Akeno run rẩy có chút ngốc đầu, cắn một miếng lên tay Kenji. "Thật tham lam con cáo đâu..." Akeno lại xoay người hướng mặt về ngực Kenji an tĩnh dựa vào đó.
"Cái này muốn kể phải từ trên người mẹ ta, mẹ ta là một cái Miko..." Akeno kể rất lâu những truyện kia, kể từ Miko cứu Baraqiel sau đó yêu nhau rồi có bản thân mình, nhưng lại vì tà giáo và chính giáo kết hợp dẫn đến bị người sát hại, rồi lại bản thân bị lưu lạc khắp nơi, sau đó Akeno bị nhà Himejima vây bắt rồi được Rias cứu." Akeno kể rất nhiều... Kenji cứ vậy nghe lấy, tựa như nghe hết cả cuộc đợi Akeno, trong lòng lại một trận lộp bộp, thật là một quá khứ giống bản thân mình đâu.
"Ngươi biết không, Akeno... Ta cũng là như vậy, như vậy...." Kenji lại kể lại quá khứ bản thân, là như thế nào sống cùng lưu lạc và trở thành sát thủ ra sao, hai người ôm nhau trao đổi hết thảy quá khứ, Akeno cũng từ trong câu truyện Kenji cảm thấy một chút tương đồng, lại nhiều hơn thương cảm, Chí ít mình đã từng trải qua cảm giác có cha mẹ, nhưng Kenji thì không... Kenji không hề được gọi một tiếng cha mẹ một cách ấm áp.
"Vậy, nhưng rồi đứa em cùng cha khác mẹ kia cùng gia tộc người vợ hợp cách kia."
Akeno thật hiếu kì nghe Kenji kể truyện xưa.
"Giết, ta giết tên kia, còn lại ta không quan tâm rồi, vì ta đã sớm vứt bỏ tất cả mà...ngay cả huyết thống ta đã sớm cắt bỏ nó rồi." Kenji cười một tiếng trong trẻo.
Akeno ôm thật chặt Kenji lấy đầu ép thật chặt đè lên ngực, muốn nghe xem cái này kì lạ rốt cuộc tiếng tim là cái dạng gì đập.
"Bạch....bạch....."
"?? Tại sao không đập nữa." Akeno khó hiểu ngốc đầu manh manh ngẩng lên nhìn Kenji.
"Tim của ta chỉ có người nào yêu ta mới có thể nghe thấy thôi, người khác không thể." Kenji cười khẽ một tiếng, mặt không đổi sắc.
"Nói dối, làm gì có trái tim nào như thế." Akeno bĩu môi một cái. Thực sự có trái tim như vậy thì mình cũng phải nghe đến mới đúng, tại sao không thể đâu? Vì mình cũng sẽ...
"Đó là quy củ của hồ tộc khi tìm bạn đời, nếu như không thể nghe đến, sẽ không thể nào kết cặp đâu." Kenji tùy ý chém gió một đoạn, dù sao cũng không biết cái gì quy củ, chỉ là thuận tiện lừa gạt trêu đùa chút cái này cô nàng mà thôi.
"Không phải!!! Ta cũng sẽ..."
"Ngươi ưa thích ta sao? Akeno, ngươi có thể nghe đến tim ta đập sao?"
"Không!!!, ta không nghe đến tim ngươi đập, nhưng ta yêu ngươi." Akeno cứng rắn nói ra, tay xiết càng chặt, Kenji cũng tùy ý thả ra tim đập, đối đến cái này đẳng cấp không cần thiết tim cũng chẳng sao, cắt ra mang nướng ăn cũng được chứ đừng nói là tim đập.
"Ra vậy... Nó là đập như vậy sao." Akeno mỉm cười ôn nhu áp tai lên ngực nghe lấy say xưa, đến mức đã ngủ say lấy. Trong miệng vẫn ngậm lấy nụ cười hạnh phúc đấy, Hoàn mỹ nam nhân lại thực rất tốt, có lẽ mẫu thân ở trên kia cũng có nhìn thấy đi, nhìn thấy người mà con gái sau này sẽ gửi gắm qua.
