, bên trong đôi môi nhỏ đỏ tươi nói ra lời khiến Đại Tráng kinh tâm động phách: “Đúng, em cũng thích ngựa đực nhỏ, tráng kiện hữu lực, bộ dáng cùng anh động dục bây giờ giống nhau. Nhìn anh một thân lòe lòe đổ mồ hôi này, tựa như lông bờm trên người ngựa đực nhỏ, em thích...”
Hình dung kì lạ, cũng may vợ nói rất “thích”, được rồi, ngựa đực nhỏ liền ngựa đực nhỏ.
Nhất thời kích tình rút đi, Đại Tráng như cũ ôm Tiểu Mãn nói lời thâm tình, nói: “Tiểu Mãn, mới vừa rồi không phải là em đang nói nhảm chứ, gọi anh là ngựa đực nhỏ là gì.”
Tiểu Mãn miệng nhếch lên, nói: “Nông dân các anh chính là không hiểu được chơi tình thú, nào có ý gì? Thời điểm kia đóng giả động vật rất tốt, mèo à, thỏ à, báo à, còn có dã nhân. Về sau anh vào thành phố em nhất định mang anh đi cửa hàng tình thú nhìn, anh sẽ biết.”
Đại Tráng thì thào nói: “Như vậy à, vậy mau mau đến xem, mở mang tầm mắt. Người trong thành các em thật sự là sẽ cho xem à.”
Tiểu Mãn cười khẽ một tiếng, nói: “Chỉ xem không được, không mua đồ nhân viên cửa hàng người ta không cho phép vào. Ai, đến lúc đó chúng ta mua chút gì đó? Mua roi ngựa được rồi, lúc anh không nghe lời em liền quất chết anh trước.”
Đại Tráng ủy khuất nói: “Anh nghe lời lắm, trước kia chính là cha mẹ anh lúc còn sống cũng không có nghe lời như vậy. Vợ, anh nghe lời em nhất.”
Tiểu Mãn tràn đấy ý cười nở nụ cười, nói: “Ngoan.”
Đại Tráng vuốt phần bụng mềm dẻo Tiểu Mãn, nghĩ lung tung: Nếu Tiểu Mãn là nữ nhân thì tốt rồi, đã gieo giống vài lần, nếu là nữ nhân đều đã mang thai đứa nhỏ rồi. Thật muốn muốn một đứa nhỏ của mình cùng Tiểu Mãn, vậy nhất định là nhóc con xinh đẹp thông minh đỉnh đỉnh.
Lúc này, Đại Tráng trong đầu lóe lên linh quang, chợt nhớ đến ngày đó bác sĩ Lưu không cẩn thận rò rỉ câu nói, nam nhân cũng sẽ mang thai, ông ta cũng từng đỡ đẻ qua nữa.
Đại Tráng thoáng cái kích động lên, ôm Tiểu Mãn, cũng không phân biệt lời nói có thỏa đáng hay không, liền nói ra: “Tiểu Mãn, lần trước bác sĩ Lưu nói, nam cũng sẽ mang thai sinh con, không biết ông ta có biện pháp kì dị gì không, dạy cho chúng ta, để cho chúng ta cũng sinh một đứa nhỏ.”
Cho tới bây giờ chưa nghe nói qua đàn ông sẽ mang thai đứa nhỏ. Tiểu Mãn chỉ cho là Đại Tráng xong việc dỗ ngon dỗ ngọt lung tung, nói dụ mình vui vẻ, liền hoàn toàn không có để vào trong lòng, thuận miệng liền lên tiếng: “Được, sinh một đứa nhỏ đến chơi.”