Nhất Túy Hứa Phong Lưu

quyển 1 chương 27: tích hương::

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tích Hương cư, ngụ trên núi ở Xích Diêm tộc nhưng cũng không thuộc khu vực Xích Diêm tộc. Bên trong lầu các, nam nữ ở đó mỗi người dung mạo đều bất phàm cũng không phải người của Xích Diêm tộc nhưng vì ngưỡng mộ tế ti Long Phạm mà đến. Xích Diêm tộc tuy đã dần dần suy yếu nhưng đại danh của tế ti Long Phạm lại lưu truyền muôn nơi. Thân đủ linh phách vốn đã được phàm nhân kính nể tôn trọng, huống chi đây lại là tế ti Long Phạm trải qua gần ngàn năm, dung mạo bất suy, lực lượng khó dò. Lúc này loạn thế, tự nhiên càng được tôn sùng.

Phàm là người có chút địa vị đều nhằm vào các tông tộc để tạo lập quan hệ. Dù sao hiện giờ ở trên đời này ai mạnh làm vua, nếu không có chỗ dựa vững chắc trong lòng luôn bất an. Đem con cái trong nhà dâng lên cho các linh giả ở tông tộc, để bọn họ cũng được kính trọng lại có thể tạo lập quan hệ cùng tông tộc, nhất cữ lưỡng tiện vì sao không làm? Liên Ngọc các, Tích Hương cư vì vậy mà được dựng nên ở trong Xích Diêm tộc. (nhất cữ lưỡng tiện = một công đôi việc)

Xích Diêm tộc dần dần suy sụp, lực lượng cũng không thể cùng năm xưa so sánh với, nhưng kế tục thanh danh của Hách Vũ lực vẫn làm cho phàm nhân kính nể trọng đãi. Vì vậy nam nữ trong Liên Ngọc các cùng Tích Hương cư chỉ có tuổi già tự mình rời đi mà không người nào cam lòng từ bỏ cơ hội tuyệt hảo có thể tiếp cận tông chủ cùng tế ti như thế. Nghe nói không biết bao lâu trước kia từng có người được tông chủ yêu thích, nhận lấy vô số ân sủng, rồi sau đó như thế nào thì không ai được biết, việc này lại tiếp tục lưu truyền.

Nhân một chút giờ ngọ tiện hỏi thăm về việc quá khứ này đó, Lăng Lạc Viêm phát hiện có những chuyện vì đã xảy ra quá lâu mà ít người biết được hết thảy. Lúc này xem ra Liên Ngọc các cùng Tích Hương cư có thể xem như “Hậu cung” của tông chủ cùng tế ti trong Xích Diêm tộc, chỉ khác biệt ở chỗ lúc trước Lăng Lạc Viêm yêu cầu triệu người từ Liên Ngọc các đến Xích Viêm cung của mình, còn tế ti Long Phạm thì chỗ ở của hắn không người có thể tiến vào bởi vì thư trai được xem như cấm địa, những người thị tẩm đều ở nơi khác chờ đợi.

Lúc trước Phàm Kì bị hắn kéo đến ngăn cản thích khách tập kích, đó là người của Liên Ngọc các, Lăng Lạc Viêm từng nghe Long Phạm nói qua. Đã gặp người của Liên Ngọc các lại chưa bao giờ tự mình bước vào Liên Ngọc các hay Tích Hương cư, nghĩ đến Uyển Lam an bài chuyện sắp xếp nguyệt, lại nhìn nhìn canh giờ trước mắt, hắn rốt cục từ bên trong Xích Viêm cung đi ra.

Đương nhiên hắn đi chính là nhìn xem “Hậu cung” của mình, thuận tiện coi trộm của Long Phạm một chút…..chứ không phải vì này đó. ( bắt quả tang anh nói láo mà không chớp mắt)

Nhíu lại mắt, biểu tình mơ hồ, bóng dáng màu đỏ ở bên ngoài Xích Viêm cung một mình hành tẩu. Các nữ tì đang lui tới thấy tông chủ đều dừng bước thi lễ. Lúc này trong tộc từ trên xuống dưới đều biết vị tông chủ này tuy thân thể chỉ là thiếu niên nhưng làm việc lại rất có khí phách, tương lai Xích Diêm tộc phải dựa vào hắn để phục hưng. Không người dám tùy tiện đắc tội, mặc dù không có tế ti bên cạnh cũng không ai dám sơ suất nghi lễ. Có thể làm cho tế ti quỳ xuống đất nhận phạt, còn ai dám đối với vị tông chủ này nửa điểm bất kính.

Lăng Lạc Viêm đối với các tộc nhân cùng tỳ nữ xung quanh thi lễ đều như không thấy, hắn lúc này nghĩ đến chính là Tích Hương cư. Hắn muốn biết tế ti đại nhân Long Phạm đoạn tuyệt thất tình lục dục ở trên giường thị tẩm là loại bộ dáng nào, hay không khi cùng hắn ôm ngủ hằng đêm giống nhau, chứng kiến thấy vẻ mặt thản nhiên, nhưng lại….