Hôm nay Kenji cũng dẫn rồi Akeno đến thần xã, nơi lúc trước từng sinh sống đến, hôm nay đồng thời còn có Baraqiel ở trên đó đợi sẵn, Kenji thiết lập cuộc gặp mặt này vốn dĩ khuyên bảo rất lâu Akeno mới đồng ý đến, sau lần này Akeno không chỉ có thể giải khai khúc mắc, thực lực hay tất cả đều tăng vọt mạnh mẽ hơn quá nhiều.
"Đi đi Akeno, ta đã tạo xong rồi một kết giới, ta ở bên ngoài đợi lấy." Để Akeno rời đi, Kenji cũng không có chậm chễ lại, bao phủ lấy ngọn núi này một lớp kết giới nữa. Hai cha con nói chuyện chắc hẳn cũng không ai muốn làm phiền đâu nhỉ.
Hiện tại xong nhiệm vụ đầu tiên rồi. Giết Tào Tháo để sau đi, thế giới này còn có vài cái nữa tốt chơi đùa. Kenji lặng yên tạo ra một đình viện nhỏ, Kenj lẳng lặng nằm vắt chân ở đó, miệng khẽ nhấp một ngụm trà hai mắt xa xa suy nghĩ đến, trong đầu lại thôi diễn thử một chút ma thuật tri thức.
Trước kia thấy bản thân quá ít kĩ năng, hiện tại có thật nhiều, tuy nhiên người ta chê ít chứ có ai than nhiều bao giờ, càng nhiều lại càng tốt.
Kenji đảo vài vòng trong thương thành tìm một chút đồ đốt xem thế nào, nhưng mà đồ tốt thì đắt, đồ rẻ lại chẳng ra làm sao cả...
Cuối cùng buồn chán Kenji vẫn là sáng tạo sự sống thử, ngồi buồn Kenji chính là tạo đủ thứ hình thù, chim chóc đến những thứ linh tinh khác, sau đó lại dùng dương độn truyền vào đó, thành công tuy nhiều nhưng Kenji cũng rút ra nhiều thứ sai sót, cái này Âm Độn, Dương Độn khống sáng tạo sự sống không hề ảnh hưởng hay liên quan đến kích, cỡ, nói cách khác tạo ra một con rồng cùng với tạo ra một con kiến độ khó tương đương nhau, chỉ là cách vận hành bớm đắp dương độn gây dựng linh hồn cho nó khác nhau mà thôi, hiện tại Kenji tỉ lệ cũng chỉ có % thành công mà thôi vẫn là càng thêm, có lẽ có thời gian rảnh vào trong phòng tu luyện thêm nghiên cứu.
Kenji ngồi lẳng lặng đã được đến nửa giờ, phía trên đó hai thân ảnh lẳng lặng đi xuống không ai nói với ai lời nào, tuy nhiên nhìn qua nét mặt có thể thấy kết quả không sai, Baraqiel khuôn mặt không còn vẻ ưu buồn, thêm vào đó có một chút niềm nin và hi vọng, còn có một chút vui sướng, Akeno tuy khuôn mặt đạm bạc nhưng cũng đã mất đi cái kia ánh mắt, hiện tại ánh mắt càng thêm trong trẻo, có lẽ là giải khai thành công rồi khúc mắc nên tâm tình tốt hơn rất nhiều.
Hai người bước xuống đình viện, Kenji không nhanh không chậm rót phân biệt mỗi người một chén.
"Cảm ơn ngài Kenji-dono." Baraqiel mỉm cười trân thành cảm ơn một tiếng, đây là thật tâm trong lòng cảm ơn.
