Edit: Hắc Trư
Cố Diễn có một bí mật, không có ai biết, bên dưới bề ngoài tuấn mỹ sáng sủa tài hoa tuấn lãng của hắn, cất giấu một tâm hồn thiếu nữ yếu ớt trắng nõn. Ngươi có biết tâm tư thiếu nữ này, nữ hài tử có là chuyện bình thường, thế nhưng nếu như nam hài tử mà có, đặc biệt là nam nhân thành thục như Cố Diễn, lại có có tâm hồn thiếu nữ thế này chắc chắn sẽ bị người ngoài nói.
Cố Diễn anh tuấn nhiều tiền, có thể được xem là một Vương lão ngũ cấp bậc kim cương, nhưng là hắn đến nay vẫn độc thân, bởi vì không có ai có thể thỏa mãn tâm hồn thiếu nữ của hắn.
Cố Diễn là cong, hắn không thể tiếp nhận được người có tâm thiếu nữ như hắn. Dù hắn có thể chịu được, lại không thể thỏa mãn tâm thiếu nữ của mình. Vì vậy Cố Diễn không thể yêu ngược lại, trở thành một con cẩu độc thân (FA) quý báu bướng bỉnh.
Lần đó Cố Diễn từ trong trường đi ra, thời điểm nhìn thấy nam hài tử ăn mặc nhàn nhã tóc nửa dài ven đường, hắn cảm thấy được nội tâm bị một cây búa nhỏ, tùng tùng tùng, gõ cho tim hắn ngứa ngáy. Không có gì so với cảnh tượng này phù hợp hơn với tâm thiếu nữ, người kia mặc một bộ quần áo bông màu trắng, bên trong mơ hồ lộ ra thân hình tao nhã. Bị một đám nhóc con vây vào giữa, ánh mặt trời giữa trưa chiếu vào trên lông mi hắn, chàng trai ôn nhu đem bong bóng trong tay phát cho đám nhóc con.
Quả là tiểu thiên sứ, Cố Diễn cảm thấy trái tim mình luyến ái.
Vì vậy hắn đi tới, trừng trừng nhìn chằm Tô Thừa. Tô Thừa ngây cả người, “Anh muốn bong bóng sao?” Cố Diễn không lên tiếng mà nhận lấy, tâm thiếu nữ của hắn sắp nổ tung. Cho nên thời điểm hắn nắm bong bóng đó trở về phòng tổng giám đốc, không phát hiện trên bong bóng có in quảng cáo nhỏ, cho phép cất cánh hy vọng sinh mệnh, chữa bệnh không mang thai không sinh đẻ, thỉnh gọi điện đến --.
Chú thư ký sang đây nhìn thấy bong bóng kia, dùng ánh mắt giữ kín câu chuyện quan sát người lãnh đạo trực tiếp của mình, gọi điện thoại tới cho mẹ Cố Diễn, đầu kia yên lặng một hồi, từ đó Cố Diễn rốt cuộc chưa biết đến thông tin lão mẹ bức hôn. Bởi vậy có thể thấy được mẹ Cố Diễn là một quý bà thiện lương hiểu chuyện, vì tự tôn đứa con mà làm nát tâm.
Cố Diễn đạt tiêu chuẩn là một bá đạo tổng giám đốc, sau khi nhìn thấy Tô Thừa, lập tức cho người thăm dò nội tình. Học sinh Đại F, hội trưởng hội thể dục, là một người mang tâm tình thiếu nữ, từ trước đến nay Cố Diễn luôn xem người trong hội thể thao luôn là kẻ bất tài, hắn cảm thấy sau khi vận động chảy mồ hôi thối không chịu được, bất quá là người yêu thích trong lòng, hắn ngược lại không có ý kiến gì.