Nhớ đến bàn tay đặt ở thắt lưng của hắn lơ đãng du di, lại nhớ đến chủ nhân của nó. Lăng Lạc Viêm mỉm cười hừ lạnh một tiếng. Sau khi hỏi nơi ở của Tích Hương cư, lập tức thẳng tiến mà đi.

Y mệ lửa đỏ giơ lên, đại môn bị chưởng lực đẩy ra, bước vào một căn phòng bên trong Tích Hương cư. Lăng Lạc Viêm vẻ mặt tự nhiên như đang trở lại gian phòng của chính mình, “Bản tông chủ có việc muốn thỉnh giáo tế ti đại nhân,” Làm như hoàn toàn không biết trong phòng đang xảy ra việc gì, thản nhiên thong thả ngồi xuống bên cạnh bàn.

Trong phòng, bạch y bào đang nằm ở trên giường, nhìn xem động tác kia như là đang muốn thoát y, mà nữ tử bên người quần áo sớm được giải khai phân nửa, sắc mặt đỏ bừng. Xem tình hình này, nếu là tiếp tục trong chốc lát có thể nhìn thấy một ít sắc cảnh kiều diễm, “Xem ra bản tông chủ đến không đúng lúc, tế ti đại nhân đang bận việc.”

Khóe môi cong lên vẫn chưa hạ xuống, Lăng Lạc Viêm bắt chéo chân tựa lưng vào ghế giống như đang xem một màn hảo diễn, mang theo một chút hưng vị cùng mong chờ. Nhìn thấy Long Phạm dừng động tác chỉ cảm thấy tiền một khắc trên mặt còn một mảnh lạnh lùng hờ hững, mà khi thấy hắn đi vào lại như bị gợi lên hứng thú, đôi mắt thanh lam kỳ dị kia rơi xuống trên người hắn. (tiền một khắc = một phút trước)

“Tông chủ có việc gì muốn hỏi?” Nam nhân bị người cắt ngang tình sự vẫn là sắc mặt bình tĩnh, nhìn Lăng Lạc Viêm nhưng không có ý đứng dậy.

Lăng Lạc Viêm chăm chú nhìn trên giường nữ tử y phục bán thốn, rõ ràng nhận thấy vẻ mặt bối rối, kia bộ dáng ôn nhu sợ hãi nhưng thật ra có chút động lòng người. Khẽ cười một tiếng hắn đứng dậy rồi bước qua, nâng mặt của nàng lên, “Nguyên vốn muốn hỏi về việc của Liệt Diễm tộc, chỉ là bản tông chủ nhìn thấy mỹ nhân liền quên cụ thể là muốn hỏi cái gì, tế ti đại nhân sẽ không để ý chứ?”

Đầu ngón tay khẽ vuốt trên gương mặt nữ tử, đáy máy gợi tình khiến nữ tử bị hắn đụng chạm cơ hồ ngay cả mắt đều không dám nâng. Tế ti đại nhân ngay cả khi thực hiện tình sự đều không thấy có cảm xúc phập phồng, lúc nàng đang ở đỉnh điểm cực lạc, hắn lại như đang suy nghĩ gì đó khiến nàng tự kỷ giống như việc này đối với hắn có cũng như không. Diện mạo của vị tông chủ trước mắt xem ra còn rất trẻ, nhưng đôi mắt khêu gợi mỉm cười lại quyến rũ lòng người, khiến nàng vốn là đang động tình lại càng tim đập gia tốc….vội vàng buông xuống ánh mắt len lén quan sát vụng trộm, không dám tái nhìn.

Phản ứng của nữ tử đều dừng ở trong mắt Long Phạm, bạch y mệ khẽ nâng kéo bàn tay Lăng Lạc Viêm đang đặt trên mặt nàng. “Tông chủ có ý đối với nàng?”

“Hay là tế ti đại nhân không cho phép?” Lăng Lạc Viêm cũng ngồi đến bên giường, đầu ngón tay còn lại theo nội y của nữ tử mơn trớn làn da non mềm lộ ra từ hai chân dần dần đi lên. Ánh mắt chăm chú nhìn Long Phạm, đầu ngón tay vẫn tiếp tục động tác lộ ra vài phần tà khí cùng ý cười khiêu khích, “Đánh gảy chuyện tốt của tế ti đại nhân là bản tông chủ sai, không biết tế ti có hứng thú để cho bản tông chủ cùng tham gia?” (mố o_o….)