"Không có chuyện gì, đã là số mệnh cho dù ta không giúp dù sớm hay muộn cũng đã vậy, rốt cuộc thì hai người cuối cùng cũng gặp nhau mà thôi, ta chỉ là rút ngắn đi một chút thời gian." Kenji nhàn nhạt lắc đầu một cái, rất có phong phạm mấy tên bói toán lừa gạt, bất quá Kenji nói chính là thật, cho dù bản thân không làm gì, cuối cùng hai người vẫn có thể giải khai, nhưng ai bảo bản thân ở đây đâu.
"Mặc dù vậy vẫn là chân thành cảm ơn ngài, hai người chuyện ta đã biết, sau này vẫn còn nhờ cậy ngài chăm sóc Akeno nhiều." Baraqiel mỉm cười một cái, có chút thâm ý, Akeno khuôn mặt cũng có chút phiếm hồng.
Kenji cũng không nói gì, vẫn là mỉm cười đáp đấy, cảnh này vẫn là có chút quen thuộc, trước đây Lord Sitri cũng từng có nói tương tự, đây là chấp nhận rồi cái này con rể có phải không?
"Trà ngon." Baraqiel mỉm cười một cái khen, đây vẫn là lần đầu tiên Baraqiel uống trà như vậy ngon.
Còn không ngon? Kenji nhưng là tiêu hao không ít điểm tích lũy, không chỉ giúp tinh thần sảng khoái, đề thăng tu luyện còn là thanh lọc cơ thể so "đốc tơ thanh" cái dạng kia còn thêm gớm, chỉ là trù nghệ hơi kém mà thôi, nhưng không sao chất lượng bù thủ pháp.
"Nếu thích có thể mang một ít đây, chỗ ta còn." Kenji mỉm cười hào phóng lấy ra một chiếc hộp kín tinh xảo đưa qua. Dù sao cũng là bắt cóc con gái nhà người ta mang đi, cũng nên có chút quà đi, mấy lá trà này vừa vặn hắn thích.
"A... Nếu vậy cảm ơn ngài, Kenji-dono rồi." Baraqiel vui vẻ nhận lấy hộp, giờ này còn cái gì tốt khách khí, thu điểm lợi ích há chẳng phải thêm sáng suốt một kiện sự tình, hơn nữa đây cũng không phải phổ thông lá trà đây.
Akeno cũng chỉ ngồi yên tĩnh nghe hai người đối thoại thưởng trà mà thôi, phong cách vẽ còn khá giống như gia đình sinh hoạt khung cảnh đây, giờ khắc này Akeno có chút mơ mộng, đã quá tha thứ cho Baraqiel, Akeno cũng không tiếp tục dùng cái kia mặt lạnh, hẳn cũng là điều mẹ nàng mong muốn, có lẽ khi chết đi cũng không hối hận, bản thân mình cũng có thể như vậy chứ, tự hỏi Akeno lại liếc mắt nhìn đến Kenji, có lẽ đi...
"Muốn hay không ta hồi sinh nàng?, hẳn hai người vẫn giữ một chút đồ vật như sợi tóc hay đại loại thế chứ?"
Bỗng dưng Kenji nói, không khỏi khiến hai người kinh nghi lấy, Kenji là muốn hồi sinh mẫu thân Akeno.
"Cô ấy là người Nhật nhỉ, vậy hẳn là ở Minh thổ đi, ta có thể hồi sinh nếu như có tế bào cô ấy mà nói." Kenji lặng yên nói ra đến.
"Có thể sao, cô ấy nhưng đã chết rất lâu rồi...chúng ta cũng không có tế bào của nàng..." Baraqiel lắc đầu buồn bã.
"Ra vậy à...vậy thì hơi mệt một chút, tuy nhiên nếu muốn ta vẫn có thể có cách khác hồi sinh." Kenji mỉm cười nhìn hai người tựa như đợi câu trả lời vậy, Akeno một mức buồn bã chuyện mẹ nàng bị giết, tuy không còn buồn nhưng tưởng niệm vẫn là có.