Tô Thừa là một sinh ngoan, lúc bình thường làm việc ngoài giờ tại nhà hàng, tình cờ làm thêm vài việc. Cố Diễn quyết định tạo ra một cuộc hội ngộ ngẫu nhiên đầy lãng mạn, Hắn tìm lúc Tô Thừa bưng đĩa ra, tính toán tỉ mỉ, sẽ duỗi cái chân ra ngoài, Tô Thừa sẽ té nhào vào trong ngực của hắn, sau đó hắn nhanh chóng duỗi một cái tay khác giúp Tô Thừa ổn định cái đĩa, Tô Thừa chưa lấy lại hồn sẽ bị trầm mê không gương mặt tuấn tú phóng đại của hắn.
Cố Diễn vì tâm động mà suy nghĩ không ngừng, mở màn anh hùng cứu mỹ nhân càng phù hợp với tâm hồn thiếu nữ của hắn, vì vậy hắn liền đưa ra một cái chân, tốt, có người bổ nhào, mà không phải Tô Thừa, ở đâu đột nhiên xông ra một đứa bé, Cố Diễn tay không kịp kéo đứa nhỏ so với mình thấp hơn rất nhiều, chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa nhỏ như ngư lôi ngã về phía Tô Thừa, vì vậy Tô Thừa mất thăng bằng, bị đụng đến góc bàn, cái đĩa trong tay tuột ra, úp hết dĩa Spaghetti lên mặt Cố Diễn.
Một hồi ngẫu nhiên gặp gỡ lại là toàn thân Cố Diễn toàn nước tương.
Tô Thừa nhìn hắn trợn mắt lớn như vậy, nhanh chóng chạy nhanh lại chịu tội. Biểu hiện của hắn trước sau như một đều rất tốt, vốn là giám đốc cũng không thể bị việc này là khó dễ mà cáu giận, vì vậy không trách móc nặng nề y. Tô Thừa tràn đầy áy náy, “Thực xin lỗi, ngài đi với tôi về phía sau đổi một bộ quần áo sẵn lau một chút đi.”
Cố Diễn vô cùng thận trọng gật gật đầu, tuy rằng hình thức có chút kỳ quái, nhưng hắn thành công chiếm lấy chú ý của Tô Thừa.
Tô Thừa lúc thường sẽ lưu lại một hai cái áo thun ở đây, hắn cùng Cố Diễn cao cũng gần nhau, vừa vặn có thể đổi. Cố Diễn tiếp nhận quần áo Tô Thừa, mặt liền đỏ, trên y phục tựa hồ còn dính hương thơm mặt trời chiếu xuống của chàng trai, lần thứ nhất gặp liền mặc vào quần áo của đối phương, quả thật rất tội lỗi. Tô Thừa nhìn hắn không chịu động đậy, tưởng bất mãn với quần áo, “Ách, quần áo này tuy rằng không phải đồ có nhãn hiệu nhưng miễn cưỡng một chút vẫn có thể mặc vào, y phục của anh cũng không thể mặc, tôi nghĩ rằng giặt sạch sẽ sẽ đem trả cho anh, có được không?”
Cố Diễn đỏ mặt gật gật đầu, giặt sạch sẽ trả lại sau, bọn họ lại có lý do gặp mặt.
“Cậu có thể xoay qua chỗ khác không? Tôi muốn cởi quần áo.” Cố Diễn cuối cùng cũng đưa ra yêu cầu như thế, dù sao quan hệ hai người còn chưa xác định, hắn cảm thấy lần đầu tiên trần truồng tuyệt đối không thể ở nơi qua loa thế này. Tô Thừa vô cùng thống khoái mà đi ra ngoài, “Đương nhiên đương nhiên, anh cứ tùy tiện, đổi xong gọi tôi.” Cố Diễn thở phào nhẹ nhõm, hắn vừa nãy quá sốt sắng, khẩn trương đến nổi nơi đó có chút cứng rồi. Mặt Tô Thừa quả thực là đo ni đóng giày phát động bộ phận thiếu nữ của hắn.