Đang lúc nữ tử hơi thở gấp gáp truyền đến, Lăng Lạc Viêm rút bàn tay bị Long Phạm đang cầm ra, một phen xé nát y phục còn lại trên người nữ tử, ngón tay rời khỏi cơ thể nàng, đem nàng đẩy vào trong lòng Long Phạm “Để cho tế ti đại nhân ngày ngày tùy thị, ngay cả thời gian tiêu khiển cũng không có là bản tông chủ sai. Hôm nay bản tông chủ nhận sai bồi thường tế ti đại nhân một đêm khó quên thì thế nào?”

“Chúng ta ba người, sẽ rất thú vị….” Lăng Lạc Viêm trong miệng nói như vậy, ánh mắt ái muội nhìn nữ tử đang nằm trong lòng Long Phạm hơi hơi chớp động, không để ý biểu tình của Long Phạm nhưng hắn lại có thể cảm giác được tầm mắt kia thủy chung dừng trên người mình. Hắn dứt khoát rời mắt không xem nữ tử thoát đi thân bạch y bào kia như thế nào, hai tay hướng dưới thân sau lưng nàng mà đi.

Trước người là tế ti đại nhân, còn sau lưng lại chính là tông chủ trong tộc, tư thế ba người như thế khiến nữ tử sắc mặt như hỏa thiêu lan tràn khắp cả thân thể. Tuy thật sự xấu hổ nhưng đáy lòng cũng vui mừng, nàng có thể cảm giác được trong đôi mắt lạnh lùng của tế ti đại nhân cũng dấy lên cái gì đó, tiếp tục thoát y phục của hắn, trong lòng nàng tràn đầy chờ mong, đem thân thể trần trụi của mình hướng trước ngực hắn cọ xát. Chưa hề nghĩ đến bên tai lại nghe một ngữ thanh lạnh nhạt, “Ba người nhiều lắm.”

Vừa dứt lời, nàng cảm giác trước mắt một mảnh quay cuồng, trên người đau nhức tùy theo mà đến, nằm trên mặt đất cứng rắn lạnh như băng khiến thân thể lửa nóng của nàng như bị giội một gáo nước lạnh, thoáng chốc toàn thân run rẩy.

“Tế ti đại nhân….” Ôm chặt thân thể không một tấc vải, nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vội nâng mắt lên, trước mặt chứng kiến quả thực bảo nàng không dám tin. Mới vừa rồi phản ứng của tế ti đại nhân đối với mình còn lạnh nhạt, hiện giờ lại đem tông chủ đặt dưới thân. Bạch y bào bán giải khai cùng y mệ lửa đỏ chói mắt giao nhau, ngữ thanh nhẹ nhàng chậm rãi là nàng chưa bao giờ nghe qua. Luôn bình thản trầm tĩnh trong lời nói lúc này lại hàm chứa uy hiếp còn có tràn đầy hỏa nhiệt.

“Tông chủ muốn một đêm khó quên, thuộc hạ có thể hầu hạ.”

Long Phạm đem thiếu niên đặt dưới thân mình. Mới vừa rồi đôi tay từng đụng chạm trên người nữ tử bị hắn đặt ở hai bên. Tại bên người y mệ hỏa hồng như máu trải dài như cánh điệp. Thiếu niên trên mặt ý cười giương lên vẻ mị hoặc lòng người. Tóc bạch kim phi tán, trong ánh mắt nổi lên hào quang hỏa màu lạnh như băng, còn có chút gì đó, hướng hắn nhướng mi “Tế ti đại nhân là đang hiểu lầm? Hôm nay đến phiên sắp xếp nguyệt không phải là bản tông chủ, mà là vị mỹ nhân kia–”

Ngoảnh đầu hướng dưới giường cong môi lên nhìn nữ tử đang đờ người ra, vẻ gợi tình trong mắt Lăng Lạc Viêm càng thêm đậm”Mỹ nhân thật là bị dọa, đừng sợ, lại đây…” Lần này nói cũng chưa nói hết, một đôi môi trực tiếp phủ lên làm cho hắn khó khăn mở miệng. Thân thể thiếu niên chống lại Long Phạm căn bản là không có cách nào sánh bằng, mà hắn cũng không tính toán cự tuyệt. Hai cánh tay ở bên hông bị áp chế không thể nhúc nhích, hắn liền ngửa mặt đón lấy người phủ trên người mình, mở miệng, dùng lưỡi tiến đến giao triền quấn quanh.

Đôi môi nhợt nhạt mở ra, đầu lưỡi đỏ ửng chủ động hướng lên cánh môi phía trên liếm qua. Nghênh đón đầu lưỡi của đối phương, hấp duyện giao triền, khẽ cắn, âm thanh ướt át trong gian phòng yên lặng càng thêm rõ ràng. Nữ tử si ngốc ngồi trên mặt đất lăng lăng nhìn chăm chú hai người hôn nhau nồng nhiệt trên giường, vẫn không thể tin những gì mình đang chứng kiến.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio